Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 594: Nhặt Được Bảo.

Chương 594: Nhặt Được Bảo.Chương 594: Nhặt Được Bảo.
.Chương 594: Nhặt Được Bảo.
Tất cả mấy bảo vật kì lạ kia đều cùng loại với vật bảo mệnh không gian quyển trục, bất quá giá trị cao hơn không gian quyển trục, trong đó có pháp bảo dùng một lần, ẩn chứa lực lượng pháp tắc hủy diệt cực kì bá đạo, nếu thật thả ra ngoài, chỉ sợ có thể thuấn sát loại tồn tại cường đại như Huyết Kỳ Lân kia.
Về phần chiến giáp kia, tựa như là dùng da cứng rắn nhất trên thân Huyết Ma Hắc Hổ tăng thêm mấy loại vật liệu luyện khí cực kì trân quý luyện chế thành, lực phòng ngự mạnh kinh người.
Mặc vào chiến giáp này, đối mặt không đến Độ Kiếp kỳ công kích, dù là hắn đứng bất động có lẽ cũng không có gì đáng ngại,.
Thấy Trần Trầm tựa hồ nhìn ra công dụng những bảo vật này, Thiên Ma thành chủ hơi kinh ngạc.
- Ngươi có chút nhãn lực, cái khác cũng chẳng có gì, bất quá Huyết Ma Chiến Giáp này chính là dùng vỏ cứng trên đầu Huyết Ma Hắc Hổ luyện chế thành, không chỉ có lực phòng hộ cực mạnh, mấu chốt là còn có thể chứa đựng lực lượng huyết khí sinh cơ tại thời điểm thụ thương dùng để khôi phục thương thế, chính là pháp bảo phòng hộ hiếm có, phi thường thích hợp Luyện Thể tu sĩ.
Sau khi Huyết Ma Hắc Hổ ngã xuống, hết thảy cũng chỉ luyện chế thành công hai bộ, trong tay ngươi là một trong số đó, ngươi phải cố mà trân quý, vạn vạn không thể bán ra ngoài.
- Đệ tử biết được.
Trần Trầm khom người nói.
Nói đùa, hắn là loại người thiếu linh tinh kia sao?
Tốc độ bán bảo vật kiếm linh tinh quá chậm, cho dù một chút bảo vật không cần, hắn đều chẳng muốn bán, chớ nói chi là thứ chí bảo này.
- Tốt, ngươi lui ra đi, trong vòng vài ngày hẳn sẽ có tin tức.
- Đệ tử cáo lui!
Trần Trầm thi lễ, mỹ tư tư rời đi phủ thành chủ.
...
Tiếp theo Trần Trầm liền tại bên trong Chân Linh thành chờ đợi, một mực chờ bảy ngày, mới thu được Thiên Ma thành chủ đưa tin.
Đạt được đưa tin xong, Trần Trầm lập tức chạy tới địa vực đặc biệt nào đó trong phủ thành chủ.
Lúc này nơi này xuất hiện không ít người xa lạ, từng người khí tức nội liễm, cảm giác cực kì cường hoành.
Trần Trầm lăn lộn ở trong đó, có vẻ hơi không hợp nhau.
Những người này chỉ sợ sẽ là những tu sĩ bảo vật Luyện Khí bảng kia... Mẹ nó, Độ Kiếp kỳ lăn lộn ở trong cũng không có ý tứ nói chuyện a.
Trần Trầm nhìn những tu sĩ kia, trong lòng âm thầm cảm thán.
Đoạn thời gian trước được chút bảo vật hắn còn cảm thấy có mấy phần lực lượng tự vệ, nhưng hôm nay tận mắt nhìn đến đồng đội cường đại xong, hắn lại bắt đầu có chút hoài nghi.
Cảm giác không ít ánh mắt cũng hướng chính mình nhìn, Trần Trầm lập tức giả trang ra một bộ thái độ khí định thần nhàn, đồng thời dùng một sợi tiên khí mông lung đem tự thân bao vây lại.
Tất cả mọi người là đại lão, hắn cũng không thể mất mặt.
Im lặng đứng hơn nửa canh giờ, một tên nữ tử yêu dị đột nhiên bu lại.
- Đạo hữu xem ra có chút bất phàm, không biết xưng hô như thế nào?
Trần Trầm mở mắt, cô gái trước mặt một thân sa y màu đỏ, tướng mạo không tầm thường, một đôi mắt hồ ly cực kì hẹp dài, chỉ bất quá trên mặt có chút đường vân màu đỏ kỳ dị, để khí chất của nàng lộ ra cực kì yêu dị.
Chỉ nhìn một chút, Trần Trầm liền biết đây là tu sĩ Tà Thần điện.
Trừ khí chất, còn có mang tà khí như có như không kia, rất giống cùng U Minh.
- Tên ta Thiên Vận Tử.
Trần Trầm nhàn nhạt đáp.
Hắn đã hỏi hệ thống, biết được thực lực nữ tử này vượt xa chính mình, dù sao hắn cũng không biết nữ tử này, không đáng cho thấy thân phận xong mở miệng một tiếng xưng hô tiền bối, còn không bằng báo xưng hào là đợc.
Dù sao nữ tử này xem chừng cũng chỉ nhìn hắn lạ mặt, mới đến hỏi một chút.
- Thiên Vận Tử?
Tà dị nữ tu nghĩ nghĩ, không nghĩ ra người như vậy, đành phải cười nói:
- Nguyên lai là Thiên Vận đạo hữu, kính đã lâu kính đã lâu, tiểu nữ tử Tà Thần điện Hồng Thù.
Nghe được cái tên này, trong lòng Trần Trầm bỗng nhiên máy động.
Người ta kính đã lâu hắn là giả, hắn kính đã lâu Hồng Thù này ngược lại là thật.
Mấy đại siêu cấp tông môn trừ tông chủ ra, trong hàng đệ tử đời thứ hai cũng ra mấy Đại Thừa tu sĩ.
Trong đó thực lực mạnh nhất đương nhiên là đại sư huynh Tiêu Lăng có Vạn Hóa Chân Long Bất Diệt Kiếm, tiếp theo chính là Hồng Thù Tà Thần điện, có pháp bảo Phệ Linh Tà Chu Nhận thứ mười Luyện Khí bảng.
Chơi đại một chút vậy mà làm cho, một Đại Thừa tu sĩ gọi mình là đạo hữu!
Cũng trách chính mình, vì che giấu Tiên Linh thân thể, trên dưới quanh người mang quá nhiều loại pháp bảo che giấu, lại có tiên khí che lấp, đừng nói Hồng Thù này, cho dù là sư phụ Thiên Ma thành chủ cũng chưa chắc có thể nhìn ra bản thân sâu cạn.
- Khụ khụ, nguyên lai là Hồng Thù đạo hữu, tại hạ nghe qua đạo hữu phong hoa tuyệt đại, hôm nay gặp mặt, quả nhiên!
Trần Trầm nhẹ ho hai tiếng, lời hay thuận miệng liền đến, ngữ khí còn tương đối chân thành.
Hồng Thù nghe vậy lộ ra nụ cười, tu sĩ bình thường nhìn thấy nàng cũng khoe tu vi nàng cao thâm, có rất ít khen nàng dung mạo xinh đẹp.
Lại thêm nàng nhìn không ra người này trước mặt sâu cạn, bởi vậy suy đoán, đây ít nhất là một cường giả tu vi cùng nàng không sai biệt lắm.
Nói thật, chuyến này nguy hiểm cỡ nào nàng rất rõ ràng, từ lúc nàng biết được tin tức đến xem, cơ hồ tất cả cường giả đỉnh cao Chân Linh giới đều xuất động.
Tham gia loại chiến đấu này, đương nhiên cần bí mật tìm vài đồng đội có thể tại thời điểm chiến đấu giúp đỡ lẫn nhau.
Bên trong tu sĩ ở đây không phải là không có tu sĩ Tà Thần điện khác, nhưng nàng thân là tu sĩ Tà Thần điện, biết đồng đạo mình là tiêu chuẩn đạo đức gì.
Thật đến thời khắc mấu chốt, tuyệt đối là không dựa vào được.
Về phần những gương mặt quen kia, mọi người hiểu rõ, cũng không có mấy người tín nhiệm nàng, cho nên còn không bằng tìm Thiên Vận Tử dạng gương mặt lạ này.
Thấy Thiên Vận Tử này không có bài xích chính mình, Hồng Thù sinh ra lòng thân cận.
- Thiên Vận đạo hữu, lần này chúng ta không chỉ cần đối phó Tiên Khí trong truyền thuyết, còn cần đối phó cao thủ mạnh mẽ Minh Uyên giới, trong đó nguy hiểm có thể nghĩ, ta đoán lần này tất nhiên sẽ có không ít Đại Thừa tu sĩ vẫn lạc.
Hồng Thù ngữ khí có chút bi thiết, mềm mại đáng yêu trong mắt cũng biến thành đau thương.
Trần Trầm biết nàng giả vờ giả vịt, nhưng cũng không thể không thừa nhận nàng nói sự thật.
Chân Linh giới phái ra tất cả cường giả đỉnh cao tiến đến giao chiến, đội hình Minh Uyên giới đoán chừng cũng sẽ không kém nơi nào.
Nhiều Đại Thừa tu sĩ như vậy đánh lên, vẫn lạc một vài người, cực kỳ quá bình thường.
Nếu không phải hắn có hai cái mạng, cũng chưa hẳn hắn dám đi.
- Đạo hữu nói cực phải, nhưng nghĩa chi sở chí, đời ta chỉ có thẳng tiến không lùi.
Trần Trầm nói nghĩa chính ngôn từ, ngữ khí tương đối khẩn thiết.
Hồng Thù nghe vậy trong lòng vui mừng, nàng thích loại người hiên ngang lẫm liệt này.
Bởi vì người hiên ngang lẫm liệt không sợ chết, thời khắc mấu chốt rất đáng tin, giá trị lợi dụng cực lớn.
Nghĩ tới đây, giọng nói của nàng bi thương nói:
- Thiên Vận đạo hữu, nói thật, ta xuất sinh Tà Thần điện, người tín nhiệm ta không nhiều, nếu thật đi Hoành Đoạn ma tông, tiểu nữ tử tứ cố vô thân, sợ có nguy cơ vẫn lạc.
- Ta xem đạo hữu một thân chính khí, không biết đến lúc đó đạo hữu có nguyện ý cùng tiểu nữ tử canh gác hỗ trợ hay không...
Nghe lời Hồng Thù nhu hòa, Trần Trầm có chút nhíu nhíu mày.
Nguyên lai tà đạo đại lão lúc nói chuyện khi cùng tồn tại ngang cấp cũng không sai biệt lắm người bình thường a.
Còn tưởng rằng cả đám cũng không dính khói lửa trần gian đây?
Còn có, canh gác hỗ trợ với ta? Uổng cho ngươi nghĩ ra! Tu vi ta làm đồ đệ ngươi còn tạm được!
Thấy Trần Trầm cau mày, Hồng Thù tranh thủ thời gian nói bổ sung:
- Thiên Vận đạo hữu ngươi yên tâm, Hồng Thù ta không phải người nói không giữ lời, ta nguyện ý lấy danh nghĩa Tà Thần lập xuống lời thề, thật đến lúc nguy cấp, tuyệt không vứt bỏ đạo hữu, một người chạy trốn.
Trần Trầm nghe vậy khóe mắt kéo ra.
Cứ như vậy đứng nơi này trang soái trong chốc lát, không nghĩ tới hấp dẫn bảo tiêu tới.
Không thể không nói, Hồng Thù này nhặt được bảo.
Nghĩ tới đây, hắn cũng nghiêm mặt nói:
- Đạo hữu có thành ý như thế, tại hạ tự nhiên cũng nguyện ý, vậy ta liền lấy đạo tâm lập thệ, nếu như đạo hữu thân ở nguy nan, tại hạ tuyệt đối kiệt lực trợ giúp đạo hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận