Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 450: Hình Nhân Thế Mạng

Chương 450: Hình Nhân Thế MạngChương 450: Hình Nhân Thế Mạng
         Tới gần đỉnh núi của Luyện Dương, nơi này không xảy ra ngoài ý muốn bị trận pháp bao vây, người ngoài căn bản là không cách nào ra vào.
Trần Trầm suy nghĩ một chút, bắt đầu hỏi thăm hệ thống, rất nhanh đã cho ra đáp án trong trận pháp có hai người sống.
Đã có hai người sống, vậy cho thấy rõ ràng Luyện Dương còn chưa chết, nghĩ tới đây, trong lòng của hắn khẽ buông lỏng.
Lại suy tư chốc lát, ấn ký mộc chi pháp tắc trên tay Trần Trầm phát sáng lên, phía dưới đỉnh núi tiểu viện kia, một gốc cỏ non lặng yên không một tiếng động sinh trưởng, cũng không lâu lắm đã sinh dài đến cao hơn nửa người, thò vào trong hậu viện Luyện Dương bình thường luyện khí.
Trong mắt Trần Trầm lóe lên một vệt màu xanh biếc, cảnh tượng trong hậu viện hoàn toàn hiện ra trong thức hải của hắn.
Phía dưới Đoán tạo lô thiêu đốt lửa cháy hừng hực, Luyện Dương biểu lộ thống khổ ngồi phía trước đoán tạo lô, cặp mắt cấm bế, từng sợi hắc khí đang không ngừng vây quanh lưu chuyển trên người hắn.
Mà tại một bên khác của đoán tạo lô, một hắc y tu sĩ trẻ tuổi đang giữa hờ hững nhìn một màn này, trên mặt không có bất kỳ thần tình gì, mà ở trước ngực hắn, bất ngờ thêu lên ấn ký Tà Thần điện.
Tiêu ký này so sánh ấn ký của tu sĩ Tà Long tông lúc đó hoàn toàn khác biệt, ấn ký của tu sĩ Tà Long tông kia chỉ là một ấn ký bình thường thêu ra.
Nhưng ấn ký trước ngực người này ngược lại càng giống như là một trận pháp, thỉnh thoảng sẽ còn sáng lên một đạo u quang.
- Người nào đang thăm dò ở đây!
Hình như đã nhận ra cái gì, thần sắc hắc y trẻ tuổi đột nhiên lạnh lẽo, nhìn về phía phía sau.
Đúng lúc này, trận pháp quanh ngọn núi này chậm chậm tiêu tán, một gã đại hán đầu trọc một mặt chất phác xuất hiện trước mặt hắc y tuổi trẻ.
- Là ta, đạo hữu, người sư đệ này của ta không sao chứ?
- Thì ra là Kim Tông chủ, cũng đúng, trong Kim Thánh tông này cũng chỉ ngươi ngươi mới có thể tùy ý mở ra tất cả trận pháp trên đỉnh núi, về phần Luyện đại sư này...
Nói đến đây, hắc y người trẻ tuổi nhìn về phía Luyện Dương, trong mắt lóe lên một tia tò mò.
- Chắc là không chuyện gì đâu.
Nghe được hai chữ chắc là, sắc mặt gã đại hán đầu trọc bỗng nhiên biến đổi, cười khổ nói:
- Người sư đệ này của ta si mê với luyện khí, không biết nặng nhẹ, ta thay hắn từ chối môn sinh ý này thế nào? Về phần thù lao đạo hữu đưa ra, Kim Thánh tông ta bồi thường gấp đôi.
Hắc y người trẻ tuổi cười ha ha một tiếng, thần tình có chút khinh thường:
- Kim Tông chủ nói đùa, pháp bảo của ta đang trong giai đoạn luyện chế khẩn yếu, nếu bởi vì cắt ngang mà bị hao tổn thì gấp đôi thù lao đáng là gì?
Hắn vừa dứt lời, trường kiếm bên trên đoán tạo lô mãnh liệt phát ra một tiếng kêu to, ngay sau đó mấy ngàn hắc vụ từ đó chui ra, mãnh liệt nhào tới Luyện Dương.
Nhìn thấy một màn này, hắc y trẻ tuổi lộ ra thần sắc nghĩ mà sợ, lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên phải bị phản phệ, may mà ta không tự mình luyện chế pháp bảo này...
Lời nói này của hắn tuy không lớn, nhưng tai mắt tu sĩ quá nhạy bén, sau khi gã đại hán đầu trọc nghe tức giận đến xanh mặt.
Thì ra đệ tử Tà Thần điện này đem lấy sư đệ của hắn trở thành dê thế tội, nghe qua người Tà Thần điện làm việc quái đản bá đạo, giờ đây xem ra quả thật như thế.
Lúc này, Luyện Dương rên khẽ một tiếng, thần sắc khóc rống trên mặt càng rõ ràng, trừ cái đó ra, mái tóc màu đen của hắn lại lấy tốc độ mắt trần có thể thấy biến trắng, sau đó từng nếp gấp bắt đầu xuất hiện trên mặt hắn.
- Cái này...
Gã đại hán đầu trọc biến sắc, cũng bất chấp tất cả, lên trước muốn đem cái kia lấy trường kiếm màu đen từ trong lò luyện ra, nhưng thanh niên mặc áo đen kia nhanh hơn hắn, bước ra một bước đã ngăn trước người hắn.
- Kim Tông chủ, ngươi nhưng chớ có sai lầm! Thật coi sinh ý của Tà Thần điện ta muốn tiếp thì tiếp, muốn vứt bỏ thì từ bỏ sao?
Gã đại hán đầu trọc liếc mắt nhìn thanh niên mặc áo đen trước mặt.
Gia hỏa này chẳng qua là Phân Thần hậu kỳ mà thôi, hắn thật muốn lấy trường kiếm màu đen kia, gia hỏa này tuyệt đối ngăn không được.
Nhưng đối phương dù sao cũng là đệ tử Tà Thần điện... Tà Thần điện, đây chính là chúa tể Nam Vực, tồn tại kinh khủng sở hữu hơn ngàn thành trì, lưng tựa Tà Thần điện, coi như đối phương là Trúc Cơ tu sĩ, hắn cũng không dám mạo phạm.
Nhưng mà, nếu như hắn thật mặc kệ, bên kia tình huống của sư đệ đã càng ngày càng nguy hiểm, coi như thật vượt qua một kiếp này, người chỉ sợ cũng phế.
Ngay khi trong lòng của hắn thiên nhân giao chiến, trong mắt thanh niên mặc áo đen đột nhiên lóe lên một tia ô quang, nói khẽ:
- Kim Tông chủ, người sư đệ này của ngươi là kỳ tài luyện khí, tuy thuật luyện khí của hắn giờ đây không sánh được ngươi, nhưng tương lai thì sao?
- Nếu có một ngày, Luyện Khí Thuật của hắn vượt qua ngươi, ngươi người tông chủ này phải ứng xử thế nào?
- Cho nên, đổi một góc nhìn khác, ta hiện tại là đang giúp ngươi, ngươi nói có đúng hay không?
Trong mắt gã đại hán đầu trọc lóe lên một tia mê võng, sắc mặt bắt đầu trở nên âm tình bất định.
...
Bên ngoài đỉnh núi, Trần Trầm nhìn thấy một màn này không khỏi có chút kinh dị, không ngờ đệ tử Tà Thần điện này tu vi chỉ có Phân Thần hậu kỳ lại có thể bằng vào một chút Huyễn Thuật ảnh hưởng đến phán đoán của cường giả Hợp Thể cảnh.
Không, không đúng, cái này dường như không là Huyễn Thuật thuần túy, càng giống như là một loại dẫn dắt.
Trần Trầm mơ hồ thấy rõ cái gì.
Phải biết, trên thế gian này, trong lòng đa số người đều xuất hiện một chút ý nghĩ không tốt, mà thuật pháp của thanh niên mặc áo đen này chính là câu lên tà niệm này trong lòng những người đó, làm cho người ta nhất thời không cách nào đưa ra phán đoán chính xác.
Cũng chỉ có bí mật thuật pháp bực này mới có khả năng lừa qua tu sĩ Hợp Thể cảnh.
Mắt thấy thần sắc thỏa hiệp trên mặt gã đại hán đầu trọc càng ngày càng đậm, ấn ký pháp tắc trong lòng bàn tay Trần Trầm lại sáng lên một cái.
Cùng lúc đó, dưới lòng bàn chân gã đại hán đầu trọc đột nhiên sinh ra một gốc cỏ non bén nhọn, như là lợi kiếm hung hăng đâm vào lòng bàn chân hắn.
Một bên khác, một gốc cây mây cũng không để lại dấu vết vỗ sau lưng Luyện Dương.
Gã đại hán đầu trọc nháy mắt thanh tỉnh, trong mắt lóe lên một tia sợ hãi, khí thế Hợp Thể cảnh điều kiện phản xạ phát ra.
Oanh!
Một tiếng vang trầm!
Thanh niên mặc áo đen căn bản không bất kỳ kháng cự nào, đã bị khí thế cường đại kia đánh bay ra ngoài, hung hăng đâm vào bên trên trận pháp.
Gã đại hán đầu trọc không để ý tới nhiều, trực tiếp lấy trường kiếm màu đen từ trong lò luyện ra, trường kiếm ra hơn ngàn hắc vụ lập tức như là đánh mất căn cơ đồng dạng phát ra gào thét thê lương, cuối cùng tan biến trong hư vô.
- Ngươi... Hủy căn cơ pháp bảo của ta!
Chỗ không xa, thanh niên mặc áo đen nhìn thấy một màn này, tức giận quát, bàn tay kìm lòng không được giương lên, nhưng mà rất nhanh lại buông xuống.
- Xin lỗi, việc này quan hệ đến tính mạng sư đệ ta, ta có chút bất đắc dĩ.
Gã đại hán đầu trọc bỏ xuống câu nói này, trực tiếp đi về phía Luyện Dương, lúc này đút cho Luyện Dương một viên đan dược.
Nhưng mà trong chớp mắt, Luyện Dương chậm chậm mở mắt, nhìn lên gã đại hán đầu trọc trước mặt, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ áy náy.
- Sư... Huynh, làm ngươi khó xử.
- Biết làm cho ta khó xử thì tốt, xem ngươi lần sau còn dám tiếp loại yêu cầu nguy hiểm này nữa hay không?
Gã đại hán đầu trọc thấp giọng mắng, hơi có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Mà lúc này, thanh niên mặc áo đen đã nhặt trường kiếm lên, sau khi dò xét một phen, thần sắc đau lòng đã lộ rõ trên mặt.
- Còn thiếu một tia! Còn thiếu một tia! Kim Tông chủ, ngươi hủy bảo vật của ta, việc này ta nhớ kỹ, ngày sau ta chắc chắn sẽ đòi một lời giải thích!
Gã đại hán đầu trọc mặt không biểu tình, buồn bã nói:
- Kim Thánh tông ta sẽ hết sức bồi thường tổn thất của đạo hữu.
- Bồi thường ta tổn thất? Tốt, rất tốt! Cáo từ!
Thanh niên mặc áo đen bỏ lại một câu, cầm lấy trường kiếm xoay người rời đi, cũng không lâu lắm đã rời khỏi Kim Thánh tông.
Nhìn bóng lưng đi xa, lại nhìn một đôi sư huynh đệ trong phòng nhỏ hậu viện một chút, trong lòng Trần Trầm thở dài, chuẩn bị lặng yên không một tiếng động rời đi.
Nhưng không đợi hắn quay người, phía dưới trong hậu viện đã truyền ra âm thanh của gã đại hán đầu trọc.
- Đạo hữu, nếu đã tới thì sao còn không hiện thân gặp mặt?
Bạn cần đăng nhập để bình luận