Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 582. Không thể lay động được!




“Hả, ta không thể lay động cái hộp này được.”
Cốt Táng thử dùng bạo lực mở ra nhưng kết quả phát hiện yêu lực của hắn không thể lay động cái hộp dù chỉ một nửa.
“Hãy để ta thử!”
Thực Thiên giật lấy chiếc hộp, thử nhiều cách để mở nó ra.
Hắn thất bại, sau đó chiếc hộp được chuyển cho đám người Thiên Cẩu Thương Đế nhưng kết quả vẫn vô dụng, chiếc hộp vẫn không thể phá vỡ được.
“Việc mở chiếc hộp này có liên quan đến tế đàn này hay cần có chìa khóa đặc biệt mới mở được nó? “
Thương Đế nhìn lướt qua tế đàn, sau đó nhìn vào cấu trúc của chiếc hộp và đoán.
“Không phải chúng ta còn có vận mệnh chi nữ sao? Nếu có thể khống chế được nàng, tiếp tục tính toán, chúng ta còn không có cách mở được hộp sao? “
Cốt Táng nghĩ tới vận mệnh chi nữ, vội vàng kêu yêu tướng mang vận mệnh chi nữ tới đây. “Thiên Cẩu, động thủ đi!”
Khi Cốt Táng nhìn thấy yêu tướng đưa vận mệnh chi nữ tới thì thúc giục Thiên Cẩu động thủ. “Không, hiện tại nàng đang hôn mê, ta không thể khống chế ý thức của nàng.”
“Dễ thôi. Ta chỉ buộc nàng thức dậy không phả là được rồi sao.”
Cốt Táng nói xong chuẩn bị cưỡng ép đánh thức vận mệnh chi nữ.
“Ta khuyên ngươi không nên làm như vậy. Lúc trước ta đã mạnh mẽ khống chế suy tính của nàng nên đã phạm tới căn nguyên của nàng.”
“Tổn thương lớn sẽ khiến ý thức của nàng kích hoạt chức năng tự bảo vệ, khiến nàng rơi vào trạng thái hôn mê. Nếu ngươi cưỡng bức đánh thức nàng, nàng có thể sẽ bị tiêu tan ý thức.”
Kết quả Thiên Cẩu bảo Cốt Táng không cần làm xằng làm bậy.”
“Vậy chúng ta nên làm gì đây? Phải đợi nàng tự nhiên tỉnh lại sao? “
“Đúng vậy, không còn cách nào khác ngoài việc đợi nàng tự nhiên tỉnh lại.”
“Kẻ địch cũng tới rồi, chúng ta nào có nhiều thời gian chờ nàng tự nhiên tỉnh lại như vậy.”
“Bây giờ chiếc hộp đã nằm trong tay chúng ta, chúng ta không cần phải tử chiến với nhân loại. Chúng ta có thể...”
Thiên Cẩu còn chưa nói xong, một luồng ánh kiếm từ phía trên đánh xuống ...
Trong chốc lát mặt hồ bị mở ra.
Kiếm khí cuồng bạo đã ép Thương Đế và các yêu vương khác ra khỏi đáy hồ, đám người Thương Đế bay ra khỏi mặt nước và nhìn thấy hơn mười người Lý Trường An đang chờ đợi họ trên không trung.
Khoảnh khắc kiếm khí tấn công, Thương Đế nhận ra rằng cường giả nhân loại đã đến.
Trước khi rời khỏi hồ, hắn muốn giấu chiếc hộp khỏi tầm mắt của nhân loại, cất chiếc hộp vào trong pháp bảo trữ vật nhưng phát hiện ra chiếc hộp không thể bỏ vào được.
Lại thử mấy lần mới phát hiện nó thật sự không nhét vào được. Thương Đế chỉ có thể cho rằng chiếc hộp này là đặc biệt, không thể nhét vào pháp bảo trữ vật.
“Hoàng thượng, là cửu công chúa!”
Lý Chí Đào nhìn thấy một vị yêu tướng nổi lên từ mặt hồ mang theo vận mệnh chi nữ liền nhắc nhở Lý Trường An.
Lý Trường An nhìn thấy con gái mình mái tóc bạc trắng, làn da lão hóa, liền tức giận, đây là lần đầu tiên hắn tức giận như vậy.
Lúc này, bọn người Huyền Thanh cũng lao tới hiện trường, bầu không khí tại hiện trường trở nên kỳ diệu.
“An Nguyên các ngươi phản bội hồ Thiên Thu!”
Cốt Táng thấy bọn người An Nguyên và Huyền Thanh đi cùng nhau, biết nguy cơ của bọn họ lại tăng thêm.
“Người thự sự phản bội hồ Thiên Thu chính là bọn người các ngươi, đang êm đẹp vì sao lại muốn trêu chọc nhân loại, hồ Thiên Thu có thể có hôm nay còn không phải bị các ngươi làm hại sao?.”
Bọn người An Nguyên rất tức giận với Cốt Táng.
“Lý do chúng ta làm chuyện này không phải vì Yêu Minh chúng ta sao, tại sao ngươi không thể hiểu cho chúng ta?”
Đám người Thiên Cẩu muốn bào chữa nhưng bọn người An Nguyên không cho chúng cơ hội. “Buồn cười. Vì Yêu Minh, các ngươi coi chúng ta như vật hi sinh. Vì Yêu Minh, các ngươi có thể làm những việc này sau lưng chúng ta.”
“Nếu đây là Yêu Minh thì thật xin lỗi, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ chính thức rời khỏi Yêu Minh.”
“Không, Yêu Minh là Yêu Minh của hồ Thiên Thu, không phải của các ngươi. Các ngươi mới là người rời khỏi Yêu Minh.”
“Hồ Thiên Thu không cần con sâu làm rầu nồi canh như các ngươi, hiện tại ta thông báo các ngươi đã bị chúng ta trục xuất.”
Bọn người An Nguyên đều có ác cảm với đám người Thương Đế, muốn nhân cơ hội này để trục xuất đám người Thương Đế ra khỏi hồ Thiên Thu.
“Phiền toái, ngay cả bọn người An Nguyên đều đối đầu với chúng ta.”
Tình thế vốn dĩ không có lợi cho đám người Thương Đế, nhưng bây giờ ngay cả bọn người An Nguyên cũng đang đối đầu với bọn họ, điều này khiến áp lực của đám người Thương Đế tăng lên rất nhiều.
“Hắc Long đâu, bắt hắn giao ra đây cho ta.”
Huyền Thanh không nhìn thấy Hắc Long nên cho rằng đám người Thương Đế đã giấu Hắc Long, liền hỏi đám người Thương Đế...
“Chúng ta vốn không có ý định chống lại Thiên Yêu thành, chúng ta cũng muốn giao Hắc Long cho ngươi.”
“Nhưng Hắc Long quá cảnh giác nên đã trốn trước.”
“Nhưng hẳn là hắn vẫn còn ở hồ Thiên Thu. Chỉ cần ngươi cẩn thận tìm hắn, có lẽ có thể ép được hắn ra ngoài.”
Thiên Cẩu biết câu trả lời của mình rất yếu ớt, thuyết phục Huyền Thanh rút lui gần như là không thể, bởi vì đám người Huyền Thanh sẽ không dễ dàng tin lời hắn như vậy.
“Quả thật giống hệt phong cách của các ngươi. Các ngươi luôn thích hy sinh người của mình để hóa giải nguy cơ.”
“Ngươi khẳng định Hắc Long ẩn ở hồ Thiên Thu như vậy là bởi vì chiếc hộp trong tay ngươi.” “Năng lượng kỳ lạ tràn ra từ chiếc hộp, chỉ dựa vào gần các ngươi, cảm ứng được linh khí thiên địa chung quanh gia tăng mấy lần.”
“Không có gì bất ngờ chiếc hộp này là cơ duyên cuối cùng của các ngươi ở hồ Thiên Thu. Chính vì chiếc hộp này mà ngươi chắc chắn rằng Hắc Long vẫn đang ẩn náu trong hồ Thiên Thu.”
“Ta nghĩ Hắc Long đang ẩn nấp gần chúng ta, hắn đang đợi chúng ta đánh tới lưỡng bại câu thương rồi xông ra cướp chiếc hộp này phải không?”
Huyền Thanh nói ra suy nghĩ của đám người Thiên Cẩu.
Hết chương 582.

Bạn cần đăng nhập để bình luận