Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 431: Thất Bại Tan Tác Trở Về

Chương 431: Thất Bại Tan Tác Trở VềChương 431: Thất Bại Tan Tác Trở Về
         Phát giác được Ngọc Đỉnh chân nhân phía dưới, trong lòng Nhị Ma Tôn có chút luống cuống, nguyên bản đối thủ của hắn đã không kém gì hắn, lại thêm một Phân Thần đỉnh phong Tông chủ Ngọc Đỉnh tông, cho dù Tông chủ Ngọc Đỉnh tông này là Luyện Đan Sư, hắn cũng vô cùng có khả năng ngỏm tại đây.
Con mắt chuyển động, Nhị Ma Tôn làm bộ muốn chạy trốn, nhưng không đợi hắn bay ra mấy ngàn thước xa, tốc độ lại đột nhiên thả chậm lại.
Chẳng biết tại sao, lúc này hắn cảm giác đột nhiên lâm vào lầy lội, không khí xung quanh giống như lập tức dày nặng hơn ngàn lần.
Nhìn lại, lúc này mới phát hiện, chẳng biết lúc nào trên đỉnh đầu Ngọc Đỉnh chân nhân nhiều một đại đỉnh màu đen, miệng đỉnh tỏa ra hào quang màu vàng đất, mà hào quang màu vàng đất kia chiếu vào chính là chỗ hắn đang đứng.
- Pháp bảo thật là lợi hại.
Nhị Ma Tôn theo bản năng thấp giọng hô một tiếng, bên trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan lệ, sau đó cắn răng, từ trong nhẫn trữ vật móc ra một viên đan dược nuốt vào.
Một giây sau, khí thế trên người hắn tăng vọt, cơ hồ là trong chớp mắt thời gian đã thoát ra khỏi phạm vi hoàng quang chiếu xạ bên.
Ngọc Đỉnh tông chủ và cao thủ Phân Thần đỉnh phong kia lập tức truy kích, ba đạo lưu quang trong khoảnh khắc biến mất ở xa xa.
Trần Trầm ở trong tông môn yên lặng nhìn một màn này, chờ tất cả cao thủ đều đi, sau đó hắn mới bất động thanh sắc dùng Hạo Nhiên Thánh Quang Quyết hấp thu lực lượng thần thức một số tu sĩ vừa mới vẫn lạc.
Hắn nhưng không buông ra như Ngọc Đỉnh chân nhân, trước mặt mọi người làm ra chuyện kinh thế hãi tục.
...
Cùng lúc đó.
Bên trong Xích Ma tông, Tông chủ Xích Ma tông nhìn lên một hắc bào tu sĩ trước mặt, nụ cười có chút quỷ dị.
Hắc bào tu sĩ thần sắc cung kính, bình tĩnh nói:
- Tông chủ, đây chính là một ít chuyện khoảng thời gian này Nhị Ma Tôn đại nhân làm.
- Linh Lung Thần Kim, thì ra nhị đệ này của ta phát hiện đồ vật khó lường, khó trách không muốn để cho ta xuất thủ, cũng không mời các huynh đệ khác, mà tự mình đi Ngọc Đỉnh tông.
Tông chủ Xích Ma tông đưa tay uống cạn một ly rượu ngon, chậm rãi nói.
Hắc bào tu sĩ kia thấy bộ dáng này của Tông chủ, trong lòng có chút thấp thỏm.
Hắn là thủ hạ của Nhị Ma Tôn đại nhân, nhưng mà là ranh giới hóa, lần này chuyển đầu sang Đại Ma Tôn, cũng là hành động bất đắc dĩ, chỉ là không biết rõ Đại Ma Tôn có lĩnh tình hay không.
- Ngươi làm không tệ, sau này theo ta đi.
Nghe được lời này của Tông chủ Xích Ma tông, hắc bào tu sĩ kia tranh thủ thời gian quỳ xuống, cảm động đến rơi nước mắt nói:
- Đa tạ Tông chủ, sau này tại hạ toàn tâm toàn ý phụng dưỡng Tông chủ, tuyệt không hai lòng!
- Đứng lên đi.
- Vâng!
Áo đen tu sĩ đứng lên, trên mặt nhiều hơn mỉm cười, nếu gia nhập bộ hạ Đại Ma Tôn, vậy dĩ nhiên sẽ vì Đại Ma Tôn phân ưu.
Vừa nghĩ vậy, hắn niềm nở không gì sánh được nói:
- Tông chủ, tính toán thời gian, Nhị Ma Tôn cũng đã mang người công hãm Ngọc Đỉnh tông, chúng ta thật nhìn Linh Lung Thần Kim lưu lạc đến trong tay hắn sao?
- Tục ngữ nói, bảo vật người có đức chiếm lấy, Nhị Ma Tôn tất nhiên thực lực không tầm thường, là người cũng xem là tốt, nhưng so với Tông chủ ngươi, hắn vẫn còn có chút không đủ tư cách.
- Vậy ngươi nói ta phải làm gì?
Xích Ma tông Tông chủ liếc mắt nhìn áo đen tu sĩ lờ mờ hỏi.
- Ta cảm thấy chờ sau khi Nhị Ma Tôn đại nhân trở về, ngươi có thể trực tiếp mở miệng yêu cầu hắn, lấy uy vọng của đại nhân ngài, Nhị Ma Tôn đại nhân chắc chắn không dám không cho.
Áo đen tu sĩ nhẹ giọng nói.
Tông chủ Xích Ma tông cười lạnh một tiếng.
Phản đồ đều là như thế, sau khi phản bội đều nóng lòng chủ tử lập tức chết, như vậy mới có thể để cho bọn hắn cảm giác vết nhơ trên mình ít một chút.
Nhị đệ kia của hắn có tính cách gì hắn là biết, nếu hắn trực tiếp yêu cầu, tám chín phần mười sẽ khiến cho nhất phách lưỡng tán, thậm chí sẽ vì cái này làm to chuyện.
Hắn tự nhiên không sợ nhị đệ kia của hắn, thậm chí nếu như sớm bố trí một thoáng, hắn bắt lại nhị đệ kia cũng không tính khó.
Chính là Linh Lung Thần Kim cũng không phải vừa nắm bắt tới tay là có thể chuyển đổi thành sức chiến đấu, vẫn phải tìm một luyện khí đại sư luyện chế mới được.
Mà hắn đi đâu mà tìm luyện khí đại sư như vậy?
Nếu là cuối cùng Linh Lung Thần Kim không thành được bản mệnh pháp bảo của hắn, vậy hắn diệt nhị đệ cũng có chút được không bù mất.
Cho nên giờ phút này hắn có chút do dự, đúng lúc này, khối lệnh bài đưa tin nào đó của hắn đột nhiên phát sáng lên, xem ra hẳn là thủ hạ hắn phái đi ra ngoài truyền về.
Thấy Đại Ma Tôn lấy ra lệnh bài đưa tin, hắc bào tu sĩ kia vội vàng nói:
- Đại nhân, Ngọc Đỉnh tông chắc hẳn đã bị bắt rồi, ngươi phải sớm quyết định...
Vừa nói đến đây, hắn nói không được nữa, bởi vì sắc mặt Đại Ma Tôn trở nên rất quái lạ, có căm phẫn, lại có vẻ vui sướng, còn có chút rầu rỉ.
- Đại nhân, ngươi đây là...
- Nhị đệ kia của ta công kích Ngọc Đỉnh tông thất bại, bị người ta đánh hoa rơi nước chảy, chạy tứ phía, bốn năm mươi cao thủ dưới trướng của ta kèm thêm cao thủ hắn dẫn đi vẫn lạc hơn phân nửa.
Đại Ma Tôn sâu kín nói, tuy ngữ khí bình tĩnh, nhưng bên trong ánh mắt cũng là tràn ngập khiếp sợ.
Ngọc Đỉnh tông, cái tông môn này hắn có chút ấn tượng, nghe nói Tông chủ cũng là cao thủ Phân Thần đỉnh phong.
Tông môn này là tông môn luyện đan, ngàn năm qua đều không xảy ra qua bất luận tranh đấu gì với những tông môn khác.
Ai có thể nghĩ đến vừa ra tay, lại bạo phát ra thực lực cường đại như thế, đây quả thực vượt quá hắn tưởng tượng.
- Cái gì?
Áo đen tu sĩ kinh hô một tiếng, trong lòng tỏa ra cảm giác vạn phần vui mừng.
Còn may Nhị Ma Tôn bắt hắn cho ranh giới hóa, nếu không cho hắn ranh giới hóa, mà là mang hắn đến Ngọc Đỉnh tông, bây giờ nói không định đã nằm lại ở đó.
Nghĩ tới đây, trên trán hắn đã thấm ra mồ hôi lạnh.
- Nhị đệ này của ta, trước khi đối địch cũng không biết tra rõ nội tình của đối thủ, thật sự là ngu xuẩn!
Sau một hồi lâu, Đại Ma Tôn thấp giọng quát mắng một câu, tiếp đó đột nhiên đứng lên, đối phân phó với hắc bào tu sĩ kia nói:
- Phái người đi điều tra điều tra Ngọc Đỉnh tông này, tất cả tài liệu có liên quan với Ngọc Đỉnh tông, trong vòng ba ngày, ta toàn nhìn thấy bộ muốn!
- Tuân mệnh!
Hắc bào tu sĩ kia lên tiếng, vội vàng hấp tấp rời khỏi đại điện.
...
Sau hai canh giờ.
Một chút tàn binh bại tướng Xích Ma tông lục tục trốn về Xích Ma tông, so với lúc ra ngoài hùng dũng oai vệ tức giận kháng kháng, giờ phút này nhóm tu sĩ này đã như là chó nhà có tang, mặt mũi tràn đầy đều là thần sắc sợ hãi nghĩ mà sợ.
Tông chủ Xích Ma tông lẳng lặng ngồi bên trong đại điện, chén rượu trong tay đã được hắn thưởng thức hồi lâu.
Đúng lúc này, một đạo Nguyên Thần bỗng nhiên xông vào, cất tiếng đau buồn hô:
- Đại ca! Ngươi phải làm chủ cho ta!
Câu nói này, hai ngày trước Tông chủ Xích Ma tông mới vừa nghe qua một lần, nhưng mà lần này cho dù là tình cảm, ngữ khí, hay là biểu lộ đều chân thực hơn nhiều.
- Trốn về là tốt, thân thể không còn có thể lại tìm một cái khác, chỉ cần mệnh còn thì không quan hệ, còn về chuyện Ngọc Đỉnh tông ta đã biết.
Tông chủ Xích Ma tông đứng lên, ngữ khí có chút ngưng trọng.
Mặt mũi Nhị Ma Tôn tràn đầy bi thương, hắn như thế nào đều không ngờ xuất chinh một tông môn luyện đan lại kém chút mất mạng.
Hắn nuốt một viên đan dược chiến đấu, tạm thời tăng lên tốc độ, nhưng hai người kia ngược lại tốt, nuốt đan dược còn nhiều hơn so với hắn, càng tốt hơn so với hắn.
Nếu không phải hắn vận dụng một loại bí thuật, hôm nay sợ là thực sự chết ở bên ngoài.
Lúc này, hắn cũng không muốn cái gì Linh Lung Thần Kim, chỉ có đối mặt tử vong một lần mới biết được những vật ngoài thân kia là hư vô mờ mịt bao nhiêu.
Thế gian này, trân quý nhất vẫn là mạng nhỏ của mình.
- Đại ca, Ngọc Đỉnh tông khinh người quá đáng!
Con mắt Tông chủ Xích Ma tông híp lại nói:
- Nhị đệ, có phải ngươi có một số việc quên không bàn giao với ta hay không?
Nhị Ma Tôn nghe vậy trong lòng máy động, chần chờ chốc lát, vẫn nói ra chuyện Linh Lung Thần Kim ra.
Cuối cùng, hắn phẫn nộ nói:
- Đại ca, việc này là ta làm không chân chính, giờ đây thần kim gì ta cũng không cần, chỉ hy vọng Đại ca có thể thay ta xả cơn giận này!
Nghe đến mấy câu này, Tông chủ Xích Ma tông vừa ý cười cười, sau đó ngữ khí đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo:
- Vậy thì va chạm với Ngọc Đỉnh tông này một chút cũng tốt, mười người chúng ta đã thật lâu không cùng nhau xuất thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận