Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1115. Chuyển sinh giả và Dũng Giả!




Loxleya không phải loại người lề mề, gia đình chủ nhân như vậy, nếu dè dặt sẽ bị người ta coi thường.
Về phần bên trong đồ ăn có thể bị hạ độc hay không thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, hạ độc bên trong thịt rồng chính là bạo khiển thiên vật, mặt khác, mọi người đều biết thuốc độc không làm gì được Dũng Giả.
Bọn Nim thấy lão gia tử và Dũng Giả đều động đũa, bọn họ cũng không khách sáo bắt đầu ăn. Chẳng bao lâu tiếng ăn uống mới dần dần lắng xuống.
“Ta lớn tuổi, nói chuyện không thích quanh co lòng vòng nên ta sẽ mạnh dạn hỏi thẳng, mục đích ngươi đến thăm chúng ta là gì?”
Hoàng Đông Kiệt ăn uống đủ no, hắn đi thẳng vào vấn đề.
Bọn người Coway nghe vậy vểnh tai lên, muốn biết mục đích chuyến thăm của Dũng Giả. “Đầu tiên là xác định xem ngươi đã đạt đến cấp bán thần hay chưa!”

“Một số người cho rằng cả đời ngươi rất bình thường và không thể đạt đến cấp độ bán thần. Bọn họ cho rằng ngươi đã dựa vào một số kỹ thuật bí mật hoặc đạo cụ đặc biệt để may mắn giết được Vipotensa!”
"Cũng có người cho rằng ngươi đạt tới , nhưng mắt thấy mới là thật, cho nên ta đến đây."
“Thứ hai, để thu phục được ngươi, dù ngươi là Người Siêu Việt hay bán thần, ngươi đều có tư cách để được đế quốc Huy Dạ chúng ta thu phục!”
“Ta đến đây, một lời mời của Dũng Giả là thành ý lớn nhất của đế quốc Huy Dạ!”
“Thứ ba, rất nhiều người muốn thông qua ta tìm hiểu xem ngươi là người chuyển kiếp hay là Dũng Giả.”
“Dù sao ngươi hoành không xuất thế quá nhanh, nếu không phải là người chuyển kiếp hay một Dũng Giả thì sự xuất hiện của ngươi quả thực khó tin!”
“Tuy nhiên, bây giờ ta có thể chắc chắn ngươi không phải là chuyển sinh giả, cũng không phải là một Dũng Giả”
“Điều này làm ta ngạc nhiên. Ngươi đã làm được điều đó như thế nào? Thiên phú của ngươi thật nghịch thiên, năng lực phát triển của ngươi cũng không kém hơn chúng ta Dũng Giả là mấy?”
Có lẽ vì bữa ăn này mà Loxleya không có ra vẻ gì, mục đích đến đây cũng không phải không thể nói được.
Chỉ có một điều, chắc chắn lão gia tử không phải là chuyển sinh giả nhưng hắn vẫn cường đại như vậy, hơi không hợp lý.
Tuy lớn tuổi hơn và năng lực phát triển của hắn thấp hơn một chút so với Dũng Giả của bọn họ nhưng cũng không tệ hơn nhiều, hắn giỏi hơn nhiều so với những người khác.
Cấp bán thần, chính là sự khác biệt giữa con người và thần thánh. Con người nhảy được đến bước này không phải là khó bình thường.
“Nhân loại đông đảo như vậy, chui ra một hai con hắc mã và dị loại cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Có lẽ ta là một trong số đó!”
Hoàng Đông Kiệt mỉm cười.
Loxleya không phản bác, đại lục rộng lớn và có rất nhiều bí mật, hắn là một Dũng Giả, tuy biết nhiều bí mật nhưng hắn không dám nói rằng mình toàn trí toàn năng về thế giới.
Nhân loại đông đảo như vậy, chui ra một hai dị loại cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Bằng không thì sự trỗi dậy của lão gia tử này không thể giải thích được.
“Thu phục ta cũng dễ hiểu. Nhưng nếu ta là Người Siêu Việt mà ngươi là một Dũng Giả đích thân đến thu phục ta thì có hơi ồn ào không?”

Hoàng Đông Kiệt không biết thực lực của đế quốc Huy Dạ, nhưng hắn biết ngoài cửa có bốn kỵ sĩ Người Siêu Việt.
Một Dũng Giả có bốn Người Siêu Việt hộ vệ, số lượng cường giả Người Siêu Việt của đế quốc Huy Dạ chắc cũng không ít.
Không cần phải...vì một người chưa xác nhận được là Người Siêu Việt hay là cường giả bán thần, chạy lại đây thu phục không khỏi mất nhiều hơn được.
“Haha, có lẽ ngươi đã bị bốn kỵ sĩ ta mang đến đánh lừa!” Loxleya nhìn ra cái gì, đột nhiên cười.
“Ta nói thật cho ngươi biết, dù ngươi cho rằng ta có bốn kỵ sĩ Người Siêu Việt, ngươi cũng có thể cho rằng có rất nhiều cường giả Người Siêu Việt ở đế quốc Huy Dạ, nhưng không phải vậy!”
“Có bảy cường giả Người Siêu Việt ở đế quốc Huy Dạ. Chưa kể đế quốc Huy Dạ, ở các đế quốc khác nói chung chỉ có khoảng năm cường giả!”
“Sở dĩ ta mang bốn người bọn họ theo là vì thực lực Người Siêu Việt của bọn họ không phải do bọn họ tấn chức mà ta cho bọn họ nên bọn họ phải dựa vào ta!”
“Ngoại trừ bốn người bọn bọn họ ra, ở đế quốc Huy Dạ chỉ còn lại ba cường giả Người Siêu Việt. Ngươi nói xem, cường giả Người Siêu Việt rất hiếm, dù ngươi thực sự là cường giả Người Siêu Việt đi chăng nữa...”
"Ta đến mời, mời được ngươi tới rồi, không tính là đi không."
Trong lòng Loxleya rất muốn nói nếu ngươi thực sự đã ở trình độ Người Siêu Việt, ta đường đường một Dũng Giả đến mời, ngươi thậm chí có thể không có quyền từ chối.
Đáng tiếc ngươi là cường giả bán thần, rất khó làm.
Loxleya có thể tạo ra bốn cường giả Người Siêu Việt, nhưng không phải là hắn không muốn tạo ra một cường giả Người Siêu Việt thứ năm hay thậm chí nhiều cường giả Người Siêu Việt hơn.
Chỉ là bốn người bọn bọn họ vừa vặn đạt đến thế cân bằng quyền lực, nếu làm quá sẽ làm suy yếu thực lực của chính mình, ảnh hưởng tới hắn.
“Nếu ngươi không nói cho ta, ta còn tưởng rằng trong đế quốc có không dưới mấy chục Người Siêu Việt. Hóa ra Người Siêu Việt hiếm như vậy!”
Hoàng Đông Kiệt mỉm cười nói.
“Ngươi có muốn đến đế quốc Huy Dạ của chúng ta không? Với đẳng cấp bán thần của ngươi, nếu ngươi đến đế quốc Huy Dạ của chúng ta, địa vị của ngươi sẽ ngang bằng với ta, chỉ đứng sau hoàng đế!”
“Thậm chí ở một số khía cạnh, cuộc sống của chúng ta còn tự do và thú vị hơn cuộc sống của hoàng đế!”

Biết Hoàng Đông Kiệt là cường giả bán thần, Loxleya càng muốn thu phục Hoàng Đông Kiệt về với hoàng đế Huy Dạ.
"Ngươi không sợ ta gia nhập đế quốc Huy Dạ sẽ tranh quyền đoạt lợi với ngươi sao?" Hoàng Đông Kiệt hỏi.
Loxleya nghe vậy mỉm cười, nếu là người khác có lẽ sẽ hơi lo lắng, nhưng lão gia tử này thật sự không có gì đáng lo ngại.
Nếu lão gia tử này theo đuổi quyền lực thì sẽ không ở lại trấn Kerry nhỏ bé, với tu vi mạnh mẽ, đi đến một thủ đô đế quốc nào đó sẽ có thể một bước lên trời.
Lão gia tử này bản chất là một người không quan tâm đến danh lợi, nhưng cũng vì thế nên hơi khó mời.
Hết chương 1115.

Bạn cần đăng nhập để bình luận