Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 223: Thảm liệt bên ngoài bình tĩnh

Chương 223: Thảm liệt bên ngoài bình tĩnhChương 223: Thảm liệt bên ngoài bình tĩnh
         Chờ thực lực của sư huynh mạnh thêm chút nữa thì có lẽ gã không có cả tư cách đi theo.
Nghĩ đến đây, Viên Kình Thiên tiềm thức cúi đầu, đột nhiên một lệnh bài nhét vào tay gã.
Lệnh bài có màu đen, mặt trên khắc một chữ ‘ám’.
Không đợi Viên Kình Thiên hiểu rõ lệnh bài đó là cái gì thì mười hai ám vệ Nguyên Anh đỉnh bao vây gã vào giữa, hơi thở cường đại đó chỉ lộ ra chút xíu đã làm gã rùng mình rợn tóc gáy.
Đây không phải tông chủ Ô Tiên Tông chỉ còn lại Nguyên Anh và bị thương mà là mười hai cường giả đáng sợ đang trong trạng thái cao nhất.
Trần Trầm mỉm cười nói, trong mắt tràn đầy mong đợi:
- Kình Thiên, đây là thuộc hạ mà ta mới thu được, gọi là ám vệ, về sau mười hai người này giao cho ngươi quản.
Mười hai người này cả ngày như xác chết, làm hắn nổi da gà, tốt hơn là giao họ cho người mình tín nhiệm quản.
Ví dụ như Khương Vương cũng giao ám vệ cho Khương Sơ quản đấy thôi.
Trên mặt Viên Kình Thiên tràn đầy không dám tin tưởng, dường như sống ở trong mộng:
- Sư huynh . . . bọn họ . . . đều là Nguyên Anh đỉnh?
Sư huynh kêu tiểu Kết Đan như gã thống lĩnh mười hai Nguyên Anh đỉnh? Chắc không phải đang đùa với gã chứ?
Trần Trầm ánh mắt sáng rực thẳng thắn nói:
- Chắc ngươi cũng cảm thụ được bọn họ là loại người gì, ta nói thật cho ngươi biết, ám vệ này là ta cướp từ tay một kẻ thù, ngươi quản họ không chừng sẽ có chút phiêu lưu. Đương nhiên, nếu ngươi không muốn thì ta sẽ giao cho người đáng tin khác.
Viên Kình Thiên không chút do dự trịnh trọng gật đầu:
- Sư huynh! Ta đương nhiên nguyện ý! Chút phiêu lưu đó đáng là gì? Đa tạ sư huynh cho ta cơ hội này!
Trần Trầm nghe vậy mới nở nụ cười vui mừng.
. . .
Cùng lúc đó.
Trong vùng hoang dã không biết bao xa, có một bóng dáng cô đơn lẻ loi đi một mình.
Người này là Chuẩn Thánh Tử của Linh Hư Khí Tông, tên Đinh Nghĩa. Trong khi hai tộc đại chiến thì Linh Hư Khí Tông luôn chăm chỉ đột phá, hiện giờ mới bước vào Nguyên Thần cảnh, đi chiến trường tiền tuyến chưa được bao lâu.
Đinh Nghĩa là Tiên Thiên Linh Thể, trẻ tuổi thành danh, là thiên kiêu nổi tiếng lừng lẫy trong toàn nhân tộc, bàn về thời gian gã nổi danh thì sớm hơn Hạ Tích Sương cả chục năm.
Nhưng một thiên kiêu như vậy lúc này xuất hiện trong nơi hoang vắng này.
Chốn hoang vắng này nằm ở biên cảnh Tề Quốc, mà Tề Quốc là quê hương của Đinh Nghĩa.
Một tháng trước, Cuồng Sư Yêu Hoàng của yêu tộc bước vào lãnh thổ Tề Quốc, bắt đầu điên cuồng đồ sát nhân tộc, mới nửa tháng đã tàn sát mấy ngàn vạn người Tề Quốc hầu như chết sạch.
Không chỉ có tất cả tông môn của Tề Quốc đều bị diệt màn những phàm nhân cũng hoàn toàn thành đồ ăn của yêu thú.
Nguyên Tề Quốc cơ hồ hoàn toàn thành vực chết, mỗi khi đêm khuya có thể nghe tiếng gào rú thê lương của oan hồn lang thang khắp đất nước.
Gã làm thiên kiêu Linh Hư Khí Tông, gia tộc tự nhiên được bảo hộ chặt chẽ nhất.
Ba ngày trước, Linh Hư Khí Tông phái vài cường giả Nguyên Anh đến đón gia tộc của Đinh Nghĩa.
Nhưng khi đến biên cảnh Tề Quốc thì bọn họ bị Xích Hồ Yêu Hoàng ở nước láng giềng mai phục, rơi vào đại trận.
Mấy chục vạn bình dân đi cùng, gần vạn tu sĩ đều bị diệt, tộc của Đinh Nghĩa cũng không có một người sống sót.
Nhìn xác chết tay chân cụt rải rác trong hoang dã, Đinh Nghĩa như cái xác biết đi, trong lòng đã tuyệt vọng bi thương tới cực điểm, cũng căm thù yêu tộc đến tột độ.
Đinh Nghĩa bất chấp mệnh lệnh ở tiền tuyến, ích kỷ về quê.
Giờ này khắc này, Đinh Nghĩa không quan tâm gì nữa, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm.
Đó là báo thù!
Bầm thây Xích Hồ Yêu Hoàng tàn sát thành viên trong tộc của gã ra vạn mảnh, bầm thây Cuồng Sư Yêu Hoàng hủy diệt Tề Quốc ra nhiều thịt nát.
Trong sát ý cuồng bạo đó, trong hoang dã ngẫu nhiên xuất hiện yêu thú còn chưa ló đầu ra đã bị linh áp cường đại nghiền nát vụn.
Đinh Nghĩa đi dọc theo hoang dã mấy chục dặm thì đột nhiên dừng bước chân.
Bởi vì phương xa có một kinh quan* do xác người chồng chất lên nhau mà thành đập vào mắt Đinh Nghĩa.
(*) Kinh quan ý chỉ đào một cái hố, chồng chất xác kẻ địch vào hố để khoe khoang và thị uy.
Mỗi người đều là những khuôn mặt quen thuộc trong trí nhớ của gã, có phụ mẫu của gã, có gia gia, nãi nãi, thúc thúc, bá bá, huynh đệ họ hàng của gã.
Đinh Nghĩa xuất thân tu chân thế gia, thành viên trong tộc thực lực không yếu, nhưng giờ phút này đều thành công cụ cho người khác khoe khoang công tích.
Nếu không phải các trưởng bối trong tộc kiên quyết dẫn theo đám bình dân thì không đến mức phát sinh loại việc này.
Nhưng vì là tu sĩ, vì là cường giả nên có nghĩa vụ bảo hộ bình dân.
Nếu không có bình dân thì không có đất đai cho tu sĩ sống, huống chi bọn họ là bình dân từ đời này đến đời khác phụ thuộc Đinh gia.
Bốn phía đột nhiên thổi gió yêu, nguyên hoang dã bỗng nhiên trở nên túc sát.
Trong lòng Đinh Nghĩa đột nhiên trở nên bình tĩnh vô cùng, lạnh giọng nói:
- Ra đi.
Đinh Nghĩa dứt lời, từng tiếng cuồng cười vang lên từ phương xa, trong thiên địa bỗng nhiên biến sắc.
Mấy ngàn yêu tộc chui ra từ trận pháp nào đó, hai yêu dẫn đầu là Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng đã tàn sát tất cả nhân tộc của Tề Quốc và nước láng giềng Vệ Quốc, hiện giờ nổi tiếng như cồn khắp yêu tộc.
- Linh Hư Khí Tông thật là từng ngày càng tệ hơn, có một người cũng không trông chừng được.
Trong một tòa thành lớn nào đó ở Tây Cương, Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nhìn tình báo trong tay mình, thở dài thườn thượt, trong giọng nói tràn ngập chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Nửa ngày trước, thiêu kiêu nhân tộc, Tiên Thiên Linh Thể Đinh Nghĩa bị mai phục ở Tề Quốc, sau khi kịch chiến hai canh giờ thì tự bạo chết.
Tuy giết hàng nghìn yêu tộc và hai Yêu Hoàng bình thường, nhưng không bị thương Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng.
Rất rõ ràng, Đinh Nghĩa lọt bẫy của người ta, bị mệt chết.
Biết rõ gia tộc của Đinh Nghĩa bị diệt nhưng Linh Hư Khí Tông không thể trông giữ Đinh Nghĩa này, tông môn bọn họ phải gánh trách nhiệm lớn.
Hạ Tích Sương ở một bên nghe vậy trầm mặc.
Trong nhân tộc, gác đại năng Luyện Hư sang một bên, Tiên Thiên Linh Thể có chưa đến mười người, hiện giờ bỗng nhiên chết một vị, sợ rằng sẽ dấy lên sóng to gió lớn trong lãnh thổ nhân tộc.
Yêu tộc sẽ càng rực cháy khí diễm kiêu ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận