Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1106. Đồ long kết thúc, truyền kỳ ra đời!




“Chơi?”
Vipotensa nghe vậy, tức giận không hiểu nổi xông thẳng lên trán, mấy trăm năm từ khi nó xuất đạo đến nay, không có nhân loại nào dám trêu chọc nó như vậy.
Ngay cả dũng giả cũng phải vô cùng nghiêm túc khi đối mặt với nó.
Nhưng nhân loại này không sợ chết này xem nó như một công cụ để chơi đùa.
Điều này rõ ràng là chà đạp lên tôn nghiêm của nó, làm sao nó có thể chịu đựng được.
Cơn tức giận tột độ lấn át đi chút lý trí duy nhất còn sót lại trong lòng Vipotensa, lúc này cả đầu nó chỉ nghĩ đến việc khiến nhân loại này phải trả giá cho sự cuồng vọng của hắn.
Sự im lặng khiến bầu không khí càng thêm áp lực.
Trong khoảnh khắc, long uy cuồng cuộn đáng sợ trào ra từ cơ thể Vipotensa như thần như ma, thật đáng sợ!
Ma lực thiêu đốt một lần nữa khiến hình thể của Vipotensa bành trướng, khiến vẻ ngoài của hắn càng dữ tợn hơn.
Chỉ trong thời gian ngắn, kích thước của nó đã lớn hơn Hoàng Đông Kiệt rất nhiều.
“Gầm!”
Vipotensa sử dụng bí thuật long huyết thiêu đốt không có nửa điểm chậm chạp, ngay lập tức gầm lên về phía Hoàng Đông Kiệt.
Ngay khi nó đến gần, Hoàng Đông Kiệt khẽ lắc đầu, nếu như hắn thật sự nghiêm túc, nó có biến hình mấy lần cũng vô ích.
Hoàng Đông Kiệt di chuyển, các chiêu thức của hắn không còn không có kết cấu mà trở nên đều đặn, nhịp nhàng, mang tính hủy diệt, khi hắn đấm ra, không gian nổ tung xèo xèo, giống như là cú đấm của hắn ngay cả không gian chung quanh cũng cất chứa không được.
Quá nhanh!
Vipotensa bị trúng một đòn mạnh, lập tức vảy rồng trên người nổ tung, cảm giác máu thịt bay tứ tung xuất hiện.
“Đau quá!”
Khoảnh khắc đau đớn khiến Vipotensa choáng váng nhưng nó không dừng lại, dựa vào sinh mệnh lực khổng lồ trong cơ thể, vết thương nhanh chóng lành lại, nó tiếp tục tấn công Hoàng Đông Kiệt.
Vì nó đã hiểu đối mặt với lão già này, nó đã không còn có ưu thế gì, chỉ có sinh mệnh lực khổng lồ mới là cơ hội chiến thắng.
Chỉ cần nó còn kiên trì, nhân loại này chắc chắn sẽ có lúc kiệt sức, do đó lộ ra sơ hở.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấu ý đồ của nó, không khỏi nhếch mép cười, muốn tiêu hao hắn mà lại không quan tâm hắn có bằng lòng hay không.
Ý niệm trong đầu xuất hiện, đấu khí cao cấp xuất hiện.
Đấu khí trần trụi bao trùm nắm đấm, sát thương tăng tối đa.
Một cú đấm, nội tạng của Vipotensa xuất huyết, hai cú đấm, xương cổ của Vipotensa bị gãy, ba cú đấm, sáu mươi phần trăm xương trên cơ thể của Vipotensa đã bị nứt.
Vipotensa cũng rất hung tàn, dựa vào sinh mệnh lực cường đại, xương cổ bị gãy phục hồi, nội tạng và xương có vấn đề, nó cũng thiêu đốt long huyết sinh mệnh lực rất nhanh khôi phục lại.
Có điều cũng vì như thế, nó bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Kể từ khi những chiêu thức của ông già có kết cấu hơn, hắn nhận ra mình không thể đến gần ông già được nữa.
Đây là võ kỹ sao!
Thật là mạnh quá, cách sơn đả ngưu gây tổn thương cho cơ thể nó, ba quyền hai cước tạo thành bóng ma tâm lý cho nó.
“Rốp!”
Tiếng xương gãy lại vang lên.
Nó sợ!
Vipotensa đang sợ hãi!
Ngay cả khi sinh mệnh lực của nó mạnh mẽ, nó cũng không thể chịu được sự tiêu hao như vậy, nó sẽ bị đánh chết.
Khi nó nghĩ rằng mình có thể bị đánh chết, tự tôn gì, thể diện gì cũng là giả, nó bắt đầu vùng vẫy, chuẩn bị trốn thoát.
“Bây giờ mới muốn chạy, chậm rồi!”
Hoàng Đông Kiệt không để cho Vipotensa trốn thoát, thân ảnh chợt lóe, hắn đánh gãy cánh của Vipotensa.
Chỉ cần có cơ hội là Veipotensa có thể phục hồi đôi cánh nên hắn dùng vũ lực bẻ gãy rồi bứt cánh ra khỏi cơ thể Veipotensa.
“Gầm!”
Có lẽ vì cảm thấy tính mạng bị đe dọa nên Vipotensa bắt đầu liều mạng chiến đấu nhưng kết quả vẫn không thể thay đổi được, không tới một nén hương, dưới sự bạo lực của Hoàng Đông Kiệt, Vipotensa cuối cùng cũng cạn kiệt sinh lực, hoàn toàn ngã xuống đất.
Nhất Dạ và Lujati thấy Vipotensa ngã xuống thì vui mừng rơi nước mắt. Đoàn trưởng, các ngươi có thấy không, nó bị đánh bại rồi, nó đã bị đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đánh bại.
Miêu nữ Lina nhìn Vipotensa ngã xuống đất, cảnh tượng này tác động rất lớn đối với nàng, nàng thực sự không ngờ hóa thạch sống của trấn Kerry lại mạnh mẽ như vậy.
Có người mừng rỡ, có người lo lắng, đám người Anzac Doug sắc mặt rất xấu xí, bọn họ cũng hy vọng Vipotensa sẽ làm Hoàng Đông Kiệt trọng thương, tạo cơ hội cho bọn họ bao vây giết chết Hoàng Đông Kiệt.
Ai ngờ đánh nửa ngày nhưng ngay cả hàng phòng ngự của Hoàng Đông Kiệt Vipotensa cũng không thể xuyên thủng.
Tình thế này khiến bọn họ không biết phải làm sao, có nên lên hay không, bây giờ Hoàng Đông Kiệt chắc chắn tiêu hao thật lớn, nếu không lên thì sẽ không bao giờ có cơ hội này nữa, nếu lên thì sẽ rất nguy hiểm.
Đúng lúc Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị kết liễu Vipotensa thì một người bất ngờ xuất hiện.
“Ha ha, ta sẽ nhận danh hiệu Đồ Long Nhân!”
Những người ẩn nấp trong bóng tối quan sát trận chiến có đủ loại suy nghĩ, có người sợ hãi, có người có ý xấu, có người muốn lợi dụng, người chợt nhảy ra ngoài này chỉ là muốn chiếm lợi ích mà thôi, dù sao thì danh hiệu Sát Long Nhân thế gian cũng không có mấy người có được.
Chỉ thấy hắn cầm mũi tên Phong Thần, ánh mắt lấp lánh chạy thẳng về phía Vipotensa, như thể hắn định dùng mũi tên Phong Thần để đâm vào tim của Vipotensa, kết liễu cuộc đời nó.
Vipotensa gặp phải nguy cơ, nó đột nhiên trợn mắt, nó có thể chết trong tay kẻ mạnh, nhưng kêu nó chết trong tay kẻ yếu là điều nó tuyệt đối không cho phép.
Cái đuôi của nó chuyển động, mục tiêu rất rõ ràng, chính là con người cơ hội này.
Người muốn lợi dụng cơ hội thì phải đối mặt với đòn này, dù đòn này là Vipotensa đang hấp hối vung ra cũng không phải là đòn hắn có thể chống đỡ được.
Hắn bị quét bay ngay lập tức.
Hắn bay rất xa, xẹt qua chân trời và nhanh chóng biến mất trước mặt mọi người.
Hết chương 1106.

Bạn cần đăng nhập để bình luận