Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1094. Sợ hãi lan tràn!




Nhất Dạ còn chưa kịp ra tay, đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Tường Vi Peritinquila rất quyết đoán, mang Ezra Mickey và thi thể đồng đội lập tức lui lại. Nhất Dạ sắc mặt giãy dụa, nhưng sau khi nhìn Lujati bất tỉnh trong vòng tay mình, nàng cắn răng mang Lujati bỏ chạy nhanh nhất có thể.
Nàng biết một khi quay đi có nghĩa là nói lời vĩnh biệt với Kozol.
Kozol nhìn Nhất Dạ và Lujati rời đi, không còn gánh nặng tâm lý gì nữa, sắc mặt không khỏi trở nên thoải mái.
Vipotensa giãy dụa, Kozol cảm giác càng ngày càng cố hết sức nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục nghiến răng kiên trì để câu giờ cho Nhất Dạ chạy thoát, chỉ cần kéo dài thêm một giây nữa thôi.
Một phút đồng hồ ma lực Kozol sắp thấy đáy, hắn nhanh chóng uống các loại thuốc ma pháp hồi phục, sau khi uống xong, hắn bắt đầu sử dụng bí thuật áp bức thân thể của mình.
Hai phút hắn vẫn còn đang kiên trì.
Ba phút, hắn thất khiếu xuất huyết, ma pháp trận loáng thoáng sắp mất đi khống chế.
“Cùng chết đi!”
Kozol cảm thấyVipotensa sắp thoát ra nên lấy quyển trục ma pháp ra khỏi đạo cụ không gian.
Vipotensa thấy Kozol xuất ra quyển trục ma pháp, ánh mắt nó căng thẳng, quyển trục ma pháp này loáng thoáng cho nó cảm giác không tốt.
Kozol không cho Vipotensa thời gian để suy nghĩ, lúc này hắn xé mở quyển trục ma pháp, phóng thích cấm thuật.
“Ầm!”
Trong khoảnh khắc, sức nóng khổng lồ làm rung chuyển hoàn toàn toàn bộ thành Băng Nguyên.
Khi mọi thứ lắng xuống, toàn bộ thành Băng Nguyên đã biến mất.
Đá, tường thành, nhà cửa đều không còn, thậm chí cả trái đất dường như cũng trải qua phẫu thuật dung nhan, Vipotensa nhìn đôi cánh bị bỏng của mình, sắc mặt nó trở nên cực kỳ khó coi, ai nấy đều thấy được nó khó chịu cỡ nào.
Không phải nó bị thương mới trở nên khó chịu, vết thương nhỏ này không ảnh hưởng gì đến nó, điều khiến nó cảm thấy tiếc nuối là những đồng tiền vàng nó thu thập được trên đường đi.
Đó là thứ mà nó đã phải vất vả mới thu thập được, ai ngờ tất cả đã biến mất?
“Ta vốn là dự định phá hủy thêm mấy tòa thành sau đó lại đi ngủ, bây giờ không phải ép ta lại phá hủy thêm mấy cái vương quốc nữa sao!”
Vipotensa trong lòng khó chịu, nó phải hả giận, và cục tức này chỉ có thể phun ra cho con người.
Giây tiếp theo, nó bay về phía tòa thành tiếp theo của con người.
Rất nhiều người chú ý đến trận chiến này, khi năm đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ bị đánh bại, vô số thế lực biết chuyện, gần như toàn bộ dân thường trên đại lục cũng biết chuyện.
Người hoảng sợ nhất chính là người dân của vương quốc Murphil, vương quốc Ilu và vương quốc Agar, để xoa dịu lòng người, ba vương quốc đã tuyên truyền năm đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ đến xâm nhập lòng người.
Bây giờ chiến tranh thất bại, trụ cột trong lòng người dân đã sụp đổ, ai mà không hoảng sợ?
“Tại sao có thể như vậy, bọn họ sao lại vô dụng như vậy, Vipotensa cũng không ngăn cản được, uổng công bọn họ là đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ!”
Lúc Hull Achilles biết năm đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ bị đánh bại, hắn rất tức giận, thất bại đồng nghĩa với việc vương quốc Murphil vô vọng và hắn trở thành một hoàng tử bị mất nước, điều này khiến hắn vô cùng tức giận.
“Kêu người phía dưới dời bảo khố đi, chờ Vipotensa làm ầm ĩ đủ rồi, chờ nó lại ngủ, chúng ta còn có cốn liếng Đông Sơn tái khởi!”
Lão Murphil biết vương quốc Murphil không thể cứu, hắn không còn vùng vẫy nữa, chuẩn bị sống sót.
“Phụ vương, đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đã làm chúng ta mất mặt, không thể bỏ qua được!”
Hull Achilles rất hay báo thù, bọn họ có thể trốn Vipotensa nhưng hắn cũng không muốn cho đoàn mạo hiểm Phá Hiểu sống khá giả.
“Ngươi muốn như thế nào?”
Lão vương Murphil hỏi.
“Dẫn Vipotensa về hướng trấn Kerry!”
Hull Achilles sắc mặt âm u nói.
“Ai dẫn?”
“Phụ vương, ngươi đã quên mối quan hệ giữa giáo đình Hắc Ám và đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không tốt lắm sao? Ta tin bọn họ sẽ sẵn lòng làm như vậy!”
Trấn Kerry
“Đoàn trưởng, tin tức mới nhất, năm đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ đã bị đánh bại!”
Hoàng Đông Kiệt rất lười, giống như một ông già không quan tâm đến chuyện đời thường, nếu Luân Nạp không nói gì, hắn tin rằng đoàn trưởng nhất định sẽ không để ý tới chuyện bên ngoài.
“Thất bại, đó thực sự là một tin tức không tốt!”
Hoàng Đông Kiệt khẽ mở mắt, thất bại sẽ ảnh hưởng phần nào đến trấn Kerry, nhiệt độ khí hậu đã xuống rất thấp, sẽ không có mùa hè nữa.
“Đoàn trưởng, trấn Kerry ngày càng có nhiều người tị nạn ở. Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, ta e…!”
Hoàng Đông Kiệt biết Luân Nạp đang lo lắng điều gì. Số lượng người đông đồng nghĩa với việc không có đủ lương thực để ăn. Cũng may hắn đã chuẩn bị sẵn sàng. Thông qua công hội Mạo Hiểm Giả, hắn theo các quốc gia trên thế giới đã mua rất nhiều lương thực.
“Hãy chia cho người dân trấn Kerry với người tị nạn. Những người tị nạn đó ăn một bữa một ngày. Chỉ cần đảm bảo bọn họ không chết đói là được!”
Hoàng Đông Kiệt lười quản nhiều như vậy, giao cho Luân Nạp xử lý.
Ngay lúc Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị chợp mắt, mùi máu tanh từ bên ngoài truyền đến đã thu hút sự chú ý của mọi người trong viện.
Hình như Nim biết vị khách này là ai nên cũng không để ý lắm, tiếp tục tắm nắng, không biết nàng chuyện gì xảy ra, làm sao một Hấp Huyết Quỷ như nàng lại có thể thích tắm nắng như vậy?
“Lão gia tử, là hai người đã trốn thoát khỏi đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền!”
Coway bước tới nói.
“Là các nàng sao?”
Bối Nhĩ bên cạnh nghe vậy, trong lòng vô cùng ấn tượng với Hấp Huyết Quỷ tên Nhất Dạ, tại sao các nàng lại tìm tới cửa.
“Bối Nhĩ, đưa bọn họ vào đi!”
Bối Nhĩ nghe tiếng đứng dậy đón người.
“Đi theo ta!”
Bối Nhĩ thấy Nhất Dạ ôm Lujati bị thương nặng bất tỉnh thì mời nàng vào.
Nhất Dạ không bất ngờ, trấn Kerry là địa bàn của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, nàng đến sao đoàn mạo hiểm Phá Hiểu có thể không biết được.
Vương quốc Murphil hiện đang hỗn loạn, nàng thực sự không còn nơi nào để đi, hơn nữa Lujati đang cần được điều trị khẩn cấp.
Nàng chỉ nghĩ đến Nim và đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, ai bảo Nim đã trở thành người điều khiển nàng...
Hết chương 1094.

Bạn cần đăng nhập để bình luận