Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 887. Thỏa hiệp!




Các cao tầng ở Bắc Liệt không chút do dự, nhanh chóng phái cường giả đến vây bắt, ai ngờ quả cầu kim loại lại sao chép được những người ở gần nó.
Các cường giả Bắc Liệt gian nan giết chết phân thân, ngẩng đầu vừa thấy, một phân thân khác của bọn họ bước ra từ quả cầu kim loại.
Lần này có hai người, có người dựa vào dị bảo và lực lượng của Bắc Liệt giết chết hai phân thân, ai ngờ lần sau lại có ba phân thân.
Sau đó tất cả cường giả Bắc Liệt phái đến đều bị tiêu diệt, động đất càng lúc càng dữ dội, vùng đất giáp biển Bắc Liệt dần dần chìm xuống.
Lúc này, cao tầng của Bắc Liệt không thể ngồi yên.
“Chuyện gì thế này, các nước vẫn chưa trả lời chúng ta à?”
Thủ tướng Bắc Liệt phẫn nộ hét.
“Thủ, Thủ tướng, vì mối quan hệ của chúng ta với Diệu Hạ nên không có nhiều nước sẵn sàng giúp đỡ chúng ta!”
“Hơn nữa vật thể kỳ lạ này quá đáng sợ, các quốc gia khác cũng không muốn cường giả của mình bị nhốt ở đây!”
Cao tầng Bắc Liệt run rẩy nói.
“Đồ khốn nạn, thật là một lũ khốn nạn!”
Tể tướng Bắc Liệt siết chặt nắm đấm nghĩ đến Diệu Hạ và Mạt Nhật như thần như ma kia.
“Thủ tướng, bây giờ chỉ có Diệu Hạ mới có thể giúp chúng ta. Chỉ có cấm vực chư thần của Mạt Nhật mới có thể giải quyết được vật quỷ dị đó!”

Lời này khó có thể mở miệng nhưng những người có mặt tại hiện trường vẫn mong thủ tướng của bọn họ nhờ Diệu Hạ phái Mạt Nhật đến giúp đỡ.
“Cái gì, các ngươi nhờ ta cầu xin Diệu Hạ, cầu xin Mạt Nhật, các ngươi có biết nguyên nhân chúng ta rơi vào hoàn cảnh này là do Mạt Nhật ban tặng không!”
“Các người kêu ta cầu xin kẻ thù của chúng ta. Sau này có phải chúng ta cũng nên cảm kích hắn không?”
Thủ tướng Bắc Liệt nghiến răng nhìn mọi người ở hiện trường.
“Thủ tướng, thể diện quan trọng hơn hay sự an nguy của cả dân tộc quan trọng hơn?”
“Vật quỷ dị đó thật đáng sợ, chỉ có Mạt Nhật mới có thể kiềm chế được. Nếu không cầu xin Mạt Nhật, chẳng lẽ chúng ta không làm gì cả mà để Bắc Liệt chìm xuống đáy biển!”
Lời này vừa nói ra, thủ tướng Bắc Liệt trầm mặc.
“Đi liên hệ với Diệu Hạ đi, không, ta sẽ đích thân đi!”
Thủ tướng Bắc Liệt giằng co nội tâm một lúc nhưng cuối cùng cũng phải thỏa hiệp.
Các nước trên thế giới đang chú ý đến tình hình Bắc Liệt, đã xếp kia vật quỷ dị đó vào hàng thảm họa, dù cường giả cấp S của quốc gia bọn họ có đi cũng không thể bắt giữ được.
Chỉ có năng lực của Mạt Nhật mới có thể khắc chế được hết thảy, bọn họ đều đang nhìn thái độ của Diệu Hạ và thái độ của Mạt Nhật.
Phòng khám.
Hoàng Đông Kiệt đã thấy tình hình Bắc Liệt từ video quốc gia gửi đến, lúc này hắn đang nói chuyện với Tần Bác Văn.
“Ta không ngờ các ngươi hành động nhanh như vậy. Các ngươi đã làm thế nào để tạo ra vật quỷ dị đó?’
Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm hỏi.
“Ngươi đừng nói oan cho chúng ta, chúng ta không có sáng tạo ra vật quỷ dị này. Nhưng vật thể kỳ lạ này xuất hiện vừa đúng lúc có thể khiến chúng ta hoàn thành việc thống nhất trong thời gian sớm nhất!”
Tần Bác Văn cười nói.
Hoàng Đông Kiệt biết tính cách của Tần Bác Văn, hắn nói không phải, vậy vật quỷ dị này thật sự không liên quan gì đến bọn họ.
Nói cách khác là do Bắc Liệt xui xẻo, ông trời cũng nhìn bọn họ thấy khó chịu, không muốn cho bọn họ tồn tại hậu thế...
“Ngươi liên lạc với ta tức là Bắc Liệt đang nhờ chúng ta giúp đỡ phải không?”
Hoàng Đông Kiệt biết rõ Bắc Liệt tính tình mạnh mẽ, hơn nữa hiện tại người có thể giúp được bọn họ lúc này chỉ có Diệu Hạ.
“Đúng vậy, bọn họ đang liều mạng tìm kiếm sự giúp đỡ từ chúng ta, điều kiện bọn họ đã hứa với chúng ta phong phú chưa từng có!”
“Bọn họ còn sợ chúng ta không đồng ý nên đã đưa trước tài nguyên quốc hữu đến trước cửa chúng ta để bày tỏ thành ý của bọn họ!”
“Đây là video do chính thủ tướng của bọn họ ghi lại dành cho ngươi. Ngươi hãy xem xem!”
Tần Bác Văn nói rồi phát một đoạn video.
Hoàng Đông Kiệt mở ra thì thấy thủ tướng Bắc Liệt trông rất đáng thương. Đầu tiên hắn xin lỗi Mạt Nhật, thừa nhận bọn họ đã sai, sau đó cầu xin Mạt Nhật giúp đỡ.
Cảm xúc đó, sự uất ức đó khiến người ta không nói nên lời, chẳng qua Hoàng Đông Kiệt nhìn thất lại không khỏi mỉm cười, muốn mình đi cứu người Bắc Liệt, sao có thể chứ?
“Thật không biết bọn họ lấy đâu ra can đảm mà cầu xin ta. Trên đời này người ghét ta nhất chính là toàn bộ người dân Bắc Liệt. Ta đi cứu bọn họ, chuyện này thật vớ vẩn!”
Hoàng Đông Kiệt khẽ lắc đầu nói.
“Ngươi không cần để ý tới bọn hắn. Vì đại kế, bọn họ nhất định sẽ bị tiêu diệt!”
“Chỉ khi bọn họ bị tiêu diệt thì tất cả các quốc gia trên thế giới mới nhận ra mối đe dọa từ đại lục Vĩnh Dạ lớn đến mức nào!”
“Một khi Bắc Liệt kết thúc, ngươi ra tay bắt giữ vật quỷ dị đó. Các nước khác khi thấy sẽ hiểu tầm quan trọng của việc thống nhất, trừ khi bọn họ lựa chọn một mình đối mặt với đại lục Vĩnh Dạ!”
Tần Bác Văn bình tĩnh nói.
“Bắc Liệt cách chúng ta không xa lắm. Lúc trước ta đã khống chế phần nào nên hậu quả của sóng thần, động đất không ảnh hưởng đến khu vực chúng ta!”
“Vật quỷ dị cũng không nói chuyện tình cảm. Một khi Bắc Liệt chìm xuống, nếu chúng ta không chuẩn bị, hậu quả sóng thần và động đất khủng khiếp sẽ lan đến các vùng ven biển của chúng ta!”
Hoàng Đông Kiệt nhắc nhở.

“Đừng lo lắng, chúng ta đã dùng vật quỷ dị có thể khống chế tốt khu vực biên giới. Hậu quả sóng thần và động đất sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta!”
“Vậy là tốt rồi. Sau khi Bắc Liệt chìm xuống, các ngươi báo cho ta đi bắt vật quỷ dị đó!”
Bắc Liệt.
“Không phải Diệu Hạ đã hứa sẽ đưa Mạt Nhật qua sao? Sao chúng ta vẫn chưa thấy Mạt Nhật!” Thủ tướng Bắc Liệt thấy đất nước mình đã bị chìm một phần ba, hai mắt đỏ ngầu, lâu như vậy không gặp Mạt Nhật, hắn nổi giận đùng đùng quát.
“Thủ tướng Diệu Hạ vừa truyền tin nói rằng ở quốc gia bọn họ đang xảy ra bạo loạn ở cổng không gian không ổn định, Mạt Nhật đã tiến tới trấn áp!”
“Bọn họ yêu cầu chúng ta cầm cự một thời gian, khi Mạt Nhật giải quyết được vấn đề thì bọn họ sẽ đến giúp chúng ta ngay!”
Người bên ngoài run rẩy nói.
Hết chương 887.

Bạn cần đăng nhập để bình luận