Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 420: Đấu Giá Từ Đầu Đến Cuối

Chương 420: Đấu Giá Từ Đầu Đến CuốiChương 420: Đấu Giá Từ Đầu Đến Cuối
         Nghe đến đó, Trần Trầm bỗng nhiên nhẹ nhàng thở ra.
Bảo vật kia Xích Ma tông không cầm được tới tay, điều này cũng đã nói lên sư tổ lão nhân gia người có lẽ vẫn an toàn, dù gì, hẳn là cũng còn có Nguyên Thần.
- Xích Ma tông, thực lực gì?
Trần Trầm thần thức truyền âm hỏi thăm Chu Lộ bên một thoáng cạnh.
- Bên trong Xích Ma tông có mười cao thủ Phân Thần, danh xưng Xích Ma Thập Tôn, trong đó hai người mạnh nhất đã là nửa bước Hợp Thể.
Chu Lộ truyền âm giới thiệu nói.
Trần Trầm nghe vậy trong lòng lộp bộp một tiếng, sau đó không cần nói nữa, chỉ là mười cao thủ Phân Thần này cũng đủ để treo Ngọc Đỉnh tông lên đánh.
Tuy thực lực của Ngọc Đỉnh tông không yếu, nhưng Phân Thần cảnh cũng chỉ có bảy tám người, mà bảy tám người này phần lớn đều là Luyện Đan Sư, sức chiến đấu phải yếu hơn so với tu sĩ cùng cảnh giới một cấp.
Nhưng mà nếu Xích Ma tông này đã có hai người mạnh nhất, vậy đã nói rõ bên trong không thể quá đồng lòng.
Hơn nữa bảo vật này chỉ có một, lấy được đến cùng cho ai?
Như thế xem ra, chuyện này hẳn là một người trong Xích Ma Thập Tôn làm.
Dù sao là hắn biết được loại trọng bảo này, chắc chắn không thể cáo tri tông môn, tám chín phần mười sẽ vận dụng thủ hạ tâm phúc của mình cướp đoạt bảo vật.
Xích bào tu sĩ thấy Trần Trầm nghe được ba chữ Xích Ma tông, bên trong ánh mắt không sợ hãi chút nào, thần tình trở nên có chút thấp thỏm.
- Các ngươi có mấy người? Dẫn đầu là ai?
- Mười người...
Nói đến đây, ánh mắt xích bào tu sĩ trở nên có chút tránh né.
Trần Trầm cơ trí vượt trội, nhìn bộ dáng này của hắn đã biết người này đang suy nghĩ gì.
Mười người kia, loại trừ lưu mấy người trông coi tù binh ra, còn lại phỏng chừng đều ra ngoài tìm kiếm Linh Lung Thần Kim.
Người này trông cậy vào những sư huynh đệ khác tới nơi này, cứu hắn một mạng, thuận tiện giải quyết địch nhân mình.
Như thế xem ra, nơi đây không nên ở lâu.
Không suy nghĩ nhiều, Trần Trầm phong ấn tu vi của xích bào tu sĩ, mang theo bên cạnh, tiếp đó mang theo Chu Lộ bay về hướng vắng vẻ, bay thẳng đến hơn nghìn dặm mới ngừng lại.
Dọc theo con đường này, hắn lại hỏi không ít vấn đề, xích bào tu sĩ kia vì mạng nên cái gì biết đều nói.
Sự thật không sai biệt lắm với suy đoán của Trần Trầm, lần này động thủ chính là Nhị Ma Tôn bên trong Xích Ma Thập Tôn, tu vi Phân Thần đỉnh phong, về phần những Ma Tôn khác trong Xích Ma tông thì không biết chuyện này.
Nửa tháng trước, đấu giá hội bắt đầu, một tên thủ hạ của Nhị Ma Tôn tham gia đấu giá hội phát hiện trọng bảo kia.
Trên thực tế, một ngày đó tại chỗ có không ít tu sĩ thấy nhiều biết rộng đều nhìn ra đầu mối, kết quả lại bị người tại chỗ chỉ nhận ra được.
Kết quả có thể nghĩ mà biết, trong khoảnh khắc nhấc lên sóng to gió lớn.
Giá cả đấu giá một đường tiêu thăng, cuối cùng đạt tới độ cao gần như không có khả năng đạt tới, bị một người đấu giá nặc danh chụp xuống.
Sau khi trọng bảo bán đấu giá xong, toàn bộ phòng đấu giá không biết rõ bị ai phong tỏa lên, một đám tu sĩ ở trong phòng đấu giá xảy ra tranh đấu.
Nhưng tranh đấu chưa bao lâu, Xích Ma tông Nhị Ma Tôn đã dẫn theo mấy tên thủ hạ phủ xuống phòng đấu giá, đem tại chỗ bắt sống tất cả tu sĩ, đưa đến một nơi bí mật soát người thẩm vấn.
Nhưng cuối cùng không thể tìm tới, cũng không có người thừa nhận đạt được trọng bảo kia, ngược lại có người nói rất có thể là phòng đấu giá phái người mình chụp xuống trọng bảo, không phải vậy không thể đạt tới loại giá cả kia.
Giá trị của trọng bảo kia tất nhiên vượt xa giá cả đấu giá, nhưng giá cả kia cũng thực cực cao, coi như là tu sĩ Phân Thần lấy ra toàn bộ thân gia cũng không thể lấy ra nhiều Linh Thạch như vậy.
Vậy nguyên nhân chỉ có thể là Linh Kim thành tự mình động thủ chân.
Kết quả có thể nghĩ mà biết, Xích Ma tông Nhị Ma Tôn lại lần nữa phủ xuống Linh Kim thành, trực tiếp phá hỏng Linh Kim thành và cả quặng mỏ gần đó, đồng thời lại bắt không ít tu sĩ, nhưng vẫn không tìm tới trọng bảo đánh rơi.
Giờ đây càng chỉ có thể căn cứ những tu sĩ bị bắt kia cung cấp một chút đầu mối tìm kiếm.
- Sư tổ quả nhiên không vẫn lạc, nhưng mà sợ là ăn không ít đau khổ, chỉ là Vô Niệm Tiên Tử đi nơi nào?
Nghĩ tới đây, Trần Trầm lại dò hỏi:
- Nhiều tu sĩ mất tích như vậy, trưởng bối sư môn bọn hắn hẳn là sẽ đến tìm kiếm? Các ngươi xử lý như thế nào?
- Nửa tháng trước lục tục ngo ngoe có một nhóm tu sĩ đi tới Linh Kim thành, khi đó Nhị Ma Tôn đang ở gần Linh Kim thành, bị hắn chém giết một nhóm người sau đó không ai dám tới.
- Tất cả đều giết?
Âm thanh Trần Trầm bỗng nhiên lạnh lên.
Xích bào tu sĩ nghe đến đây vội vàng nói:
- Có hai cao thủ mất đi nhục thân, Nguyên Thần bị trọng thương, cuối cùng chạy thoát...
Nhìn ánh mắt của hắn khúm núm, Trần Trầm không biết rõ người này nói thật, vẫn là bởi vì sợ mình nổi giận nói láo.
Trên thực tế, hắn và Vô Niệm Tiên Tử cũng không có quá nhiều tình cảm, nếu như Vô Niệm Tiên Tử không vẫn lạc, vậy dĩ nhiên là tất cả đều vui vẻ.
Nhưng nếu là vẫn lạc, vậy hắn cũng chỉ có thể ở trong lòng mặc niệm một phen.
- Nơi bí mật đó ở đâu? Trông coi là bản nhân Nhị Ma Tôn sao?
- Không phải...
Xích bào tu sĩ vừa định phủ nhận, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt sắc bén như giao kia của Trần Trầm lập tức sửa lại miệng.
- Đúng, đúng Nhị Ma Tôn đại nhân đích thân trông coi những người kia, về phần nơi đó... Ngay ở phương Bắc ngoài ba ngàn dặm, bên trong một tiểu tông phái, Tông chủ của tiểu tông phái là nữ nhân của Nhị Ma Tôn đại nhân.
- Tu vi gì?
- Phân Thần sơ kỳ.
Xích bào tu sĩ nhỏ giọng trả lời.
- Phân Thần sơ kỳ...
Trần Trầm nhíu mày.
Không nói Nhị Ma Tôn Phân Thần đỉnh phong, chỉ nói nữ nhân người ta cũng rất khó đánh thắng được.
- Đạo hữu, nếu ngươi thật muốn nghĩ cách cứu viện ai, ta khuyên ngươi tìm thêm mấy trưởng bối sư môn, nói như vậy không chừng có thể có hi vọng đánh bại Nhị Ma Tôn...
Xích bào tu sĩ thấy Trần Trầm do dự bất định, vội vàng nói.
Nhìn hắn một bộ bày mưu tính kế cho mình, Trần Trầm cười lạnh không thôi.
Gia hỏa này rõ ràng là sợ mình đánh trống lui quân, đến lúc đó hắn không còn giá trị lợi dụng, mình sẽ hạ sát thủ.
Lấy nhỏ gặp lớn, xem ra Xích Ma tông này cũng không phải tông môn quá đồng lòng.
Chần chờ chốc lát, Trần Trầm lờ mờ hỏi:
- Ngươi biết trọng bảo kia đến cùng là cái gì không?
Xích bào tu sĩ lắc đầu nói:
- Không biết, cái này Nhị Ma Tôn không nói cho chúng ta biết, chỉ nói là trọng bảo kia toàn thân màu trắng, to bằng đầu người... nói cho chúng ta hễ gặp được đồ vật tương tự, toàn bộ đều phải mang về.
Ánh mắt Trần Trầm trở nên lạnh lẽo.
Xích bào tu sĩ giật nảy mình, mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Ta thật không biết... Nhị Ma Tôn đại nhân cũng phòng bị chúng ta.
- Cho ngươi một cơ hội cứu mạng, có thể nắm chặt hay không, phải xem chính ngươi.
Trần Trầm đưa ra một ngón tay.
- Đạo hữu ngươi nói thẳng, ta có thể làm được nhất định làm!
Xích bào tu sĩ một mặt chân thành, cầu sinh dục vọng cường liệt đến cực hạn.
- Đưa tin nói cho Nhị Ma Tôn của các ngươi biết, nói là ngươi nhìn thấy đồ vật tương tự trong tay tu sĩ Phân Thần cảnh nào đó.
Dứt lời Trần Trầm trả lại nhẫn trữ vật cho xích bào tu sĩ.
Xích bào tu sĩ không nói hai lời bắt đầu đưa tin, Trần Trầm thì ở một bên dặn dò.
- Lại thêm một câu, ngầm trộm nghe đến Phân Thần tu sĩ kia nhắc tới cái gì thần kim... Ngươi tự biết không phải là đối thủ, cho nên ẩn mà không phát, không giao tiếp với tu sĩ Phân Thần cảnh đó.
Xích bào tu sĩ căn cứ Trần Trầm miêu tả đưa tin, cũng không lâu lắm đãnhận được Nhị Ma Tôn trả lời.
Sau khi nhìn thấy trả lời, thần tình của xích bào tu sĩ vô cùng xấu hổ.
Nhị Ma Tôn lại khen hắn thông minh, năng lực ứng biến mạnh...
Phải biết, trước lúc này, hắn chưa bao giờ đạt được khích lệ như vậy, giờ đây đạt được khích lệ, cũng là bởi vì loại chuyện này, khiến hắn nhịn không được bắt đầu hoài nghi trí thông minh của mình.
- Đạo hữu... Nhị Ma Tôn đại nhân hỏi ta, Phân Thần tu sĩ đó ở đâu?
- Ngươi báo địa điểm hiện tại đi.
Trần Trầm chỉ chỉ mặt đất.
Sau khi xích bào tu sĩ dựa theo phân phó báo xong, sắc mặt trở nên cực kỳ bối rối, kinh ngạc nói:
- Đạo hữu, Nhị Ma Tôn đại nhân... chẳng mấy chốc nữa sẽ phủ xuống nơi đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận