Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 791. Mạnh gia tìm đường chết!




“Tỉnh lại rồi thì quay về đi. Thủ Dạ Nhân có đội ngũ chữa bệnh chuyên nghiệp. Vết thương của ngươi không còn là vấn đề lớn nữa, bọn họ có thể chăm sóc được.”
“Đừng ở lại nơi này nữa. Chuẩn bị đồ ăn thêm cho một người nữa phiền phức lắm.”
Hoàng Đông Kiệt không muốn em trai làm phiền không gian cá nhân nên sẵn sàng đuổi bọn họ đi.
“Anh hai, ta vừa mới tỉnh lại. Tuy đã qua giai đoạn nguy kịch nhưng vẫn có khả năng tái phát.” “Ngươi không thể giữ ta thêm một hai ngày nữa để quan sát sao? Ngươi liền yên tâm kêu ta đi như vậy.”
Một giây trước, anh trai quan tâm làm cho hắn thật cảm động, giây tiếp theo anh trai đã làm cho hắn muốn thu hồi cảm động lại.
Đuổi người cũng không cần nhanh như vậy chứ.
“Ta khá tự tin vào y thuật của mình, khả năng ngươi tái phát là bằng không. Đi thôi. Nhìn ngươi là thấy phiền.”
Hoàng Đông Kiệt nói xong liền quay người rời đi mà không đợi em trai phản bác.
“Ôi, anh trai của ta thật sự lục thân không nhận!”
Không biết có một anh trai như vậy là tốt hay xấu, nhưng anh trai cũng đã đuổi người nên hắn đành phải ra đi.
Hắn ngồi trên xe lăn, bị Cố Vũ Linh đẩy ra khỏi cửa phòng khám, Thẩm Mạn Ngọc bước ra keu dừng.
“Chị dâu, ngươi kêu chúng ta dừng lại có phải là vì anh trai ta đã phát hiện ra lương tâm, muốn mười ta quay về không?”
Hoàng Khải thực ra đang hy vọng mình đúng.
Thẩm Mạn Ngọc nghe Hoàng Khải gọi chị dâu, trên mặt hiện lên nụ cười.
“Không phải, anh trai ngươi nhờ ta đưa cái này cho ngươi. Trong đó có nguyệt dược hắn mới làm gần đây.”
Thẩm Mạn Ngọc đưa cái gói nhỏ trong tay cho Hoàng Khải.
“Thấy chưa? Ta đã nói anh hai ta thương ta nhất mà.”
Hoàng Khải rất cảm động, còn quay ra phía sau khoe khoang với Cố Vũ Linh và Kiều Thải Nhi. “Ừ, anh trai ngươi thương ngươi nhất, nhưng lại đuổi ngươi ra ngoài.”
Hoàng Khải nghe Cố Vũ Linh trêu ghẹo liền nhất thời không vui.
Hết chuyện hay sao nói chuyện đó.

“Chị dâu, thay ta cảm ơn anh trai nhé.”
Thấy chị dâu gật đầu, Hoàng Khải nhờ bọn người Cố Vũ Linh đưa mình đi.
“Dù có nói gì đi nữa, hắn cũng là em trai ruột của ngươi, ngươi không đi đòi lại công bằng cho hắn sao?”
Thẩm Mạn Ngọc quay lại hỏi Hoàng Đông Kiệt.
“Cuộc đời còn dài, hắn không phải là một đứa trẻ. Nếu đụng chuyện cứ tìm tới người lớn, hắn làm sao trưởng thành được?”
Kéo Thẩm Mạn Ngọc qua ôm lấy nàng, hắn vén tóc nàng.
“Ta đói rồi, đi nấu cơm đi.”
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy Thẩm Mạn Ngọc còn nằm trong tay hắn, liền nhanh chóng bảo nàng nấu ăn, thấy người đàn ông của mình bá đạo như vậy, Thẩm Mạn Ngọc chỉ có thể ngoan ngoãn đi nấu cơm.
Tỉnh Vân lĩnh, chợ Vân Thuyền.
Tống Loan Loan vừa kết thúc buổi hòa nhạc thì bị các nhà tài trợ địa phương cùng nhau lừa đến tộc địa Mạnh gia.
Lúc này nàng bị nhốt trong phòng không thể ra ngoài, nàng bắt đầu cảm thấy bất an.
“Cộp!”
“Cộp!”
Tiếng bước chân vang lên, Tống Loan Loan lùi ra khỏi cửa, lùi lại.
“Tiểu mỹ nhân, ta đến đây!”
Cửa phòng bị đẩy ra, một nam thanh niên tràn ngập nụ cười dâm đãng bước vào.
“Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì?”
Tống Loan Loan cảnh giác nhìn thanh niên trước mặt.
“Ta họ Mạnh, Mạnh Sở Đình. Đây là tên ta. Mục đích của ta không phải rõ ràng rồi sao, ta thích ngươi.”
Mạnh Sở Đình không vội, thưởng thức con mồi từ từ mới có hương vị, dù sao nàng cũng chạy không thoát.
“Ta là Thủ Dạ Nhân, tốt nhất ngươi nên để ta đi.”
Tống Loan Loan nhíu đôi mi đẹp nghe người đàn ông trước mặt họ Mạnh, nàng mới biết mình đã bị một nhà tài trợ lừa gạt.
Ở chợ Vân Thuyền, thổ hoàng đế tồn tại là Mạnh gia, một trong tám đại võ đạo thế gia.

Bây giờ bị mắc kẹt trong tộc địa Mạnh gia, cách tự cứu mình là tiết lộ thân phận của bản thân. “Thủ Dạ Nhân? Ha ha, ngươi là Thủ Dạ Nhân bên ngoài đúng không?”
“Đừng nói là Thủ Dạ Nhân bên ngoài, cho dù ngươi là Thủ Dạ Nhân chính thức, chỉ cần Mạnh Sở Đình ta thích, ngươi cũng không thể thoát khỏi tầm tay của ta.”
Mạnh Sở Đình cười rất đắc ý, nhất là khi nhìn thấy Tống Loan Loan sợ hãi như thỏ con, hắn càng hưng phấn hơn.
“Người đẹp, chắc hẳn ngươi đã đoán được thân phận của ta rồi. Vậy thì ngươi nên biết Mạnh gia chúng ta ở chợ Vân Thuyền, tỉnh Vân Linh có trọng lượng như thế nào.”
“Ở đây, chính trị và kinh doanh đều do Mạnh gia kiểm soát!”
“Có thể nói Mạnh gia chúng ta nói một, sẽ không có người dám nói hai.”
“Người đẹp, đừng từ chối nữa, đừng nói ngươi là một Thủ Dạ Nhân nho nhỏ bên ngoài, cho dù ngươi là Thủ Dạ Nhân Nguyệt Luân ở một thành phố nào đó, hay tiểu bảo bối được Thủ Dạ Nhân Nhật Luân bao nuôi.”
“Ở chợ Vân Thuyền, ở tộc địa Mạnh Gia chúng ta, người sau lưng ngươi tới đây có là hổ cũng phải nằm, là rồng cũng phải cuộn.”
“Cũng đã nói đến mức này rồi. Người đẹp còn không mau qua đây phục vụ ta.”
Mạnh Sở Đình thích bị động, chờ Tống Loan Loan tới hầu hạ.
“Ta có một người đàn ông. Nếu người đàn ông của ta biết ta gặp chuyện không may, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Tống Loan Loan ý đồ dùng một lời đe dọa tầm thường để dọa lui Mạnh Sở Đình.
“Sao ngươi lại không biết điều như thế? Không nên ép ta ra tay.”
Mạnh Sở Đình hoàn toàn không quan tâm đến lời đe dọa của Tống Loan Loan, thấy Tống Loan Loan không biết điều, sắc mặt hắn sa sầm, thân hình lướt qua dùng tay tóm lấy Tống Loan Loan. “Rầm!”
Vòng tay của Tống Loan Loan được kích hoạt, Mạnh Sở Đình lập tức bị đẩy ra...
Cánh cửa bị đánh sập, người bị bay ra ngoài.
Hoàng Đông Kiệt đang chuẩn bị luyện đan thì đột nhiên công tác chuẩn bị nhất thời dừng lại. “Dám động vào người phụ nữ của ta, là kẻ nào không biết sống chết!”
Hoàng Đông Kiệt sắc mặt tối sầm, tiến vào trong thế giới gương, lao về phía tọa độ của chiếc vòng tay.

Tống Loan Loan kinh ngạc nhìn chiếc vòng trên cổ tay mình, nàng định tự tử để tránh bị sỉ nhục nhưng vào thời điểm quan trọng, chiếc vòng đã phóng ra một kết giới để bảo vệ nàng.
Hết chương 791.

Bạn cần đăng nhập để bình luận