Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 399: Thiên Hạ Quạ Đen Đồng Dạng Đen

Chương 399: Thiên Hạ Quạ Đen Đồng Dạng ĐenChương 399: Thiên Hạ Quạ Đen Đồng Dạng Đen
         Khi đến Tàng Thư các, Trần Trầm vô tình hay cố ý nghe ngóng một phen, thế mới biết thân phận của cao gầy nữ tử kia.
Nữ tử kia tên là Lê Tương, không chỉ là đệ tử thân truyền duy nhất của Lê Tiên, càng là nghĩa nữ Lê Tiên thu dưỡng, tới bây giờ mới tu luyện hơn ba mươi năm đã bước vào Luyện Hư hậu kỳ, là người có thiên phú cao nhất trong toàn bộ Lê Tiên tông, cũng là Đại sư tỷ của các đệ tử.
- Không ngờ ta thật sự là phụ thân chưa xuất giá của nàng.
Trong lòng Trần Trầm cảm thán một câu, khó trách nữ tu kia nhìn mình khó chịu. Suy bụng ta ra bụng người, hắn cũng có thể lý giải.
- Phi! Ta mới hai mươi tuổi!
Trong lòng Trần Trầm có chút im lặng, hắn là tiểu hỏa tử trẻ tuổi đi tới phá Thượng giới này thật sự là rất khó thích ứng, nhất là vấn đề luân lý, càng làm cho hắn không biết làm thế nào.
- Đạo hữu, ta thấy ngươi dường như niên kỷ cũng không lớn, không biết có thể tiết lộ tuổi tác hay không?
Nữ đệ tử thủ vệ Tàng Thư các một mặt cười hì hì nói, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ, giống như tám đời rồi chưa từng gặp nam nhân.
Trần Trầm suy nghĩ một chút nói:
- Ta hai trăm tuổi.
Nữ đệ tử thủ vệ nghe đến đây lộ ra vẻ chấn động vô cùng.
- Đạo hữu, không ngờ ngươi mới hai trăm tuổi, hai trăm tuổi đã có tu vi bực này, trong Lê Tiên tông chúng ta cũng là người nổi bật!
Trần Trầm xấu hổ cười nói:
- Quá khen.
Khụ khụ khụ!
Lúc này từ xa truyền đến một tiếng ho nhẹ, sau khi nữ đệ tử thủ vệ kia nghe thấy thì tranh thủ thời gian cúi đầu, thần tình trở nên vô cùng nghiêm túc.
Trần Trầm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chỗ không xa một trung niên nữ tu đang nhìn nơi này, ánh mắt nghiêm khắc.
Thấy vậy, trong lòng hắn lập tức minh bạch cái gì.
Giờ đây hắn cũng coi là nam nhân của Tông chủ, cho nên nữ đệ tử là không thể bắt chuyện với mình.
- Cái nơi quái quỷ này.
Trong lòng Trần Trầm cảm thán một câu, bắt đầu ở trong Tàng Thư các yên lặng đọc sách. Một lần xem là hơn một ngày, am hiểu của Trần Trầm đối với thượng giới càng cặn kẽ.
Ở Thượng giới, loại trừ Thiên Ma thành ra, còn có mấy siêu cấp tông môn khác, trong đó tông môn mạnh nhất tên là Tiên môn, dám dùng danh xưng như thế này, thực ra lực lượng có thể nghĩ mà biết.
Mặt khác ở trong Thượng giới, tà đạo tu sĩ cũng quang minh chính đại tồn tại, đồng thời lập nên tà đạo thế lực, tên là Tà Thần điện.
Bỏ qua ba đại siêu cấp tông môn này thì vẫn còn không ít đỉnh tiêm tông môn, đơn thuần người mạnh nhất mà nói, những đỉnh tiêm tông môn này không thua ba đại siêu cấp thế lực.
Thậm chí trong Thượng giới này còn có một chút tán tu tiếng tăm lừng lẫy, coi như là siêu cấp tông môn cũng không nguyện ý tuỳ tiện trêu chọc.
Nói tóm lại, tình huống của Thượng giới này bây giờ là một trăm nhà đua tiếng.
Tất nhiên, ở trong đó còn có một quy định kỳ quái.
Hễ tu sĩ Cảnh giới Hợp Thể trở xuống lập tông môn, không được đi vào phạm vi ngũ đại vực, chỉ có thể ở ngoài vòng giáo hoá.
Căn cứ Trần Trầm suy đoán, trong ngũ đại vực, có lẽ sẽ có trật tự hơn khu vực ngoài vòng giáo hoá này một chút.
Xem hết thư tịch, Trần Trầm lại mượn mấy quyển quay người rời đi.
Nhưng mà, trên đường trở về chỗ mình ở, Trần Trầm lại bị nữ tử cao gầy Lê Tương cản lại.
Nhìn khuê nữ tiện nghi hơn ba mươi tuổi của mình, lông mày Trần Trầm nhíu lại hỏi:
- Ngươi đến cùng muốn làm cái gì? Nói cho ngươi, ta chính là người đã có đạo lữ.
Lê Tương nghe nói như thế sắc mặt lập tức biến thành đen, lạnh lùng nói:
- Ta ở đây chờ ngươi, chỉ là vì muốn trả lại câu nói kia cho ngươi, làm người phải tự biết mình, đừng quên thân phận của mình!
- Tốt, nữ nhi ngoan.
Trần Trầm đáp.
Lê Tương nghe đến đây hơi ngẩn ra một chút, tuy giận tím mặt, không nói hai lời xuất thủ đối với Trần Trầm.
Trần Trầm theo bản năng tránh khỏi, trên mặt vẫn như cũ là nụ cười mây trôi nước chảy.
- Ngươi đây là đại nghịch bất đạo.
- Ngươi còn tiếp tục hồ ngôn loạn ngữ, có tin là ta giết ngươi hay không?
Lê Tương lấy ra một món pháp bảo, ngữ khí tức giận đến cực điểm.
Trần Trầm nghe đến đây trầm mặc lại, sau một lúc lâu mới buồn bã nói:
- Có phải ngươi sợ ta xuất hiện, phân đi ưa thích của Tông chủ đối với ngươi, cho nên vậy mới không thể chờ đợi tìm ta, tiếp đó tìm lý do giết ta hay không?
Lê Tương nghe đến đây giận đến lồng ngực đều chập trùng lên, tay cầm pháp bảo thậm chí mơ hồ có chút run rẩy.
- Ngươi yên tâm, không chỉ sẽ không như vậy, Từ nay về sau, ngươi thậm chí còn có thể nhiều một phần tình thương của cha.
Nói xong lời này, Trần Trầm một lắc mình chạy vào trong chỗ ở, sau đó toàn diện mở ra tất cả trận pháp. Sau một khắc ra truyền đến tiếng oanh minh, nhưng mà cho dù oanh minh thế nào cũng không ảnh hưởng chút nào tới hắn.
Phòng hộ đại trận nơi này không phải tu sĩ Luyện Hư có thể công phá....
- Vì sao bên ngoài ầm ĩ như thế?
Cách chỗ tu luyện của Tông chủ không xa, một người trung niên nữ tu chậm rãi mở mắt, trong mắt tràn đầy vẻ chán ghét.
Ở bên cạnh nàng có một nữ đệ tử trẻ tuổi, nhỏ giọng nói:
- Sư phụ, Đại sư tỷ tại tìm tiểu bạch kiểm kia gây phiền toái đây.
Trung niên nữ tu nghe vậy trên mặt lộ ra cười trên nỗi đau của người khác.
- Ha ha, sư muội thật đúng là nhàn rỗi, vô duyên vô cớ lại tìm nam tu sĩ trở về, thật sự là không biết xấu hổ.
Nữ đệ tử trẻ tuổi bên cạnh không dám lên tiếng, nhưng mà đối với cái này nàng cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Bởi vì khi Tông chủ vắng mặt hoặc là bế quan, sư phụ thường xuyên sẽ chửi Tông chủ vài câu.
Nghe nói là bởi vì lúc trước Tông chủ cướp vị trí Tông chủ của sư phụ, mà nguyên nhân... Chỉ là bởi vì lão tông chủ cảm thấy sư phụ không xinh đẹp bằng Tông chủ. Khiến sư phụ một mực canh cánh trong lòng.
- Lê Tiên đáng chết này, tốt nhất đột phá thất bại, tẩu hỏa nhập ma mà chết đi!
Trung niên nữ tu thấp giọng nguyền rủa. nữ đệ tử trẻ tuổi bên cạnh giật mình, nhỏ giọng khuyên nhủ:
- Sư phụ, Tông chủ sắp bước vào Hợp Thể kỳ, sau này nếu ngươi còn nói lời như vậy, sợ rằng sẽ bị nàng nghe được, đến lúc đó ta sợ nàng sẽ gây bất lợi cho ngươi.
- Gây bất lợi cho ta? Nàng dám!
Trung niên nữ tu đột nhiên trở nên phẫn nộ, trong mắt lóe ra đố kị lửa.
Hợp Thể kỳ, đây chính là cảnh giới cả đời sư phụ đều không đạt tới, không ngờ người sư muội này của nàng lên làm Tông chủ ngắn ngủi mấy trăm năm đã sắp bước vào Hợp Thể.
Khiến trong lòng nàng đố kị phát cuồng, phải biết, giờ đây nàng chẳng qua là Phân Thần hậu kỳ mà thôi.
Nữ đệ tử trẻ tuổi muốn nói lại thôi.
Nếu là lúc trước, có lẽ Tông chủ sẽ không dám bởi vì Phân Thần hậu kỳ đối Lê Tiên tông mà nói là lực lượng cực kỳ quan trọng.
Nhưng một khi Tông chủ bước vào Hợp Thể kỳ, Phân Thần hậu kỳ sẽ không còn quan trọng nữa.
Nếu Tông chủ thật so đo, nói không chừng thật sẽ xuất thủ.
Nhìn ánh mắt của đồ đệ mình, sao trung niên nữ tu còn không rõ hàm nghĩa trong đó, thần tình qua trong giây lát trở nên băng lãnh.
- Tiện nữ nhân kia, tuyệt đối không thể bước vào Hợp Thể.
Nữ đệ tử trẻ tuổi bên cạnh nghe vậy hù dọa sắc mặt tái nhợt, lúc trước sư phụ nói chuyện đều là nói nhảm, nàng nghe được, nhưng câu vừa rồi, nàng cũng nghe được mấy phần nghiêm túc.
- Vân nhi, ta đối đãi với ngươi ra sao?
Lúc này, trung niên nữ tu đột nhiên cười, nhìn về phía nữ đệ tử trẻ tuổi. Trong lòng nữ đệ tử trẻ tuổi lộp bộp một tiếng, trong lòng mơ hồ sinh ra dự cảm không hay. Nhưng mà nàng vẫn thần sắc trịnh trọng nói:
- Sư phụ đối với ta ân trọng như núi, Sở Vân ta cả đời đều không dám quên.
Trung niên nữ tu nghe đến đây vừa ý gật đầu, ngay sau đó lộ ra một nụ cười ác độc.
- Vân nhi, ngươi đi tìm người thông đồng với tiểu bạch kiểm kia, để hắn cho người sư muội kia của ta đội nón xanh, ngươi nói nếu sư muội ta đang bế quan nghe được tin tức này, có thể tức chết đi được hay không?
Sở Vân nghe vậy ngây ngốc đứng ở tại chỗ, qua hồi lâu mới nói:
- Sư phụ, tiểu bạch kiểm kia làm gì có lá gan làm loại chuyện này?
Trung niên nữ tu khinh thường nói:
- Trên đầu chữ sắc có cây đao, thiên hạ quạ đen đồng dạng đen, nam nhân đều là tính tình như vậy, chỉ cần ngươi làm đến nơi đến chốn, hắn có cái gì không dám? Nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần phải lưu lại chứng cứ, hiểu chưa?
Sở Vân nghe vậy nở nụ cười đắng chát, cuối cùng nhẹ gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận