Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 956. Hai nhân cách




“Ngươi đang thần phục ta sao, xin lỗi, ngươi quá xấu xí, làm thú cưng ta sẽ buồn nôn!”
Hoàng Đông Kiệt trực tiếp tăng cường độ, mẫu thể tinh không thật lớn bị cơn bão vũ trụ xé nát.
“Cần phải trở về!”
Nhìn thời không đang tan rã trước mắt, Hoàng Đông Kiệt giải phóng phân thân, sức mạnh của phân thân trong thời không trùng tộc trực tiếp trở về cơ thể ban đầu.
“Cho ngươi bắt nạt người già này, cho ngươi bắt nạt người già này!”
Hắc Hoàng cũng không đứng đắn, lão đánh Diêm Long ngã xuống đất, ngồi lên người Diêm Long, đấm vào mặt hắn.
“Hừ, thiếu chút nữa mệt chết ta!”
Sau khi đánh Diêm Long gần chết, Hắc Hoàng thở phào một hơi.
Thấy Diêm Long còn có ý thức, lại thấy Hoàng Khải đánh nhau với Ma Nữ kích động như vậy, liền đứng dậy kéo Diêm Long đang như chó chết ra rìa trận chiến giữa Hoàng Khải và Ma Nữ. Vứt Diêm Long xuống, hắn ngồi trên người Diêm Long, chậm rãi hút điếu thuốc, say sưa xem trận chiến giữa Hoàng Khải và Ma Nữ.
Nhìn thấy Diêm Long bị đánh bại như vậy, tâm cảnh Ma Nữ khó có thể bình tĩnh.
“Trưởng quan, đùng thấy ta không bị thương, nhưng kỳ thực ta đã bị trọng thương. Mặc dù tiểu tử này bị ta đánh gần chết, nhưng khả năng hồi phục của hắn lại cực kỳ cường đại!”
“Hiện tại để mắt tới hắn cũng không dễ dàng, ta thật sự không giúp được ngươi!”
Hắc Hoàng nhìn ánh mắt Hoàng Khải thì biết Hoàng Khải muốn hắn giúp mình hạ gục Ma Nữ nhưng hắn không muốn.
Mặc dù Diêm Long bị Hắc Hoàng ngồi đè dưới đất, nhưng ý thức của hắn vẫn tỉnh táo, nghe được lời Hắc Hoàng nói, trong lòng lại cảm thấy chua xót.
Cái gì bị thương nặng? Rõ ràng là suốt quá trình chỉ có hắn bị đánh, còn trọng thương sao, nhảm nhí!
Hoàng Khải thấy Hắc Hoàng quần áo đầy đủ, sạch sẽ, không có chút tổn thương nào, sao hắn lại không biết rằng Hắc Hoàng đang mắc chứng lười biếng chứ.
Hắn thật bất lực, Hắc Hoàng cũng giống như anh trai của hắn, không coi trọng bất cứ điều gì, vậy mà sức mạnh của Hắc Hoàng cao hơn nhiều so với các cường giả khác.
Không còn cách nào khác, Hắc Hoàng không muốn ra tay nên hắn chỉ có thể nghiêm túc ra tay. “Bốp!”
Hắn vừa đánh nghiêm túc, mặt nạ Ma Nữ bị đánh bay.
“Là ngươi!”
Hoàng Khải sửng sốt, hắn biết Ma Nữ này, Ma Nữ này không ai khác chính là Ngụy Nhạc Dao.

“Không đúng, ngươi không phải là nàng!”
Khí chất của Ma Nữ trước mặt hoàn toàn khác với Ngụy Nhạc Dao, điều này khiến Hoàng Khải cau mày.
“Không, ta chính là nàng!”
Ma Nữ nhìn Hoàng Khải bằng ánh mắt lạnh lùng, nhưng sâu trong đôi mắt lạnh lùng ấy có một điều gì đó khiến cho người ta khó mà thưởng thức...
Hoàng Khải cau mày, mặc dù hắn không hoàn toàn tin tưởng người phụ nữ trước mặt chính là Ngụy Nhạc Dao mà hắn biết, nhưng trực giác mách bảo hắn những gì người phụ nữ trước mặt nói có thể là sự thật.
“A Dao, chuyện gì vậy? Sao ngươi lại biến thành thế này?”
Hoàng Khải tràn ngập nghi hoặc hỏi.
“Đừng nói nhảm nữa, trận chiến của chúng ta vẫn chưa kết thúc!”
Không một lời giải thích, Ma Nữ hung hãn tấn công Hoàng Khải, xuất chiêu tàn nhẫn, như thể nàng không còn là Ngụy Nhạc Dao mà Hoàng Khải biết.
Hoàng Khải trước đó đã chiếm thế thượng phong nhưng khi hất văng chiếc mặt nạ Ma Nữ ra, hắn liền trở nên bó tay bó chân.
Đối mặt với Ngụy Nhạc Dao tính tình đại biến, tuy Hoàng Khải đầy nghi ngờ nhưng vẫn không nỡ làm tổn thương Ngụy Nhạc Dao.
Vì vậy, hắn không chủ động tấn công mà luôn ở thế phòng thủ hoặc bị động bị đánh.
“Nàng có hai nhân cách phải không?”
Hắc Hoàng đã nghe tin bát quái của Hoàng Khải nên đương nhiên biết về mối quan hệ phức tạp không rõ ràng giữa Hoàng Khải và Ngụy Nhạc Dao.
Bằng kinh nghiệm phong phú của mình, hắn phán đoán nữ nhân này nhất định có hai nhân cách, hắn cúi đầu liếc nhìn Diêm Long, hiển nhiên là đang hỏi hắn.
“Hừ!”
Diêm Long cũng lạnh lùng hừ một tiếng, lựa chọn không trả lời.
Hoàng Khải cũng là cường giả Thiên Nhân, Hắc Hoàng hỏi Diêm Long, Hoàng Khải đương nhiên nghe được, điều này làm cho hắn càng thêm bó tay bó chân.
“A Dao, dừng lại đi, ta không muốn làm tổn thương ngươi!”

Đáp lại Hoàng Khải chính là một cước của Ma Nữ. Hoàng Khải đỡ một đòn này, cảm giác đau đớn làm cho hắn sắc mặt khẽ biến.
“Giúp ta với!”
Hoàng Khải đang nhờ Hắc Hoàng giúp đỡ, hắn có thể một mình đánh bại Ma Nữ, nhưng hắn và Ma Nữ nhất định sẽ bị thương, hắn không muốn Ngụy Nhạc Dao bị thương, hắn muốn khống chế Ma Nữ mà không làm nàng bị thương nặng.
Phải có Hắc Hoàng hỗ trợ mới được.
“Đừng, ta là người ngoài, không tiện xen vào chuyện của hai người!”
Thấy Hoàng Khải không gặp nguy hiểm gì, mối quan hệ giữa Hoàng Khải và Ngụy Nhạc Dao lại xảy ra bên ngoài, Hắc Hoàng sẽ không tham gia vào cuộc chiến của đôi tình lữ bọn họ!”
“A Dao, giữa chúng ta không cần phải nso động đến mức như vậy. Dừng tay, chúng ta có thể...!” Thấy Hắc Hoàng không chịu giúp đỡ, Hoàng Khải đành phải đánh thức nhân cách Ngụy Nhạc Dao mà hắn biết rõ trong Ma Nữ.
Đáng tiếc, lời kêu gọi của hắn căn bản không có tác dụng, Ma Nữ công kích càng ngày càng tàn khốc.
“Xích ra một chút!”
Hắc Hoàng đang thích thú ăn dưa thì bên cạnh có một giọng nói vang lên dọa hắn sợ hãi.
Quay đầu nhìn lại, nhìn thấy đó là Hoàng Đông Kiệt, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Diêm Long sửng sốt, không hiểu tại sao Mạt Nhật có thể xuất hiện ở đây, không phải Mạt Nhật đã bị nhốt ở một thời không khác rồi sao?
Hắc Hoàng không quan tâm Diêm Long đang nghĩ gì, hắn nhấc mông lên nhường chỗ cho Hoàng Đông Kiệt.
Lễ phép của ngươi đâu, mông của ngươi gần như chạm vào mặt ta.
Diêm Long nhìn thấy mông Hắc Hoàng suýt chút nữa đè lên mặt mình, trong lòng cảm thấy nghẹn khuất, hắn chưa từng tủi thân như vậy bao giờ.
Hoàng Đông Kiệt xuất hiện cũng khiến động tác của Ma Nữ chậm lại.
Nàng biết sự xuất hiện của Mạt Nhật đồng nghĩa với việc mọi kế hoạch trước đó của bọn họ đều vô ích, nàng càng biết rõ rằng không thể làm tổn thương Hoàng Khải trước mặt Mạt Nhật, càng không thể tìm cách trả thù.
Theo lý mà nói, tốt nhất là nàng nên rút lui ngay lập tức, nhưng điều kỳ lạ là nàng không chịu rời đi mà vẫn chống lại đòn tấn công của Hoàng Khải.
Hết chương 956.

Bạn cần đăng nhập để bình luận