Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 315: Bí văn của yêu tộc

Chương 315: Bí văn của yêu tộcChương 315: Bí văn của yêu tộc
         Chờ khi trời bắt đầu tối.
Trần Trầm gọi ra Lục Đậu phá mở đại trận phòng hộ của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, âm thầm chuồn vào.
Vào trong rồi, Trần Trầm không dám đi lung tung.
Giờ này khắc này, hắn có chút nhớ Viên Kình Thiên.
Tuy Trần Trầm đã giấu hơi thở nhân tộc trên người mình, nhưng không né qua thần thức quét hình của một số Yêu Hoàng mạnh mẽ được, nếu hắn đi lung tung thì tám chín phần mười sẽ bị phát hiện.
Co ro trong góc hết nửa ngày, Trần Trầm rốt cuộc gặp được một con hồ ly tinh bưng mâm, tu vi rất yếu, chỉ có trình độ Luyện Khí.
Hít sâu một hơi, Trần Trầm nháy mắt thoáng hiện bên cạnh hồ ly tinh, sau đó chui vào trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung, rồi treo Tiểu Vô Ưu Tiên Cung lên một trang sức trên áo của nàng.
Tiểu hồ ly tinh hồ nghi nhìn bốn phía, không phát hiện dị thường, lại tiếp tục đi về phía trước.
Trần Trầm thở phào, xuyên qua Tiểu Vô Ưu Tiên Cung xem xét cảnh tượng bốn phía.
Công nhận, tộc địa của Cửu Vĩ Thiên Hồ cực kỳ khí phái, kiến trúc toàn là khoáng thạch trắng tinh không biết tên, giống như dương chi bạch ngọc, trắng sáng.
Nhìn thoáng qua, còn tưởng là tiên cảnh.
Hơn nữa đẳng cấp thẩm mỹ của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng rất cao, có chút kiến trúc đẹp hơn Ngọc Đỉnh Đan Tông.
Không lâu sau, tiểu hồ ly tinh đi vào một căn phòng lộng lẫy, đặt mâm thức ăn xuống:
- Đại nhân, thức ăn đêm của người.
Trần Trầm lặng lẽ quan sát, trong phòng có một Yêu Hoàng cao ngất và một nữ yêu mặc hở hang.
Nữ yêu vốn treo trên người Yêu Hoàng, tư thế cực kỳ ám muội.
Tiểu hồ ly tinh trông thấy cảnh này sắc mặt đỏ rực, lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.
Nữ yêu quyến rũ nhìn bóng lưng của tiểu hồ ly tinh, cười yêu kiều:
- Vật nhỏ, muốn ở lại chơi với chúng ta không?
Tiểu hồ ly tinh sợ hết hồn, chạy càng nhanh hơn, trốn xa khỏi căn phòng này.
- Đại nhân, chúng ta lo làm việc xong rồi hãy ăn nhé?
Nữ yêu vung tay lên, cánh cửa khép, sau đó nàng cởi áo ra.
Yêu Hoàng kia vẻ mặt tà ác vỗ nhẹ bàn, một trận pháp che chắn thần thức nhìn ngó xuất hiện trong căn phòng.
- Ha ha, cũng tốt, nhưng chỉ sợ làm xong việc đã đến sáng mai, những thức ăn này lạnh lẽo.
Nữ yêu vẻ mặt sốt ruột quấn lấy người Yêu Hoàng:
- Cũng tốt mà, dù sao người ta chung quy là ăn no.
Chợt một giọng nói vang lên sau lưng cả hai:
- Hay là để ta chơi với các ngươi?
Cả hai giật bắn người, đứng lên từ chiếc ghế.
Binh bốp!
Hai tiếng trầm đục cùng với thần thức kinh sợ, hai yêu trước mắt tối sầm, ngất xỉu.
. . .
- Ngươi là ai?
Trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung, Yêu Hoàng ngất xỉu dần tỉnh lại, ánh mắt tràn đầy bất an nhìn Trần Trầm.
Trần Trầm kéo ghế ngồi xuống trước mặt gã, cười khẽ:
- Tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ tuyển người thừa kế tộc trưởng, ngươi là Yêu Hoàng của tộc Thần Giao tới nơi này làm cái gì?
Yêu Hoàng nghe hỏi thì liên tục thay đổi sắc mặt, nhưng không nói một câu.
Việc này chỉ cần là thành viên tám đại yêu tộc cơ bản đều biết, cái con yêu da vàng trước mặt gã rốt cuộc đến từ đâu?
Trần Trầm thấy vậy đanh mặt lại, tháo một cánh tay của Yêu Hoàng xuống:
- Nói cho ngươi, ta không có ấn tượng tốt với tộc các ngươi, ngươi nếu không nói cũng được, ta đi hỏi nữ yêu kia, chỉ cần nàng nói, vậy không cần giữ lại ngươi.
Yêu Hoàng cố nén đau đớn tức giận hô lên:
- Ngươi dám giết ta? Ngươi ở phe nào?!
Yêu Hoàng chưa nói hết câu thì một cánh tay khác cũng bay sang bên cạnh.
- Nói nhảm cái gì?
Yêu Hoàng tộc Thần Giao bị ánh mắt đáng sợ và tàn nhẫn của Trần Trầm hù sợ, vội đồng ý:
- Nói . . . ta nói!
Trần Trầm nghe vậy tựa vào ghế, làm bộ dáng rửa tai lắng nghe:
- Chuyện là thế này, tộc trưởng của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ lúc bình thường không quản việc, giữ trung lập trong mọi chuyện. Hơn một năm trước huyết mạch Yêu Thần thức tỉnh, trong tám đại yêu tộc có ba yêu tộc ủng hộ huyết mạch Yêu Thần thành lập Yêu Đình, thống nhất yêu tộc. Có bốn yêu tộc phản đối huyết mạch Yêu Thần, dù sao Yêu Thần chỉ là truyền thuyết trong yêu tộc chúng ta, tám đại yêu tộc thống trị yêu tộc trên vạn năm, không có lý do gì tùy tiện nghe theo mệnh lệnh của cái gọi là huyết mạch Yêu Thần. Còn lại tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ giữ trung lập.
- Mắt thấy trong yêu tộc sắp tan đàn xẻ nghé, huyết mạch Yêu Thần đánh cuộc với bốn yêu tộc phản đối. Chỉ cần hắn có thể phá mở một chỗ lãnh thổ của nhân tộc, hoàn toàn mở ra cửa lớn của nhân tộc thì bốn yêu tộc phải nghe theo mệnh lệnh của hắn. Nếu hắn không làm được, vậy hắn sẽ lấy ra tất cả máu của Yêu Thần tặng không cho tám đại yêu tộc.
- Bốn yêu tộc phản đối lập tức đồng ý, kết quả là huyết mạch Yêu Thần thật sự làm được, yêu tộc ta thuận lợi tấn công vào lãnh thổ nhân tộc, liên tiếp đại thắng. Nhưng một năm gần đây, huyết mạch Yêu Thần tăng lớn dã tâm, dần có ý tưởng xóa sổ tám đại yêu tộc, đặt tất cả tộc loài phụ thuộc dưới trướng tám đại yêu tộc vào Yêu Đình.
- Bốn yêu tộc lúc trước phản đối tự nhiên không muốn, nhưng giờ này khắc này, hai tộc đã khai chiến toàn diện, nếu bên trong yêu tộc mất kiểm soát thì nhân tộc rất có thể toàn diện phản công. Cho nên lúc này, thái độ của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ trở nên cực kỳ quan trọng. Nếu tám đại yêu tộc có năm tộc phản đối Yêu Đình, vậy kế hoạch của huyết mạch Yêu Thần sẽ không thực thi được.
- Nhưng mấy người thừa kế Cửu Vĩ Yêu Hồ có ý tưởng khác nhau, có yêu ủng hộ Yêu Đình quản lý, cũng có yêu không ủng hộ. Tộc ta phái ta đến đây trợ uy cho người thừa kế phản đối Yêu Đình quản lý.
Nghe kể dài dòng, Trần Trầm rơi vào trầm tư.
Thì ra trong yêu tộc không phải đồng lòng như sắt, dù thành lập Yêu Đình và Yêu Thần Điện thì bên trong vẫn chia ra hai đại thế lực.
Trần Trầm lạnh lùng hỏi:
- Tộc Thần Giao các ngươi là một trong bốn tộc phản đối Yêu Đình?
Yêu Hoàng của tộc Thần Giao gật đầu, trên trán không tự giác chảy xuống mồ hôi lạnh:
- Đúng vậy!
Thần Giao Yêu Hoàng không biết yêu quái trước mắt từ đâu đến, cái gì cũng không biết.
Chẳng lẽ là nhân tộc?
Nhưng không giống, cổ màu vàng tươi lộ ra bên ngoài và khuôn mặt hơi vặn vẹo kia không phù hợp đặc điểm của nhân tộc.
Trần Trầm lại hỏi:
- Có tổng cộng mấy Cửu Vĩ Thiên Hồ cạnh tranh vị trí người thừa kế?
Thần Giao Yêu Hoàng suy tư một lúc, cẩn thận trả lời:
- Hai vị, đều là cường giả Nguyên Thần hậu kỳ, nổi tiếng như cồn trong tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Trần Trầm nghe vậy đen mặt.
Nguyên Thần hậu kỳ, cơ bản đã bài trừ Hồ Tiên Nhi ra.
Hồ Tiên Nhi không lấy được một danh ngạch, Trần Trầm muốn làm động tác gì cũng không được.
Quá khó khăn.
Hơn nữa trong Thiên Hồ sơn mạch, hắn lạ nước lạ cái, bằng vào thực lực của bản thân khó mà gây ra sóng gió gì được.
Trần Trầm lại hỏi một câu:
- Trong Thiên Hồ sơn mạch hiện giờ có bao nhiêu từ Nguyên Thần cảnh trở lên?
- Hơn ba mươi thì phải, đa số Yêu Hoàng tám đại yêu tộc không đi lãnh thổ nhân tộc đều tới.
Nghe được đáp án này, Trần Trầm hít sâu một hơi.
Hơn ba mươi Yêu Hoàng, chỉ riêng cứu ra Hồ Tiên Nhi đã hơi khó khăn, muốn làm chuyện gì khác chỉ là mơ tưởng viễn vông.
Đương nhiên, mọi thứ phải đợi khi nào gặp Hồ Tiên Nhi rồi tính tiếp.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm thần thức công kích đánh xỉu Thần Giao Yêu Hoàng, sau đó đi vào trong nhà, đi tới trước mặt nữ yêu quyến rũ đang hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận