Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 485. Giật mình!




“Đổ oan cho các ngươi, làm sao đổ oan cho các ngươi?”
“Các ngươi giết cường đạo không phải là giết người sao, nếu đã giết người thì các ngươi có tư cách gì nói mình là yêu tốt?”
“Đừng nói bậy với ta, ta ghét nhất chính là đám yêu ma quỷ quái các ngươi nói luyên thuyên.”
“Nếu như các ngươi tiếp tục quấy nhiễu, bây giờ ta sẽ phế bỏ tứ chi các ngươi.”
Yêu ngục sứ lạnh lùng uy hiếp nói.
“Ta...”
“Tiểu Thánh à, vô dụng thôi, lúc chúng ta được đưa đến nơi này thì vận mệnh của chúng ta cũng đã định trước.”
“Bất kể chúng ta nói gì thì bọn họ cũng sẽ không nghe, chỉ nghĩ chúng ta nói vô nghĩa.” Quy Tiểu Thánh còn muốn nói gì đó, Hằng bên cạnh đã ngăn cản Quy Tiểu Thánh tiếp tục chọc giận yêu ngục sứ.
“Thành thật một chút, đừng tự tìm rắc rối cho mình nữa.”
Yêu ngục sứ thấy trong lao yên tĩnh thì rời đi.
“Hằng ca, chúng ta cứ nhận mệnh như vậy sao?”
Quy Tiểu Thánh không cam lòng nói.
“Không nhận mệnh thì như thế nào, ngươi đã gặp qua yêu quái nào bị nhốt vào yêu ngục còn sống rời khỏi yêu ngục không?”
Hằng lười phản kháng, dáng vẻ ngồi chờ chết.
“Ta không cam lòng, rõ ràng bọn ta cũng không làm gì, bọn họ dựa vào cái gì mà bắt chúng ta chứ?”
Quy Tiểu Thánh không cam lòng nói.
“Vì chúng ta là yêu, bọn họ có lý do bắt chúng ta.”
“Cũng vì điều này, bọn họ chém tận giết tuyệt chúng ta.”
“Bằng không, nhân loại hận không thể làm cho yêu quái thiên hạ đều chết hết. Mặc kệ yêu tốt hay yêu xấu, chỉ cần là yêu quái, chết sạch sẽ bọn họ mới vui vẻ.”
“Nhưng ta nghe nói Hắc Đế chỉ ăn ác yêu thôi mà.”
“Sao ngươi còn nằm mơ thế, Hắc Đế có uy danh như vậy chỉ là vì ăn ác yêu thôi. Lời đồn này như thế nào chỉ là trấn an yêu tộc có quan hệ hữu hảo với nhân loại mà thôi.”
“Chuyện này, chuyện này...“
Quy Tiểu Thánh vô lực phản bác, tê liệt ngồi xuống.
Hồi lâu Quy Tiểu Thánh mới tiếp nhận cảm giác mê mang của người sắp chết.
“Aiz, xem ra đời này ta không gặp được nàng rồi!”
Trong đầu Quy Tiểu Thánh xuất hiện một hình bóng nữ tử.
“Người ta chỉ là thuận tay cứu ngươi một mạng, ngươi coi trọng người ta, ngươi đây là tương tư đơn phương.”
Hằng lắc đầu nói.
“Cái gì tương tư đơn phương, ta chỉ muốn gặp nàng một lần để cảm tạ ân cứu mạng của nàng đối với ta mà thôi.”
Quy Tiểu Thánh cứng miệng nói.
“Nữ tử y thuật cao minh, khí chất trên người cũng hiếm thấy, thân phận của nàng chắc chắn không đơn giản đâu.”
“Nàng thuận tay cứu chúng ta rồi ra đi, ngay cả tên cũng không để lại, rõ ràng nàng không cần chúng ta cảm kích, thậm chí không cần chúng ta nhớ nàng.”
“Trước tiên không nói thân phận của nàng, chỉ nói thái độ của nàng, rõ ràng ngươi không có cơ hội với nàng đâu.”
Hằng không khách khí đánh vào tim Quy Tiểu Thánh.
“Hằng ca, nào có ai như ngươi như vậy, chúng ta đều đã là yêu sắp chết, ngươi không thể để ta ôm chút ảo tưởng đi vào giấc ngủ thiên thu hay sao hả?”
Quy Tiểu Thánh lộ ra cảm xúc chua xót nói.
Lúc này yêu ngục tối lại.
“A!”
“Đừng...”
“Đừng ăn ta!”
Tiếng la hoảng sợ từ trên xuống dưới!
Yêu ma quỷ quái bị giam giữ trong yêu ngục cũng ý thức được gì đó, tất cả đều sợ hãi giãy dụa trong phòng giam của mình.
Một mùi sợ hãi tràn ngập cả tòa yêu ngục.
“Hắn tới rồi, Hắc Đế hắn tới rồi!”
Cái chết đến, dù là Hằng bình tĩnh cũng không đè nén được nội tâm hoảng loạn.
“Hằng ca, ta còn tưởng rằng ngươi đã sớm xem nhẹ sinh tử, không ngờ ngươi chỉ giả bộ.” Quy Tiểu Thánh mặt đang cười nhưng ngón tay run rẩy đã bán đứng nội tâm của hắn.
“Tiểu tử thúi, không phải là vì ta muốn làm gương cho ngươi sao, ai ngờ đối mặt với tử vong, trái tim kiên cường bao nhiêu cũng sẽ run rẩy.”
Hằng nói ra lời trong lòng, ngược lại thoải mái hơn rất nhiều.
“Hằng ca, nếu có kiếp sau ta vẫn sẽ làm đệ đệ của ngươi.”
Quy Tiểu Thánh nói.
“Đừng, kiếp sau ta sẽ làm đệ đệ, vì chăm sóc ngươi quá phiền toái, ta cũng muốn làm đệ đệ hưởng thụ cảm giác được người ta chăm sóc.”
Khi những âm thanh sợ hãi, la hét và giằng co trong ngục quỷ ngày càng ít đi, Hằng và Quy Tiểu Thánh biết rất nhanh sẽ đến lượt bọn họ.
“Sắp chết rồi sao, thật không cam lòng!”
Khi Quy Tiểu Thánh và Hằng thấy một cái bóng quỷ dị bên ngoài phòng giam chậm rãi nhô lên từ trên mặt đất.
Bọn hắn biết cái bóng quỷ dị này không bất ngờ chính là Hắc Đế trong truyền thuyết, nghĩ đến bọn họ sắp bị Hắc Đế ăn tươi nuốt sống, trong lòng không khỏi có cảm giác không cam lòng.
“Nhìn cái gì mà nhìn, muốn ăn thì ăn nhanh đi, đừng dày vò chúng ta nữa!”
Tuy rằng cái bóng quỷ dị không có mắt mũi nhưng Quy Tiểu Thánh cảm thấy Hắc Đế đang quan sát hắn.
Thấy Hắc Đế đứng ở ngoài lao phòng hồi lâu không động thủ, Quy Tiểu Thánh chịu không nổi, kêu Hắc Đế nhanh chóng động thủ.
“Yêu loại đặc thù!”
Cái bóng quỷ dị truyền ra giọng nói lạnh nhạt.
Quy Tiểu Thánh ngẩng đầu nhìn Hắc Đế, hắn biết Hắc Đế nhìn ra hắn là yêu loại đặc thù. Hằng nghe vậy không nghĩ đó là gì cả, tuy rằng Quy Tiểu Thánh và Hắc Đế đều là yêu loại đặc thù nhưng chênh lệch giữa hai người quá lớn.
Liếc mắt một cái nhìn ra Quy Tiểu Thánh là yêu loại đặc thù không có gì kỳ quái.
Bây giờ Hắc Đế biết Quy Tiểu Thánh là yêu loại đặc thù, càng không có lý do gì buông tha bọn họ, ăn một yêu loại đặc thù tương đương với ăn mấy yêu vương.
Thậm chí ở phương diện nào đó, yêu loại đặc thù còn có tác dụng hơn mấy yêu vương. Quy Tiểu Thánh thở dài một hơi, im lặng cúi đầu chuẩn bị chờ chết, ai ngờ Hắc Đế xoay người đi xuống tầng lao phòng phía dưới.
“Đây là chờ ăn xong yêu quái khác rồi cuối cùng chậm rãi nhấm nháp mỹ vị ta.”
“Thật quá đáng, ăn ta một ngụm là xong việc rồi, còn để ta chờ, không biết chuyện chờ chết là hành hạ yêu nhất hay sao!”
Quy Tiểu Thánh cảm thấy Hắc Đế để hắn lại đến cuối cùng để chậm rãi nhấm nháp, nội tâm sợ hãi của hắn biến thành phẫn nộ, đồng thời, hắn vô cùng căm hận bản thân nhỏ bé.
Nhìn Hằng ca bên cạnh một cái, quyền của hắn dần dần nắm chặt.
Muốn phát động năng lực bản thân mượn lực lượng của tổ tiên và lực lượng rùa yêu trong vòng ngàn dặm, chỉ là yêu lực toàn thân hắn đã bị phong bế, ngay cả năng lực cũng không sử dụng được.
Hết chương 485.

Bạn cần đăng nhập để bình luận