Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 495: Ngươi Muốn Chạy? Không Có Cửa Đâu!.

Chương 495: Ngươi Muốn Chạy? Không Có Cửa Đâu!.Chương 495: Ngươi Muốn Chạy? Không Có Cửa Đâu!.
.Chương 495: Ngươi Muốn Chạy? Không Có Cửa Đâu!.
U Minh nhíu mày, trong mắt lóe lên vài phần kinh ngạc.
Bởi vì sau khi tay hắn bị người trước mặt này nắm được không ngờ lại không cách nào di chuyển một chút, vô luận hắn là vận dụng linh lực hay là lực lượng nhục thể đều là một kết quả như vậy.
Rất hiển nhiên, người trước mặt này là một thể tu, hơn nữa tu luyện tới cảnh giới cực cao, trong Luyện Hư tuyệt đối xem như người nổi bật.
Không ngờ Hạ giới còn có nhóm cao thủ này!.
Nếu gặp được Luyện Hư khác, nói không chừng có thể không ai địch nổi, đáng tiếc... Gặp được là hắn là một người nắm trong tay pháp tắc, xa còn lâu mới có thể dùng Luyện Hư tu sĩ để hình dung.
U Minh cười nhạt một tiếng, siết chặt nắm đấm, một vệt ô quang bắt đầu loé lên ở trên tay hắn.
Trần Trầm lập tức cảm giác một cỗ lực lượng xé rách cường đại bắt đầu tàn phá bốn phía bàn tay hắn, sau đó từng sợi máu tươi lập tức từ trên tay hắn thấm ra.
Những máu tươi này góp gió thành bão, bắt đầu vù vù chảy xuống dưới, nhỏ xuống mặt đất phía dưới.
- Đây là lực lượng pháp tắc gì?.
Trần Trầm nhíu mày, tay này của hắn tuy thoạt nhìn rất thê thảm, nhưng thật ra cũng không có bao nhiêu cảm giác, cuối cùng chỉ là cái phân thân mà thôi.
Tất nhiên, cho dù không phải phân thân, hắn cũng không quan tâm, đến cảnh giới cỡ này năng lực chịu đựng đau đớn quá mạnh.
Chỉ nói U Minh này, tay đều đã bị hắn bóp vặn vẹo biến hình, còn không phải mặt không đổi sắc như vậy.
- Sao tiểu tử này lại đột nhiên biến mạnh như vậy?.
Phía sau U Minh, Bạch Đông Thăng cực kỳ khiếp sợ, cả kinh nói.
Hắn nhớ rõ lúc trước khi hắn phi thăng, tiểu tử này vẫn chỉ là tiểu bối vừa bước vào Luyện Hư mà thôi, nhưng mới qua mấy năm, không ngờ lại có thể so tay với thiên kiêu U Minh của Tà Thần điện, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!.
Sau khi lấy lại tinh thần, hắn tới gần một chút nhỏ giọng nói:.
- Đại nhân, có muốn ta cùng xuất thủ hay không?.
U Minh nghe vậy cái tay hoàn hảo không chút tổn hại lắc lắc, trong mắt tràn đầy chiến ý, thản nhiên nói:.
- Không cần, ta ngược lại muốn xem hắn có thể làm được trình độ nào.
Dứt lời ô quang kia lại là một thành, huyết nhục trên tay Trần Trầm bắt đầu bị xoắn thành thịt nát.
Trần Trầm cũng gia tăng lực độ.
Lốp bốp!.
Từng tiếng giòn vang Truyền ra, tay U Minh trực tiếp bị bóp vỡ nát gãy xương.
Khóe mắt U Minh co quắp xuống, ô quang trong tay lại sáng mấy phần.
Nhưng mà, lúc này tay Trần Trầm đã chỉ còn lại có bạch cốt, mà ô quang kia tạo thành lực lượng xé rách vô luận như thế nào chỉ có thể lăn qua lăn lại trên đám xương trắng, đều lay động không được bạch cốt chút nào.
Ngược lại là lực độ của bạch cốt kia càng lúc càng lớn, cuối cùng rầm một tiếng, làm cho cổ tay kèm thêm bắt tay của U Minh cùng bị bóp thành thịt nát.
Trần Trầm liếc mắt nhìn máu tươi đầy tay, cười cười, xong nắm chặt nắm đấm, chỉ trong chốc lát một đống huyết nhục đã mọc ra, giúp cánh tay khôi phục nguyên trạng.
U Minh nhìn vết thương của mình, sắc mặt cũng xấu xí đến cực điểm.
Hắn chưởng khống một loại pháp tắc, tên là xé rách pháp tắc, uy lực cực lớn, lực phá hoại cực mạnh, đối mặt thể tu ngang cấp, hắn dùng loại này pháp tắc cơ hồ bách chiến bách thắng.
Nhưng xương người trước mặt này này có thể chống lại xé rách pháp tắc xâm nhập, cái này là cứng cỏi bực nào?.
Cho dù là tu sĩ Luyện Thể đến Phân Thần cảnh cũng không đến mức xương cứng như vậy?.
Tu sĩ Hợp Thể hắn cũng giao thủ qua, xương dường như cũng không cứng như vậy... Người này đến cùng là quái vật gì?.
Hay là một giới này có gì đó quái lạ?.
Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn lại không có một chút ý tứ khinh thị, trực tiếp xem Trần Trầm như lúc trước hắn đối mặt những tu sĩ Hợp Thể kia đối đãi.
- Người này thực lực rất mạnh, các ngươi không nên miễn cưỡng!.
Dặn dò đồng bạn một câu, U Minh bay ngược ra sau một đoạn khoảng cách, cùng lúc đó, một chuôi trường kiếm đen kịt từ trong đan điền của hắn ra bay ra, nhắm thẳng vào Trần Trầm.
Trường kiếm kia gợn sóng cực mạnh, vừa xuất hiện, phía trên đã xuất hiện một ác quỷ to lớn.
Ác quỷ kia khuôn mặt dữ tợn, hai sừng chỉ thiên, gào thét đối với Trần Trầm, giống như chỉ cần một chỉ thị, nó lập tức sẽ nhào lên thôn phệ tất cả mọi người ở đây.
Trần Trầm nhìn thấy trường kiếm kia, suy nghĩ một chút không vẫn lấy Vạn Hóa Thần Phong ra.
Tuy Vạn Hóa Thần Phong cũng ở trên người phân thân này của hắn, nhưng uy lực đó quá lớn, cho dù tùy tiện vung lên chỉ sợ cũng vượt qua giới hạn Luyện Hư, đến lúc đó hắn trực tiếp phi thăng, vậy thì xong luôn.
U Minh thấy Trần Trầm thờ ơ, trong mắt lóe lên một đạo hàn quang, sau đó bỗng nhiên chỉ tay, chỉ hướng Trần Trầm.
Trường kiếm hắc sắc lập tức như là mũi tên kích xạ hướng về phía Trần Trầm.
Đương!.
Một tiếng vang giòn!.
Trường kiếm đánh vào trên người Trần Trầm phát ra âm thanh kim loại va chạm, Trần Trầm cúi đầu liếc mắt nhìn.
Trường kiếm kia vào thịt ba tấc, cắm ở trên xương, mà xương cũng hoàn hảo không chút tổn hại, cho dù một chút vết cắt cũng không có.
Không thể không nói, chủ nhân của khung xương này quả thật cao minh!.
Không chờ hắn tiếp tục suy nghĩ, hư ảnh ác quỷ kia kèm theo tinh thần trùng kích cường đại cắn xé về phía hắn.
Tinh thần Trần Trầm chấn động, nháy mắt khôi phục thanh tỉnh, sau đó ngoảnh lại nhìn hư ảnh ác quỷ kia một chút, hư ảnh ác quỷ kia lập tức ngừng lại, cuối cùng rầm một tiếng trực tiếp nổ tung.
Tuy hắn vì luyện chế phân thân này suy yếu thần thức, nhưng không ngã xuống đến dưới Hợp Thể.
Lấy hắn Hợp Thể cảnh thần thức đối phó cái này ác quỷ thật sự là quá dễ dàng.
Xét đến cùng, tu vi của U Minh chỉ là Luyện Hư đỉnh phong, linh khí này của hắn có lợi hại hơn nữa cũng không cách nào vượt qua hắn, nếu không sẽ dẫn tới phản phệ.
- Phốc!.
Bản mệnh pháp bảo bị hao tổn, U Minh tại chỗ phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt hơi biến hóa mấy phần, hắn đột nhiên dậm chân, một giây sau, hai đạo phù văn ấn ký to lớn từ trong thân thể của hắn nổi lên.
Trong đó một ấn ký là hắc sắc, hiện ra bộ dáng bông tuyết.
Mặt khác một ấn ký cũng hắc sắc, nhưng mà là vòng xoáy.
Hai phù văn to lớn này xuất hiện, cuồng phong bốn phía đột khởi, phía dưới vô số cây cối bay lên, bị vòng xoáy ấn ký va chạm hấp thụ, có thì bị bông tuyết ấn ký oanh thành bột mịn.
Mà Trần Trầm đối mặt hấp xả lực lượng nhất, đến mức hắn nhanh khống chế không nổi thân thể của mình.
U Minh này ngoại trừ nắm giữ vỡ nát pháp tắc ra giống như khống chế một loại hấp xả pháp tắc, không thể không nói, hai pháp tắc này kết hợp lại sử dụng, uy lực vẫn rất mạnh.
Trần Trầm nghiến răng nghiến lợi, cưỡng ép giữ vững thân thể, nhưng vẫn chậm rãi di chuyển hướng hai đạo pháp tắc lực lượng.
Dưới tình thế cấp bách, hắn triệu hoán ra Vạn Hóa Thần Phong cắm vào trong lòng đất.
Dưới tác dụng kỳ lạ của Linh Lung Thần Kim, trong Vạn Hóa Thần Phong khoảnh khắc trở nên hiếm thấy nặng vô cùng, Trần Trầm nắm chuôi Vạn Hóa Thần Phong kiếm, lúc này mới chặn lại lực lượng hấp xả của vòng xoáy kia.
U Minh thấy vậy điên cuồng thôi động hai đạo pháp tắc lực lượng, nhưng mà thẳng đến hắn thôi động hai mắt choáng váng, Trần Trầm cũng không di chuyển một chút nào nữa.
- Trên người người này quá nhiều quái dị, hay là rời khỏi nơi này trước rồi nói!.
Con mắt U Minh chuyển động một thoáng, trong lòng đã có dự định, một giây sau, hắn trực tiếp thu hồi pháp tắc lực lượng, quay người liền bay, trên đường thậm chí còn nuốt vào một viên đan dược, để tốc độ của hắn đạt tới tiêu chuẩn đỉnh phong nhất của giới này.
Trần Trầm nhìn thấy một màn này, đang chuẩn bị đuổi theo U Minh kia thì lại thấy Bạch Đông Thăng cũng đang trốn chạy, mà hướng bay chính là trái ngược với phương hướng U Minh.
Đối với Bạch Đông Thăng này, hắn thật sự là có chút hận, cho nên cơ hồ không chần chờ chút nào, hắn liền quay đầu hướng về Bạch Đông Thăng đuổi theo.
- Lão tặc, hôm nay người khác đều có thể chạy, nhưng ngươi muốn chạy? Không có cửa đâu!.
Một tiếng quát chói tai, sau khi Bạch Đông Thăng nghe vậy thì bay nhanh hơn, cũng không biết dùng thủ đoạn gì, thoáng cái nhanh không chỉ gấp hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận