Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 375. Ta không có tên




“Ma Tương, ngươi đến rồi!”
Nữ tử thấy chim sẻ yêu đến, nhảy nhót đi tới trước mặt chim sẻ yêu.
“Ma Tương? Đại ca, thì ra tên ngươi là Ma Tương à?”
Bát ca nghe được cái tên này cảm thấy hơi quái lạ.
“Ừ, Tiểu Ngải, ta đến rồi.”
Ma Tương không để ý tới bát ca bả vai, trong mắt hắn chỉ tràn đầy hình ảnh người trước mặt. “Ma Tương, vị này là ai?”
Tiểu Ngải tò mò nhìn bát ca hỏi.
“Hắn là bằng hữu của ta, hắn tên là, tên ngươi là gì?”
Ma Tương đột nhiên mới nhớ tới mình chưa từng hỏi qua tên bát ca.
“Ta không có tên.”
Bát ca hơi buồn bã nói.
“Không có tên, vậy thì tốt, sau này gọi ngươi là Tiểu Bát là được rồi.”
Ma Tương vừa nghe cũng hiểu, bình thường tiểu yêu đều không có tên, vì thuận tiện xưng hô, hắn đặt cho bát ca một cái tên tên là Tiểu Bát.
“Được rồi, sau này gọi ta Tiểu Bát là được rồi.”
Bát ca vừa nghe mình có tên, tâm tình vẫn rất tốt.
Tiểu Ngải vừa nhìn đã biết đây là bằng hữu mới kết giao của Ma Tương, đối với chuyện này nàng chỉ mím cái miệng nhỏ nhắn cười khẽ một chút, Ma Tương thích kết bằng hữu rộng rãi, điểm này nàng biết.
Không chỉ có Ma Tương vui vẻ kết bằng hữu quảng giao, rất nhiều loài chim đều thích kết bằng hữu rộng rãi, nàng cũng không ngoại lệ.
“Tiểu Ngải tỷ, lần đầu tiên trong đời ta mới thấy nhiều đồng loại như vậy, số lượng này không phải là tấtt cả điểu tộc của Vạn Cổ quần sơn đều tới chứ.”
Bát ca liếc mắt một cái nhìn lại, bầu trời rậm rạp chim nhiều đến mức nhanh chóng hình thành mây đen che lấp ánh mặt trời, trên mặt đất các loại chim yêu khác nhau hóa thành hình người cũng khiến cho nó giống như đang ở trong thành náo nhiệt của nhân loại.
“Cũng không có, không phải tất cả các loài chim đều có dũng khí phản kháng Thiên Yêu thành, cũng không phải tất cả chim đều đoàn kết nhất trí.”
“Ví dụ như đại bàng săn mồi, bọn họ có cảm giác ưu việt rất mạnh, cảm thấy chúng ta yếu đuối, không thích ở cùng với chúng ta, thậm chí sẽ săn bắn chúng ta.”
“Tuy rằng Điểu tộc tụ tập ở nơi này không phải là toàn bộ Vạn Cổ quần sơn nhưng đến cũng gần một phần năm.”
“Thống kê đại khái một chút, đàn chim dưới trăm năm đạo hạnh vô số kể, đồng bào hai trăm năm đạo hạnh có ba ngàn vị, đồng bào ba trăm năm đạo hạnh có sáu trăm vị, bốn trăm năm đạo hạnh có tám mươi vị...”
“Năm trăm năm đạo hạnh thuộc về yêu tướng, thuộc về chiến lực cao cấp, người phía trên giữ bí mật nên ta cũng không biết.”
Ma Tương và Tiểu Bát nghe vậy nội tâm khiếp sợ không thôi, không hổ là Vạn Cổ quần sơn, nội tình thật sự là thâm tàng bất lộ, đây chỉ là Điểu tộc, còn chưa tính đến lực lượng của bốn tộc khác.
“Buổi chiều chúng ta hội tụ với bốn tộc khác, đêm nay tấn công Thiên Yêu thành.”
“Tối nay, sao lại nhanh như vậy?”
Ma Tương nghe xong lông mày nhíu chặt.
“Không có biện pháp, động tác của chúng ta quá lớn, Thiên Yêu thành đã chú ý tới chúng ta. Chúng ta phải thừa dịp họ chưa sẵn sàng để tấn công họ.”
Tiểu Ngải giải thích.
“Ta muốn biết chúng ta đối mặt với Thiên Yêu thành có mấy phần nắm chắc, không phải ta lo lắng nhưng dù sao Thiên Yêu thành cũng có yêu vương tồn tại.”
“Dù số lượng của chúng ta rất nhiều nhưng trước mặt cường giả chí cao, chúng ta chỉ là vật hi sinh mà thôi.”
Ma Tương nghiêm túc hỏi.
“Vốn dĩ đây là bí mật, nhưng ngươi là bằng hữu của ta, ta sẽ bí mật nói với ngươi.”
“Nghe bà ngoại ta nói, lần này người dẫn dắt Điểu tộc chúng ta chính là Tử Tiêu đại nhân, Tử Tiêu đại nhân sớm đã có được bảy trăm năm đạo hạnh, nhưng Tử Tiêu đại nhân còn chưa phải là yêu vương chân chính.”
“Vì Tử Tiêu đại nhân không có độ kiếp, có thể là Tử Tiêu đại nhân dùng bí thuật gì đó che giấu được thiên đạo, lựa chọn không độ kiếp.”
“Độ kiếp thành công gọi là yêu vương, không độ kiếp gọi là ngụy yêu vương, hoặc là cái gì cũng không phải.”
“Tử Tiêu đại nhân không độ kiếp chính là vì lần này tấn công Thiên Yêu thành, một khi ngũ tộc liên minh thật lâu không công được Thiên Yêu Thành, hoặc là thực lực của thiên bức vương vượt quá tưởng tượng...”
“...thì Tử Tiêu đại nhân lựa chọn độ kiếp tại chỗ, cuốn thiên bức vương vào trong lôi kiếp, lôi kiếp đối với tất cả người độ kiếp công bằng công chính, cũng tuyệt tình tàn nhẫn.”
“Một khi có người can dự vào độ kiếp, hoặc là có người xuất thủ trợ giúp người độ kiếp, lôi kiếp đều sẽ tăng lên vô số lần bổ về phía người can thiệp.”
“Lợi dụng lôi kiếp đối phó thiên bức vương là hậu thủ của Điểu tộc chúng ta, nếu ngay cả lôi kiếp cũng không làm gì được thiên bức vương, vậy chờ đợi chúng ta chính là hắc ám vô tận.” Tiểu Ngải nhìn trái nhìn phải một chút, phát hiện không có yêu để ý bên này, nhỏ giọng nói với Ma Tương và bát ca.
Ma Tương nghe vậy nội tâm thở phào nhẹ nhõm, dù sao uy lực của lôi kiếp ai cũng biết, dù đối phương là yêu vương, đụng phải lôi kiếp thì không chết cũng trọng thương.
“Thiên bức vương là yêu vương cấp một hay là yêu vương cấp hai?”
Ma Tương cảm thấy không có vấn đề gì, lại tò mò thiên bức vương là yêu vương cấp mấy. Yêu vương cũng phân cấp độ bảy trăm năm thiên kiếp thành công làm yêu vương cấp một!
Độ một ngàn năm thiên kiếp thành công làm yêu vương cấp hai!
Vượt qua hai ngàn năm thiên kiếp thành công làm yêu vương cấp ba!
Trên yêu vương cấp ba chính là yêu hoàng!
“Không rõ lắm, thiên bức vương cũng không độ kiếp trong dãy núi Vạn Cổ, đều là chạy đến nơi không có người lén lút độ kiếp cho nên chúng ta đều không rõ thiên bức vương rốt cuộc là yêu vương cấp một hay là yêu vương cấp hai.”
“Có điều, mặc kệ hắn là yêu vương cấp một hay là yêu vương cấp hai, chúng ta đều chuẩn bị tốt cho điều tồi tệ nhất, xem hắn là yêu vương cấp hai đến đánh, vì hắn không thể là yêu vương cấp ba.”
Sở dĩ Tiểu Ngải dám nói như vậy là vì yêu vương cấp ba chỉ có một nơi đặc thù như hồ Thiên Thu mới có...
Hết chương 375.

Bạn cần đăng nhập để bình luận