Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 477: Móc Sạch.

Chương 477: Móc Sạch.Chương 477: Móc Sạch.
.Chương 477: Móc Sạch.
Chưa tới nửa giờ sau, Tà Long tông dưới đàn thú tàn phá bốn phía đã triệt để biến thành phế tích, tu sĩ Tà Long tông có thể chạy thoát chưa tới một phần mười.
Lúc này, Trần Trầm mới vận dụng hệ thống bắt đầu tìm kiếm bảo khố Tà Long tông.
Tuy nhẫn trữ vật ở Thượng giới này có thể chứa đựng không ít thứ, nhưng tu sĩ đi ra bên ngoài, luôn có khả năng xảy ra bất trắc, tùy thân nếu mang theo lượng lớn tài nguyên, vạn nhất vẫn lạc ở bên ngoài, vậy sẽ tạo thành tổn thất không cách nào ước lượng đối với tông môn.
Bởi vậy các đại tông môn đều sẽ xây dựng bảo khố, mà không phải như Trần Trầm tùy thân mang theo lượng lớn Linh Thạch và các loại vật liệu.
- Hệ thống, gần đó có bảo khố hoặc các loại vật liệu hay không?
- Không có.
...
Trần Trầm một đường tìm kiếm, lại thêm cơ bản phán đoán, một lát đã tìm được bảo khố chỗ trên mặt đất.
Bảo khố Tà Long tông sắp đặt trận pháp độc lập, cực kỳ kiên cố, khiến Trần Trầm nhịn không được hơi nhớ nhung Lục Đậu.
Nếu có Lục Đậu ở đây, hắn làm gì cần phải nghĩ biện pháp phá vỡ trận pháp như vậy.
Chỉ là không biết rõ lúc nào mới có thể tìm được vết nứt không gian liên thông Hạ giới.
Nhưng mà hắn cũng không lo lắng, lập tức lấy tất cả vật liệu loạn thất bát tao trong nhẫn trữ vật của Phục trưởng lão và Long trưởng lão trong ra ngoài, được hệ thống trợ giúp rất nhanh đã tìm được lệnh bài mở ra trận pháp.
Tuy Tà Long tông không phải một tông môn rất lớn, nhưng tài liệu dùng để xây dựng bảo khố cũng cực kỳ cứng cỏi, nhìn dạng kia dường như dùng tất cả đều là vật liệu luyện khí.
Cầm vật liệu luyện khí dùng để xây dựng, vậy dưới mắt Trần Trầm xem ra là một loại rất xa xỉ hành động.
- Lê Tiên tông cũng phải lập một cái bảo khố...
Trần Trầm suy nghĩ một chút, lấy ra Vạn Hóa Thần Phong, cũng không cần linh lực thôi động, trực tiếp bằng vào mũi nhọn của Vạn Hóa Thần Phong cắt lên một đường.
- Trần Trầm, ngươi tốt nhất nhanh lên một chút, vẫn có đệ tử Tà Long tông đào thoát, tiếp đó truyền tin ra ngoài, ta thấy không bao lâu Tà Long tông sẽ an bài cường giả trở về.
Trong Lệnh bài truyền tin truyền đến âm thanh của Lê Tiên, Trần Trầm không dám trì hoãn, tốc độ lại nhanh mấy phần, một chút phế liệu hắn không để vào trong nhẫn trữ vật.
Chính thức tiến vào bảo khố, vừa vào đã nhìn thấy Linh Thạch cực phẩm chồng chất như núi, Trần Trầm liếc qua xong lập tức toàn bộ thu vào trong nhẫn trữ vật.
Linh Tinh dự trữ có chừng tám trăm khối, hắn cũng không khách khí, cùng thu vào.
Về phần đan dược, pháp bảo, luyện khí, bí tịch... Những cái này càng không cần nhiều lời, Trần Trầm mỗi đi vào một gian thì đổi một cái nhẫn trữ vật, cũng không lâu lắm đã tràn đầy năm cái nhẫn trữ vật.
Thu tất cả vật liệu hắn có thể nghĩ đến vào, không ngờ lại còn có một gian mật thất, trong lòng Trần Trầm hơi hiếu kỳ, đẩy ra cửa lớn mật thất, một cảm giác nóng rực lập tức đập vào mặt.
- Thì ra là thứ này... Cũng đúng, dù sao Tà Long tông cũng là một ngự thú tông môn.
Trần Trầm bừng tỉnh hiểu ra, trong mật thất này không phải cất giấu vật liệu, mà là năm quả trứng.
Năm quả trứng này có kích thước màu sắc hình dạng không giống nhau, xem ra đều là trứng của hậu duệ Chân Linh.
Nhưng mà có thể bị Tà Long tông đặt ở chỗ sâu nhất trong bảo khố, khẳng định không phải hậu duệ Chân Linh bình thường.
Không kịp cẩn thận giám định, Trần Trầm cẩn thận từng li từng tí bỏ năm quả trứng vào trong nhẫn trữ vật, xong bay thẳng ra khỏi bảo khố.
Lúc này, Tà Long tông đã cơ bản bình tĩnh lại, rất nhiều Yêu Thú cũng đã biến mất không còn tăm tích.
Trần Trầm mới vừa ra tới, Lê Tiên đã xuất hiện trước mặt hắn.
- Đi mau! Không đi thì không còn kịp rồi!
Nàng vừa dứt lời, Ngạo Vũ twf chân trời xông thẳng đến, một hồi linh lực gào thét qua lôi cuốn hai người bay khỏi Tà Long tông.
CỜ nửa khắc đồng hồ sau khi bọn hắn đi, mấy đạo lưu quang phủ xuống trên không Tà Long tông.
Bọn hắn là cường giả tông môn gần đó ưng thuận thỉnh cầu của Tông chủ Tà Long tông tới trước trợ giúp, mấy người nhìn thấy thảm trạng của Tà Long tông xong đều thật lâu không nói gì.
Bởi vì Tà Long tông là tông môn phụ thuộc Tà Thần điện, cho nên ngày bình thường bọn hắn đều phải nể Tà Long tông ba phân, không ngờ hôm nay Tà Long tông lại trực tiếp bị diệt.
Phải biết nơi này chính là Nam Vực, đó là địa bàn của Tà Thần điện.
Trực tiếp diệt một cái tông môn phụ thuộc Tà Thần điện, đây quả thực là trần trụi khiêu khích đối với Tà Thần điện!
Nhiều năm rồi không có người, không có tông môn nào dám như vậy.
Xem ra... Nam Vực lại muốn không bình tĩnh.
...
Ngạo Vũ trên tầng mây cuồng bay, tốc độ kia vô cùng nhanh, tầm nửa ngày sau, ba người đã về tới Kim Thánh tông.
Thấy đã an toàn, sắc mặt Lê Tiên bởi vì xúc động mà hơi đỏ lên.
Làm ra đại sự kinh thiên động địa bực này cho dù nàng là cường giả Hợp Thể cảnh đều khó tránh khỏi tim đập rộn lên.
Không có cách, thật sự là quá kích thích.
Trái lại, tuy Trần Trầm cũng hơi xúc động, nhưng mà lại bình tĩnh hơn nàng nhiều.
Cái này không để cho nàng hoài nghi có phải trước đây Trần Trầm từng làm chuyện tương tự hay không.
Nghĩ tới đây, nàng càng nghĩ càng sợ, lúc trước sao nàng lại dám bắt tiểu tử này về bỏ vào Lê Tiên tông.
Còn này tiểu tử này không hủy Lê Tiên tông, nếu không chỉ sợ nàng giận đến tẩu hỏa nhập ma...
- Ngươi nhìn ta làm gì?
Trần Trầm thấy Lê Tiên nhìn mình cằm chằm, sắc mặt biến rồi lại biến, không khỏi cười nói.
- Không có gì, lần này thu hoạch bao nhiêu thứ?
Lê Tiên thu liễm nỗi lòng, nhỏ giọng hỏi.
Dứt lời trong lòng nàng cũng mơ hồ hơi chờ mong, bởi vì lúc trước Trần Trầm đã nói sẽ đem dùng tất cả thu hoạch lần này đến phát triển Lê Tiên tông.
- Không nhiều, Linh Thạch cực phẩm có hơn một nghìn vạn khối.
Trần Trầm hời hợt nói.
Nói xong hắn cũng không nhịn được cười, nhớ ngày đó hắn vừa tới Thượng giới, đánh cướp mấy trăm khối Linh Thạch cực phẩm, vui vẻ không được, không ngờ mới qua chút thời gian này, Linh Thạch cực phẩm đã bắt đầu lấy ngàn vạn làm đơn vị.
- Hơn một ngàn vạn khối...
Sắc mặt Lê Tiên trì trệ, theo bản năng hướng thụt lùi ra sau hai bước.
Nhiều linh thạch như vậy đều có thể đủ Truyền tống các đệ tử Lê Tiên tông! So với tồn kho của Lê Tiên tông, chí ít nhiều gấp năm mươi lần!
Nhiều Linh Thạch cực phẩm như vậy, làm sao tiêu hết?
- Linh Tinh, đại khái tám trăm khối.
Trần Trầm lại nói.
- Tám trăm khối Linh Tinh?
Lê Tiên kinh hô một tiếng.
Trần Trầm thấy vậy ghét bỏ nhìn nàng một cái, nữ nhân này rõ ràng cũng không thấy qua việc đời, thua thiệt hắn lúc trước còn cảm thấy nữ nhân này xuất thủ hào phóng.
A, biết người không quen.
- Ta... Ta chỉ có bốn khối Linh Tinh, bình thường còn tiếc không dám dùng.
Lê Tiên đáng thương nói.
Nàng là một tu sĩ vùng hẻo lánh nơi, vừa bước vào Hợp Thể, thân gia cũng chỉ lợi hại hơn Phân Thần cảnh đỉnh phong một chút, hơn nữa lợi hại hơn chút Phân Thần đỉnh phong này còn không thể là Nam Vực.
Loại tình huống này chỉ có bốn khối Linh Tinh, vậy đã rất bình thường, phải biết ở vùng hẻo lánh có Phân Thần đỉnh phong cũng không có Linh Tinh!
- Bốn khối Linh Tinh? Thân là nha hoàn của ta, tại sao có thể nghèo như vậy! Cầm đi tu luyện đi.
Trần Trầm nhíu mày, ném cho nàng một cái nhẫn trữ vật, bên trong chứa đại khái một trăm Linh Tinh.
Lê Tiên tiếp nhận xem xét, sau đó trở nên kích động, nếu không sợ bị mất mặt, nóng lòng tại chỗ đấm lưng cho Trần Trầm.
Thấy được nàng rõ ràng kích động muốn nhảy dựng lên, lại cố nén thần tình, Trần Trầm không khỏi âm thầm hài lòng.
Lúc trước nữ nhân này trước khi bế quan chính là ném nhẫn trữ vật của mình như thế, hiện tại rốt cục nhân vật thay đổi, thế đạo này chính là không ổn định như thế.
- Linh Tinh và Linh Thạch đều là chuyện nhỏ, vẫn còn không ít đan dược, có chừng một vạn bình, nhưng mà những đan dược này có thể có tiêu chí đặc thù, tuyệt đối không thể lưu truyền ra ngoài.
- Vật liệu luyện khí cũng có rất nhiều, những cái này ngược lại là có thể cho Kim Thánh tông xử lý, luyện chế một nhóm không tệ pháp bảo, chờ tu sĩ di chuyển đến, trực tiếp dùng là được rồi.
- Về phần bí tịch nha, nhìn một chút là được, vẫn là không cần luyện tốt.
Trần Trầm vừa nói ừa cầm nhẫn trữ vật, trong tất cả đều chứa đầy.
Lê Tiên muốn nói lại thôi, nàng thực ra cũng lột không ít thi thể, nhưng thu hoạch so với Trần Trầm, quả thực có thể bỏ qua không tính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận