Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 463: Tin Tức Vết Nứt Không Gian

Chương 463: Tin Tức Vết Nứt Không GianChương 463: Tin Tức Vết Nứt Không Gian
.Chương 463: Tin Tức Vết Nứt Không Gian
- Không muốn thế nào vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng ngươi muốn gây bất lợi cho ta.
Trần Trầm thu hồi Vạn Hóa Thần Phong, khí thế giương cung bạt kiếm thoáng cái biến mất không còn tăm tích, ngay sau đó không khí lúng túng lại tràn ngập ra.
Nhưng mà sau khi trải qua việc xấu hổ khóc rống trước mặt đệ tử như thế, độ dày da mặt của Lê Tiên đã xảy ra biến chất, rất nhanh nhận rõ hiện thực, đồng thời học được tiếp nhận.
- Công tử, ngắn ngủi một năm không gặp, không ngờ ngươi đã từ Luyện Hư đỉnh phong bước vào Phân Thần trung kỳ, giờ đây càng là nắm giữ lực lượng pháp tắc, thật là làm cho thiếp thân lau mắt mà nhìn.
Lê Tiên cẩn thận từng li từng tí tán thưởng một câu.
Nếu lựa chọn thuận theo, vậy thì để cho mình dễ chịu chút ít, vậy không bằng nhiều thổi thổi Trần Trầm này.
Chỉ cần hiện ra người này lợi hại, vậy mình thuận theo cũng có thể thông cảm được.
Giờ khắc này, nàng chỉ có như vậy mới có thể thu được một chút an ủi tâm lý.
Trần Trầm liếc mắt liền nhìn ra tâm tư của nàng, lạnh nhạt nói:
- Ta vốn chính là thiên kiêu, đừng nhìn ngươi bây giờ tu vi cao hơn ta, làm nha hoàn của ta có chút biệt khuất, chờ đến ngày sau, ngươi sẽ vì thân phận của ngươi cảm thấy tự hào.
Lê Tiên nghe vậy hận đến hàm răng ngứa, mượn dốc xuống lừa nàng gặp qua, nhưng cho chút ánh mặt trời đã trực tiếp rực rỡ thật sự chỉ có đồ vô sỉ trước mặt này.
Làm một nha hoàn, còn được tự hào nàng? Có người tiện như thế ư? Chẳng lẽ Trần Trầm ngươi là đại năng đỉnh tiêm?
Tuy trong lòng bất bình, nhưng trên mặt nàng vẫn mang vẻ tươi cười, đồng thời khen vài câu.
Thu thập phục tùng Lê Tiên này, Trần Trầm nhìn về phía ba nữ tu còn lại.
- Ngươi xưng hô như thế nào?
Trần Trầm hỏi hỏi sư phụ của Sở Vân.
- Ly Trần...
- Há, Ly Trần tiên tử, ngươi trở về chủ trì một thoáng chuyện đệ tử Lê Tiên tông dời khỏi Nam Vực, hiện tại ta là Tông chủ Lê Tiên tông, ngươi gọi ta Tông chủ là được.
-... Vâng, Tông chủ.
Ly Trần tiên tử trầm mặc một hồi, nhìn về phía Lê Tiên, thấy Lê Tiên không phản ứng mới cúi đầu xuống đáp.
Ngay sau đó, Trần Trầm nhìn về phía hai người Sở Vân và Lê Tương.
Nữ nhân Lê Tương này có chút vụng về, thành sự không có bại sự có thừa, nhưng mà Sở Vân ngược lại xuất sắc khôn khéo.
Nghĩ tới đây, Trần Trầm cười nói:
- Sở sư muội, chờ sau này Lê Tiên tông chuyển vào Nam Vực, sự vụ lớn nhỏ trong tông môn sẽ do ngươi phụ trách.
Sở Vân nghe vậy gương mặt vừa đỏ, cúi đầu, khẽ ừ.
- Lê Tương, ngươi theo sư phụ ngươi tu luyện, dù sao ngươi làm gì đều không được nhưng tu luyện vẫn được.
Nghe được lời này của Trần Trầm, Lê Tương giận đến kém chút thổ huyết, trong lòng càng là chua chua.
Hỗn đản này lúc trước rõ ràng là nàng thả đi, nhưng bây giờ ngược lại tốt, không chỉ không niệm tình xưa, còn tổn hại nàng như thế.
Hơn nữa, vì sao hỗn đản này xưng hô Sở Vân là sư muội, đối với nàng lại gọi thẳng tên huý?
...
Mấy ngày sau, dưới Trần Trầm ủng hộ, Lê Tiên tông rất nhanh đã mua được một sơn mạch làm sơn môn.
Sau khi an bài tốt mọi việc, Lê Tiên muốn đi Tiên Minh ghi danh.
Trần Trầm suy nghĩ một chút quyết định đi cùng nàng, hiện tại hắn vẫn chưa yên tâm cho nữ nhân này một mình ra ngoài.
Cũng không phải lo lắng cho an nguy của nữ nhân này, mà là sợ nữ nhân này ở ngoài tìm cường viện trở về tới đối phó mình.
Lê Tiên nhìn thấu cũng không nói thấu, trên thực tế, nàng cũng không có tâm tư như vậy.
Thứ nhất, nàng ở Nam Vực căn bản không biết người nào, coi như là tìm tới cao thủ gì, đại giới là tám chín phần mười cũng trở thành phụ thuộc của người khác.
So với trở thành phụ thuộc của một người xa lạ, chưa bằng trở thành của Trần Trầm, chí ít người này hiểu rõ.
Thứ hai, ít nhất Trần Trầm là cái tiểu suất ca, nén lòng mà nhìn, nếu gặp được dạng người như Tông chủ Kim Thánh tông, nàng chịu không được.
- Công tử, ta nghe nói tông môn hơi tai to mặt lớn đều có thành trì của mình...
Lê Tiên nhỏ giọng nói, trong mắt lóe lên một tia khát vọng.
Trần Trầm liếc nàng một nói:
- Thành trì ngươi muốn hơi nhiều, giá khởi đầu một thành trì đại khái tại một trăm vạn Linh Thạch cực phẩm, chụp tới cuối cùng giá cao gấp mấy lần cũng rất bình thường, ngươi có nội tình này sao?
- Coi như ngươi có, gần nhất cũng không có đấu giá thành trì.
Trần Trầm cũng đánh qua chủ ý thành trì, cũng có nội tình này, nhưng chính như hắn nói tới kia, gần đây cũng không có thành trì nào đấu giá.
Thành trì là biểu tượng của một tông môn cường đại, không đến sơn cùng thủy tận thì tông môn sẽ không đấu giá.
Về phần mình lập một cái cũng không có khả năng, bởi vì không chiếm được tán thành, không nạp vào được mạng lưới truyền tống, thành trì như vậy cũng coi như không có.
- Giá bắt đầu là một trăm vạn Linh Thạch cực phẩm...
Lê Tiên nghe đến đó đã chặt đứt ý nghĩ của mình, về phần lời nói phía sau, nàng hoàn toàn không nghe lọt tai.
Nhưng mà nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng chỗ nào, hiện tại Tông chủ Lê Tiên tông không phải là Trần Trầm sao, mắc mớ gì đến nàng?
...
Hai người một đường không nhanh không chậm phi hành, lộ trình mười vạn dặm cứ thế bay bảy tám ngày.
Sau khi đến Tiên Minh thành, Lê Tiên rất nhanh đã hoàn thành chứng nhận, từ nay về sau Lê Tiên tông đã đường đường chính chính là tông môn ở Nam Vực.
Nếu môn hạ đệ tử có đầy đủ Linh Thạch, cũng có thể trực tiếp ngồi truyền tống trận ở Thông Tiên thành thẳng tới Nam Vực.
Nhưng mà cái này cũng không hiện thực, Lê Tiên tông có gần ngàn người đệ tử, toàn bộ ngồi truyền tống trận sẽ ngồi phá sản cả một đại tông môn.
Trên thực tế, lúc này tuyệt đại bộ phận đệ tử của Lê Tiên tông cũng đều trên đường, khoảng cách chỉnh thể hoàn thành di chuyển, chí ít còn cần hơn nửa năm thời gian.
Bởi vậy sau khi hoàn thành chứng nhận, Trần Trầm cũng không vội vã trở về, mà du đãng quan thành, mua một chút đồ vật hắn cảm thấy không tệ.
Giờ đây, bên cạnh hắn có một Hợp Thể cảnh bảo vệ, lá gan của hắn lớn hơn trước đây nhưng không ít.
Hợp Thể cảnh ở Nam Vực tuy không tính là cao thủ đỉnh phong, nhưng cường giả Hợp Thể cảnh trở lên cũng rất ít đi ra ngoài, cho nên chỉ cần không quá cao điệu, Hợp Thể cảnh sẽ có thể ra không chút kiêng kỵ xông xáo.
...
Bất tri bất giác, lại hơn nửa tháng qua đi, Lê Tiên dưới Trần Trầm “Hun đúc” đã dần quen thuộc thân phận nha hoàn, bình thường bưng trà đổ nước không nói, thậm chí còn có thể đấm lưng cho Trần Trầm.
Để Tu sĩ Hợp Thể cảnh đấm lưng, tu sĩ Phân Thần nào có thể có đãi ngộ như vậy.
Trần Trầm cực kỳ đắc ý, cảm giác mình tiến vào một cấp bậc mới.
Từ một lăng đầu thanh mới vừa phi thăng không bao lâu, trở thành một đầu địa đầu xà ở Thượng giới.
...
- Thiên Vận đạo hữu, chuyện ngươi nói ta thay ngươi nghe ngóng, đã có chút tin tức.
Một ngày này, Trần Trầm đang tham gia một tràng đấu giá hội không lớn không nhỏ, một khối lệnh bài truyền tin đột nhiên phát sáng lên, nhận được là truyền tin đến từ Kim Tông chủ.
- Chuyện gì?
- Chính là chuyện vết nứt không gian.
Nhìn thấy tin tức này, nụ cười trên mặt Trần Trầm nháy mắt cứng đờ, trái tim thoáng cái kích động lên.
- Biết vết nứt không gian thông hướng chỗ nào sao?
- Không biết, là một lão hữu của ta phát hiện, hắn quang một con Linh Thú Luyện Hư của mình vào trong vết nứt không gian, bắt đầu có thể cảm ứng được khí tức gợn sóng của Linh Thú Luyện Hư này, điều này nói rõ vết nứt kia thông đến một thế giới bình thường.
- Nhưng mà sau đó Luyện Hư Linh Thú kia không thể trở về đến, người lão hữu kia của ta có chút không yên lòng, cho nên thông báo với ta, muốn tìm ta hợp tác thăm dò vết nứt không gian kia.
- Đạt được tin tức của hắn, ta trước tiên nghĩ đến bàn giao ngày đó của Thiên Vận đạo hữu ngươi, chỉ là không biết Thiên Vận đạo hữu có nguyện ý theo ta đi gặp người lão hữu kia của ta một chút hay không?
- Nguyện ý, tất nhiên nguyện ý.
Trần Trầm trực tiếp trả lời.
Vết nứt không gian, đó là mấu chốt thông hướng Hạ giới, tuy hắn biết tùy tiện một vết nứt không gian thông hướng Hạ giới xác suất nhỏ đến cơ hồ có thể không cần tính.
Nhưng hắn vẫn phải xem thử, coi như thông hướng là tiểu thế giới khác, hắn cũng có thể tích lũy chút kinh nghiệm.
- Đã như vậy, đạo hữu không cần trở về Kim Thánh tông, ngươi trực tiếp đi Thiên Uyên thành là có thể, ngươi và ta tụ hợp ở đó, người lão hữu kia của ta cũng ở đó.
Nhìn thấy tin tức này của Kim Tông chủ, Trần Trầm thu hồi lệnh bài truyền tin, mang theo Lê Tiên rời khỏi phòng đấu giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận