Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 473

Chương 473Chương 473
.Chương 473: Một Con Đường Đi Đến
Ầm!
Cửa luyện đan thất của Ngọc Đỉnh chân nhân bị trực tiếp oanh mở, đi vào là một lão giả râu tóc dựng đứng lên, như là một con sư tử.
- Phục trưởng lão, ngươi là có ý gì?
Nhìn lão giả này, Ngọc Đỉnh chân nhân thần sắc bình tĩnh hỏi.
- Phục Long có phải do Ngọc Đỉnh tông các ngươi sắp xếp người giết hay không?
Phục trưởng lão đi thẳng vào vấn đề, ngữ khí lạnh lẽo tột cùng.
Tuy Phục Long không nói tình huống cụ thể cho hắn, nhưng trong tông môn điều động Chân Long Hậu Duệ đều có ghi chép, mệnh giản của Phục Long bị nghiền nát trước khi đi là Ngọc Đỉnh tông.
Đoạn thời gian trước lại thường xuyên lui tới chỗ của Ngọc Đỉnh chân nhân, Phục trưởng lão trước tiên hoài nghi đương nhiên là Ngọc Đỉnh tông.
Ngọc Đỉnh chân nhân nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi:
- Phục công tử đã chết, chuyện này sao có thể?
Nhìn thấy thần tình của Ngọc Đỉnh chân nhân, trong mắt Phục trưởng lão lóe lên một tia nghi hoặc, nhưng mà một lát sau ánh mắt đã trở nên kiên định.
Thà giết lầm một ngàn, không thể buông tha một người, Ngọc Đỉnh chân nhân này ở trong Tà Long tông địa vị không tính quá cao, hắn làm chút chuyện này cũng không có người biết.
Nghĩ tới đây, hắn trực tiếp dò xét ra tay, trấn áp Ngọc Đỉnh chân nhân không thể động đậy, sau đó đưa tay đặt ở trên đầu Ngọc Đỉnh chân nhân.
- Phục trưởng lão... tu vi thần thức của ta không thua ngươi, ngươi dùng Sưu Hồn thuật đối với ta vô dụng.
Ngọc Đỉnh chân nhân mặt hơi có chút biến hình, khó khăn nói.
Oanh!
Nghe nói như thế, Phục trưởng lão một chưởng đánh Ngọc Đỉnh chân nhân bay ra ngoài, sau đó dùng ngữ khí vô cùng hung ác nói:
- Ngọc Đỉnh chân nhân, chuyện này ta nhất định sẽ tra ra manh mối, bây giờ ta sẽ đi Ngọc Đỉnh tông, ngươi cầu nguyện chuyện này tốt nhất không có quan hệ với Ngọc Đỉnh tông các ngươi đi, nếu không ta sẽ tàn sát tất cả tu sĩ của Ngọc Đỉnh tông các ngươi, tiếp đó đem thần hồn hòa vào trong pháp bảo!
Dứt lời hắn lại ngoảnh lại nhìn về một người tu sĩ phía sau, phân phó nói:
- Ở đây bố trí xuống trận pháp, không có ta phân phó, không được để hắn rời khỏi một bước, không được để hắn phát ra một truyền tin, hiểu chưa?
- Hiểu rõ!
Tu sĩ kia trùng điệp lên tiếng, sau đó bắt đầu bố trí trận pháp.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Ngọc Đỉnh chân nhân trở nên hết sức khó coi.
Một tu sĩ Hợp Thể cảnh nắm giữ Sưu Hồn thuật đi điều tra việc này, tám chín phần mười có thể tra ra đầu mối, nếu thật sự bị hắn phát hiện Phục Long là người Ngọc Đỉnh tông giết.
Vậy Ngọc Đỉnh tông thật xong rồi.
Nghĩ tới đây, trong lòng bàn tay hắn đã thấm ra mồ hôi lạnh.
Nhưng hôm nay hắn không thể truyền tin, ở trong Tà Long tông cũng lẻ loi một mình, căn bản không có bất luận biện pháp giải quyết nào...
- A, là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, có thể đây là số mệnh đi.
Khẽ thở dài, Ngọc Đỉnh chân nhân nhắm mắt lại, che giấu vẻ tuyệt vọng trong mắt.
...
Một khắc đồng hồ sau.
Phục trưởng lão mang theo mười đệ tử Phân Thần cảnh rời khỏi Tà Long tông, trùng điệp tiến đến một đại thành gần đó.
Mang theo nhiều người như vậy, hắn là mang theo tâm tư tiêu diệt một tông môn.
Việc này, vô luận như thế nào, hắn đều phải tra ra chân tướng.
...
Trần Trầm tiềm phục ở một ngọn núi gần Tà Long tông.
Cái gọi nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, hắn tới nơi này đã được một hai ngày.
Tất nhiên, mục đích chính yếu nhất là làm đám người.
Vạn nhất Ngọc Đỉnh tông làm việc bất lợi, để người kia chạy trốn, hắn có thể làm kết thúc công việc.
Việc này can hệ trọng đại, hắn nhất định phải toàn lực ứng đối.
Kết quả chờ hai ngày, người không đợi được, ngược lại là nhìn thấy một nhóm tu sĩ bay ra khỏi Tà Long tông.
Trên mình nhóm tu sĩ này mang theo một cỗ sát khí, rõ ràng không phải ra ngoài làm việc tốt.
Suy nghĩ một chút, hắn truyền tin cho Thanh Mộc sư tổ.
- Sư tổ, ngươi hỏi một chút Tông chủ lão nhân gia người, đám người Tà Long tông mới vừa ra ngoài kia là làm gì?
Nửa khắc đồng hồ sau, Thanh Mộc truyền đến tin tức.
- Trần Trầm, không liên lạc được với Tông chủ lão nhân gia người.
Nhìn truyền tin này, trong lòng Trần Trầm lộp bộp một tiếng, không nói hai lời bay khỏi thâm sơn, để Ngạo Vũ mang theo mình lấy tốc độ nhanh nhất bay đến một đại thành gần nhất.
Dưới Linh Thạch mở đường, nhưng mà gần nửa ngày, hắn mới đi tới Thông Tiên thành vùng hẻo lánh nơi.
Ở Thông Tiên thành chờ đợi ước chừng nửa canh giờ, hắn lại lần nữa nhìn thấy đám người Tà Long tông kia.
- Quả nhiên là hướng về Ngọc Đỉnh tông! Việc này có chút khó làm.
Trong lòng Trần Trầm thở dài, Nam Vực cũng không phải nơi hẻo lánh, không phải diệt sát một tu sĩ sau đó hủy thi diệt tích thì có thể vạn sự không lo.
Lúc trước, sau khi mình chém giết đám người kia đã giải quyết tốt nhất hậu quả, không ngờ vẫn đưa tới phong ba lớn như vậy.
Hiện ở loại tình huống này... Chỉ có thể một con đường đi đến.
Nghĩ tới đây, hắn lại lần nữa truyền tin cho sư tổ Thanh Mộc.
- Sư tổ, việc này là ta liên lụy đến Ngọc Đỉnh tông, hiện tại có một nhóm tu sĩ Tà Long tông đang đi hướng Ngọc Đỉnh tông, đứng đầu là cường giả Hợp Thể.
- Cái gì... Cường giả Hợp Thể, vậy bây giờ chúng ta sẽ bỏ đi!
Thanh Mộc vô cùng chấn động trả lời.
- Không thể bỏ đi, hiện tại Tà Long tông không có chứng cớ xác thật, có lẽ còn không thể làm khó Ngọc Đỉnh chân nhân, nhưng nếu như các ngươi rút lui, vậy Ngọc Đỉnh chân nhân sẽ thật thảm.
-... Vậy làm sao bây giờ?
- Bố trí xuống trận pháp phong cấm, ta lập tức quay lại, một mẻ hốt gọn bọn hắn!
-...
Thanh Mộc không phản bác được, nếu một người vào một tông môn không tốt, có thể xưng là trên một chiếc thuyền giặc.
Nhưng Trần Trầm ngược lại tốt... Hắn gia nhập Ngọc Đỉnh tông, xem như Ngọc Đỉnh tông trên thuyền giặc của hắn.
Nhưng lại có thể làm sao đây, việc đã đến nước này chỉ có thể nghe Trần Trầm an bài.
...
Chờ Trần Trầm trở lại Ngọc Đỉnh tông, hoàn cảnh Ngọc Đỉnh tông có thể coi là thần hồn nát thần tính.
Tuy Tông chủ không nói cho bọn hắn xảy ra chuyện gì, nhưng tầng tầng trận pháp này đều nói cho bọn hắn, sắp có đại địch tiến đến.
Lại lần nữa nhìn thấy Trần Trầm, ánh mắt Thanh Mộc hết sức phức tạp.
Tiểu tử này khi ở Hạ giới đã cực kỳ có thể gây rắc rối, không ngờ đến Thượng giới vẫn tính nào tật nấy.
- Trần Trầm, thực lực này của chúng ta có thể diệt Tu sĩ Hợp Thể ư?
- Có thể.
Trần Trầm chém đinh chặt sắt nói.
- Vậy sau khi diệt đám người này thì làm sao bây giờ, khẳng định Tà Long tông sẽ còn phái người đến điều tra, lần sau nói không chừng Tông chủ Tà Long tông sẽ đích thân đến.
Thanh Mộc bất đắc dĩ nói.
Luôn giết người diệt khẩu như thế cũng không phải chuyện tốt, ngược lại lỗ thủng sẽ càng chọc càng lớn.
Trần Trầm nghe vậy cắn răng, âm thanh lạnh lùng nói:
- Đến lúc đó ta lại nghĩ biện pháp, nhìn một chút có thể diệt Tà Long tông hay không.
Thanh Mộc triệt để im lặng.
Dựa theo ý tưởng này của Trần Trầm, nếu Tà Thần điện truy tra xuống, chẳng phải là cũng muốn tiêu diệt Tà Thần điện
Nhìn như vậy cũng không bước vào Hợp Thể cảnh, cách nói chuyện ngược lại là lớn dọa người.
Trần Trầm không giải thích, hắn cũng muốn diệt Tà Thần điện, nhưng không có năng lực này.
Cho nên hắn muốn làm tuyệt như thế, chủ yếu là để hái Ngọc Đỉnh tông ra ngoài.
Hắn ai làm nấy chịu, tuy cuối cùng khẳng định sẽ làm lớn chuyện, nhưng đầu mâu mọi việc sẽ chỉ ở trên người hắn.
Mà không giống bây giờ, đều là có người tìm Ngọc Đỉnh tông phiền toái.
Về phần sau này Ngọc Đỉnh tông an bài thế nào... Chỉ có thể đưa tất cả đến Nam Vực, trước nhập vào Lê Tiên tông.
Sau khi trong đầu nhanh chóng lướt qua từng ý nghĩ, Trần Trầm hít sâu một hơi, làm xong chuẩn bị chiến đấu.
- Ngạo huynh, ta tất cả những thứ này cũng vì ngươi, đợi một chút nữa ngươi phải xuất một chút lực lượng.
Sau khi Ngạo Vũ nghe được Trần Trầm truyền âm cũng có chút băn khoăn, lập tức bảo đảm nói:
- Đạo hữu yên tâm, đợi một chút Tu sĩ Hợp Thể kia giao cho ta.
Vừa nói dứt lời, nơi chân trời xa bỗng nhiên lăn lộn, không đợi tu sĩ Ngọc Đỉnh tông phản ứng lại, một Kim Long thân dài hơn hai trăm mét đã rơi vào phía trước sơn môn Ngọc Đỉnh tông.
Ngay sau đó bốn phía Ngọc Đỉnh tông vang lên một tiếng sét lớn!
- Tất cả tu sĩ Ngọc Đỉnh tông, tất cả đều cút ra đây cho ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận