Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 212. Người cha vô lương tâm nhất trong lịch sử




“Thanh Châu, Đông Võ Vương, Thương Long Toái Phiến, Thánh Đình hội, Đại Tông Sư mới.”
Trịnh Thiên Tuyệt nghe được những tin tức này cũng hơi sửng sốt, hắn không ngờ trong lúc hắn bế quan đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Bố cục Thanh Châu bị Đông Võ Vương phá vỡ, triều đình trở nên càng thêm vững chắc!
Thế lực siêu nhiên mới hiện thế, Thánh Đình hội chỉnh thể thực lực không thua gì Ma giáo bọn họ.
Phiền toái nhất chính là Thánh Đình hội thù địch với Ma giáo, khắp nơi đối nghịch với Ma giáo. Hồi lâu, Trịnh Thiên Tuyệt mới tiêu hóa hết những tin tức này.
“Hơn một tháng, dùng một mớ mưu lược kinh thiên đánh hạ Thanh Châu, Đông Võ Vương này quả thật xứng với danh hiệu Thiên Cổ đệ nhất mưu thánh.”
“Cũng là được ảnh hưởng của hắn, triều đình mới thu phục lượng lớn dân tâm khiến triều đình trở nên càng thêm vững chắc, hắn thật đúng là một nhân vật nguy hiểm.”
“Chỉ một sứ giả của Thánh Đình hội đã đánh bại nhân vật số hai của Thính Vũ Các, thực lực Thánh Đình hội thật sự là không đơn giản, quả thật có năng lực uy hiếp đến chúng ta.”
“Trí tuệ của Đông Võ Vương uy hiếp đến chúng ta, võ lực Thánh Đình hội uy hiếp đến chúng ta, bây giờ lại thêm một Trương Cửu Thiên.”
Trịnh Thiên Tuyệt rất buồn bực, trước khi hắn bế quan, tất cả đều rất tốt, sao trong lúc hắn bế quan lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Vừa hiểu rõ tình hình, đối mặt với ba thế lực siêu nhiên.
Triều đình, Thánh Đình hội, Đạo giáo, có bên nào là dễ chọc đâu?
“Triều đình vì đã hoàn hảo thu phục được Thanh Châu, không chỉ địa vị vững chắc hơn rất nhiều còn thu phục lượng lớn dân tâm.”
“Bây giờ là thời điểm triều đình khí thịnh, chúng ta trước tiên tránh mũi nhọn, để thủ hạ dừng động tác với triều đình trước, chờ qua một thời gian ngắn nữa lại nói.”
“Mưu lược của Đông Võ Vương đã đe dọa nghiêm trọng đến chúng ta, hơn nữa chúng ta bắt buộc phải có hai Thương Long Toái Phiến trên người hắn.”
“Thừa dịp hắn còn ở bên ngoài, sai người của chúng ta tăng nhanh tốc độ tìm ra hắn, trước khi hắn trở về hoàng cung thì giết hắn, cướp lấy Thương Long Toái Phiến.”
“Chúng ta phái rất nhiều cường giả Thanh Châu đều bị Thánh Đình hội mai phục, chứng tỏ cao tầng của chúng ta có người bị Thánh Đình hội mua chuộc.”
“Tìm ra người bị mua chuộc, lợi dụng hắn truyền tin tình báo giả cho Thánh Đình hội, thiết lập một cái bẫy, tốt nhất là kéo Phật Môn vào.”
“Địch nhân chúng ta quá nhiều, áp lực lại lớn, để Phật Môn giúp chúng ta tới gánh là tốt nhất.”
“Về phần Trương Cửu Thiên, chuyện này trước tiên để đó, thực lực của hắn rất mạnh, hai chúng ta liên thủ cũng không chắc có thể đánh bại hắn.”
“Không đến vạn bất đắc dĩ, không thể cứng đối cứng với hắn chém giết tiêu hao.”
Bây giờ Trịnh Thiên Tuyệt còn chưa xuất quan, bây giờ hắn chưa đến thời khắc mấu chốt, còn cần bế quan một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian này trước tiên an bài như vậy...
Tất cả đều chờ hắn xuất quan tính sau.
“Vâng, giáo chủ.”
Ngô Kỳ Thiên thấy giáo chủ không có ý định xuất quan cũng không nói gì, lui ra an bài. “Không ngờ thật sự có tin tức của nàng, mấy tháng nay ta đã làm gì!”
Hoàng Thiên Trấn ở bên ngoài phiêu đãng mấy tháng cũng trưởng thành không ít, tu vi cũng tăng lên tới Tiên Thiên hậu kỳ.
Tìm Trần Vũ Linh mấy tháng, một chút tin tức cũng không có, khiến cho nội tâm hắn lạnh lẽo, cảm giác phương diện tìm người của mình thật sự không được.
Ngồi xuống bình tĩnh suy nghĩ, hắn quyết định không đi tìm một mình, chuyện chuyên môn vẫn giao cho người chuyên nghiệp làm thì tốt hơn.
Tìm các tổ chức tình báo khác hắn không yên tâm, vì nguyên nhân phụ vương của hắn, không ít thế lực trong thiên hạ đều đang tìm hắn.
Hắn sợ đi tìm tổ chức tình báo khác sẽ không cẩn thận làm mình bại lộ.
Hắn biết những thế lực này nhất định là muốn bắt được hắn để gây bất lợi, cho phụ vương hoặc là muốn lấy được hai mảnh Thương Long Toái Phiến trên người phụ vương.
Các tổ chức tình báo khác không thể tìm, chỉ còn lại tổ chức tình báo quan ngoại triều đình và tổ chức tình báo nhà mình là có thể tìm.
Có lẽ là ở bên ngoài thấy nhiều, lòng cảnh giác cũng nặng lên, đối với triều đình không còn tín nhiệm như trước nữa.
Điều này khiến cho nội tâm hắn từ chối tìm kiếm tổ chức tình báo quan ngoại triều đình, vì thế hắn chỉ có thể tìm kiếm tổ chức tình báo nhà mình.
Hắn tìm được tổ chức tình báo nhà mình ở một cửa hàng quan tài trong thành, nói mục đích mình đến với người phụ trách một chút.
Ai ngờ không bao lâu hắn đã có được tung tích của Trần Vũ Linh.
Nhìn tình báo trong tay, Hoàng Thiên Trấn cảm thấy mình thật ngốc, dễ dàng như vậy đã có được tung tích của Trần Vũ Linh, mấy tháng nay hắn đã làm gì.
“Có phải các ngươi đã sớm nắm hành tung của nàng trong tay hay không?” Hoàng Thiên Trấn buồn bực hỏi người phụ trách.
“Có!”
Người phụ trách thành thật trả lời.
“Vậy tại sao không phái người nhắc nhở ta?”
“Vương gia không cho.”
Nghe vậy, Hoàng Thiên Trấn hiểu, hắn thở dài một hơi, có phụ vương vô lương tâm như vậy thì hắn có thể có cách gì chứ?
Với mưu lược khủng bố mà phụ vương thể hiện ở Thanh Châu, có lẽ Trần Vũ Linh đào hôn, phụ vương đã sớm nắm tình hình trong tay hoặc là đã dự liệu được.
Không ngăn cản là để hắn ra ngoài trải nghiệm.
“Bây giờ mới chịu nói tung tích của nàng cho ta biết, là cảm thấy ta đủ tư cách rồi đúng không!” “Đáng giận, người cha vô lương tâm nhất trong lịch sử chính là hắn.”
Người phụ trách nghe xong đầu cúi xuống, như thể không nghe thấy gì cả.
Hết chương 212.

Bạn cần đăng nhập để bình luận