Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 175. Thung lũng bậc thang




Thiên Hùng quân.
“Tín đồ Thiên Thần giáo thật đúng là nhiều, đã bị Đông Vũ vương dùng kế chém đi hai mươi vạn đại quân mà còn có thể trong thời gian ngắn kéo lên bốn mươi vạn đại quân, phương thức tẩy não này cũng thật đáng sợ.”
“Binh lực chênh lệch lớn như vậy, Đông Vũ vương dù mưu kế cao thâm khó lường thế nào có lẽ cũng sẽ tổn hại không ít binh mã.”
“Đánh đi, đánh càng kịch liệt càng tốt, chờ các ngươi giày vò nhau xong, các ngươi cũng nên rời khỏi sân, sau đó thì đến Thiên Hùng quân chúng ta xuất kích.”
Phùng Lam Lỗi nhìn tình báo trong tay, hắn vui sướng ra mặt. Hắn biết lần này Trấn Võ quân và Thiên Thần quân chắc chắn đánh nhau rất kịch liệt, binh lực càng kịch liệt thì tiêu hao cũng càng lớn.
Mặc kệ hai bên ai thua ai thắng, hay là lưỡng bại câu thương cũng sẽ khiến cho Trấn Võ quân và Thiên Thần quân hoàn toàn suy nhược.
Thanh Châu có bốn thế lực, trong đó có hai thế lực cứ như vậy mà suy yếu, Thiên Hùng quân cũng không cần làm gì thì hắn không vui mừng sao được.
Bình Thế quân.
“Bốn mươi vạn đại quân, Thiên Thần giáo đã móc hết tài sản của mình ra.”
“Cũng tốt, dù Thiên Thần quân tiêu diệt được Trấn Võ quân thì cũng sẽ tổn hại hơn phân nửa, tổn thất hơn phân nửa Thiên Thần quân cũng không đủ làm cơ sở.
“Như vậy Thanh Châu...”
Hậu Đăng Phong nghĩ đến sau đó chỉ còn lại Thiên Hùng quân có thể tranh phong với bọn họ thì trên mặt hắn lộ ra một nụ cười thoải mái. Không chỉ bọn họ mà còn có rất nhiều thế lực chú ý đến tình hình chiến đấu ở Thanh Châu đều đang dự đoán ai thua ai thắng, có điều rất nhiều thế lực đều không hy vọng Trấn Võ quân có thể thắng.
Trấn Võ quân thắng thì không chỉ để triều đình giành được một đợt khen ngợi còn có thể khiến cho dân chúng thiên hạ quy phục triều đình.
Đó không phải là những gì họ muốn thấy!
“Vương gia, chúng ta đến thung lũng bậc thang!”
Hành quân hồi lâu, cuối cùng Trấn Võ quân cũng chạy tới đích hoàng Đông Kiệt chỉ định.
“Không ngờ còn có địa hình như vậy, đây thật đúng là một trận địa tốt, chúng ta chiếm cứ vị trí cao điểm, ngoại trừ vị tríchúng ta chiếm cứ, phía trước tất cả đều là thung lũng thấp.”
“Thiên Thần giáo đến không được chọn, chỉ có thể dựng trại ở vùng trũng.”
“Vị trí chúng ta chiếm giữ cao hơn mặt bằng bên dưới ít nhất hai mươi thước, độ dốc khi chúng ta đến mặt bằng bên dưới dài ít nhất hai trăm thước."
“Đây là trận địa hoàn hảo biết bao nhiêu, chỉ cần chúng ta xây dựng phòng tuyến quân sự, từ trên cao nhìn xuống, lấy sườn dốc này làm đệm, địch nhân muốn xông lên cũng sẽ thương vong thảm trọng.”
Trương Hải Hoa thấy địa hình như vậy cũng là vô cùng phấn khích, chẳng trách Đông Vũ vương muốn xuất quân trước, thì ra là vì nơi cao điểm này.
Nhìn sườn dốc dài này, Trương Hải Hoa nghĩ cách lợi dụng sườn dốc dài này đối phó địch nhân. Đá lăn khổng lồ nhất định không thể thiếu, một viên đá lăn khổng lồ lăn xuống dốc này, tuyệt đối áp chế không ít địch nhân, hơn một ngàn viên, hơn vạn viên đều được lăn xuống ở thời điểm địch nhân phát động tấn công.
Số lượng địch nhân bị lăn trúng ngẫm lại khiến cho người ta kích động, lao phóng cũng không thể thiếu, cung tiễn cũng không thể thiếu, tất cả vũ khí có lợi cho việc đối địch trên sườn dốc phải sử dụng hết.
Đám người Trương Hải Hoa đang chú ý đến sườn dốc dài, mà Hoàng Đông Kiệt tính toán thời gian, hắn đang tính toán thời gian quân địch đến.
Sau khi tính xong, hắn đã cho quân đội dựng trại ở vùng cao để xây dựng công sự.
“Vương gia đã an bài các ngươi làm gì?”
Sau khi dựng trại, Trương Hải Hoa cũng không nhúng tay vào chỉ huy quân đội, hắn giao toàn bộ quyền lực chỉ huy quân đội cho Đông Vũ vương.
Hắn lui về trong lều trại nghỉ ngơi, tuy rằng hắn lui về tuyến hai mặc kệ quân đội nhưng không có nghĩa là hắn không chú ý Đông Vũ vương đang làm gì.
Vì thế hắn phái người lén triệu hai người Đinh Chính Trạch tới đây, muốn từ hai người này biết được Đông Vũ vương đã chuẩn bị như thế nào.
“Đại thống soái, đầu tiên vương gia sai chúng ta làm ra một trăm viên đá lăn khổng lồ cao bằng một người.”
“Chúng ta mang một trăm viên đá lăn khổng lồ này cứ cách bảy tám thước liệt vào phòng tuyến, sau đó không cho chúng ta đi tới núi đá đẩy những khối đá lăn khổng lồ này xuống.”
“Lao phóng cũng không cho chúng ta làm, ngay cả cung tiễn vương gia cũng không cho chúng ta chuẩn bị. Giống như một trăm viên đá lăn khổng lồ này chỉ lấy ra bày trước trận doanh để hù dọa dọa địch nhân.”
“Sau đó vương gia bảo chúng ta làm chuyện càng khiến cho chúng ta nghĩ không ra, vương gia bảo chúng ta đi chế tạo số lượng lớn thuyền bè, lấy bè làm chủ.”
“Yêu cầu rất kỳ lạ, tùy tiện làm một chút có thể dùng là được, tốt nhất là đồ dùng một lần.” “Trên đây chính là an bài của vương gia, ngoại trừ để chúng ta chế tạo bè và thuyền dùng một lần ra cũng không có an bài gì khác.”
Tuy rằng hai người Đinh Chính Trạch không rõ vương gia muốn làm gì nhưng bọn họ không hỏi nhiều, bọn họ tin tưởng vương gia làm như vậy tự có đạo lý của vương gia.
“Đi đi, nên làm gì thì làm đó đi.”
Trương Hải Hoa nghe vậy nội tâm cũng thấy kỳ lạ, nghĩ đây có thể là mưu kế của vương gia, hắn đuổi hai người Đinh Chính Trạch đi, ở trong lều vội vàng lật xem bản đồ phụ cận thung lũng bậc thang.
“Đây, đây là đập Vân Lợi, vương gia muốn thủy công Thiên Thần quân!”
Trương Hải Hoa cẩn thận nghiên cứu bản đồ, rốt cục hắn phát hiện thượng nguồn của bọn họ có một con đập lớn.
Phát hiện này khiến cho vẻ mặt hắn hưng phấn, rốt cục hắn đã biết vương gia muốn làm gì.
Phá hư đập thượng nguồn để nước lũ ngập nước tới, bọn họ ở cao nguyên, nước lũ không ngập được bọn họ. Còn Thiên Thần quân bị buộc phải dựng trại ở thung lũng thấp, vậy là bọn chúng xong rồi, càng nghĩ hắn càng kích động, càng nghĩ hắn càng hưng phấn, nếu kế hoạch này thành công lại là một trận không tử vong đánh bại bốn mươi vạn Thiên Thần quân.
Chẳng trách vương gia lựa chọn nơi cao nguyên này, chẳng trách vương gia muốn chế tạo thuyền bè, thì ra vương gia đã sớm biết rõ ràng địa hình nơi này .
Quá phấn khích, hắn bắt đầu kiểm tra thông tin về đập Vân Lợi, kết quả là nhìn vào hắn liền phát hiện ra vấn đề khiến cho cảm xúc kích động của hắn cứng lại.
Hết chương 175.

Bạn cần đăng nhập để bình luận