Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 136: Dưới Một Người, Trên Vạn Người

Chương 136: Dưới Một Người, Trên Vạn NgườiChương 136: Dưới Một Người, Trên Vạn Người
         Hô!
Trần chìm hộc ra một ngụm trọc khí, đi tới trung tâm bình đài.
Tại Ma môn, hắn chỉ có thể dùng tu vi Luyện Thể, tựa như ở Bạch Hổ Tông, hắn chỉ có thể dùng Luyện Khí mà thôi.
Trên thực tế, trải qua lôi kiếp tẩy lễ trước đó, tu vi Luyện Thể của hắn cũng đã sắp bước vào Kết Đan trung kỳ rồi.
Trái lại, ba mươi lăm thiếu môn chủ phân bộ Ma môn, ngoại trừ Viên Kình Thiên, còn lại đa phần đều là tu vi bán bộ Kim Đan, còn kém xa hắn.
Vừa nghĩ đến đây, Trần Trầm ngẩng đầu nhìn đám người hình thù kỳ quái kia, khóe miệng có hơi nhếch lên, trong mắt lóe tinh quang.
Đám người kia cũng nhìn về phía hắn bằng ánh mắt cuồng nhiệt.
Nhìn thái độ này, hẳn là thiếu môn chủ Luyện Thể Nhất Mạch muốn một chọi ba mươi lăm.
Nói thật, tất cả mọi người đều biết thiếu môn chủ Luyện Thể Nhất Mạch đã bước vào Kim Đan kỳ, đấu 1vs1, bọn họ không phải đối thủ của hắn.
Dù là xa luân chiến cũng có lo lắng nhất định.
Nếu như thiếu môn chủ thật sự muốn một chọi ba mươi lăm… Vậy thì bọn họ cũng không ngại cho tên tự đại cuồng này biết cái gì gọi là nội tình Ma môn.
Ánh mắt song phương va chạm, Trần Trầm đột nhiên cao giọng nói:
- Đám các ngươi…!
Nghe đến đó, tim mấy tên thiếu môn chủ đập bang bang, lộ vẻ kích động, chờ mong câu “Tất cả cùng lên” kia.
- Đám các ngươi… Từng người lên! Nhất định không được chen ngang!
Nói xong lời này, Trần Trầm chỉ tay về phía Viên Kình Thiên.
- Ngươi! Tiểu Viên, ngươi là người đầu tiên!
Đám thiếu môn chủ nghe vậy lập tức lộ vẻ ghét bỏ.
Từng người lên thì còn gì là tư thế Bá Tuyệt Thiên Hạ, vãi luyện, làm mừng hụt.
Lúc này, Viên Kình Thiên trịnh trọng bước lên đài, thi lễ với Trần Trầm một cái, nói:
- Sư huynh, đắc tội!
Nói xong, hắn dần dần biến mất.
So với lần trước một chiêu đo càng, lần này lực công kích của hắn không chỉ tăng lên gấp mấy lần thôi đâu.
Cho nên Viên Kình Thiên đã có chủ ý, đó chính là tạo chút khó khăn cho sư huynh, tốt nhất có thể làm sư huynh bị thương là được.
Dù sao hắn kết là thượng phẩm Kim Đan đấy!
- Hệ thống, Viên Kình Thiên ở đâu?
“Phía trái, bên trên, mười ba mét!”
- Tốt!
Phanh!
Trần Trầm trực tiếp oanh ra một quyền, Viên Kình Thiên “á” một tiếng, văng khỏi lôi đài.
Tiểu ngốc ngếch dại ra, lần trước tốt xấu còn đánh ra một chiêu, lần này chưa bắt đầu, sư huynh đã đánh văng hắn rồi.
Hôm nay sư huynh nghiêm túc vậy sao?
Trần Trầm cười lạnh, trận này mang ý nghĩa trọng đại, không thể thất bại, cho nên hôm nay hắn muốn cho tên oắt này thấy rõ, cái gì gọi là chân trính ổn trọng, không chút gợn sóng.
- Kế tiếp!
- Tại hạ Huyễn Bộ Phong Huyễn!
Huyễn Bộ thiếu môn chủ giới thiệu một phen, kế đó, trong mắt đột nhiên lóe lên hào quang.
Một giây sau, trước mặt Trần Trầm xuất hiện vô tận linh thạch cùng thiên tài địa bảo, các loại bí tịch, đan dược, ngoài ra còn có bảy tám chục Thánh nữ đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn.
- Thật là lợi hãi, vậy mà có thể biết trong nội tâm ta khát vọng điều gì nhất, vấn đề đến rồi, hệ thống, tên kia ở đâu?
“Bên phải, phía sau, sáu mét.”
Nghe nói thế, Trần Trầm đánh ra một quyền theo hướng hệ thống chỉ, một Thánh nữ sở sở động lòng người bị đánh văng ra, ngay sau đó, ảo giác biết mất, Phong Huyễn một con mắt bầm tím, lộ vẻ cam bái hạ phọng.
- Tại hạ Yêu Nhân Bộ Đông Phương Đãng…
Yêu Nhân Bộ thiếu môn chủ bước ra, bộ pháp xinh đẹp đến cực điểm, vải vóc trên người không ngừng tung bay, có xu thế lộ hàng.
- Nhức mắt! Cút cho ta!
Phanh!
- Á, sư huynh, ngươi sao lại đánh ngực người ta…
Đông Phương Đãng thua.
- Khí Bộ Thiết Tâm! Thỉnh sư huynh chỉ giáo! Tiếp ta Phá Tiên Thập Tam Kiếm!
Keng keng keng keng!
Mười ba thanh phi kiếm lao ra, lại không cách nào phá vỡ được phòng ngự của Trần Trầm, dọa cho Thiết Tâm quay đầu bỏ chạy.
Trần Trầm vốn định đánh hắn một quyền, bất quá nghĩ đến ngày sau có được Vạn Hóa Thần Kim, tám chín phần phải cầu Khí Bộ, nên quyết định… Nhịn!
...
- Sư huynh, tại hạ đang điều phối kịch độc…
- Hả?… Thực xin lỗi, không phá được Kim Thân của sư huynh, tại hạ cáo từ!
...
- Sư huynh, đây là khôi lỗi chiến đấu siêu cường mà ta đã tốn rất nhiều tâm huyết mới làm được, mỗi cái đều đạt đến thực lực Trúc Cơ đỉnh phong!
- Hả? Sư huynh, đừng đừng… Đừng làm hư! Rất quý đấy!
...
- Sư huynh, hắc hắc, ta vẽ cái tiểu nhân nguyền rủa ngươi!
- Khụ khụ, thân già họm hẹm như ta mà sư huynh cũng đánh, chẳng lẽ không biết kính già yêu trẻ sao?
...
- Mấy cái thi thể này… Mà thôi, tất cả đều là thân nhân của ta, không nỡ tàn phá, tại hạ nhận thua!
Nửa khắc đồng hồ sau.
Trên bình đài, không bại chỉ đệ tam thập lục bộ Y Bộ, cũng chính là tiểu nam hài kia.
Nhìn Trần Trầm đeo mặt nạ dữ tợn, tiểu nam hài lạnh run, một câu cũng không dám nói.
Trần Trầm tiện tay lấy ra một bao đồ ăn vặt, bỏ vào tay hắn.
- Đi đi, nghe lời, chỗ này không phải chỗ ngươi nên đến.
- Ô ô ô! Làm ta sợ muốn chết! - Tiểu nam hài nhận đồ ăn vặt, sau đó lập tức quay đầu bỏ chạy.
Nhìn một màn này, Trần Trầm lộ vẽ vui mừng, sau đó liếc nhìn đám thiếu môn chủ bằng nửa con mắt.
- Trong các ngươi, còn ai không phục?
Đám người hình thù kỳ quái nín khe, đám bọn họ không ai tiếp nổi một chiêu của Trương sư huynh, còn không phục kiểu gì?
Ba mươi lăm đánh một còn có hi vọng thắng, từng người một lên… Cũng chỉ có bị đánh.
Nghĩ đến đây, đám người không hẹn mà đồng loạt quỳ một gối xuống đất, vui lòng phục tùng.
- Chúng ta tham kiến thiếu môn chủ!
Tuy lúc trước cũng xưng là thiếu môn chủ, nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn bất đồng.
Trước đây chẳng qua là thiếu môn chủ đệ nhất phân bộ Luyện Thể Nhất Mạch, còn hiện tại là thiếu môn chủ Ma môn.
Nhìn đám người nhao nhao thần phục, Trần Trầm cảm thấy vô cùng sảng khoái, từ nay về sau, ở Ma môn, hắn chính là dưới một người trên vạn người.
Quan trọng hơn nữa chính là cái tên trên hắn còn đang bị nhốt đấy, muốn cục cựa cũng không được.
Đang lúc Trần Trầm đắc ý, toàn bộ đệ nhất phân bộ vang lên thanh âm Chu Nhân Long.
- Kể từ hôm nay, Trần Trầm chính là thiếu môn chủ Đại Chu Ma môn, mặt khác, lấy Trương Thần cầm đâu, mang theo Chu Sơn, Chu Phong, chín vị môn chủ Nguyên Anh từ đệ tam đến đệ cửu phân bộ, cùng trăm vị Kim Đan của ba mươi sáu bộ tiến vào lãnh thổ Đại Tấn, hoàn toàn tiêu diệt dư nghiệt Vô Tâm Tông!
Nghe tin, chúng đệ tử Ma môn đều phấn khích.
Tranh chấp với Vô Tâm Tông nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng cũng đánh được dấu chấm tròn kết thúc rồi!?
...
Cùng lúc đó, tại Quốc đô Đại Tấn.
Vô Tâm lão tổ quỳ gối trước một tấm thông tin lệnh bài, thần sắc sợ hãi.
- Ngươi nói Âm Sát Thi Khôi của bổn tọa bị hủy rồi? - Trong thông tin lệnh bài truyền ra một đạo thanh âm âm trầm đến cực điểm.
- Thuộc hạ hành sự bất lực! Kính xin đại nhân trách phạt!
- Phế vật, ta cũng chẳng muốn trách phạt ngươi, chuyện này đến đây thôi, về sau, chuyện liên quan đến Âm Sát Thi Khôi, ta và ngươi đều không biết, hiểu chưa?
Nghe vậy, Vô Tâm lão tổ chẳng những không an tâm, mà trái lại càng thêm kinh hoảng, lập tức dập đầu cầu khẩn:
- Đại nhân, tông môn Vô Tâm Tông ta đã bị hủy, hôm nay chân chính đối diện nguy nan, mong đại nhân niệm tình cũ, ra tay cứu giúp.
Nói xong câu đó, Vô Tâm lão tổ dường như mất đi nửa cái mạng, cả người nhũn ra.
Loại tà vật như Âm Sát Thi Khôi chính là cấm kị của nhân tộc, dù cho đại nhân có là hoàng triều tể tưởng, bị người phát hiện có liên quan đến thứ này, cũng không khỏi bị trừng phạt.
Mà hắn nói ra những lời này cũng như đang nhảy múa trên lưỡi đao, nếu vị đại nhân kia sinh ra ý nghĩ giết người diệt khẩu, vậy thì hắn đảm bảo… Lạnh!
Nhưng hắn không có lựa chọn nào khác, nếu không cầu viện, Vô Tâm Tông chỉ có một kết cục là diệt vong.
- Ngươi… Đang uy hiếp ta? - Trong thông tin lệnh bài vang lên tiếng cười khẽ.
Vô Tâm Tông lão tổ đổ mồ hôi hột, run rẩy nói:
- Thuộc hạ không dám!
- Chuyện Âm Sát Thi Khôi, ngươi đã nói cho kẻ khác biết chưa?
- Vẫn chưa! Thuộc hạ dám cam đoan, dù là tên đệ tử Ma môn đã hủy đi sơn môn ta cũng không biết Âm Sát Thi không là vật gì, càng không cách nào mở ra được cấm chế của nó… Nếu không phải linh mạch bạo nổ…
- Ha ha, thôi được rồi, niệm tình ta ngươi quen biết nhiều năm như vậy, ta sẽ phái người đến xử lý chuyện này, ngươi tự giải quyết cho tốt!
Nói xong lời này, thông tin lệnh bài trực tiếp nổ tung, hóa thành bụi đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận