Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 92: Đến Lúc Báo Thù

Chương 92: Đến Lúc Báo ThùChương 92: Đến Lúc Báo Thù
         Nghe vậy, U Lan Tâm chậm rãi bay xuống đài cao, hạ xuống giữa lôi đài.
Vừa đặt chân xuống đất, từng đạo thủy linh khí bắt đầu vờn quanh thân thể nàng, tạo thành vòng phòng hộ cực kỳ chặt chẽ.
Nhìn thấy bộ dạng kinh sợ của U Lan Tâm, Hậu Thổ Tông Thánh tử giận quá hóa cười.
- Ba mươi sáu tông chiếm lấy nhiều tài nguyên như vậy mà chỉ bồi dưỡng được một cái Thánh nữ lá gan chuột nhắt như ngươi sao?
Bị người vũ nhục, U Lan Tâm chẳng những không phản kích, mà còn dùng hai đạo thủy linh khí che đi hai tai.
Nhìn thấy một màn trước mắt, ba mươi sáu tông Thánh tử, Thánh nữ trên đài cao đều im lặng.
Người này đặc biệt xuất hiện để gây cười à?
Ngay cả Trần Trầm khóe mắt cũng giật giật liên hồi. Hắn đã từng nhìn thấy người kinh sợ, nhưng kinh sợ như U Lan Tâm thì… mới thấy lần đầu đấy!!!
Nể tình mối quan hệ với sư mẫu, hắn khẳng định phải giáo huấn nữ nhân ngu ngốc này một trận.
- Bắt đầu đi, quy tắc trận đấu rất đơn giản, đánh đến khi đối phương nhận thua hoặc mất đi năng lực phản kháng là được. Nhớ lấy, không thể đoạt mạng người.
Kim Đan lão giả làm trọng tài, sau khi để lại những lời này, hắn lập tức thối lui đến rìa lôi đài.
Hắn vừa dứt lời, tươi cười trên môi Chu Trí thoáng trở nên dữ tợn. Kế đó, hắn giẫm mạnh xuống lôi đài, trong nháy mắt, vô số gai đất mọc lên, lan tràn về phía U Lan Tâm.
Thấy vậy, U Lan Tâm lập tức bay lên không trung, miệng niệm pháp quyết, thủy linh khí nhanh chóng hóa thành tiễn vũ, ào ào bắn về phía Chu Trí.
Sưu sưu sưu!
Nhất thời, tiễn vũ đầy trời, tiếng rít gào quanh quẩn bên tai.
Thấy một màn như vậy, hai mắt Trần Trầm sáng ngời.
Tính cách U Lan Tâm tuy không được, nhưng thủ đoạn rất khá, xứng với xếp hạng của nàng trên thiên kiêu bảng.
- Hậu thổ thuẫn!
Chu Trí quát khẽ một tiếng, dưới lôi đài lập tức mọc lên một bức tường dày 2 mét, trong thoáng chốc đã cao đến hơn trăm mét, ngăn cản hết thảy tiễn vũ.
Kế đó, Chu Trí lại giẫm mạnh xuống lôi đài, phi thân lên, mang theo đại lượng thổ linh khí bay lên không trung, hướng về phía U Lan Tâm mà đi.
Vô luận là ba mươi sáu tông Thánh tử, Thánh nữ trên đài, hay là mười tám tiểu tông dưới đài, giờ phút này đều không chuyển mắt quan sát hai người đấu pháp.
Đồng thời, yên lặng đánh giá thực lực song phương.
Đừng nhìn hiện tại là hai người này đánh, nói không chừng không bao lâu sau, một trong hai người họ sẽ trở thành đối thủ của mình.

Trên lôi đài, hai người ngươi tới ta đi, kịch chiến diễn ra được hai phút, U Lan Tâm dần dần rơi vào thế hạ phong.
Nói thật, luận công pháp, U Thủy Môn so với Hậu Thổ Tông cao hơn một bậc, nhưng do thuộc tính tương khắc, hơn nữa U Lan Tâm lại chưa đủ kinh nghiệm chiến đấu, cho nên dù nàng cố gắng thế nào cũng không phải đối thủ của Chu Trí.
- Nhận thua đi! – Trần Trầm ngồi trên đài cao, ngưng tụ một sợi thanh âm, truyền về phía U Lan Tâm.
Nghe thấy lời Trần Trầm, U Lan Tâm kiên trì độ khoảng một phút, sau đó tuyên bố nhận thua, thối lui khỏi lôi đài.
Nhìn vẻ mặt khinh miệt của Hậu Thổ Tông Thánh tử, U Lan Tâm trực tiếp quay đi.
- Hậu Thổ Tông thay thế U Thủy Môn trở thành ba mươi sáu tông bài danh đệ thập tứ!
Kim Đan lão giả cao giọng tuyên bố, sau đó vung tay lên, lá cờ đại diện cho U Thủy Môn chậm rãi hạ xuống, một lá cờ thổ hoàng sắc đề danh tự Hậu Thổ Tông từ từ bay lên.
Nhìn cờ tông mình bị tông môn khác thay thế, rốt cuộc U Lan Tâm cũng nhịn không nổi, bật khóc.
- Hức hức hức!
Thấy vậy, ba mươi sáu tông Thánh tử, Thánh nữ không ai cười nổi.
Nói thật, có thể ngồi trên đài cao, tông môn ai không phải truyền thừa mấy ngàn năm?
Đứng trong hàng ngũ ba mươi sáu tông, dù cho không có thời gian truyền thừa dài, thì cũng có mấy trăm năm.
Mấy trăm năm địa vị tông môn bởi vì thực lực bản thân nhỏ yếu mà mất đi, áp lực tâm lý đó… Có thể nghĩ.
Đổi thành bọn họ, nói không chừng cũng sẽ khóc. Nếu không phải còn có cơ hội phía sau, tự sát cũng có thể.
Bởi vì thật sự không có mặt mũi quay về tông môn, gặp sư phụ cùng các đồng môn.
- U Thủy Môn Thánh nữ, quay về vị trí của ngươi đi.
Kim Đan lão giả vươn một ngón tay chỉ về phía chỗ ngồi dưới đài, lạnh lùng nói.
Nghe vậy, U Lan Tâm vội lau nước mắt, ngồi xuống vị trí 18 tông.
Mười tám tiểu tông Thánh tử, Thánh nữ cũng không đồng tình nàng, bọn họ còn ước gì ba mươi sáu tông mau mau bị thay thế.
Cho nên nhìn thấy bộ dạng hoa lê đái vũ của U Lan Tâm, trái lại, bọn họ còn vô tình trào phúng.
Ngồi vào vị trí đó, U Lan Tâm tựa như cừu nhỏ đứng giữa bầy sói.
Nhưng nữ nhân này cũng không phải mềm yếu, nghe được âm thanh trào phúng xung quanh, nàng lập tức ngưng khóc, kiên cường ngồi thẳng lưng. Thần sắc một lần nữa trở nên băng lãnh, khôi phục tư thánh Thánh nữ cao cao tại thượng trước kia.
- Đoán chừng nữ nhân này lại tự tẩy não mình rồi! – Trần Trầm có hơi im lặng.
U Lan Tâm không có bổn sự khác, nhưng tự mình lừa gạt mình thì rất có nghề, có thể nói là cao thủ bịt tai trộm chuông đỉnh phong, lúc nàng dạy bảo mấy cô nương ở Di Nhiên Cư, hắn đã từng chứng kiến.
U Lan Tâm ngồi xuống dưới đài, bên kia, Chu Trí thản nhiên bước lên đài cao, đi đến bên cạnh Trần Trầm.
- Ha ha, tư vị ngồi trên đây quan sát người khác quả là thoải mái.
Chu Trí học bộ dáng Trần Trầm, nghiêng người dựa vào ghế, ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía Trần Trầm, ngữ khí ẩn chứa ý tứ khiêu khích.
- Vậy ngươi nên hảo hảo quý trọng khoảng thời gian này, nói không chừng hiện tại chính là nhân sinh đỉnh phong của ngươi.
Vừa đánh xong một trận, Chu Trí có một canh giờ bảo hộ. Khoảng thời gian này dùng để hắn nghỉ ngơi, phục hồi linh lực.
Sau một canh giờ, ai muốn khiêu chiến Chu Trí, liền có thể lên đài.
- Trần Trầm, ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi chớ có hung hăng càn quấy, ngươi có thể khiêu chiến ta, đương nhiên người khác cũng có thể khiêu chiến ngươi. Hi vọng ngươi có thể mạnh miệng ngồi trên đài cao đến cuối cùng.
Ngoan độc nói một câu, Chu Trí trực tiếp lấy ra một viên thuốc, nuốt xuống, tiếp đó lấy ra hai khối linh thạch, điên cuồng hấp thu.

Mà trên đài, lúc này đã có một gã Thánh tử mười tám tiểu tông nhảy ra khiêu chiến bài danh đệ thập ngũ của ba mươi sáu tông – Kim Kiếm tông.
Đệ tử mười tám tiểu tông kia tu hành chính là Hỏa hệ công pháp, vừa động thủ liền xuất hiện liệt diễm cuồn cuộn. Kim Kiếm tông Thánh tử hoàn toàn không địch lại, chỉ trong chốc lát đã bị đánh văng khỏi đài.
Thất bại, Kim Kiếm tông Thánh tử ngửa đầu nhìn trời, thật lâu không nói. Cảm xúc tuyệt vọng trên mặt khiến cho những Thánh tử, Thánh nữ khác của ba mươi sáu tông cảm thấy vô cùng nặng nề.
Hai trận kế tiếp cũng không có gì khác, một lúc lâu sau, ba mươi sáu tông đã có tám tông bị thay cờ.
Mắt thấy mười tám tiểu tông còn muốn tiếp tục khiêu chiến, Trần Trầm liếc nhìn U Lan Tâm dưới đài, miệng khẽ nhúc nhích.
Nhận được tin tức của Trần Trầm, U Lan Tâm đứng phắt dậy:
- Ta khiêu chiến Thiên Vân tông Thánh tử Trần Trầm.
Đám Thánh tử, Thánh nữ nghe vậy, nội tâm khẽ động, quay đầu nhìn Trần Trầm trên đài cao.
Bắt đầu rồi!
Thiên Vân tông Thánh tử muốn báo thù đánh mặt rồi!
Tuy bọn họ đã sớm dự liệu chuyện này sẽ phát sinh, nhưng chẳng ai ngờ vừa đến thời gian, Thiên Vân tông Thánh tử liền bắt đầu.
Đứng trước thảm trạng mười tám tiểu tông khiêu chiến, ba mươi sáu tông lần lượt rơi rụng, hắn cũng không mảy may do dự.
Đây là tự tin tuyệt đối đối với thực lực bản thân!
Trước đó, bọn họ chưa từng thấy vị thánh tử xếp hàng thứ bảy thiên kiêu bảng này ra tay, hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội.
Nghe vậy, Trần Trầm lập tức đứng lên, nhảy xuống đài.
- Ta nhận thua.
Nghe vậy, Kim Đan lão giả ra hiệu U Thủy Môn thay thế Thiên Vân Tông trở thành bài danh đệ thập tam.
- Trưởng lão, ta có thể không nghỉ ngơi không? – Trần Trầm hỏi.
- Có thể! – Kim Đan lão giả nhàn nhạt đáp.
Đạt được đáp án, Trần Trầm nhìn về phía Hậu Thổ Tông trên đài cao, cao giọng nói:
- Thiên Vân Tông Trần Trầm khiêu chiến Hậu Thổ Tông Thánh tử Chu Trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận