Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 509: Chu Thiên Cơ.

Chương 509: Chu Thiên Cơ.Chương 509: Chu Thiên Cơ.
.Chương 509: Chu Thiên Cơ.
Giấu Âm Dương cung ở trong y phục, Trần Trầm chuẩn bị rời khỏi cái nơi quỷ quái này, kết quả chưa xuống núi vài trăm mét, Phong Ma đã xuất hiện trước mặt hắn.
Thấy mặt mũi Trần Trầm tràn đầy vui mừng, Phong Ma cười nói:
- Như thế nào? Nhìn thấy tinh không chưa?
Trần Trầm tranh thủ thời gian thu liễm một thoáng tâm tình nói:
- Không tệ, còn phải đa tạ tiền bối chỉ điểm.
- Vậy chuyện làm đồ đệ của ta, ngươi suy nghĩ thế nào?
Phong Ma lại hỏi.
Trần Trầm có chút im lặng, người này vẫn đúng là vừa ý mình?
- Ách, không biết rõ tiền bối ngươi nhìn trúng ta chỗ nào?
- Ngươi tuổi tác cực nhỏ, cường độ thân thể lại rất cao, là thiên tài Luyện Thể thiên phú hiếm thấy, trừ cái đó ra, ngươi người này có tiến bộ như vậy, dáng dấp cũng không tệ, có phong phạm của ta năm đó...
Phong Ma vừa nói vừa liệt, đúng là liệt ra không ít ưu điểm.
Trần Trầm nghe vậy trong lòng có chút lâng lâng, nhưng mà thực tế hắn không hứng thú lại nhận một sư phụ, dù gì thì sư phụ của hắn đã đủ nhiều.
Huống chi, hắn biết Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, ngày sau nói không chừng trở về gia nhập Thiên Ma thành, đến lúc đó trở thành đệ tử thân truyền của thành chủ, biến thành sư đệ của Phong Ma này, chẳng phải là tốt hơn so với làm đồ đệ của hắn?
Nghĩ tới đây, Trần Trầm xấu hổ cười nói:
- Tiền bối, không dối gạt ngươi nói, ta đã có sư phụ.
Phong Ma nghe vậy lông mày nhíu lại nói:
- Có sư phụ? Cũng đúng, ngươi thế này sao có khả năng không có sư phụ, nhưng mà sư phụ ngươi có lợi hại hơn ta sao?
- Vậy khẳng định không, so với tiền bối kém quá xa, nhưng mà một ngày vi sư cả đời vi phụ...
Trần Trầm nói đến cả mình cũng cảm động, Phong Ma nghe đến liên tục thở dài.
- Mà thôi, đã ngươi không nguyện ý, vậy ta cũng không cưỡng cầu, ngày sau ngươi và ta hữu duyên gặp lại.
Phong Ma dứt lời cũng không dây dưa nữa, quay người lại lên đỉnh núi.
Làm một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, hắn cũng là người muốn mặt, còn không đến mức cưỡng ép thu một tiểu bối làm đồ đệ.
Đưa mắt nhìn xong Phong Ma rời khỏi, Trần Trầm thở dài nhẹ nhõm, tiếp tục di xuống chân núi, một lát sau đã đến dưới chân Trấn Linh sơn, sau đó hắn không trì hoãn nữa, trực tiếp hướng về Lê Tiên tông.
...
Trải qua mấy ngày bôn ba, Trần Trầm quay trở về Lê Tiên tông, vừa trở về tông môn, hắn đã triệu tập một nhóm tu sĩ Hạ giới bị hắn đưa đến Thượng giới.
Âm Dương cung đại khái có thể tiếp nhận năm mươi người đồng thời tu luyện, hắn chuẩn bị đưa đám người này vào tiềm tu.
Tu vi tu sĩ Lê Tiên tông khác tuy cao, nhưng không phải thân tín của hắn, cũng không mấy người thật nhận hắn là tông chủ, đồng lý, Ngọc Đỉnh tông cũng như vậy, dù gì thì thời gian hắn ở trong hai tông cũng không có, căn bản chưa nói tới uy vọng.
- Sư huynh, ngươi triệu tập chúng ta làm gì? Có phải có cái gì nhiệm vụ đặc biệt hay không!
Viên Kình Thiên thấy xung quanh đều là người quen ở Hạ giới, vội vã không nhịn nổi hỏi thăm.
Nói thật, đến Thượng giới lâu như vậy, hắn cũng chưa từng đi ra ngoài xem một chút Thượng giới là cái dạng gì, càng nhiều là thông qua thư tịch am hiểu Thượng giới.
Nhưng mà trong lòng hắn cũng có so sánh cân nhắc, trong tông môn này nhiều cao thủ như vậy, ngoại giới tình huống như thế nào có thể nghĩ mà biết.
Nhưng nếu Trần Trầm dẫn hắn ra ngoài, hắn vẫn dám, cuối cùng sư huynh không gì làm không được.
- Không có nhiệm vụ gì, chính là muốn đưa các ngươi đi một chỗ tu luyện.
Trần Trầm thuận tiện đem lấy Âm Dương cung ra, tâm niệm vừa động, một đạo cánh cửa hư không xuất hiện trước mặt mọi người.
- Theo ta vào đi.
Nói xong Trần Trầm trước tiên bước vào trong Âm Dương cung, những người khác theo sát phía sau.
Nhìn thấy trong hoàn cảnh phía sau, tâm tình mọi người có thể nghĩ mà biết, có chút Nguyên Thần cảnh tu sĩ đứng trong Tụ Linh điện trong chốc lát đã có đột phá dấu hiệu.
- Đại ca, không ngờ thế gian lại có loại bảo vật này! Thật sự là mở rộng tầm mắt!
Tuy kiệm lời ít nói, Trương Kỵ cũng nhịn không được sợ hãi than một câu.
Trần Trầm cười không nói, mang theo mọi người đem ba toà đại điện đều đi dạo một phen, cuối cùng, hắn lại mang mọi người quay trở về Tụ Linh điện, bắt đầu phân phối Tu Luyện thất.
Về phần Hạ Tích Sương thì cùng hắn một chỗ tu luyện ở chủ điện, chủ điện cũng có Tu Luyện thất, hoàn cảnh không hề kém Tụ Linh điện.
...
Cùng lúc đó.
Ở phân điện Tà Thần điện, U Minh vừa trở về, lúc này tu vi của hắn đã đạt đến Phân Thần đỉnh phong, sắp bước vào Hợp Thể.
Nguyên bản hắn đã sớm có lẽ trở về, nhưng không ngờ lại gặp được một cơ duyên, làm trễ nải thời gian hơn một năm, nhưng mà cũng chính giữa bởi vì cơ duyên này mà tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, đạt tới cảnh giới bây giờ.
Trở về Tà Thần điện, hắn trước tiên xử lý chính là chuyện lúc trước chinh phạt tiểu thế giới.
- Trưởng lão, ngươi nói lúc đó người kia giết tất cả tu sĩ từ thế giới kia trở về, cuối cùng còn trốn ra khỏi Tà Thần điện chúng ta?
U Minh nghe xong toàn bộ chuyện đã xảy ra, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin, hắn thấy đây quả thực là lời nói vô căn cứ.
Tà Thần điện trưởng lão nghe vậy mặt lộ vẻ xấu hổ, gật đầu nói:
- Xác thực như thế, mà chúng ta tới bây giờ cũng không biết thân phận người kia, càng không biết tướng mạo tính danh của người kia, thật sự là buồn cười...
U Minh nghe vậy chẳng biết tại sao lại nghĩ đến thổ dân trong tiểu thế giới đánh bại hắn.
Hắn dẫn dắt ngàn tu sĩ Luyện Hư là mặt hàng gì, hắn tự mình biết, tuyệt không thể nào làm được loại chuyện này.
Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn một hồi thầm hận.
Trải qua một năm lên men, thất bại trong tiểu thế giới hắn chẳng những không có quên, ngược lại trở nên càng khắc sâu, nhất là cổ tay hắn, mỗi đến nửa đêm đều sẽ mơ hồ cảm giác đau đớn.
Rất hiển nhiên, người kia trong lúc bất tri bất giác đã thành tâm ma của hắn.
- Trưởng lão, giết người còn chạy trốn khỏi Tà Thần điện chúng ta, tới bây giờ còn tiêu dao ở bên ngoài, ta tuyệt đối không cho phép xảy ra loại chuyện này! Chúng ta nhất định phải tìm được người kia!
U Minh nắm chặt nắm đấm, nói.
Trưởng lão kia không phản bác được, hắn cũng muốn tìm, nhưng một chút tin tức cũng không có, làm sao tìm được?
Không chờ hắn trả lời, U Minh phủi tay nói:
- Chu huynh, ngươi vào đi.
Hắn vừa dứt lời, một thanh niên áo trắng chậm rãi đi vào trong đại điện, dáng dấp của thanh niên áo trắng này ôn tồn lễ độ, dị thường tuấn tú, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, cho người ta một loại cảm giác như gió xuân ấm áp.
Chẳng biết tại sao, trưởng lão Tà Thần điện cảm giác sau khi người này vừa tiến vào, không ngờ Tà Thần điện âm u lại bất tri bất giác trở nên có mấy phần nhân vị.
- Vị này là?
Tà Thần điện trưởng lão hiếu kỳ hỏi.
- Vãn bối Chu Thiên Cơ, chính là đệ tử Thiên Cơ tông, đồng thời cũng là bằng hữu của U huynh.
Thanh niên áo trắng không kiêu ngạo không tự ti hành lễ, tự giới thiệu.
- Thiên Cơ tông...
Sắc mặt trưởng lão Tà Thần điện hơi đổi một chút.
Thiên Cơ tông tuy không phải siêu cấp đại tông môn, nhưng ở một giới này cũng siêu nhiên tồn tại.
Tông chủ Thiên Cơ đạo quân càng là siêu cấp cường giả Đại Thừa kỳ, sống hơn mấy vạn năm, là người cùng thời đại với điện chủ đời trước, đến cả điện chủ hiện tại gặp hắn đều phải kêu một tiếng tiền bối.
Nhưng mà, một tông môn như vậy lại không có mấy người đệ tử, cũng chính là bởi vì như vậy, mỗi một đệ tử của Thiên Cơ tông đều là tinh anh, khó trách người này có thể xưng huynh gọi đệ với U Minh.
- Trưởng lão, Chu huynh là đệ tử đắc ý của Thiên Cơ đạo quân, trên tạo nghệ thôi diễn nhất đạo cực sâu, nếu không có hắn hỗ trợ, tu vi của ta cũng không tăng lên nhanh như vậy, chỉ cần hắn xuất thủ, có lẽ có thể giúp chúng ta tìm ra người kia.
U Minh cười nói, trong giọng nói tràn đầy tôn sùng.
Chu Thiên Cơ cũng khiêm tốn cười nói:
- U huynh quá khen, ngươi là Tiên Thiên đạo thể, tu sĩ trời sinh, xa không phải ta có thể so sánh, về phần tìm người... Ta cũng chỉ có nỗ lực hết sức, nhưng không dám hứa chắc của mình sẽ nhất định có thể tìm được.
Dứt lời hắn nhìn về phía trưởng lão Tà Thần điện, hỏi:
- Tiền bối, lúc đó người kia giết những tu sĩ kia, ngươi còn giữ thi thể sao?
Trưởng lão Tà Thần điện nghe vậy hơi khẽ gật đầu nói:
- Còn chưa xử lý, như thế nào? Những thi thể này thật có tác dụng?
Chu Thiên Cơ cười nói:
- Có, còn xin tiền bối mang ta đi xem một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận