Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 228. Đông Võ Vương lại gieo quẻ!




“Trên người Đông Võ Vương có hai Thương Long Toái Phiến, bây giờ nhi tử của hắn ở chỗ chúng ta, nếu như chúng ta có ý nghĩ đối với Thương Long Toái Phiến, cũng có thể lập ra một mưu kế."
“Lập mưu? Ngươi muốn ăn rắm sao, Đông Võ Vương rõ ràng là lấy Thương Long Toái Phiến ra câu cá, ngẫm lại hành động của Đông Võ Vương ở Thanh Châu đi!”
“Ngươi có ý nghĩ này là muốn lôi cả Trùng Cốc chôn theo hay sao?”
“Thang trưởng lão nói rất đúng, so về mưu lược, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng chúng ta chỉ là phế vật trước mặt Đông Võ Vương.”
“Những sự kiện ở Thanh Châu đã chứng minh Đông Võ Vương về mặt mưu lược có bao nhiêu khủng bố, nếu chúng ta lấy nhi tử của hắn uy hiếp hắn, cuối cùng chúng ta chắc chắn sẽ không có kết quả tốt gì.”
“Hơn nữa Đông Võ Vương bây giờ chính là bài diện của triều đình, cũng tượng trưng cho thể diện triều đình, nếu Đông Võ Vương muốn chỉ huy quân đội thì rất dễ dàng.”
“Chọc Đông Võ Vương không vui, hắn chỉ huy mấy chục vạn đại quân đẩy ngang tới, ta hỏi ngươi, chúng ta lấy cái gì ngăn cản đại quân Đông Võ Vương?”
“Vô tích sự! Các ngươi đã bị uy vọng của Đông Võ Vương dọa sợ, đừng quên chúng ta có mấy trăm vạn cổ trùng khác nhau.”
“Mấy chục vạn đại quân của Đông Võ Vương tính là cái gì, mấy trăm vạn cổ trùng vừa xuất hiện, mấy chục vạn đại quân của Đông Võ Vương chỉ có thể ôm đầu chạy loạn.”
“Ha ha, đừng quên Đông Võ Vương biết dược lý, hiểu thiên thời, nếu Đông Võ Vương bố trí ra dược vật khắc chế cổ trùng, cổ trùng của chúng ta chính là đi lên đưa thức ăn.”
“Aiz, sao các ngươi có thể ôm ý nghĩ cực đoan như vậy?”
“Ta cảm thấy vì chuyện của đại tiểu thư, chúng ta hoàn toàn có thể thành thông gia với Đông Võ Vương, nói không chừng vì tầng quan hệ này, chúng ta cũng có cơ hội tiến vào địa cung Thương Long Thiên Nhân.
“Ngươi cũng thật dám nghĩ đấy, phải biết rằng Đông Võ Vương đang đối mặt với Phật môn và Ma giáo, làm sao ngươi biết người thua cuối cùng không phải là Đông Võ Vương hả?”
Nhất thời, mấy trưởng lão bất đồng ý kiến cãi nhau ỏm tỏi.
“Cãi nhau đủ chưa?”
Lúc này, cốc chủ Thẩm Ngọc Đường lên tiếng.
Nghe được giọng nói cốc chủ, mười mấy trưởng lão mới yên tĩnh lại.
Yên tĩnh thì yên tĩnh nhưng bọn họ còn đang trừng mắt nhìn nhau, phảng phất vừa rồi rất khó chịu với ý kiến của nhau, ra vẻ còn chưa đủ ầm ĩ.
“Lương trưởng lão, ngươi cảm thấy chúng ta nên xử lý hắn như thế nào?”
Thẩm Ngọc Đường hỏi Lương Hưng Thần im lặng bên cạnh.
“Ta không biết xử lý như thế nào, nhưng ta biết nếu chúng ta làm khó Hoàng Thiên Trấn, có lẽ hai vị tiểu thư sẽ đại náo.”
Lương Hưng Thần suy nghĩ một lát bình tĩnh nói.
“Tiền trưởng lão, ý kiến của ngươi thì sao?”
Thẩm Ngọc Đường lại hỏi một trưởng lão khác.
“Cốc chủ, Kim Tàm Cổ dù sao cũng là thánh vật của Trùng Cốc chúng ta, giao cho một người ngoài thì không thích hợp, ta đề nghị trước tiên thu Kim Tàm Cổ trở về, cuối cùng xử trí hắn như thế nào, toàn bộ đều xem ý của Cốc chủ ngươi.”
Tiền Tri Thành suy nghĩ một chút nói.
“Văn trưởng lão, ngươi thấy thế nào?”
Thẩm Ngọc Đường phảng phất vẫn không hài lòng với phương pháp xử lý này, tiếp tục hỏi một trưởng lão khác.
“Cốc chủ, vì tình cổ, chuyện đại tiểu thư và Hoàng Thiên Trấn đã định trước. Đây là sự thật không cách nào thay đổi, nếu đã như thế, sao không sảng khoái tiếp nhận sự thật này.”
“Nếu như cốc chủ khó chịu với hắn thì trừng phạt hắn, khảo nghiệm hắn, nếu như hắn đủ tư cách, trở thành nữ tế của Trùng Cốc chúng ta cũng không phải không được.”
“Đây là ý kiến của ta, kết quả xử lý cuối cùng vẫn phải xem ý cốc chủ ngươi.”
Văn Lợi Nhân cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà nói đỡ cho Hoàng Thiên Trấn.
“Haizz!”
Thẩm Ngọc Đường nghe xong, thật lâu mới thở ra một hơi oán khí.
“Xử lý hết tất cả thám tử các thế lực khác an bài trong cốc, đừng để các thế lực khác biết nhi tử của Đông Võ Vương ở chỗ chúng ta.”
“Sắp xếp cho hắn một công việc tạp dịch, việc gì dơ bẩn mệt nhọc đều giao cho hắn, nếu như hắn có thể làm tạp dịch đến khi hai nữ nhi ta ra khỏi cấm địa, hắn có lẽ còn có chỗ đáng khen.”
“Nếu như hắn không làm được công việc bẩn thỉu mệt mỏi, hoặc là nửa đường lui thì các ngươi cũng đừng ngăn cản hắn, mặc cho hắn tự do rời đi, tình cổ trong cơ thể nữ nhi ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.”
“Văn trưởng lão, việc này giao cho ngươi làm.”
Thẩm Ngọc Đường không muốn gặp Hoàng Thiên Trấn, an bài sự cho trưởng lão Văn Lợi Nhân, để các trưởng lão khác làm những chuyện khác.
Thấy sự việc đã định, các trưởng lão khác cũng không nói gì rời đi, nói cho cùng, Trùng Cốc vẫn là Trùng Cốc của họ Thẩm.
Văn Lợi Nhân đến tìm Hoàng Thiên Trấn, cũng nói ra sắp xếp của cốc chủ đối với hắn.
“Ngươi có tiếp nhận công việc tạp dịch hay không?”
Văn Lợi Nhân bình tĩnh nhìn Hoàng Thiên Trấn hỏi.
“Ta chấp nhận, mặt khác, ta có thể biết tình hình của hai tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên không?” Hoàng Thiên Trấn lễ phép hỏi.
“Vì chuyện của ngươi, hai vị tiểu thư bị cốc chủ nhốt vào cấm địa, thời gian một năm, bây giờ mới qua mấy tháng, còn có hơn nửa năm mới đi ra.”
Cốc chủ rất yêu thương hai nữ nhi của hắn nên không thể an bài hai vị tiểu thư tiến vào cấm địa hung hiểm.”
“Hai vị tiểu thư ở cấm địa có ăn có uống rất thoải mái, cho nên lo lắng cho các tiểu thư còn không bằng lo lắng cho bản thân.”
“Công việc tạp dịch rất mệt mỏi, nếu như ngươi làm không được, có thể rời đi bất cứ lúc nào, đây là do cốc chủ dặn dò.”
Văn Lợi Nhân trả lời.
“Ta biết rồi, ta sẽ tiếp tục làm công việc tạp dịch này.”
Hoàng Thiên Trấn biết đây là cao tầng Trùng Cốc trừng phạt hắn, trừng phạt này rất nhỏ, dường như không tính là trừng phạt, cái này có cái gì không tiếp nhận được.
“Đây là khảo nghiệm của cốc chủ đối với ngươi, công việc tạp dịch của ngươi sẽ không làm quá lâu, đại khái là đến khi các tiểu thư ra khỏi cấm địa thì cuộc sống tạp dịch của ngươi sẽ kết thúc.”
“Đừng bỏ cuộc giữa chừng, các tiểu thư đang chờ ngươi.”
Văn Lợi Nhân nhìn trái nhìn phải một chút, nhìn xung quanh không có ai, cúi đầu nói vài câu ở bên tai Hoàng Thiên Trấn, nói xong hắn rời đi.
Sau đó sẽ có hạ nhân đến an bài công việc tạp dịch cho Hoàng Thiên Trấn.
Hết chương 228.

Bạn cần đăng nhập để bình luận