Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 173: Vạn Dặm Truy Tung

Chương 173: Vạn Dặm Truy TungChương 173: Vạn Dặm Truy Tung
         Một canh giờ sau.
Lão Hắc không chế Vạn Hóa Thần Phong lúc này đã biến thành cái thìa lớn phi ở phía trước.
Đối với tạo hình của binh khí này, nó có chút thỏa mãn, tiểu tử Trần Trầm kia tuy không phải thứ gì tốt, nhưng lại rất hiểu nó đấy, biết nó thích binh khí dạng gì.
Về phần động thiên trước đó, đương nhiên là nó từ bỏ, dù sao theo ý Trần Trầm, bọn họ phải quay về Đại Tấn đấy.
Lũ yêu không có ý kiến gì, làm đuôi phượng trong phạm vi Đại Hạ hay chạy đến tiểu quốc làm đầu gà thì cũng như nhau thôi, dù sao với thực lực của bọn hắn, đoán chừng có đi đâu cũng là tiểu đệ.
Theo sau một đám yêu quái, cuối cùng Trần Trầm cũng có thời gian quan sát tình huống trên đoạn đường này.
Chỉ có thể dùng hai chữ thảm thiết để hình dung mà thôi, không ít thành trị bị thiêu hủy, còn lại một mảnh phế tích, bên trong phế tích toàn là bạch cốt, cũng không biết đã có bao nhiêu người chết rồi.
Một ít yêu thú đang gặm cắn những… bạch cốt kia, trong mắt lấp lóe tinh quang.
Một đường nhìn xem, tâm tình Trần Trầm càng lúc càng nặng nề, khẽ thở dài một cái, hắn xuất ra mấy khối thông tin lệnh bài từ trong nhẫn trữ vật, từng cái từng cái báo bình an.
- Đồ đệ, chúng ta phải về Thiên Vân Tông, phụ mẫu ngươi cũng đã được ta đưa đến Thiên Vân Tông, hiện tại, Thiên Vân Tông là nơi tụ tập tất cả cường giả Đại Tấn, ngươi không cần lo lắng, cũng không cần vội vã trở về, ở bên ngoài nên lấy an toàn của bản thân làm trọng.
Tiêu Vô Ưu nhanh chóng truyền lại tin tức, bất quá, ngoài hắn, những thông tin lệnh bài khác không hề có phản ứng.
Một lát sau, dường như chợt nhớ ra cái gì đó, Tiêu Vô Ưu lại truyền tin.
- Đồ đệ, trên đường quay về Đại Tấn, huynh đệ Trương Kỵ của người được một vị Ma Quân của Thất Sát Ma Đạo vừa ý mang đi. Hôm nay nếu không có gì bất ngờ, có lẽ hắn đã bái nhập môn hạ Thất Sát Ma Đạo rồi.
Nhìn thấy tin tức này, Trần Trầm lúng túng không biết nói gì, một lát sau, cuối cùng hắn cũng lộ vẻ vui mừng.
Rốt cuộc Trương Kỵ cũng tìm được con đường thuộc về hắn rồi.
Thất Sát Ma Đạo trấn thủ Nam Cương, cũng là một trong tứ đại tông Nhân tộc, Trương Kỵ có thể bái nhập Thất Sát Ma Đạo, cộng thêm vận khí của hắn, phi thăng chỉ là chuyện sớm tối.
Có điều không biết lần gặp mặt tiếp theo sẽ như thế nào? Hi vọng lúc đó hắn cũng đã trở thành một phương cường giả.
- Sư phụ, hiện tại tình thế hai nước như thế nào? - Nghĩ nghĩ, Trần Trầm lại hỏi một câu.
- Trong hai nước hiện tại có hai Nguyên Thần cảnh Yêu tu, nói ra thật xấu hổ, hai tên Nguyên Thần này đều bị Ma môn quấn lấy, Đại Tấn ta cơ hồ không ra bao nhiêu lực.
Nghe vậy, đồng tử Trần Trầm có hơi co lại:
- Ma môn môn chủ Chu Nhân Long đã thoát khốn?
Ngoại trừ nguyên nhân này, hắn thật sự không nghĩ ra Ma môn dựa vào cái gì để có thể ngăn chặn Nguyên Thần cảnh Yêu tộc.
- Thoát khốn? Hắn vẫn luôn bị giam cầm sao? Khó trách chưa từng thấy ra tay.
Thấy vậy, Trần Trầm không hỏi tiếp, mà nhanh chóng lấy ra một tấm lệnh bài đã phủ đầy bụi.
- Môn chủ, ta vừa bế quan ra, nghe nói Đại Chu cùng Đại Tấn đều đang bị Yêu tộc công hãm?
- Trương Thần, ngươi cmn giờ mới bế quan ra! Bên ngoài xảy ra chuyện lớn! Yêu tộc công hãm Nhân tộc rồi, ngươi biết không hả? Lão tử đã tàn sát hơn một ngàn Yêu tộc rồi đấy!
- Cái xiềng xích kia thì sao?
- Bất kỳ lúc nào ta cũng có thể thoát khỏi có, hiện tại Đại Hạ cũng đã mất, ta còn không ra, ngồi đó chờ chết à?
Trần Trầm á khẩu, không biết nên đáp lại thế nào.
- Vậy có cần ta quay về không?
- Tùy ngươi, lão tử còn bận đánh, không rãnh nói nhảm với ngươi, chào!
- …
Trần Trầm thu hồi thông tin lệnh bài, Chu Nhân Long vừa thoát khốn không bao lâu, rõ ràng còn đang trong trạng thái phấn khích, bất quá, cũng có thể hiểu được đại khái tình huống Đại Tấn cùng Đại Chu hiện tại.
Chỉ là, giờ có hai gã Nguyên Thần cảnh yêu tu, tương lai không biết còn có nữa hay không.
Hôm nay hắn mang theo một đám thối nát cá tôm trở về, quả thực không có tác dụng gì.
Huống chi hắn còn có một lần cơ hội truy tung trên diện rộng, nếu dùng ở phạm vi Đại Tấn, Đại Chu thì quá thua lỗ.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm lập tức thay đổi chủ ý, sau đó gọi lão Hắc một tiếng.
Lão Hắc lập tức dừng lại, nói với lũ yêu:
- Bổn vương đã đổi ý, quyết định hiện tại ở lại Đại Hạ phát triển một thời gian ngắn, sau lại đi đến mấy cái… tiểu quốc kia, như vậy mới có thể đám bảo xưng vương xưng bá được!
Đám yêu nghe vậy chỉ có thể tuân mệnh, thực lực Hắc Trư Vương quá mạnh, nếu kháng lệnh, e là bị ăn một thìa chứ chẳng chơi.
...
Trong phạm vi Đại Hạ, danh sơn đại xuyên vô cùng nhiều, đám Yêu tộc nhanh chóng chiếm được một đỉnh núi không tệ.
Lão Hắc tự xưng Hắc Trư Đại Vương, làm một ngọn cờ, cắm ở đỉnh núi, bốn vị Nguyên Anh sơ kỳ Yêu tộc khác được nó sắc phong làm Tứ Đại Tương, ngoài ra, còn có một Cẩu tinh Kim Đan đỉnh phong làm quân sư.
Cẩu tinh này cũng không phải vô công thụ lộc, nó dâng lên một bức địa đồ Đại Hạ vô cùng chi tiết.
- Đại Vương, đỉnh núi của chúng ta thuộc khu vực trung Đại Hạ, phụ cận đã từng có năm sáu tông môn, nếu như chúng ta đi vơ vét một phen, nói không chừng có thể có thu hoạch rất lớn.
Cẩu tinh lộ vẻ nịnh nọt, chỉ vào mấy cái sơn môn trên bản đồ, vừa nhậm chức quân sư, đương nhiên nó muốn biểu lộ trí tuệ của mình một phen.
Thấy vậy, lão Hắc không nói gì, đợi Trần Trầm ra lệnh, một lát sau, nó chỉ vào một dấu hiệu đặc thù trên bản đồ:
- Đây là đâu?
Cẩu tinh lộ vẻ khinh thường, mỉa mai nói:
- Cái này là phi thăng đài do Nhân tộc thiết lập, dựng nên phi thăng đài cho thấy ở đây từng có người phi thăng.
- Nhân tộc cũng lắm lông thật, không phải chỉ là phi thăng thôi sao? Còn xây đài kỷ niệm.
Nghe nói thế, Trần Trầm trực tiếp nhảy ra ngoài, nhìn vào địa đồ.
Lãnh thổ Đại Hạ có tổng cộng sáu cái phi thăng đài, điều này này có nghĩa là trong lãnh thổ Đại Hạ đã từng có sáu vị cường giả phi thăng.
Trần Trầm cẩn thận nghiên cứu vị trí sáu cái phi thăng đài, nhanh chóng tìm được một cái tiết điểm.
Dùng tiết điểm này làm trung tâm, trong vòng ngàn dặm có thể bao quát toàn bộ sáu cái phi thăng đài.
Mảnh đất cường giả phi thăng chắc chắn là nơi cường giả quen thuộc, nếu dùng tiết điểm này làm trung tâm, vận dụng hệ thống truy tung… Hẳn có thể tìm được tối đa.
Phải biết cơ duyên bình thường đối với hắn hiện tại đã là vô dụng, hắn nhất định phải tìm được đại cơ duyên có thể giúp mình phát sinh biến chất.
Cẩu tinh bên cạnh liếc nhìn Trần Trầm, trong mắt tràn đầy hâm mộ, nghĩ thầm đến lúc nào mình mới có thể kiếm được một cái nhân sủng, thỏa thích xoa xoa cái đầu mềm mại kia.
Nó còn chưa kịp nghĩ tiếp, Trần Trầm đã giơ tay đè lên đầu nó, không ngừng xoa bóp, sau đó gõ mạnh một cái.
- Chính là chỗ này!
Cẩu tinh giận mà không dám nói gì.
Đánh người cũng phải ngó mặt chủ, nhân sủng của Hắc Trư Vương, nó đắc tội không nổi nha, chỉ có thể bấm bụng chịu đựng.
Sau khi xác định vị trí, Trần Trầm chủ động quay về Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Cẩu tinh đề cao cảnh giác, nhìn bộ dạng người nọ, dường như có thể đưa ra đề nghị với Hắc Trư Vương đại nhân, cái này khiến nó cảm giác địa vị của mình đang bị uy hiếp.
Ngay lúc nó định nói mấy lời làm tăng cảm giác tồn tại, Hắc Trư Vương đã giơ móng heo chỉ vào vị trí tên kia vừa định, cao giọng nói:
- Triệu tập một nửa thủ hạ, trước theo bổn vương tiến đến đây, những người khác… ở nhà giữ nhà!
Nghe vậy, Cẩu tinh đành phải hấp tấp chạy ra ngoài triệu tập lũ yêu.
...
Nửa ngày sau.
Lão Hắc dẫn theo mười mấy cái Yêu tộc đi đến địa điểm Trần Trầm chỉ định.
Nơi này là một mảnh hoang mạc, bốn phía mọc đầy cỏ hoang không nói, ngay cả linh khí cũng thập phần mỏng manh. Lũ yêu hai mặt nhìn nhau, không biết Hắc Trư Vương đại nhân mang bọn chúng đến đây để làm gì.
Mà Trần Trầm trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung thì đã bắt đầu vận dụng hệ thống.
- Hệ thống, vận dụng l lần cơ hội truy tung vạn dặm, tìm đại cơ duyên trong phạm vi vạn dặm cho ta.
Trần Trầm cố ý dùng một chữ đại, phạm vi vạn dặm không phải con số nhỏ, nếu cái cơ duyên gì hắn cũng muốn, chỉ sợ hệ thống sẽ không load nổi, trực tiếp nổ tung thì phải làm sao.
“Hướng Tây Nam, bốn trăm dặm dưới mặt đất có Nguyên Thần cảnh cường giả mộ táng, trong mộ có thân gia của Nguyên Thần cảnh cường giả.”
“Hướng đông bắc chín trăm dặm, dưới đáy đầm lầy có Tịnh Hồn Thần Tuyền.”
“Hướng tây bắc hai nghìn dặm, trong lòng linh sơn có một khối Thiên Khuyết Thần Kim.”
“Hướng chính tây bốn nghìn dặm, trong rừng rậm có một Thông Thiên Linh Quả.”
...
“Hướng chính bắc tám nghìn dặm có động phủ còn sót lại của Luyện Hư cường giả.”
“Hướng đông nam chín ngàn dặm dưới mặt đất có thi thể phi thăng giả thất bại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận