Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 482: Yêu Cầu Của Thiên Hạt

Chương 482: Yêu Cầu Của Thiên HạtChương 482: Yêu Cầu Của Thiên Hạt
.Chương 482: Yêu Cầu Của Thiên Hạt
Đồng hương gặp gỡ đồng hương, hai mắt lưng tròng.
Giờ phút này Trần Trầm có loại cảm giác này, lần trước lĩnh hội phải ngược dòng tìm đến gặp được sư tổ Thanh Mộc.
Chỗ không xa, Thiên Hạt chậm rãi ngồi dậy, nhìn thủ hạ không nên thân kia của nó một chút, bọ cạp lớn căn bản không ý thức được mình làm không đúng chỗ nào, nói:
- Nếu đại nhân còn có cái gì phân phó, trực tiếp gọi ta là được rồi, thuộc hạ cáo từ!
Dứt lời bọ cạp lớn bắt đầu điên cuồng độn thổ, cát đất giương cao mấy trăm mét, nếu không phải Trần Trầm căng ra lá chắn linh lực, không thể tránh khỏi bụi đất dính đầy người.
Trong lòng Trần Trầm càng im lặng, cho dù bọ cạp này là hậu duệ Chân Linh cũng trốn không thoát phạm trù Yêu Thú, đầu óc thật sự là không có linh quang.
- Đi theo ta đi.
Thiên Hạt hình như đã tập mãi thành thói quen, chậm rãi từ dưới đất bò dậy, nói Trần Trầm.
Trần Trầm chỉ có thể đáp ứng, yên lặng đi theo sau nó.
Tục ngữ nói gần vua như gần cọp, cái này nếu ứng với Chân Linh vẫn đạo lý này.
Thiên Hạt này có tâm thái gì thì hắn không biết, nhưng hắn biết hắn nhất định phải nắm giữ chủ động, không thể ký thác tính mạng của mình vào tâm tình đối phương.
Sau khi đi mấy bước, Thiên Hạt bay lên trời, xong rơi ra cường đại linh lực khí lưu, khí lưu này lôi cuốn lấy Trần Trầm và cự giải đại Hải yêu phi hành, tốc độ nhanh đến không cách nào hình dung.
Trần Trầm thậm chí có thể cảm giác được không gian xung quanh đều đang rung động, nếu tiếp tục nhanh hơn nữa, không gian đều phải đổ sụp.
Càng mấu chốt là Thiên Hạt hình như cũng không hề sử dụng toàn lực, chỉ tùy ý phi hành!
Không ngờ là Chân Linh khủng bố như vậy!
Một lát sau, Thiên Hạt mang theo Trần Trầm đi vào trong một cung điện dưới lòng đất.
Địa cung này vô cùng to lớn, nhưng mà trang trí lại có chút mộc mạc, bốn phía đều là mặt tường cát đất, về phần góc tường thì tùy ý chất đống vật liệu hình thù kỳ quái.
Có thi thể Yêu Thú kỳ quái, có thi cốt tu sĩ toàn thân tản ra quang mang trắng muốt, cũng có một chút tương tự với vật liệu khôi lỗi.
Xem ra Thiên Hạt này còn là một người thu thập.
Chờ đi tới chỗ sâu trong địa cung, Trần Trầm một chút đã nhìn thấy một cái linh mộc giường tạo hình kỳ lạ.
Nhưng mà đây không phải quan trong nhất, quan trọng nhất là linh trên giường gỗ mới có một cái lỗ đen nho nhỏ, nối thẳng đến một thế giới không biết.
Phần phật...
Một hồi âm thanh gió nhẹ thổi qua rừng rậm từ trong truyền ra, ngay sau đó còn truyền ra vài tiếng chim hót.
Thiên Hạt nghe được thanh âm này khóe miệng lại vểnh lên, hình như cực kỳ vui sướng.
Trần Trầm nhìn thấy một màn này tâm tình hơi có chút phức tạp.
Đại lão chính là không giống nhau, ưa thích thực vật, ưa thích ốc đảo, không ngờ lại trực tiếp đả thông một tiểu thế giới, liên thông thế ngoại đào nguyên tiểu thế giới.
Có câu lời nói tốt, không chiếm được vĩnh viễn là tốt nhất.
Trước khi Thiên Hạt đi ngủ Trần Trầm đã chú ý tới.
Nó dựa vào gốc cây kia mộc mục nát càng nhanh, xem bộ dáng là nhận lấy ảnh hưởng lực lượng pháp tắc của bản thân Thiên Hạt.
Tất nhiên, cũng có thể là trời sinh nó đã mang thuộc tính mục nát hoặc là sa hóa này, làm cho nơi nó đi qua, cuối cùng đều sẽ hoá thành biển cát.
Tóm lại, nó có thể cả một đời đều không thể lưu lại lâu dài trong một mảnh ốc đảo.
Cho dù cường đại như nó, cũng thứ mình không chiếm được.
Mà sống càng lâu, thứ mà nó không chiếm được đó ngược lại thành thứ nó để ý nhất.
- Xét đến cùng, vẫn là sống quá lâu!
Trong lòng Trần Trầm thầm than.
Nếu không phải sống quá qua, những Chân Linh này nơi nào có không suy nghĩ gì thơ cùng phương xa.
- Ngươi tên là gì?
- Trần Trầm.
Trần Trầm thẳng thắn, lần này hắn không tiếp tục lấy cái tên Trương Kỵ ra cõng nồi.
- Trần Trầm, ngươi cũng đã biết nguồn gốc mộc chi pháp tắc của ngươi hết sức đặc thù, mộc chi pháp tắc khác đều không giống ngươi, nếu không ta sẽ không trước tiên tìm tới ngươi.
Thiên Hạt ngồi ở trên giường, từ tốn nói.
- Không giống nhau?
Trần Trầm hơi kinh ngạc.
Trên thực tế đừng nói những người khác có mộc chi pháp tắc, cả pháp tắc khác hắn đều rất ít gặp, cũng là do hắn gặp được cường giả Hợp Thể cảnh cực kỳ có hạn.
Nhưng mà trong lòng của hắn cũng xác nhận một chút, Thiên Hạt này tìm tới hắn cũng không phải là ngẫu nhiên, mà là có quan hệ với mộc chi pháp tắc của hắn.
- Trong mộc chi pháp tắc của ngươi ẩn chứa lực lượng sinh cơ cường đại, sau khi tu vi tăng lên, có cơ hội chuyển hóa thành một pháp tắc chí cao là sinh chi pháp tắc.
Thiên Hạt bình tĩnh giải thích.
Vẻ mặt Trần Trầm vô cùng nghi hoặc, pháp tắc chí cao, hắn là lần đầu tiên nghe nói đến từ này.
Nhưng mà hắn vẫn biết pháp tắc phân mạnh yếu, giống như Lê Tiên bước vào Hợp Thể, tu thành cái gì hoa chi pháp tắc cũng không quá mạnh.
Mà sinh chi pháp tắc trong miệng Thiên Hạt này, cho dù hắn chưa thấy qua, nhưng nghe xong tên cũng biết cực kỳ cường đại.
- Ta yêu cầu ngươi tu thành sinh chi pháp tắc, diệt mất một chút tịch diệt pháp tắc trong cơ thể ta.
Thiên Hạt cũng không che giấu, đi thẳng vào vấn đề nói.
Trần Trầm nghe đến đây tảng đá trong lòng rơi xuống.
Hắn chỉ sợ Thiên Hạt cái không có yêu cầu gì, nếu yêu nhu cầu vậy dễ nói, ít nhất nói rõ hắn thời gian ngắn không có nguy hiểm tính mạng.
- Ừm... Thiên Hạt tiền bối, ta sẽ tận lực tu thành.
Trần Trầm gãi đầu một, mặt mũi tràn đầy đều là chất phác.
Cái gì sinh chi pháp tắc, nghe xong đã biết rất ngưu bút, phải tu bao lâu có trời mới biết, dù sao đáp ứng trước lại nói.
Trần Trầm vừa đáp ứng, Thiên Hạt đột nhiên vung vẩy đuôi, trực tiếp đâm vào cánh tay hắn.
Từng nét bùa chú bắt đầu lấp lóe, Trần Trầm kịch liệt co quắp, sắc mặt từ hồng nhuận phơn phớt trở nên tái nhợt, lại từ tái nhợt biến thành tro tàn.
Ngay khi hắn cảm thấy mình sắp lành lạnh khi, Thiên Hạt thu đuôi lại.
- Khụ khụ!
Trần Trầm nằm xuống đất, ho kịch liệt, ánh mắt mơ hồ có xu thế tan rã.
Vừa rồi chỉ một hồi, hắn đã đi một vòng qua Quỷ Môn quan.
- Muốn lĩnh ngộ sinh, trước phải am hiểu tử, chính ngươi tu luyện ra sinh chi pháp tắc quá chậm, có ta giúp ngươi, trong vòng trăm năm ngươi cảm ngộ sinh chi pháp tắc là được rồi.
Trần Trầm trong mơ màng nghe được câu nói này của Thiên Hạt, trong lòng thật lạnh.
Trăm năm.
Chẳng lẽ Thiên Hạt này ý là trong vòng trăm năm sẽ thỉnh thoảng cho mình một thoáng như thế.
Vậy còn không bằng trực tiếp đi chết cho rồi!
- Cái này... Thiên Hạt tiền bối! Ta còn có tâm nguyện chưa xong, không cách nào yên tâm cảm ngộ sinh chi pháp tắc!
Trần Trầm đưa tay ra cất tiếng đau buồn nói.
- Tâm nguyện gì, ta giúp ngươi hoàn thành.
Ngữ khí của Thiên Hạt vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong đó lại mơ hồ lộ ra một loại không được xía vào.
Trong lòng Trần Trầm khịt mũi coi thường, trên mặt lại càng đau khổ, nói ra chuyện Hạ giới và vết nứt không gian.
- Tiền bối, trong tiểu thế giới kia có vợ con ta, cũng có bằng hữu người nhà ta, ta không yên lòng bọn hắn, muốn sớm tiếp bọn hắn đến Thượng giới.
- Nếu tiền bối có thể thay ta hoàn thành điều tâm nguyện này, ta sẽ yên tâm theo bên cạnh tiền bối, thẳng đến tìm hiểu ra sinh chi pháp tắc mới thôi.
Trần Trầm nói vô cùng chân thành, lời này cũng không phải nói dối.
Hắn đi tới Thượng giới này xong, trong lòng nhớ thương nhất là chuyện này, nếu chuyện này có thể giải quyết, vậy hắn một mực ở bên cạnh Thiên Hạt cũng không quan trọng.
- Khóa chặt một tiểu thế giới, đồng thời mở ra thông đạo, tiêu phí thời gian hơn trăm năm, quá lãng phí thời gian.
Thiên Hạt lắc đầu từ chối.
Sau khi Trần Trầm nghe xong xấu hổ cười nói, mặt dày nói:
- Tiền bối, nếu không ta ra ngoài đi tìm một phen, đợi khi tìm được sẽ trở lại ngươi bên cạnh thay ngươi cống hiến năng lực.
Nói xong, trong lòng Trần Trầm mơ hồ có chút chờ mong.
Hắn đang mong đợi Thiên Hạt này để lại cho hắn ấn ký gì đó, hoặc là kịch độc gì đó, sau đó thả hắn đi.
Đến lúc đó hắn đến ngoại giới bằng vào hệ thống nói không chừng có thể giải quyết ấn ký hoặc là kịch độc.
Một khi giải quyết tai hoạ ngầm, hắn phát thệ, không đến tình trạng có thể diệt sát Chân Linh tuyệt đối sẽ không tiếp tục đến hãn hải đại sa mạc này lần nào nữa.
- Có thể.
Thiên Hạt khẽ vuốt cằm.
Trần Trầm vui mừng quá đỗi, kém chút nhịn không được cười ra tiếng, nhưng mà mặt ngoài cũng cảm động đến rơi nước mắt, nóng lòng tại chỗ quỳ xuống.
- Thiên Hạt đại nhân thánh minh, vậy tại hạ sẽ lập tức đi tìm! Ta lấy ta nhân cách đảm bảo, trong vòng ba năm, nhất định trở về!
Dứt lời Trần Trầm quay người muốn đi, nhưng mà lại không có thể xê dịch một bước.
- Nhìn thấy thi cốt bên góc trái tường kia chứ?
- Nhìn thấy.
Trần Trầm nhìn về phía vị trí Thiên Hạt nói tới bất đắc dĩ trả lời.
- Tu sĩ này phân thân thuật không tệ, bản thể bị ta diệt sát ở nơi này, phân thân thẳng đến rất lâu sau mới bị ta ở bên ngoài diệt sát, trong nhẫn trữ vật của hắn có lẽ có bí tịch phân thân chi thuật, ngươi lấy ra học, tiếp đó luyện một phân thân đi ra ngoài giải quyết vấn đề đi.
Bang lang!
Dứt lời, đuôi của nó vung lên, thi cốt rầm một tiếng đập đến trước mặt Trần Trầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận