Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 111: Thực Xin Lỗi, Ta Không Có

Chương 111: Thực Xin Lỗi, Ta Không CóChương 111: Thực Xin Lỗi, Ta Không Có
         Nhìn sớ táo quân của hệ thống, Trần Trầm nhanh chóng lên kế hoạch trong đầu.
Bởi vì thời gian nán lại trong bí cảnh có hạn, hơn nữa muốn lấy được truyền thừa còn phải thông qua khảo nghiệm, cho nên theo lý mà nói, hắn sẽ ưu tiên chọn lựa những truyền thừa trân quý nhất.
Sau khi thiết lập sách lược cơ bản, Trần Trầm không nói hai lời, lập tức chạy đến chỗ truyền thừa của Ma Thần ở xa nhất.
Theo như sắp xếp của hắn, sau khi có được truyền thừa của Ma Thần, sẽ quay lại lấy của môn chủ Ma môn đời thứ hai, Nguyên Thần đỉnh phong cường giả, cứ thế theo thứ tự từ mạnh đến yếu.
Trong vòng mười ngày, có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, càng nhiều càng tốt.
Thế nhưng, sau khi điên cuồng chạy được mười cây số, nửa đường dùng Bách Độc Chủy giết chết hai đầu mãnh thú, tâm Trần Trầm dần nguội lạnh.
Bởi vì hắn đi ngang qua truyền thừa của môn chủ Ma môn đời thứ hai.
Không giống với những người khác, môn chủ Ma môn đời thứ hai không che giấu truyền thừa.
Ở cách đó không xa, trên đỉnh núi thậm chí có một tấm bia khắc rõ truyền thừa nằm ở đây.
Ngoài ra, không có khảo nghiệm hay bẫy rập gì đột ngột nhảy ra khiến ngươi kinh hoảng ngoài ý muốn.
Khảo nghiệm vừa nhìn là biết ngay.
Trên núi khắp nơi nều là đá tảng nhọn hoắc, xa xa nhìn lại tựa như một tòa núi đao, Trần Trầm còn thấy bên trong có bảy, tám cỗ thi thể.
Bên cạnh đó, phạm vi trăm mét xung quanh bia đá thiêu đốt hỏa diễm hừng hực khiến cả một vùng trời rực lửa.
Tình cảnh này chính là núi đao biển lửa trong truyền thuyết.
Nhìn lại trang bị rách rưới của mình, muốn vượt qua núi đao biển lửa lấy được truyền thừa quả thực còn khó hơn lên trời, sợ là có lấy tới tay, hắn cũng không có mạng để dùng.
Thấy một màn như vậy, sắc mặt Trần Trầm nhanh chóng biến hóa, kế hoạch vừa nghĩ thoáng cái sụp đổ.
Nếu làm theo kế hoạch, chẳng khác nào vừa ra tân thủ thôn liền đi khiêu chiến boss cuối, làm biếng thở rồi hả?
Nghĩ đến đây, Trần Trầm lập tức quay đầu.
Khảo nghiệm của môn chủ đời thứ hai Ma môn đã khủng bố như vậy, có trời mới biết truyền thừa của Ma Thần có hay không cái gì cổ quái, đến lúc đó trực tiếp cho hắn khảo nghiệm, vạn nhất không qua được thì phải làm sao?
Không được, phải thăng cấp.
Trần Trầm không phải người do dự không quyết, lại càng không phải kẻ tham lam, hắn biết rõ trong bất kỳ hoàn cảnh nào, giữ mạng mới là quan trọng nhất.
Một lát sau, hắn đi đến trước truyền thừa của một trưởng lão Nguyên Anh đỉnh phong, nhờ vào hệ thống cùng một vài thao tác lòe loẹt thông qua khảo nghiệm, lấy được truyền thường.
- Hậu bối hữu duyên, chắc hẳn trên người ngươi hiện tại chảy không ít máu? Cảm thấy đầu vàng mắt hoa, tứ chi vô lực? Ha ha, muốn có được cơ duyên, nhất định phải trải qua những khảo nghiệm này. Cái lọ kế bên chính là Chân Long Huyết mà bổn tọa ngẫu nhiên đoạt được, sau khi uống vào, sẽ đền bù huyết dịch mà ngươi thiếu hụt, hơn nữa còn trợ giúp ngươi tu luyện Thiên Ma Luyện Huyết Thuật!
Chứng kiến tâm thư của trưởng lão Nguyên Anh đỉnh phong lưu lại, Trần Trầm lẩm bẩm:
- Thực xin lỗi, ta không đổ máu, nhưng ta vẫn muốn uống.
Nói xong câu đó, Trần Trầm uống một hơi cạn sạch lọ Chân Long Huyết, nháy mắt, toàn thân khí huyết sôi trào, một cỗ huyết khí chi lực trùng thiên bộc phát từ trên người hắn.
Chung quanh, vài đầu dã thú thấy một bàn như vậy, bị dọa bỏ chạy tứ tán, không bao lâu sau, biến mất trong rừng sâu.
Trần Trầm cảm nhận được sức lực đột nhiên tăng mạnh, không nói hai lời, ném đi phá đao trong tay, hiện tại, hắn cảm giác mình có thể dùng cổ tay chặt đứt một cái cây nhỏ chứ chẳng chơi.

Đêm khuya.
Trần Trầm người đầy bụi đất tiến vào một truyền thừa của một đời Ma môn môn chủ.
- Người hữu duyên, chắc hẳn hiện tại toàn thân ngươi đã đứt gãy ít nhất ba mươi cái xương? Gãy nhiều xương như vậy mà vẫn có thể kiên trì tiến đến chỗ ta, cái này rất khó có được. Trong cái hộp bên cạnh chính là dược cao chế thành từ hổ cốt của một cái Nguyên Thần Yêu Hổ mà năm đó ta tàn sát. Bôi lên người, ngồi tại chỗ tĩnh tâm một thời gian ngắn, có thể giúp ngươi khôi phục xương cốt toàn thân.
- Được, đa tạ!
Trần Trầm cầm lấy bí tịch, thuận tiện bôi Hổ Cốt Cao lên người, không bao lâu sau, xương cốt toàn thân hắn bắt đầu nổ “rôm rốp”, hệt như bắp rang.
Trần Trầm ngửa mặt lên trời thét dài, chờ hắn khôi phục tinh thần, thân hình của hắn vậy mà cao thêm hai centimet.
Ngày hôm sau…
- Người hữu duyên, chắc hắn giờ phút này toàn thân ngươi đã gân mạch đứt đoạn, đừng sợ…
Ngày thứ ba…
- Người hữu duyên, chắc hẳn ngươi đã tự cung? Chớ hoảng sợ…
Ngày thứ tư…

Chờ đến ngày thứ tám.
Mỗi bước đi của Trần Trầm, đại địa có hơi chấn động, thật sự là mấy ngày nay lực lượng cơ thể tăng quá nhanh, khiến hắn có chút không thích ứng.
Về phần mấy thứ đạo cụ như dây thừng, búa cái kiểu, đều đã bị hắn ném đi, chỉ để lại một cái túi, bên trong chứa bí tịch của mấy cái đại lão nhi cùng với lễ gặp mặt hoa hòe hoa sói.
Lúc này đây, hắn lại lần nữa đi đến truyền thừa của môn chủ Ma môn đời thứ hai, vị cường giả Nguyên Thần cảnh đỉnh phong kia.
Núi đao biển lửa trước kia vô cùng khủng bố, hiện tại trong mắt hắn cũng không có bao nhiêu đáng sợ.
Bước một bước ra, đá nhọn thoáng cái biến thành bột mịn, thậm chí Trần Trầm không cần vận dụng hệ thống.
Trên thực tế, bắt đầu từ hôm qua, tất cả truyền thừa hắn đều một đường mạnh mẽ đâm tới, mặc kệ là khảo nghiệm hay bẫy rập, hết thảy đều dùng nhục thân ngạnh kháng.
Cho nên chỉ một ngày hôm qua, hắn đã lấy được truyền thừa của tám vị cường giả Nguyên Thần Cảnh.
Hai mươi tám cái truyền thừa mà hệ thống tìm được, hiện tại chỉ còn núi đao biển lửa trước mặt cùng với cái của Ma Thần.
Rầm rầm rầm.
Một đường thẳng tiến, đá vụn bắn tung tóe, Trần Trần như giẫm trên đất bằng, một lát sau, hắn đã đến trước biển lửa.
Do dự một lát, Trần Trầm bước vào biển lửa.
Không bị bỏng như trong tưởng tượng, bất quá, hắn cảm giác được huyết khí trong cơ thể mình đang điên cuồng thiêu đốt, không chút do dự, Trần Trầm sải bước, nhảy ra xa mười mét.
Rầm Rầm Rầm!
Mười tiếng nổ vang liên tiếp, Trần Trầm đã vượt qua biển lửa, đi đến trước bia đá.
Ở đây không có bàn, cũng không có bảo rương, chỉ là một khoảng không trống rỗng.
Nhưng ngay khi Trần Trầm giẫm lên mảnh đất này, bia đá bỗng nhiên lóe lên hào quang sáng chói đến cực điểm.
Ngay sau đó, một thân ảnh hư ảo chậm rãi xuất hiện, thân ảnh này măc một thân hắc y, không nhìn rõ diện mục, nhưng Trần Trầm cảm nhận được hắn rất lợi hại.
Phải biết truyền thừa của vị môn chủ Ma môn đời thứ hai này là tồn tại mạnh nhất trong tất cả những truyền thừa mà hắn đã gặp.
- Tiểu tử đáng thương, dù chết cũng khát vọng chí cường sao? Ta biết, ngươi có thể chất đặc thù, tương đương với ta, nếu như không phải có thể chất cường đại, có chết cũng không đến được đây.
- Thể chất cường đại, ý chí không gì sánh kịp, dù táng thân cũng khát vọng chí cường.
- Tiểu tử, không thể không thừa nhận, ngươi đả động ta, có tư cách làm đệ tử Bất Tử Ma Tôn ta, đã như vậy, ta sẽ truyền cho ngươi tuyệt học giúp ta tung hoành thiên hạ, Đoạt Thiên Bất Tử Quyết!
Nghe vậy, Trần Trầm im lặng, quang ảnh trước mặt thoạt nhìn có chút khốc huyễn, nhưng kỳ thật không có ý thức thật sự.
Bằng không thì sao lại nói hắn chết?
Cái này chẳng phải trợn mắt nói dối sao?
Xin lỗi nha, ta không chết!
Không đợi hắn mắng xong, bia đá đột nhiên bắn ra một đạo quang mang, chiếu lên người Trần Trầm.
Trần Trầm cảm giác trong đầu đột nhiên có thêm một đoạn ký ức, chính là Đoạt Thiên Bất Tử Quyết kia.
Lúc này, quang ảnh lại nói:
- Phục sinh đi thôi, ngốc tử, toàn bộ Bất Diệt Chi Tinh vi sư để lại trước lúc chết, hôm nay cho ngươi!
Thanh âm vừa ra, trên bầu trời đột nhiên trút xuống một trận mưa vàng.
Nước mưa rơi trên người Trần Trầm, khiến cả người hắn nhiễm một tầng vàng rực, tản ra kim quang chói mắt.
Đợi mưa tạnh, Trần Trầm hít sâu một hơi, nhảy lên một cái, phóng thẳng xuống núi.
Oanh!
Tiện tay vung một quyền, Trần Trầm trực tiếp đánh nát một khối đá to bằng một tiểu ốc loại nhỏ.
Lúc này, hắn cảm giác chỉ bằng vào nhục thể cũng có thể chiến một trận với linh khí của chính mình.
Mà tu vi linh khí, hắn phải tốn mấy tháng mới luyện được, trong khi Luyện Thể chỉ mất có tám ngày.
Đại lão nhi này tặng một chút, đại lão nhi kia tặng một chút, cứ thế đẩy hắn lên đỉnh cao.
Chỉ sợ không có đại lão nhi nào ngờ được khảo nghiệm mà bọn họ tỉ mỉ chuẩn bị lại bị một người dùng phàm nhân chi thể với tốc độ cực nhanh phá giải, hơn nữa trong bí cảnh còn tích lũy đến mức độ kinh người.
Không kể một vài truyền thừa khó tìm, khó đụng phải, chỉ riêng dùng phàm thể sinh tồn trong thâm sơn cũng cần tốn hao một lượng lớn tinh lực.
Thời gian mười ngày, có thể tìm được một cái truyền thừa thỏa mãn, hơn nữa thông qua khảo nghiệm lấy được truyền thừa đã thập phần khó khăn.
Huống chi, mấy cái lễ vật đám đại lão nhi tặng chỉ có công dụng để chữa thương, chứ không phải để cường hóa thân thể.
Theo lý thuyết, mấy thứ đó sao có thể đề thăng thực lực đến mức này?
- Thật có lỗi, ta không cố ý.
Trần Trầm cảm thấy có hơi ngại, ngượng ngùng cười, sau đó đi đến chỗ Ma Thần.
Với cường độ thân thể hắn hiện tại, chẳng khác nào gian lận trong bí cảnh.
- Gian lận cộng thêm thiên phú vốn có, lấy được Ma Thần truyền thừa hẳn không khó?
Nghĩ đến đây, ngại ngùng trên mặt Trần Trầm dần biến mất, mà chuyển thành tự tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận