Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 260: Chớ hoảng sợ

Chương 260: Chớ hoảng sợChương 260: Chớ hoảng sợ
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Libra
--------------------
Nhưng lúc này, phương xa bỗng vọng lại tiếng gầm rống điên cuồng:
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mấy cường giả Nguyên Thần của nhân tộc đều bị chấn bay ra ngoài, vài Nguyên Thần sơ kỳ hộc bãi máu.
Trần Trầm thừa dịp này nhanh chóng rút lui, hắn không dám chống lại Cuồng Sư Yêu Hoàng nổi điên.
Đang lúc Cuồng Sư Yêu Hoàng định tiếp tục tàn phá thì Thất Sát Ma Quân bỗng nhiên xuất hiện, một nắm đấm ngưng tụ từ sát khí đột nhiên đánh về phía Cuồng Sư Yêu Hoàng.
Cuồng Sư Yêu Hoàng nhìn thấy Thất Sát Ma Quân thì chút lý trí cuối cùng trong mắt cũng biến mất hết:
- Thất Sát Ma Quân! Hôm nay ta phải giết ngươi!
Máu trong người gã lại lần nữa tỏa sáng, Cuồng Sư Yêu Hoàng há to miệng rộng nuốt chửng nắm đấm sát khí.
Bùm!
Trong người Cuồng Sư Yêu Hoàng vang tiếng nổ, khóe môi chảy máu màu vàng, nhưng gã vẫn bình tĩnh như không, xông về phía Thất Sát Ma Quân.
Trần Trầm trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này.
Cuồng Sư Yêu Hoàng như Trương Kỵ thứ hai bên yêu tộc, ỷ vào điên cuồng tìm đường chết để biến mạnh, chẳng lẽ đây là một Yêu Thiên Mệnh?
. . .
Trương Kỵ nhanh chóng bay đến bên cạnh Trần Trầm, lòng nóng như lửa đốt nói:
- Đại ca, sư phụ của ta bị thương nặng, thực lực còn lại không đủ một phần, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn hàng phục không được Cuồng Sư Yêu Hoàng này. Sư phụ truyền âm cho ta, bảo chúng ta nhanh chóng rút lui!
Chỗ này không phải nơi chiến đấu, Cuồng Sư Yêu Hoàng tới đây liều mạng thì lát nữa Thần Băng Yêu Hoàng cũng sẽ đến, không tưởng tượng nổi hậu quả.
Trán Trần Trầm rịn mồ hôi lạnh, ai mà ngờ Cuồng Sư Yêu Hoàng bỗng nhiên trở nên cường đại như vậy, thoáng chốc đánh phá cân bằng của hai bên.
Trần Trầm cắn răng nói:
- Trương Kỵ, sư phụ của ngươi bị thương ở chỗ nào? Ngươi hỏi thử xem, chỗ ta còn không ít thiên tài địa bảo, có lẽ có thể nhanh chóng chữa khỏi tình trạng vết thương của tiền bối cũng không chừng.
Giờ không phải lúc keo kiệt.
Trương Kỵ nghe vậy lập tức truyền âm ra ngoài, không bao lâu sau cho ra đáp án:
- Đại ca, sư phụ ở biên giới lãnh thổ yêu tộc bị mấy vị cường giả Nguyên Thần đỉnh vây công, bị thương Nguyên Thần, còn vết thương trên người thì sư phụ đã dùng đan dược, chữa khỏi gần hết rồi.
- Nguyên Thần . . .
Trần Trầm nghe vậy rất nhanh lấy ra mấy chục loại thiên tài địa bảo, Trương Kỵ trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Tuy gã ngẫu nhiên cũng được đến một ít thiên tài địa bảo, nhưng so với đại ca thì quả thực là khác nhau một trời một vực.
Thiên tài địa bảo có thể chữa bệnh cho Nguyên Thần vốn rất hiếm hoi, nhưng đại ca thì giỏi rồi, một hơi lấy ra mấy chục loại.
- Hệ thống, loại nào có thể nhanh chóng chữa khỏi vết thương của Thất Sát Ma Quân?
[Nguyên Linh Tảo đáy biển cách nửa thước về bên trái.]
Nghe được đáp án này, Trần Trầm cất thiên tài địa bảo khác, sau đó lấy mấy thiên tài địa bảo nhanh chóng bổ sung tinh thần và linh lực, sau đó nhìn lên Thất Sát Ma Quân ở trên trời.
Thất Sát Ma Quân đang cùng Cuồng Sư Yêu Hoàng đánh túi bụi, không rảnh tay.
Phát hiện điều này, Trần Trầm nói với mấy cường giả Nguyên Thần cảnh bị thương:
- Các vị tiền bối, hãy tranh thủ thời gian giây lát giúp Thất Sát Ma Quân!
Mấy cường giả Nguyên Thần thấy Trần Trầm cầm một nắm thiên tài địa bảo liền hiểu ý của hắn, không chút nào do dự che ở trước mặt Thất Sát Ma Quân.
Thất Sát Ma Quân bận rộn chiến đấu nhưng đều biết từng hành động ở bên dưới, thấy vậy một giây đến bên cạnh Trần Trầm, không nói không rằng nuốt hết mấy loại thiên tài địa bảo vào bụng, theo sau lần thứ hai bay lên bầu trời.
Toàn quá trình không đầy một giây đồng hồ, thế cho nên Trần Trầm đều không phản ứng lại.
Nhưng trong một giây này, mấy tu sĩ Nguyên Thần bị đánh rơi từ trên trời xuống, thân thể đều suýt tan vỡ.
Trần Trầm bất đắc dĩ thở dài, lại phát miễn phí thiên tài địa bảo.
Hắn không để bụng mớ báu vật này, chủ yếu là lấy ra nhiều quá khó tránh dẫn đến lạm phát.
Trương Kỵ trông thấy cảnh này đều không kìm được đau lòng:
- Đại ca . . . lỗi tại ta liên lụy ngươi, nếu không phải đến giúp ta thì không đến mức như vậy . . .
Trương Kỵ cho rằng lần này đại ca đã mất máu nhiều, tiêu phí lớn như vậy dù là cường giả Nguyên Thần cảnh lợi hại cũng không chịu nổi.
Trần Trầm lắc đầu, vẻ mặt thấy chết không sờn.
Lần này hắn đã mất nhiều máu . . . A không, mất một cọng lông.
Nhưng giá trị của đồ vật không thể tính như vậy, phú ông hàng tỷ cho một kẻ nghèo một triệu, bản thân mình không chịu ảnh hưởng gì. Nhưng điều đó không có nghĩa là một triệu không đáng giá tiền, đối với người nghèo thì một triệu có lẽ là thay đổi cả cuộc đời mình.
. . .
Trên bầu trời, cùng với Thất Sát Ma Quân dần khép lại vết thương, Cuồng Sư Yêu Hoàng bắt đầu ngăn không được.
Dù cho gã bước chân vào Nguyên Thần hậu kỳ nhưng còn kém hơn Nguyên Thần đỉnh như Thất Sát Ma Quân một mảng lớn.
Chờ khi Thất Sát Ma Quân lấy lại sức lực một, hai phần thì một chưởng vỗ bay Cuồng Sư Yêu Hoàng xa mấy nghìn thước.
Nhưng Cuồng Sư Yêu Hoàng tựa như không sợ chết, vừa rớt xuống đất lại bật dậy nhào về phía Thất Sát Ma Quân.
Trông thấy cảnh này, Trần Trầm theo bản năng muốn liên hệ Thanh Lâm, kêu nàng đi ra hỗ trợ.
Nữ nhân này tuy rằng hai ngày trước bị thương nặng, nhưng đã nhận phí chữa bệnh của Trần Trầm, hiện giờ chẳng những hoàn toàn khỏe mạnh mà thực lực còn mơ hồ tăng lên nhiều.
Nhưng ai ngờ lúc này nữ yêu giả chết, vờ như không nghe thấy gì, không biết có phải vì hai ngày trước ăn đòn đến mức ám ảnh tâm lý hay không.
- Thất Sát Ma Quân! Đồ tồi tệ vô sỉ!
Đang lúc hai bên đánh nhau túi bụi thì phương xa có con kỳ lân màu lam đạp không khí lao tới, phun ra một ngụm khí băng hàn, nháy mắt đóng băng Thất Sát Ma Quân ở trên trời.
Thần Băng Yêu Hoàng mừng rỡ trong lòng.
Ai mà ngờ tên điên Cuồng Sư Yêu Hoàng đánh bậy đánh bạ mở ra cục diện.
Nếu là hôm trước thì Thất Sát Ma Quân sẽ không sơ suất bị hàn khí của Thần Băng Yêu Hoàng đóng băng, nhưng tình huống hiện tại, chỉ có thể chứng minh thực lực của Thất Sát Ma Quân không ở đỉnh cao.
Nếu biết trước, khi nghe được tin tức thì Thần Băng Yêu Hoàng đã bất chấp tất cả chạy đến đây ngay rồi.
Nhưng hiện giờ cũng không muộn, tên điên Cuồng Sư trước kia không có tư cách nhúng tay vào cuộc chiến của Nguyên Thần đỉnh, hiện tại gã có chút thực lực, hai yêu liên hợp lại không chừng thật sự có thể giết chết Thất Sát Ma Quân.
Đang lúc Thần Băng Yêu Hoàng suy tư, móng vuốt to lớn của Cuồng Sư Yêu Hoàng vỗ vào Thất Sát Ma Quân bị đóng băng.
Mắt thấy công kích sắp trúng mục tiêu, Thất Sát Ma Quân phá phong ấn lao ra, một thanh ma đao đột ngột thoáng hiện chém vào móng vuốt của Cuồng Sư Yêu Hoàng.
Keng!
Trong thiên địa vang lên một chuỗi tiếng va chạm kịch liệt, Thần Băng Yêu Hoàng phun ra một cây trường mâu màu lam, trực tiếp cản lại ma đao màu đen.
Nhưng pháp bảo bản mệnh của hai cường giả Nguyên Thần đỉnh va chạm sinh ra dư ba đáng sợ chấn móng vuốt của Cuồng Sư Yêu Hoàng chảy máu ròng ròng.
Giờ phút này Cuồng Sư Yêu Hoàng hoàn toàn điên cuồng, căn bản không bận tâm tình trạng vết thương của mình, thật sự móng vuốt chảy máu ròng ròng phá tan phong tỏa, đánh bay Thất Sát Ma Quân.
Đám người ở bên dưới thấy cảnh này đều tái mặt, linh cảm không may dâng lên trong lòng mọi người, nhiều người trong lòng đánh trống rút lui.
Lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên:
- Ma Quân chớ hoảng sợ, đón lấy trữ vật giới!
---------------------
P/s: Các truyện mới của team
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật
Phòng Giam Siêu Quái Vật
Bạn cần đăng nhập để bình luận