Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 228: Cùng tru Tiên Thiên Linh Thể

Chương 228: Cùng tru Tiên Thiên Linh ThểChương 228: Cùng tru Tiên Thiên Linh Thể
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Libra
---------------------
Bạch Hùng Hoàng đi tới ngọn núi kia, trừ xác chết yêu tộc đầy đất ra không thấy gì cả.
Bạch Hùng Hoàng không tức giận, thản nhiên hỏi:
- Trần Trầm kia mang theo bao nhiêu người?
Yêu tộc Trúc Cơ được thả chạy thề thốt nói:
- Mười mấy tên! Đều là cao thủ!
- Cao bao nhiêu?
- Không biết . . . Ít nhất từ Kết Đan Kỳ trở lên.
Bạch Hùng Hoàng nghe vậy nhíu mày, yêu tộc này chỉ có tu vi Trúc Cơ, tầm mắt có hạn.
Nhưng Bạch Hùng Hoàng đại khái có thể suy đoán ra thực lực của đối phương, tóm lại là tuyệt đối không bằng mình.
Đang lúc Bạch Hùng Hoàng suy nghĩ phương hướng hành động của Trần Trầm thì lệnh bài truyền tấn đặt trong trữ vật giới truyền đến một tin tức.
- Đại nhân, chúng ta bị tập kích, địa điểm ở . . .
Nói xong địa điểm, trong lệnh bài truyền tấn không có tin tức nào khác.
Bạch Hùng Yêu Hoàng cất lệnh bài, cười khẩy nói:
- Chơi trò này với ta? Ha ha, truyền lệnh xuống, các bộ ngừng bồi dưỡng yêu thú, tập kết ở chỗ của ta, hôm nay nhất định phải bắt được Tiên Thiên Linh Thể kia!
. . .
Trong Nam Vực đang chơi trò trốn tìm.
Biên giới Bắc Vực cũng đang so đấu với nhau. Cuối cùng Lão Hắc mang theo mấy nghìn ô hợp dẫn đầu vào lãnh thổ của Đại Tấn, gom phạm vi nghìn dặm quanh Vô Phong Sơn vào địa bàn của mình.
Thiên Lang Yêu Hoàng giữa đường bị tu sĩ Ma Môn cản trở một đoạn thời gian, chờ khi vào lãnh thổ Đại Tấn thì chỉ có thể trơ mắt nhìn đám yêu tu dưới trương của Lão Hắc.
Hắc Trư Yêu Hoàng dù sao cũng là Yêu Hoàng có chức vị trong Yêu Đình, Thiên Lang Yêu Hoàng không thể tùy tiện công kích, nếu như mở đầu đấu tranh nội bộ thì Yêu Đình sẽ không bỏ qua cho nó.
Thiên Lang Yêu Hoàng đành phải phát triển về phía đông, chiếm lĩnh những chốn không người.
. . .
Khu vực gần Vô Phong Sơn.
Trong tầm mắt của Lão Hắc đều là bình dân di chuyển, nó có thể cảm thụ rõ ràng sát ý bị dồn nén của yêu tộc ở sau lưng mình.
Chỉ cần nó ra lệnh một tiếng, những yêu tộc dưới trướng của nó sẽ hóa thành đao phủ giết sạch tất cả phàm nhân bên dưới.
Nhị Cẩu ở phía sau thấy hậu phương dần khó khống chế cảm xúc, không kìm được hỏi:
- Đại nhân, hay là . . .
Nhị Cẩu giơ tay làm động tác cắt cổ.
Lão Hắc tức giận quát:
- Ngu xuẩn!
Nhị Cẩu bị hù giật bắn người.
Lão Hắc nhớ lại những lời Trần Trầm đã dạy cho nó:
- Giết đám kiến này có ích gì?
Nhị Cẩu nghe vậy không cãil ại được, đúng là vô ích, nhưng Yêu Thần đại nhân khích lệ làm như vậy.
Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng đều được thăng cấp huyết mạch, Hắc Trư Hoàng đại nhân chỉ thiếu huyết mạch.
Nếu như huyết mạch của Hắc Trư Hoàng đại nhân thăng cấp thêm thì uy danh tuyệt đối sẽ không kém hơn hai Yêu Hoàng.
Nghĩ đến đây, mắt Nhị Cẩu ngấn lệ, nó nghĩ cho Hắc Trư Hoàng đại nhân vậy mà bị đại nhân mắng là ngu, khiến nó thấy uy khuất.
Lão Hắc vuốt đầu chó của Nhị Cẩu, mặt heo cố gắng bắt chước nét mặt của Trần Trầm, tràn ngập vẻ cơ trí:
- Nhị Cẩu à, chúng ta không thể giới hạn tầm mắt ở yêu tộc được. Tuy hiện tại Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng đang nổi bật, nhưng cây cao đón gió lớn, ngươi hiểu không? Bọn họ được thưởng thức của Yêu Thần đại nhân, nhưng cũng bị nhân tộc thù hận. Ngươi nhìn xem nhân tộc đã cử Thất Sát Ma Quân đi xử lý bọn họ rồi thấy chưa?
Nhị Cẩu lẩm bẩm:
- Nhưng Thất Sát Ma Quân cũng chưa chắc có thể bắt lấy bọn họ . . .
- Khặc khặc, dù không bắt được họ thì sao? Lùi một vạn bước, dù nhân tộc hoàn toàn bị yêu tộc chúng ta đánh gục, chắc chắn sẽ có một số đại năng nhân tộc tìm được đường sống, tiếp theo tùy thời trả thù. Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng đi đầu trong chuyện diệt tuyệt, ngươi nói xem bọn họ có phải thành đối tượng bị trả thù tốt nhất không? Bọn họ lợi hại đến đâu thì không lẽ trốn thoát được cường giả Luyện Hư trả thù sao?
Lão Hắc nói có lý, trong mắt Nhị Cẩu dần lộ tia hiểu ra.
- Đại nhân, dường như ta hơi hiểu rồi.
- Hiểu được thì tốt. Ngươi nên biết một nước nhỏ chư hầu chết hết con dân vốn không đáng giá phái Thất Sát Ma Quân đi qua, nhưng vì chỗ ấy liên lụy đến vấn đề sĩ khí nhân tộc nên phải cướp lại, cho nên cao tầng nhân tộc mới sắp xếp như vậy. Dù Thất Sát Ma Quân thất bại thì tiếp theo sẽ có người mạnh hơn nữa được phái đi. Tuy thực lực của nhân tộc không bằng yêu tộc chúng ta nhưng đủ sức giết hai Yêu Hoàng.
Nhị Cẩu nghe đến đây thì đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cảm thấy Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng chết chắc.
Bọn họ đúng là được Yêu Thần đại nhân ban thưởng, cũng thành cái đinh trong mắt toàn nhân tộc.
Đây không phải chuyện tốt.
Quả nhiên nó không thể so sánh với trí tuệ của Hắc Trư Hoàng đại nhân.
Đám yêu tộc ở phía sau tự nhiên cũng nghe thấy lời nói của Lão Hắc, đều dằn xuống sát ý.
Lão Hắc thấy vậy thầm nhẹ nhõm, quét mắt vô số bình dân ở một góc, thản nhiên nói:
- Chờ các Yêu Hoàng khác hành động đã. Có bảy, tám Yêu Hoàng làm việc này thì chúng ta làm theo sẽ không gây chú ý, khi đó nhân tộc vẫn căm tù mấy Yêu Hoàng ra tay đầu tiên nhất. Còn đám kiến bên dưới này muốn giết lúc nào chẳng được?
Đám yêu tộc đều bái phục:
- Hắc Trư Hoàng đại nhân!
Trong chiến tranh này tuy quan trọng là kiếm danh tiếng, nhưng giữ mạng vĩnh viễn là yêu tố đầu tiên.
Đi theo sau Yêu Hoàng như vậy thì bọn chúng mới có cơ hội sống đến cuối cùng.
Còn như Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng, tuy cực kỳ nổi bật nhưng một tướng công thành vạn cốt khô, không biết yêu tộc dưới trướng bọn họ đã chết bao nhiêu rồi.
Cả đám bọn họ không muốn cũng trở thành con số trên chiến trường giống như vậy.
. . .
Sau hàng loạt thao tác của Trần Trầm thì thế cục của Đại Tấn dần dần ổn định.
Vài ngày sau, di chuyển cơ bản hoàn thành, tuy rằng dọc đường đi có nhiều người tử thương nhưng tóm lại giữ được mồi lửa cho Đại Tấn.
Còn về địa bàn thì bị ba Yêu Hoàng phân chia. Ở trong mắt nhân tộc, kết quả như vậy của Đại Tấn không khác gì với hai nước Tề, Vệ.
Chỉ mình Trần Trầm và Lão Hắc biết mờ ám trong đó.
Hôm nay, Lão Hắc đang ngủ say trong động thiên nào đó trong phạm vi lãnh địa của mình thì Nhị Cẩu đột nhiên chạy vào:
- Đại nhân, Bạch Hùng Hoàng của Nam Vực phái sứ giả đến!
Nghe lời này, Lão Hắc dụi mắt, tinh thần tỉnh táo, thản nhiên nói:
- Cho hắn vào đi.
Một lát sau, có một yêu tộc toàn thân đen thui ung dung bình thản đi vào, nhưng khi thấy gáp vàng chói lòa của Lão Hắc thì đáy mắt yêu tộc lóe tia kính sợ.
Có được báu vật như vậy đủ thấy thực lực của Hắc Trư Hoàng cao cỡ nào rồi.
- Hắc Trư Hoàng đại nhân, tuy Tấn Quốc đã về tay yêu tộc ta, nhưng Tiên Thiên Linh Thể còn chạy trốn trong Nam Vực. Bạch Hùng Hoàng đại nhân lo vài ngày nữa hắn sẽ trốn ra Đại Tấn, cho nên phái ta đến mời đại nhân cùng nhau tru Tiên Thiên Linh Thể kia!
Yêu tộc đen thui trong giọng nói có chút bất đắc dĩ, mấy ngày này mặc cho bọn chúng vây cản chặn đường đều chỉ có thể bắt đến cái đuôi của Tiên Thiên Linh Thể, không thể giữ lại đám người kia.
Bất đắc dĩ đành mời hai vị Yêu Hoàng khác trong Đại Tấn cùng nhau chia phần công lao này. Nếu không hành động, chờ Tiên Thiên Linh Thể đi rồi thì bọn họ cuối cùng chỉ có thể giỏ tre múc nước công dã tràng.
Lão Hắc ngáp dài hỏi:
- A, mời ta đi? Đã mời Thiên Lang Hoàng chưa?
Yêu tộc đen thui mỉm cười nói:
- Thiên Lang Hoàng đại nhân mang theo một Yêu Hoàng, hai mươi Yêu Vương dưới trước lên đường đi Nam Vực rồi, chỉ cần đại nhân cũng chịu đi thì Tiên Thiên Linh Thể tất nhiên khó thoát khỏi cái chết!
Lão Hắc giật nảy mình:
- Mau vậy?
Lão Hắc đứng lên, sau đó trực tiếp hạ lệnh:
- Tu vi từ Nguyên Anh trở lên theo ta đi Nam Vực, cùng nhau tru Tiên Thiên Linh Thể Trần Trầm của nhân tộc!
Một tiếng ra lệnh, nháy mắt có hơn hai mươi yêu tộc Nguyên Anh tập kết ở trước mặt Lão Hắc, sẵn sàng lên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận