Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 317: Thô bạo

Chương 317: Thô bạoChương 317: Thô bạo
         Không đợi Trần Trầm đặt câu hỏi trước, bóng dáng kia chậm rãi đáp xuống đất, đi tới trước mặt hắn:
- Tại sao ngươi ở chỗ này?
Trần Trầm hỏi hệ thống, lập tức biết thân phận của người này.
Thiên Tà đạo chủ! Chẳng qua hôm nay đổi thành vải đen mỏng.
Không ngờ nàng cũng ở Thiên Hồ sơn mạch!
Hèn gì có thể âm thầm lẩn vào.
Còn về tại sao Thiên Tà đạo chủ lẻn vào đây thì phỏng chừng là vì lệnh bài truyền tấn Thiên Tà ở trên người mình.
Lệnh bài truyền tấn Thiên Tà mang công năng định vị, Trần Trầm đã sớm biết điểm này, chẳng qua do vội vàng đến Thiên Hồ sơn mạch nên lỡ quên.
Trần Trầm ngẩng đầu nhìn trời, vẻ mặt vô tội:
- Ngươi là ai? Ta không biết ngươi.
Bộ dạng hiện tại của hắn hoàn toàn khác, hắn không tin Thiên Tà đạo chủ có thể nhận ra mình.
Thiên Tà đạo chủ cười khẩy nói:
- Lệnh bài của ta có chất liệu đặc biệt, mỗi cái khác nhau, hơn nữa ngươi còn có ấn ký kia, đã quên rồi sao?
Trần Trầm nghe vậy ủ rũ.
Cho dù hắn không có lệnh bài truyền tấn của Thiên Tà nhưng hắn còn mang Phá Ách Ấn, Thiên Tà đạo chủ muốn xác nhận thân phận của hắn quá dễ dàng.
Thiên Tà đạo chủ nhìn cần cổ vàng tươi của Trần Trầm, trong mắt tràn đầy nghi hoặc:
- Thuật dịch dung của ngươi rất lợi hại, ngay cả ta cũng không nhìn ra manh mối.
Nhưng điều này không phải chuyện nàng đặc biệt chú ý, nên chỉ thuận miệng nhắc.
- Trần Trầm, ngươi đến lãnh địa của yêu tộc ta làm cái gì? Còn lẻn vào Thiên Hồ sơn mạch?
Trần Trầm thấy không né được thì cười ruồi đáp:
- Ta có bằng hữu nhận đối xử bất công trong tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, ta đến cứu nàng ta, không có mưu tính đặc biệt gì.
Thiên Tà đạo chủ liếc qua Hồ Tiên Nhi, lại nhìn Trần Trầm, nhớ đến hai tiểu yêu quái đã gặp, không nhịn được buông lời châm chọc:
- Trần Trầm, ngươi quen bằng hữu hình như không xem chủng tộc.
Trần Trầm cười gượng:
- Đương nhiên rồi, con người của ta chỉ xem thiện ác, không xem chủng tộc, có giáo vô loại, đại yêu không biên giới. Ài, nếu trên đời người người đều giống như ta thì làm gì có chiến tranh?
Nếu gặp cường giả Luyện Hư khác ở trong lãnh thổ yêu tộc này thì có lẽ Trần Trầm sẽ hoảng hốt, nhưng đụng phải Thiên Tà đạo chủ thì hắn hoàn toàn không sợ.
Dù sao Thiên Tà đạo chủ không dám làm gì hắn, không chừng còn phải bảo hộ hắn.
Thiên Tà đạo chủ phớt lờ Trần Trầm tự thổi phồng, liếc qua Hồ Tiên Nhi:
- Tại sao bằng hữu này của ngươi bị nhốt ở đây?
Trần Trầm nửa thật nửa giả nói ra vụ việc cho Thiên Tà đạo chủ nghe.
Còn Hồ Tiên Nhi thì đứng ở một bên cúi đầu, mặc cho Trần Trầm phát huy.
Trần Trầm nói xong thở hắt ra, tổng kết:
- Ài, bằng hữu của ta là một yêu đáng thương, bơ vơ không nơi nương tựa, chỉ có thể dựa vào ta. Ta định mang nàng về lãnh thổ nhân tộc, rời xa gia tộc phân tranh.
Thiên Tà đạo chủ nghe vậy thật lâu không nói chuyện, không khí dần dần trở nên nghiêm túc.
Qua khoảng nửa phút, nàng mới mở miệng nói:
- Hồ Tiên Nhi, ngươi ngày sau nghe theo lệnh của ta, ta sẽ trợ ngươi thành tộc trưởng đời tiếp theo của Cửu Vĩ Thiên Hồ chịu không?
Trần Trầm nghe vậy mừng rỡ trong lòng, hắn biết Thiên Tà đạo chủ đột nhiên xuất hiện, còn hỏi chuyện của Hồ Tiên Nhi tuyệt đối không phải đơn giản thuận miệng hỏi cho vui.
Quả nhiên giống y như Trần Trầm đoán, nhưng không ngờ Thiên Tà đạo chủ khẩu khí lớn như vậy, mở miệng đã hứa cho Hồ Tiên Nhi làm tộc trưởng đời sau.
Mà nói, Thiên Tà đạo chủ có thân phận gì trong yêu tộc?
Hồ Tiên Nhi nghe vậy không vội đồng ý mà bản năng nhìn Trần Trầm.
Trần Trầm nháy mắt ra hiệu.
Đồng ý với chẳng chịu, cứ lo hốt chỗ tốt trước đã, nếu về sau bắt Hồ Tiên Nhi làm chuyện xấu gì thì cứ lật lọng là xong.
Dù sao ông trời không thể nào giúp kẻ xấu mang Phá Ách Ấn.
Hồ Tiên Nhi nhìn ánh mắt quang minh chính đại của Trần Trầm liền biết hắn muốn hố người, lập tức trịnh trọng gật đầu, trong ánh mắt càng tràn ngập thù hận:
- Đại nhân! Chỉ cần người trợ ta trở thành người thừa kế tộc trưởng của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, khiến ta thuận lợi báo thù, ta về sau nguyện ý nghe theo sai khiến của ngươi.
Thiên Tà đạo chủ hơi gật đầu nói:
- Hai người các ngươi đi theo ta.
Nói xong, Thiên Tà đạo chủ nhẹ nhàng rời khỏi sân, đi hướng đỉnh núi.
Trần Trầm và Hồ Tiên Nhi lặng lẽ theo phía sau, giống như tàng hình, yêu xung quanh như không nhìn thấy họ.
Trần Trầm nhìn bóng lưng đằng trước, hỏi nhỏ:
- Đạo chủ, người đến tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, ban đầu định ủng hộ ai?
Thiên Tà đạo chủ thốt ra một cái tên:
- Hồ Mị.
Một lát sau, nàng lại cười lạnh nói:
- Nhưng nữ yêu này xem ta như đồ ngốc, mặt ngoài nói sẽ ủng hộ Yêu Đình và Yêu Thần Điện, lén câu kết bốn đại tộc Thần Giao, Hám Thiên Cự Hùng, mưu tính bắt cá hai bên, bước lên vị trí tộc trưởng. Ha ha, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy?
Nghe Thiên Tà đạo chủ nói câu đó, Trần Trầm sực tỉnh ngộ, hèn gì nữ yêu này đột nhiên đòi giúp đỡ Hồ Tiên Nhi, thì ra là vì không tìm thấy đối phương ủng hộ. Cộng thêm bị Hồ Mị lừa, chắc chắn trong lòng nàng càng muốn tìm một đối phương không có bối cảnh thâm hậu, dễ bị khống chế.
Hồ Tiên Nhi vừa lúc phù hợp điều kiện của Thiên Tà đạo chủ.
Trần Trầm cau mày, trong lòng hắn đương nhiên hy vọng yêu tộc đấu đá lẫn nhau.
Nhưng việc này không liên quan đến ai làm tộc trưởng tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Nếu phe ủng hộ Yêu Đình trở thành tộc trưởng của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, vậy trung tâm thống trị yêu tộc sẽ hoàn toàn nghiêng về phía Yêu Đình.
Nếu phe phản đối Yêu Đình trở thành tộc trưởng, vậy trung tâm thống trị sẽ nghiêng hướng bốn đại yêu tộc.
Vô luận trung tâm thống trị nghiêng về phe nào thì phe kia chung quy không cam tâm.
Cho nên, mâu thuẫn trong yêu tộc sẽ càng lúc càng gay gắt.
Nhưng bốn đại yêu tộc làm phe bị cướp quyền lợi sẽ đấu tranh kịch liệt hơn.
Bởi vậy, nếu Hồ Tiên Nhi trở thành tộc trưởng của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, ủng hộ Yêu Đình ngược lại sẽ rơi vào mâu thuẫn kịch liệt trong yêu tộc, điều này cũng phù hợp ích lợi của nhân tộc.
Trong lòng có phán đoán, bước chân của Trần Trầm kiên định rất nhiều.
Thiên Tà đạo chủ đầy ẩn ý nói:
- Thiên hạ này luôn có vài kẻ thích xem người khác là đồ ngốc, hở chút muốn lật lọng, ví dụ như Hồ Mị kia. Không biết rằng trước mặt thực lực chân chính thì mấy trò vặt vãnh chỉ chọc người chê cười thêm.
Trần Trầm nghe vậy lúng túng cười cười, không đáp lại, trong lòng có phán đoán nhất định về thân phận của Thiên Tà đạo chủ trong yêu tộc.
Tám chín phần mười nữ yêu này có quan hệ với huyết mạch Yêu Thần, không chừng là tay sai hàng đầu của huyết mạch Yêu Thần.
Hồ Tiên Nhi thì cúi đầu, ánh mắt có chút sợ hãi.
Yêu này khí tràng quá cường đại, đặc biệt là hơi thở trên người khiến nàng không kìm được tim đập nhanh.
Trần Trầm ném cho nàng ánh mắt hãy yên tâm, ra vẻ thoải mái mà hỏi:
- Đạo chủ, tiếp đến chúng ta đi đâu? Sắp xếp thế nào?
Thiên Tà đạo chủ xoay lại lườm Trần Trầm một cái, giọng lạnh băng:
- Cứ đi theo sẽ biết.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận