Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 501: Trở Về.

Chương 501: Trở Về.Chương 501: Trở Về.
.Chương 501: Trở Về.
- Đi Thượng giới... Ta có thể liên lụy Đại ca hay không?
Trương Kỵ có chút không tự tin nói.
Thấy nhiều Luyện Hư như vậy, hắn tuy còn chưa trải qua, nhưng đã mơ hồ cảm nhận được Thượng giới cường đại.
Hắn là một Nguyên Thần đỉnh phong, đến Thượng giới, sợ rằng sẽ trở thành tầng dưới chót nhất.
Tuy trong lòng của hắn hướng về Thượng giới thánh địa tu hành, nhưng hắn càng sợ liên lụy Đại ca.
Trần Trầm cười lắc đầu nói:
- Yên tâm, ta ở Thượng giới đã có một căn cứ địa nhỏ, ngươi ở trong đó tu hành là được rồi, không cần lúc nào cũng phải ở bên cạnh ta.
Trương Kỵ nghe vậy đại hỉ, đồng thời cũng càng sùng bái đối với Trần Trầm.
Đại ca mới phi thăng tới Thượng giới hai năm, không ngờ đã có của thế lực của mình.
Đại ca chính là Đại ca, cho dù đến Thượng giới, vẫn như cũ là nhân kiệt.
Đã như vậy, hắn cũng không cần thiết phải tiếp tục già mồm, lập tức đáp ứng.
...
Tiếp theo hai người thu dọn chiến trường một chút, cầm chút ít nhẫn trữ vật mang theo Tà Linh về tới đại liên minh.
Không còn U Minh, tu sĩ Thượng giới còn lại cũng chỉ là một chút quân ô hợp, Trần Trầm chờ đợi ở Hạ giới một tháng, đã bắt được hơn mấy chục người, sau đó rốt cuộc không nghe nói nơi nào còn đồ sát quy mô lớn.
Nhìn khi còn có mấy con cá lọt lưới, phỏng chừng cũng không tạo nổi sóng gió gì, tu sĩ Hạ giới bằng vào những pháp bảo hắn đưa kia hẳn là có thể đủ giải quyết.
Bình tĩnh mấy ngày sau, Trần Trầm quyết định rời khỏi Hạ giới.
Một ngày này, hắn triệu tập một đám tu sĩ và người quen trong đại liên minh đến.
Tích Sương, Viên Kình Thiên, Trương Kỵ, lão Hắc, còn có phụ mẫu các loại, hắn đã sớm nói, toàn diện đều sẽ cùng hắn đi, mấu chốt là những người khác ý nguyện.
- Các vị, sắp tới ta sẽ dẫn một nhóm người đi Thượng giới, có ai nguyện ý đi sao?
Trần Trầm vừa dứt lời, một đám người phản ứng, nhưng mà cũng có người lặng yên không lên tiếng, giống như Sinh Phàm và tiểu Hoa.
Trần Trầm nhìn bọn hắn một chút, đã biết tâm ý của bọn hắn.
Hai người bọn hắn gánh vác hi vọng của Yêu Khanh, giờ đây đã là cao thủ Luyện Hư hậu kỳ, nếu như cứ đi thẳng như thế, vậy sau này thực vật Yêu tộc ở Hạ giới có thể dựa vào ai?
Ngược lại là tiểu Hoàng đần độn, hắn có thể đưa đến Thượng giới.
Còn có một chút lão tu sĩ Nhân tộc, nói chung cũng tâm tính này, không yên lòng Nhân tộc ở Hạ giới, cho nên lựa chọn lưu lại Hạ giới, đối với những người này, trong lòng Trần Trầm tương đối tôn trọng.
Một lát, nên suy nghĩ cũng kém không nhiều suy nghĩ kỹ càng, Trần Trầm nhìn một chút.
Hơn hai mươi tu sĩ Luyện Hư của Đại liên minh trong đó có tám người nguyện ý cùng hắn đi Thượng giới, những người khác tất cả đều lưu lại Hạ giới, bao gồm sư phụ Ngọc Quỳnh của hắn, cũng bao gồm Hồ Tiên Nhi.
- Nếu mọi người đều có lựa chọn của mình, ta đã không còn gì để nói, nguyện ý đi theo ta nhanh đi về chuẩn bị một chút, cáo biệt người quen, nửa ngày sau, chúng ta xuất phát.
Trần Trầm vừa dứt lời, tám tên tu sĩ kia nhanh chóng rời khỏi, chờ sau khi bọn hắn đi, Trần Trầm đi tới trước mặt sư phụ Ngọc Quỳnh, đưa một chiếc nhẫn trữ vật vào trong tay nàng.
- Sư phụ, trong này có chút tài nguyên, có thể bảo đảm các ngươi đều có thể phi thăng, trừ cái đó ra, còn có Luyện Đan Thuật và đủ loại công pháp bí thuật ở Thượng giới... Ngươi cất kỹ, nếu có cơ hội, ta sẽ còn trở về Hạ giới.
Ngọc Quỳnh tiếp nhận nhẫn trữ vật cảm ứng một phen, trên mặt lộ ra nụ cười vừa ý.
- Xem ra ngươi còn có lương tâm, nhớ kỹ, nếu ở Thượng giới nhặt được cái gì tốt, nhớ kỹ lưu cho ta một phần, chờ sau khi Hạ giới triệt để yên ổn, ta sẽ đi lấy.
- Tốt!
Trần Trầm gật đầu cười.
- Chủ nhân!
Lúc này tiểu Hoa từ xa đột nhiên chạy tới.
Trần Trầm thấy trong mắt tiểu cô nương lóe ra nước mắt, trong lòng cũng có chút không nỡ.
- Tiểu Hoa, nếu không ngươi theo ta cùng đi Thượng giới?
- Không... Chủ nhân, ta không thể có lỗi với Yêu Khanh tỷ tỷ, ngươi mang cái này đến Thượng giới đi.
Tiểu Hoa vừa nức nở vừa từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một hạt giống nho nhỏ.
- Đây là?
Trần Trầm tiếp nhận hạt giống, hiếu kỳ hỏi.
- Đây là hạt giống Yêu Thần Hoa...
Trần Trầm nghe vậy nao nao, sau đó trân trọng thu hạt giống vào.
...
Nửa ngày sau, Trần Trầm bay về phía Vô Tận Hải.
Mà trong không gian trang bị hắn sớm chuẩn bị đã xếp vào trọn vẹn mấy chục người.
Trừ cái đó ra, ở bên cạnh hắn còn có hơn mười tu sĩ Thượng giới, Tà Linh cũng ở trong đó.
Hắn muốn mang người đi Thượng giới, cũng không phải đơn giản như phi thăng, mà là phải đi tới không gian thông đạo.
Mà không gian thông đạo kia thông đến chính là Tà Thần điện, càng mấu chốt là lúc này U Minh đã về tới Thượng giới, tuy sau khi phi thăng, nơi xuất hiện cực kỳ ngẫu nhiên, nhưng giờ đây đã qua một tháng, có lẽ U Minh đã đến Tà Thần điện.
Hắn muốn giấu giếm được U Minh, xen lẫn trong nhóm người này rời khỏi Tà Thần điện là khó như lên trời, một chút mất tập trung nói không chừng sẽ hại một nhóm người bên cạnh.
Cũng may tính mạng của hơn mười tu sĩ này giờ đều bị hắn dùng bí thuật khống chế, đến lúc đó sẽ phối hợp với mệnh lệnh của hắn.
Một đám người phi hành mấy ngày, đến khu vực Vô Tận Hải.
Trần Trầm về tới hòn đảo Thương Minh bố trí cực kỳ xa hoa, giờ đây Lục Đậu ở lại đây.
Trong lòng hắn là muốn đưa Lục Đậu đến Thượng giới, dù gì thì thiên phú thần thông của Lục Đậu dùng quá tốt, nhưng hắn nhất định phải tôn trọng ý nguyện của Lục Đậu.
Tiến vào cung điện trên đảo, Trần Trầm rất nhanh nhìn thấy Lục Đậu đang bơi lội trong biển.
Lục Đậu cũng nhìn thấy Trần Trầm, đột nhiên nhảy lên trên đầu Trần Trầm, bắt đầu ngao ô gầm nhẹ.
- Sách, cũng có tu vi Nguyên Thần cảnh? Lục Đậu, ngươi nguyện ý theo ta đi Thượng giới chứ?
Trần Trầm cảm ứng một thoáng tu vi của Lục Đậu, cười hỏi.
Tuy mặt ngoài hắn đang cười, nhưng trong lòng lại hết sức thấp thỏm.
Lục Đậu cũng không lên tiếng, bốn móng vuốt ôm thật chặt đầu của Trần Trầm không buông.
Một bên nữ hải yêu Thanh Lâm thấy vậy nhướng mày nói:
- Vương, ngươi giờ đây còn nhỏ yếu, nếu đi Thượng giới, chỉ sợ sẽ có nguy cơ.
Lục Đậu ngao ô hai tiếng, ôm Trần Trầm vẫn như cũ không buông trảo.
Trong lòng Trần Trầm cảm động, nhẹ nhàng ôm Lục Đậu xuống, so với hai năm trước, hình thể của tiểu gia hỏa này chỉ mới lớn một vòng nhỏ, mắt thì trước sau như một nhỏ.
Nhưng dù sao tiểu gia hỏa này cũng là dùng máu của mình ấp ra, cho dù hai năm không gặp, không muốn xa rời mình cũng không giảm thấp một chút.
- Theo ta đi Thượng giới, ta sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ ngươi chu toàn.
Trần Trầm nói nhỏ.
Mắt nhỏ của Lục Đậu nháy hai lần, sau đó tứ chi và đầu đột nhiên co rụt lại, tất cả đều rụt lại vào trong mai rùa, một lát sau mới chui ra, giống như nói chỉ cần gặp được nguy cơ, nó sẽ trốn vào trong mai rùa, Trần Trầm thấy vậy dở khóc dở cười.
- Nhất định ta phải tùy thời theo bên cạnh Vương!
Thanh Lâm thấy Lục Đậu muốn đi Thượng giới với Trần Trầm, lập tức hung hăng trừng Trần Trầm một chút biểu thị nói.
- Không thành vấn đề.
Trần Trầm tự nhiên không có ý kiến gì, mang mấy chục người là mang, mang nhiều một Thanh Lâm cũng là mang.
Thanh Lâm thấy vậy quay người rời khỏi cung điện, nhảy vào trong Vô Tận Hải, ước chừng qua một canh giờ sau mới lên bờ, xem bộ dáng là đi an bài chuyện Yêu tộc ở Vô Tận Hải.
Đợi nàng lên bờ, Trần Trầm không tiếp tục trì hoãn nữa, bay về hướng tây, lại phi hành bảy ngày, rốt cục đi tới nơi mình phủ xuống.
Giờ phút này, cái cửa vượt giới kích thước bằng một người vẫn đứng ở trong hư không, chỉ nhưng mà tâm cảnh một đám người lại đều xảy ra biến hóa.
Nhất là những tu sĩ Thượng giới bị Trần Trầm khống chế, từng người căng thẳng đến cực điểm.
Lúc trước bọn hắn không nghe lệnh tập hợp của U Minh, tuy nhờ vậy tránh thoát một kiếp, nhưng giờ đây trở về, còn có thể có quả ngon để ăn sao?
Tất nhiên, nhất sợ không phải bọn hắn, mà là Tà Linh.
Cũng là vì U Minh nghe hắn lời nói, mới tiến vào mai phục, hắn thậm chí đã có thể tưởng tượng kết cục bi thảm sau khi về đến Tà Thần điện.
- Ngươi chỉ có nghe ta mới có một chút hi vọng sống, hiểu chưa?
Trần Trầm yên tĩnh liếc mắt nhìn Tà Linh, trầm giọng nói.
- Hiểu rõ...
Tà Linh nơm nớp lo sợ trả lời.
Tuy Hư Không Chi Môn bên kia thông lên không phải chính điện của Tà Thần điện, nhưng cũng là một chỗ phân điện, mà phân điện thì có cường giả Độ Kiếp kỳ, muốn chỉnh trị hắn dễ như trở bàn tay.
- Các ngươi cũng là như thế, đứng có làm một bộ kinh hãi quá mức như vậy, sau khi trở về, nhớ kỹ nói theo lúc trước ta dạy cho các ngươi!
Trần Trầm lại quét mắt một vòng những người khác, lạnh giọng quát.
Mọi người nghe vậy bắt đầu điều chỉnh cảm xúc, cũng không lâu lắm tất cả mọi người đã khôi phục bộ dáng bình tĩnh.
Trần Trầm thấy vậy hít sâu một hơi, dẫn đầu bước vào trong Hư Không Chi Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận