Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1303

Chương 1303: Báo thù "Ma Vương đại nhân, ngài quên mất mục đích của chúng ta rồi sao, điều chúng ta theo đuổi chính là sinh tồn, chứ không phải thế giới tính mịch." Korenzod cũng không có hoài nghỉ về thân phận của Hoàng Đông Kiệt, cảm giác áp bách kinh khủng như vậy, lại có khí tức của Ma Vương Alpha Moyad cùng Lão Ma Vương Barbariu. Ngoại trừ ba người sau khi chết oán niệm tụ hợp hình thành thể kết hợp ra, những người khác không phải muốn ngụy trang là có thể ngụy trang. Dù sao cũng là oán niệm của ba người sau khi chết, có tư tưởng cực đoan, ý niệm điên cuồng là bình thường, nhưng vì sự sinh tôn của Ma Tộc, hắn vẫn cảm thấy cần phải khuyên nhủ một chút. Hoàng Đông Kiệt nghe vậy cố giả vờ suy nghĩ sâu xa một chút.
"Bỏ đi, tuy rằng ta không hoàn toàn là Alpha Moyad và Barbariu, nhưng hai người này chấp niệm quá sâu, tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với ta, khiến cho ta không cách nào phớt lờ khẩn cầu của các ngươi."
"Đã như vậy, vậy thì mục tiêu của ta sẽ giảm xuống một chút, hủy diệt thế giới là được rồi."
"Nhưng Thần Tộc nhất định phải thanh trừ, nhân loại cũng phải thanh toán, khiến cho đại lục này chỉ có một thanh âm, đó chính là thanh âm của Ma Tộc chúng ta."
Nghe thấy tuyên ngôn này, tất cả cao tầng của Ma Tộc đều hưng phấn, kể cả các thế lực thuộc sở hữu của Ma Vương quân như Ma Nữ giáo, Quỷ Thần giáo cũng hưng phấn, bọn họ gia nhập vào Ma Vương quân là vì cái gì, không phải là theo ăn canh sao, nếu như Ma Vương quân công lược xuống thế giới này, vậy bọn họ chính là đại công thần, Ma Vương quân sẽ không bạc đãi công thần.
Trước đó, sở dĩ bọn họ thất bại, đó là bởi vì người mà bọn họ đối mặt là Chúa Tể, khủng bố tối cao của Thần tộc!
Thêm với Thần Tộc thừa cơ nhảy vào, khi hai vị Ma Vương cùng lão nhân tai ương lưỡng bại câu thương, tiến hành đả kích, thất bại cũng là bình thường. Nhưng bây giờ không giống nữa, bọn họ cảm thấy người trước mắt không thể nào thua nữa. Bọn họ cũng không biết vì sao, bọn họ chỉ là theo bản năng cảm thấy người trước mắt là ác nhất thế giới này, là tập hợp thể của tất cả tà ác.
Người như vậy làm sao có thể thua, cho dù cho đụng phải Chúa Tể, bọn họ cũng cảm thấy Hắc Ám của người trước mắt sẽ nuốt chửng Chúa Tể, cuối cùng bao phủ thế giới này.
"Chủ thượng, chúng ta đều chuẩn bị xong cả rồi, mời hạ lệnh, để cho chúng ta lại lần nữa tập kích đại lục, quét sạch tất cả sức phản kháng."
Túc lão của phái chủ chiến đã sớm rục rịch ngóc đầu dậy, bọn họ đang chờ Hoàng Đông Kiệt hạ lệnh.
"Lần này đổi mục tiêu khác, trước tiên phá huỷ Giáo Đình."
Hoàng Đông Kiệt nói.
"Chủ thượng, đại bản doanh của Giáo Đình ở trên Thánh Đình sơn Sals, chúng ta cách bọn họ rất xa xôi, chúng ta muốn tiến công bọn họ, ít nhất phải vòng con đường rất dài
"Cái này không phù hợp với chiến lược của chúng ta, ta cảm thấy chúng ta không cần phải bỏ gần tìm xa, chỉ cần từ xung quanh từ từ cắn nuốt qua, sớm muộn cũng sẽ đánh tới Thánh Đình Sơn Sals."
Một túc lão của Ma Tộc đề nghị.
"Chủ thượng, Giáo Đình ở trên Thánh Đình Sơn Sals kinh doanh mấy vạn năm, đã sớm đem Thánh Đình Sơn Sals chế tạo thành tường đồng vách sắt, không thể phá vỡ."
"Thêm với Giáo Đình nội tình hùng hậu, có tầng lớp Thần cấp hay không, không biết, nhưng Sứ Đồ mà bọn hắn có chắc chắn rất nhiều."
"Chúng ta vòng đường xa như vậy cứng đối cứng cùng bọn họ, chỉ sợ chúng ta hạ gục được bọn họ, chắc hẳn tiêu hao đối với chúng ta cũng không ít."
"Giáo Đình là một cái xương cứng khó gặm, sao không để cái xương cứng này lại phía sau, chậm rãi đối phó."
Ma Tướng Loyalista nói.
Hoàng Đông Kiệt không nói gì, một tay áo quét tới.
"Đùng"
"bùng"
"Rắc"
Mấy người nói chuyện trực tiếp bay ngược ra ngoài, không phải đụng trong núi lớn ở xa xa, thì chính là khảm ở bên trong thổ địa.
"Các ngươi là đang dạy ta làm việc à!?" Lời này vừa nói ra, bầu không khí trầm xuống, tất cả cao tầng của Ma Tộc đều đổ mồ hôi chảy ròng, cúi đầu, trán cũng sắp dán trên mặt đất.
Bọn họ là thật sự sợ rồi, tính cách của chủ thượng thay đổi quá thất thường, thêm với có chút bệnh tâm thần, nói hơi không cẩn thận, cũng sẽ bị đánh, rất hung dữ.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy đám người kia toàn bộ đều trở nên thành thực, mới hơi thỏa mãn.
"Nhớ kỹ, ta ghét nhất là người khác làm trái lời ta, nếu như còn có lần sau, chết!" Một chữ "chết", khiến cho mọi người ở hiện trường trong nháy mắt trải nghiệm được giữa sinh tử có đại khủng bố.
Giờ khắc này, bọn họ hiểu được chủ thượng trước mắt là một Bạo Quân, hắn chỉ cho phép giọng nói của một mình hắn.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy mọi người đều hiểu được định vị của mình, hắn không có dây dưa nữa, tập hợp quân đội xuất phát vê hướng Giáo Đình. ...
Đại động tác của Ma Vương quân đương nhiên thu hút sự chú ý của thế lực khắp nơi, chỉ là bọn họ cũng không ngờ tới Ma Vương quân sẽ chọn tiến công Giáo Đình. Đây là điều bọn họ bất ngờ, Ma Vương quân mới vừa chiến bại, theo lý mà nói, bọn họ gần đây không nên có những hành động khác, mà là bảo vệ tốt địa bàn nghỉ ngơi dưỡng sức chờ đợi thời cơ. Nhưng bọn họ không có dự định như vậy, mà là bỏ gần tìm xa đi gặm cục xương cứng Giáo Đình này.
Chẳng lẽ Ma Vương quân là vì báo thù, báo thù cho hai vị Ma Vương, bọn họ không dám đi tìm Thần Tộc, cho nên bọn họ lựa chọn Giáo Đình. Tuy rằng thế lực khắp nơi không rõ thế nào, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ vui mừng khi nhìn thấy loại cục diện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận