Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 86: Điểu Thương Hoán Pháo

Chương 86: Điểu Thương Hoán PháoChương 86: Điểu Thương Hoán Pháo
         (1) Nghĩa đen: Thay súng bắn chim bằng pháo. Ý chỉ sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
-----
Đến tận khi đại điển đăng cơ chấm dứt.
Trên đường trở về, đám Thánh tử, Thánh nữ vẫn còn mất hồn lạc vía, không ít người lấy ra thông tin lệnh bài, thông tri tình huống phát sinh cho tông môn.
Buổi chiều, nhóm 18 Thánh tử, Thánh nữ tiểu tông môn tham gia bài danh chiến vào thành.
Những… Thánh tử, Thánh nữ này vừa bước vào phạm vi Quốc đô, lập tức bị một đám tú bà vây quanh, không bao lâu sau, có bốn vị Thánh tử được ra giá cao mời đi.
Mặc dù Thánh tử tiểu tông môn so ra kém Thánh tử 36 tông, nhưng dầu gì cũng có danh hào, ít nhiều có thể làm suy yếu ảnh hưởng của Di Nhiên cư.
Ngoài ra, Đại Tấn thiên kiêu Phong Vân bảng cũng vì sự xuất hiện của những Thánh tử, Thánh nữ này mà phát sinh biến hóa.

- Chậc chậc, mười tên Trúc Cơ đỉnh phong, 8 tên Trúc Cơ hậu kỳ, hết thảy có 3 tên vọt lên đứng trước ta.
Trần Trầm ngồi trong Di Nhiên cư xem Thiên kiêu Phong Vân bảng mới, biểu lộ có chút kinh ngạc.
- Cái này sao có thể? Tiểu tông môn tuyệt đối không có đủ tài nguyên để đào tạo ra nhiều cao thủ như vậy!
Vẻ mặt của Triệu trưởng lão cũng là không cách nào tin được, trong mắt hắn, ngoại trừ ba mươi sáu tông, không có bất kỳ tông môn nào có thành tựu.
Bởi vì… Mấy cái tiểu tông môn này căn bản không có được sơn môn phúc địa tràn đầy linh khí như ba mươi sáu tông.
Huống chi đệ tử của bọn họ đều là ba mươi sáu tông chọn còn thừa lại. Trạng huống như vậy có thể đào tạo được 10 tên cao thủ trẻ tuổi Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí còn nhiều hơn so với ba mươi sáu tông?
Trần Trầm thu hồi bảng danh sách, cười nói:
- Là Vô Tâm tông bồi dưỡng, như thế xem ra mục đích của Vô Tâm tông rất rõ ràng, thông qua những… tiểu tông môn này, đá những tông môn không muốn thần phục ra khỏi ba mươi sáu tông.
- Nếu mười tám tiểu tông này đều bị Vô Tâm tông khống chế, vậy thì trên cơ bản thật đúng là Vô Tâm tông muốn đá ai thì đá.
Nghe vậy, sắc mặt Triệu trưởng lão ngưng trọng.
- Thánh tử, ngươi phải thật cẩn thận! Vạn vạn không được để lật thuyền trong mương!
Từ hiểu biết của mình với Trần Trầm, nói xong lời này, hắn đã chuẩn bị sẵn nghe Trần Trầm hung hăng càn quấy đáp trả.
Chẳng biết vì sao, thời điểm này, nghe Trần Trầm khoác lác lại khiến hắn có phần vững tâm hơn.
Nhưng Trần Trầm lại nghiêm túc gật đầu, nói:
- Triệu trưởng lão, ngài nói rất đúng!
Triệu trưởng lão thoáng im lặng, theo lệ cũ, không phải lúc này nên nói “Yên tâm đi, gà đất chó sành… Không lên được mặt bàn!” sao?
- Để đảm bảo không sơ hở, Triệu trưởng lão, đêm nay phòng đấu giá Tụ Bảo đấu giá một kiện Kim Tằm Ti y, giá khởi điểm là 4000 linh thạch, nghe nói có thể ngăn cản 50% lực sát thương dưới Kim Đan, ngài đi đấu giá cho ta đi!
Trần Trầm ngữ trọng tâm trường (1) khiến Triệu trưởng lão đứng đực mặt ra.
(1) Ngữ trọng tâm trường: Lời nói thấm thía, hàm ý sâu xa.
Giá khởi điểm 4000 linh thạch, cái đó… Chỉ sợ thành giao cũng phải gần vạn linh thạch…
Nếu là ngày thường, loại trang bị này tuyệt đối không có giá trị như vậy, nhưng hiện tại là thời khắc mấu chốt, dù là đề thăng một chút thực lực cũng rất trọng yếu. Cho nên thứ này bán ra với giá trên trời cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng hơn vạn linh thạch đó, với hắn mà nói chính là thương gân động cốt…
Nghĩ đến đây, Triệu trưởng lão ngượng ngùng cười:
- Một thái thượng trưởng lão như ta, nói thế nào đi nữa, ra mặt tranh với một đám tiểu bối quả thực mất thể diện, việc này vẫn nên giao cho Trương Kỵ hoặc Tôn Thiên Cương đi làm thì hơn.
- Ta nghe nói có không ít cường giả Kim Đan cũng tham gia.
- Ta kiên quyết không đi.
Hắn vừa dứt lời, một cái nhẫn trữ vật liền rơi vào tay hắn.
Trần Trầm không có tâm tư trêu chọc Triệu trưởng lão, hắn thản nhiên nói:
- Bên trong có 5 vạn linh thạch, ngoại trừ Kim Tằm Ti y, mua luôn cho ta Tật Phong ngoa, đúng rồi, còn có Vạn Kiếp thủ sáo cũng mua nốt.
Vèo!
Nháy mắt, Triệu trưởng lão đã mất tăm mất dạng.

Một lát sau, trong phòng đếu giá.
Triệu trưởng lão nghiêng người dựa trên ghế, một bộ phong phạm đại lão nhi.
- Vạn Kiếp thủ sáo 8000 linh thạch, còn có ai ra giá cao hơn không?
Trên đài đấu giá, đấu giá sư chỉ vào một đôi bao tay vô cùng tinh xảo, lớn giọng hô.
Thấy vậy, Triệu trưởng lão vươn một ngón tay, ngữ khí lạnh nhạt:
- Ta ra một vạn!
Nghe báo giá, có không ít người khiếp sợ nhìn về phía hắn.
Lão đầu nhi không biết từ đâu chui ra này đã mua mấy kiện bảo vật đêm nay rồi, rốt cuộc là hắn lấy đâu ra nhiều linh thạch như vậy?
U Thủy môn Giang trưởng lão bên cạnh thấy vậy khóe mắt giật giật, lạnh lùng nói:
- Lão bất tử nhà ngươi có bao nhiêu keo kiệt ta còn không biết à? Lúc trước tặng ta Hoàng Kim thoa cũng là đồ giả, hôm nay sao lại hào phóng như vậy?
Triệu trưởng lão tỏ vẻ ngươi đã hiểu lầm, khổ sở nói:
- Giang sư muội, ngươi hiểu lầm ta, ở thời khắc mấu chốt, ta sao có thể như xe tuột xích, cho dù táng gia bại sản ta cũng không tiếc!
- Ta tin ngươi mới có quỷ, cái lão già họm hẹm nhà ngươi vốn chẳng có gì tốt lành!
- Aiz, tông môn đại nghĩa làm đầu, một chút linh thạch có là gì, Giang sư muội, ngươi quá coi thường ta! – Triệu trưởng lão cường hành giải thích.

Đêm khuya.
Đấu giá hội chấm dứt.
Vẻ mặt Triệu trưởng lão hưng phấn giao Kim Tằm Ti y, Tật Phong ngoa cùng Vạn Kiếp thủ sáo vào tay Trần Trầm.
Cầm linh thạch của người khác đi trang… Trên đời này còn có gì thoải mái hơn? Đối với loại người keo kiệt như hắn càng là thích ý.
- Kim Tằm Ti y do Tuyết Vực vạn năm Kim Tằm nhả tơ bện thành, không gì phá nổi, có tác dụng ngăn cản linh lực rất mạnh.
- Tật Phong ngoa dùng lông vũ của yêu vật Phong điểu hiếm có chế thành, mang vào có thể tăng 50% tốc độ phi hành.
- Vạn Kiếp thủ sáo chế tác từ da lông Giao Long Nguyên Anh, không chỉ cứng rắn dị thường, còn có thể đề thăng 50% hiệu suất hấp thu cùng phóng thích linh khí.
Mặc ba kiện trang bị này lên, Trần Trầm cảm giác cả người lập tức khác trước, so với trước đó chẳng khác nào là điểu thương hoán pháo.
- Hệ thống, ta hỏi ngươi, phạm vị 30 mét, ai giàu có nhất?
“Là Kí chủ không thể nghi ngờ.”
Nghe đáp án như thế, Trần Trầm thích ý cười.
Một bên khác, Triệu trưởng lão hâm mộ đến đỏ mắt. Một cái tu sĩ Trúc Cơ lại có thể mặc lên người một thân trang bị giá trị mấy vạn linh thạch, trong phạm vi Đại Tấn, có thể làm được như vậy chỉ sợ không quá ba người.
Tiểu tử này lấy đâu ra nhiều linh thạch như vậy?
Không thể nào là tông chủ cho hắn được!?
- Đúng rồi, Triệu trưởng lão, ta vừa nhìn danh sách của mấy cái đấu giá hội, còn có vài thứ bảo vật. Ngày mai ngươi đi một lần nữa, mua một bộ về cho ta, bằng không ngày nào cũng mặc như vậy, người ta lại cho rằng ta không tắm rửa.
Trần Trầm vừa nói vừa ném cho Triệu trưởng lão một cái túi trữ vật.
Triệu trưởng lão tiếp nhận túi trữ vật, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Cái này là đang nói tiếng người hả?
Trang bị cỡ đó mà còn đòi mua thêm một bộ, lý do lại là sợ người khác nghĩ rằng mình không tắm rửa?
Tu tiên giả vốn đã sớm trần thế bất nhiễm, còn cần tắm rửa hả?
Tùy tiện liếc nhìn vào túi trữ vật, Triệu trưởng lão nhịn không được hút một ngụm khí lạnh.
Lần này bên trong không phải linh thạch, mà là một cây Vạn Niên Thông Linh thảo, thứ này sau khi phục dụng có thể trực tiếp gia tăng tu vi, đối với cường giả Kim Đan, so ra không biết cao cấp hơn trung phẩm linh thạch bao nhiêu lần.
Lại nói, giá trị thứ này cực cao, thông thường đều bắt đầu từ 5 vạn linh thạch, cỡ như hắn là không có để ăn đâu, chỉ nghe nói qua mà thôi.
- Trần Trầm… Ngươi… Ngươi! – Triệu trưởng lão nhất thời không cách nào phản bác, bảo vật như vậy nói bán liền bán?
- Một cọng cỏ mà thôi, không đáng nhắc đến. Ta nghĩ hiện tại dùng linh thạch rất bất lợi, dù sao trong thủ đô cũng đang bị lạm phát, đem thứ này bán đi đổi linh thạch tính ra thỏa đáng hơn. Làm phiền Triệu trưởng lão!
Nói xong lời này, Trần Trầm vừa kiểm tra trang bị của mình, vừa đi vào phòng.
Bỏ lại Triệu trưởng lão đứng ngây ra như phỗng, có cảm giác hoài nghi nhân sinh cực độ.
Trong đầu chỉ quanh quẩn năm chữ.
- Một cọng cỏ mà thôi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận