Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 224: Nam Vực chi kiếp

Chương 224: Nam Vực chi kiếpChương 224: Nam Vực chi kiếp
         Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nhìn đệ tử của mình, buồn bã nói:
- Tích Sương, trong khoảng thời gian này ngươi chú ý an toàn nhiều hơn. Những gì Cuồng Sư Yêu Hoàng và Xích Hồ Yêu Hoàng làm đều vì được huyết mạch Yêu Thần kia để mắt tới, có vô số yêu tộc bắt chước theo, ta sợ cũng sẽ có yêu tộc âm thầm hại ngươi.
Hạ Tích Sương gật đầu, hỏi:
- Sư tôn, nhóm tông chủ có phái người đi báo thù cho Đinh Nghĩa quân huynh không?
Giọng nói của Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông trở nên trong trẻo lạnh lùng, tựa hồ hơi ghét người mình nhắc tên:
- Phái Thất Sát Ma Quân đi rồi.
Nghe cái tên Thất Sát Ma Quân thì Hạ Tích Sương khẽ thở phào.
Thất Sát Ma Quân là đứng đầu trong Thất Sát Ma Đạo, địa vị ngang ngửa sư phụ, nhưng về danh tiếng thì hơn xa sư phụ.
Bởi vì người này cực kỳ hung tàn, là Thiên Sát Chi Thể, vừa sinh ra đã vì sát khí quá nặng mà khắc chết cả nhà, về sau đường tu luyện cũng là một đường núi thây biển máu, được gọi là kẻ ác nhất dưới Luyện Hư.
Người này vốn trấn thủ Nam Cương, hiện giờ buộc phải điều động đi ra.
Nhưng có người như vậy ở thì tất nhiên có thể áp chế Cuồng Sư Yêu Hoàng và Xích Hồ Yêu Hoàng.
Có lẽ đây là điều Đinh Nghĩa quân huynh muốn trông thấy, cao tầng nhân tộc vẫn luôn không xem trọng nước nhỏ chư hầu, chủ yếu là vì không rảnh phân tâm trọng thị.
Cho nên nàng phải nhắc nhở Trần Trầm nhiều lần, tốt nhất là kêu hắn đừng ở lại Đại Tấn nữa.
. . .
- Trần Trầm, mang theo mấy sư huynh của ngươi lăn về Luyện Đan cho ta!
Trong Vô Phong Sơn, Trần Trầm xem truyền tấn của Ngọc Quỳnh, mặt đầy cay đắng.
Hắn có biết một số chuyện phát sinh trong đại chiến hai tộc mấy ngày qua.
Đặc biệt là hai nước nhỏ chư hầu Tề Quốc và Vệ Quốc bị yêu tộc tàn sát sạch, yêu tộc ở chỗ khác lục tục bắt chước theo.
Trần Trầm cảm giác được mấy ngày qua đống chuột cống yêu tộc ẩn núp trong Đại Tấn cũng trở nên kiêu ngạo mấy phần.
Mặc dù vậy, không có bao nhiêu tu sĩ nhân tộc đến chi viện nước nhỏ chư hầu như Đại Tấn.
Xét cho cùng là vì tinh hoa toàn nhân tộc nằm ở bốn lãnh thổ hơn, khi không có đủ người thì nước nhỏ đành trở thành đối tượng bị buông bỏ.
- Sư tôn, ta sẽ phái người hộ tống mấy vị sư huynh trở lại. Đại Tấn này dù sao là cố hương của ta, ta không thể rời đi như vậy.
Trần Trầm làm một người trọng tình trọng nghĩa, hắn không thể đẩy đám sư huynh sư tỷ vào nhập hiểm cảnh, cho nên chỉ có thể lựa chọn như vậy.
Còn về chuyện Luyện Đan . . .
Dù sao đã đưa tài liệu cho họ rồi, cùng lắm bọn họ luyện ở Ngọc Đỉnh Đan Tông, luyện xong rồi mình sẽ vận chuyển về.
Như nhau thôi.
Ngọc Quỳnh tức giận hồi âm:
- Không được, trừ ngươi ra, ta không yên tâm ai hết!
Trần Trầm câm nín, chẳng lẽ mình đáng tin đến thế sao?
Nhưng sư phụ đã yêu cầu thì hắn đương nhiên sẽ không từ chối, từ nơi này đi đến Đông Cương, cưỡi thuyền bay nhanh nhất bận đi bận về chỉ mất hai ngày.
Chậm trễ hai ngày còn trong tầm chấp nhận được.
Trần Trầm vừa suy nghĩ những điều này vừa đi động phủ thượng cổ khuyên bảo mấy sư huynh sư tỷ.
Rõ ràng các sư huynh sư tỷ của hắn cũng nhận được truyền tấn của Ngọc Quỳnh, cho nên dù lưu luyến nhưng bọn họ không cố chấp đòi tiếp tục ở lại Đại Tấn.
Nhưng vì sắc trời đã tối, mọi người quyết định chờ trời sáng mới đi.
. . .
Đêm khuya.
Trong một tòa thành nhỏ ở Nam Vực Đại Tấn, lúc này chỉ có rải rác chút ngọn đèn.
Nam Vực tiếp giáp biển cả, người sống trong thành nhỏ này phần lớn kiếm sống bằng nghề đánh cá.
Chiến đấu giữa hai tộc người, yêu không liên lụy đến thành nhỏ ven biển này.
Trong bóng tối đen ngòm truyền ra một âm thanh thắc mắc hỏi:
- Đại ca, chúng ta đi một vòng lớn chỉ vì diệt một thành trì phàm nhân này sao?
- Từ Bắc Vực tiến công Tấn Quốc phải trải qua một nước chư hầu khác, chờ khi chúng ta đến Tấn Quốc thì bọn họ đã sớm biết tin tức, đề phòng trước. Hiện giờ chúng ta đi vòng qua chỗ này thì ai đoán được?
Lời vừa thốt ra, u ám dần dần tan biến, có năm, sáu nghìn yêu tộc đáp xuống bờ cát trên biển.
Gần trăm yêu tộc dẫn đầu năm, sáu nghìn yêu tộc đều là loài gấu đen thui, hiển nhiên cùng một tộc.
Chỉ có con gấu to khỏe dẫn đầu là lông trắng tinh, hơi khác biệt.
Ánh mắt tất cả yêu tộc nhìn về hướng yêu tộc lông trắng đều mang theo một tia kính sợ.
Yêu tộc lông trắng ra lệnh một tiếng:
- Tất cả tự tản ra, giết sạch nhân tộc trong phạm vi nghìn dặm. Chúng ta phải thành lập lãnh địa yêu tộc tuyệt đối ở Tấn Quốc này, sau đó từ từ tính tiếp.
Năm, sáu nghìn yêu tộc bay đi bốn phương tám hướng, chốc lát sau đã giải tán sạch sẽ.
Yêu tộc lông trắng nhìn thành nhỏ cách không xa, mắt rực cháy tia lửa.
Yêu tộc lông trắng thuộc chi nhánh mạch Hám Thiên Cuồng Hùng trong tám đại yêu tộc. Chi nhánh này tên Đại Lực Cự Hùng, bàn về huyết mạch coi như thượng đẳng trong toàn bộ yêu tộc.
Nhưng trên người yêu tộc lông trắng phát sinh biến dị, thế cho nên huyết mạch của nó không đến độ cao tám đại yêu tộc.
Trong toàn bộ yêu tộc, yêu tộc lông trắng này là cường giả Yêu Hoàng nổi tiếng lừng lẫy.
Nhưng dã tâm của nó không ngừng lại ở đây.
Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng nổi tiếng như cồn hiện giờ từng ngang ngửa với nó, chỉ vì diệt hai nước nhỏ mà được Yêu Thần đại nhân thưởng thức, được thăng cấp huyết mạch.
Hai Yêu Hoàng có thể làm được thì nó đương nhiên cũng có thể.
Cho nên, yêu tộc lông trắng theo dõi Tấn Quốc này.
Nước nhỏ chư hầu này cũng ngăn cách với bốn đại lãnh thổ, trong biên cảnh không có Yêu Hoàng nào, nơi này còn có một Tiên Thiên Linh Thể nhân tộc.
Đây đúng là mảnh đất trời sinh để xây dựng danh tiếng.
Nó dám đánh cuộc, giờ phút này đã có không ít Yêu Hoàng đang trên đường đến nước nhỏ chư hầu, chẳng qua nó nhận ra trước nên đến trước.
Bên cạnh có huynh đệ lên tiếng hỏi, trong giọng nói đã chứa đầy sát ý:
- Đại ca, là ngươi ra tay hay để ta?
Bạch Hùng Yêu Hoàng liếm môi thản nhiên nói:
- Chỉ là tòa thành nhỏ, không cần thiết lãng phí thời gian, ta tự ra tay.
Vừa dứt lời, hình thể của Bạch Hùng Yêu Hoàng nháy mắt tăng vọt gấp trăm lần, ngay sau đó, một bàn tay to vỗ vào tường thành của tòa thành nhỏ kia.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tường thành tòa thành nhỏ thoáng chốc sụp đổ, không chỉ thế, sóng xung kích mãnh liệt nhanh chóng khuếch tán bốn phía, chỉ khoảng nửa khắc, gần một nửa nhà cửa trong tòa thành nhỏ bị chấn nát.
Nhiều phàm nhân căn bản không kịp phản ứng, bị chấn thành thịt nát trong khi ngủ mơ.
Người ở nửa bên tòa thành cũng bị sóng xung kích lan đến, rất nhanh từng nhà sáng đèn, một đám nam nữ người già trẻ nhỏ kinh hoàng hoảng hốt chạy ra khỏi nhà. Khi bọn họ thấy thảm trạng của thành trì thì sợ đến mặt không còn chút máu, hét rầm lên.
Bạch Hùng Yêu Hoàng nghe những tiếng la hét rối loạn, nhếch mép nở nụ cười khát máu.
Huyết mạch thấp kém như nhân tộc đa số người không thể tu luyện, yếu ớt như giấy.
Chủng tộc như vậy mà vẫn luôn chiếm hữu mảnh đất rộng ngang bằng yêu tộc.
Quả thực là buồn cười.
Con kiến yếu ớt đều đáng chết.
Bạch Hùng Yêu Hoàng tự lầm bầm rồi vỗ một chưởng.
Vang tiếng nổ điếc tai, cả thế giới hoàn toàn an tĩnh.
Tòa thành nhỏ hoàn toàn thành phế tích, chỉ có mấy chiếc thuyền đánh cá lênh đênh trên mặt biển là còn nguyên vẹn, nhưng chúng nó mãi mãi không chờ đến chủ nhân.
- Đi thôi, đến chỗ tiếp theo, trước khi trời sáng phải thanh lý ngàn dặm.
Bạch Hùng Yêu Hoàng vừa nói vừa biến về kích cỡ cũ, nhanh chóng bay sâu vào Đại Tấn.
Cùng lúc đó, nguyên Nam Vực Đại Tấn, mấy nghìn yêu tộc bắt đầu tàn phá.
Một ít thành trì bình thường bị vài yêu tu Kết Đan đồ diệt một cách dễ dàng.
Chỉ trong một đêm, mấy trăm tòa thành trì Nam Vực Đại Tấn bị tàn sát sạch, mấy tông môn loại nhỏ cũng bị hủy diệt hoàn toàn, không một người chạy thoát.
P/s: Các truyện mới của team:
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ngục Tù Tai Ách
Bạn cần đăng nhập để bình luận