Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 301: Vô địch chi niệm

Chương 301: Vô địch chi niệmChương 301: Vô địch chi niệm
         Xem bộ dáng kia tựa hồ căn bản không muốn thắng, chỉ muốn tiêu hao thật nhiều lực lượng thần trí của mình.
Dưới loại tình huống này, Trần Trầm muốn thay đổi cục diện thì phải áp sát, dùng phương thức công kích khác.
Nhưng nếu làm như vậy thì khí thế của hắn sẽ yếu vài phần.
Phải công nhận khí thế thật sự tồn tại, trong lòng có ý niệm vô địch thì mới có thế vô địch.
Vô địch thật sự là phải đánh bại đối phương trong lĩnh vực mà đối phương am hiểu, hoàn toàn đè ép.
Nghĩ đến đây, lực lượng thần thức của Trần Trầm thoáng chốc tăng lên mảng lớn.
Điều này khiến Trần Trầm giật nảy mình, dường như thần thức mạnh hay yếu liên quan đến suy nghĩ trong lòng.
Bên kia, áp lực của Thần Huyễn Yêu Hoàng tăng lên nhiều, sáu cái đuôi ít đung đưa hơn, trong mắt càng là mơ hồ xuất hiện tơ máu.
Cảm thụ được lực lượng thần thức như sóng thần dâng trào, trong lòng Thần Huyễn Yêu Hoàng khiếp sợ vô cùng.
- Một Nguyên Thần sơ kỳ mà đào đâu ra . . . thần thức khủng bố như vậy?
Không đợi Thần Huyễn Yêu Hoàng nghĩ thông, lực lượng thần thức siêu khủng bố bỗng nhiên biến mất, giống như đại dương trong bão táp đột nhiên rẽ mây thấy ánh mặt trời, khiến gã một chốc không thích ứng.
- Cơ hội tốt!
Thời cơ chiến đấu qua trong chớp mắt bị Thần Huyễn Yêu Hoàng nắm chắc, thần thức luôn bị áp chế lập tức phản công, giống như sóng to ập về phía thức hải của Trần Trầm.
Oong!
Ngay sau đó, cảm giác đầu váng mắt hoa tràn ngập trong óc Thần Huyễn Yêu Hoàng, tầm mắt cũng trở nên mơ hồ. Trong trạng thái đó, cảm giác nguy cơ đáng sợ giáng xuống người gã.
Thần Huyễn Yêu Hoàng giãy giụa ngước đầu lên nhìn phương xa, bóng người mơ hồ cách nghìn thước không thừa dịp xông tới tấn công mà chỉ đứng yên tại chỗ, mắt lạnh nhìn gã hơi chật vật.
- Ta không . . . đấu lại ngươi.
Thần Huyễn Yêu Hoàng lau máu vương bên khóe mắt, cố nén lồng ngực khó chịu, chậm rãi bay về hậu phương.
Mới rồi thần thức của Thần Huyễn Yêu Hoàng đánh vào thức hải của đối phương, bị nghiền nát trong tích tắc, cắn ngược lại gã cực nặng.
Rõ ràng, thần thức của đối phương biến mất là một cái bẫy, Thần Huyễn Yêu Hoàng chịu áp lực lớn tựa như lò xo không chịu nổi dụ dỗ, bước chân vào bẫy của đối phương.
Nhưng không biết trong thức hải của đối phương có cái gì mà chớp mắt diệt thần thức của gã.
Thấy Thần Huyễn Yêu Hoàng thua rút về, Trần Trầm không nói chuyện, càng không trào phúng, chỉ yên lặng nhìn mây yêu trên bầu trời.
Trong Trấn Yêu Thành bên dưới rộ lên tiếng hò reo, các tu sĩ chưa đến Nguyên Thần không cảm thụ được so đấu thần thức, đinh ninh Trần Trầm bằng vào khí thế đã đè ép đối phương nhận thua, điều này khiến bọn họ kích động vô cùng.
Ánh mắt Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông hoảng sợ:
- Lực lượng thần thức của tiểu tử này . . . Sợ rằng không kém hơn ta.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông thấy rõ mới rồi Trần Trầm bùng nổ trong khoảnh khắc.
Độ mạnh của thần thức kia đã có thể sánh ngang với nàng, mà Trần Trầm mới chỉ có tu vi Nguyên Thần sơ kỳ.
Nếu đợi tiểu tử này bước chân vào Nguyên Thần trung, hậu kỳ, đến lúc đó chẳng phải là càng mạnh hơn nàng?
- Tiểu tử này tu luyện kiểu gì vậy?
Làm thiên kiêu Tiên Thiên Linh Thể, Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông chưa từng bị thiên phú của ai hù sợ, nhưng hôm nay cảm thụ đến lực lượng thần thức của Trần Trầm thì giật nảy mình.
. . .
Thần Huyễn Yêu Hoàng trở về bầu trời bên trên Diệt Nhân Sơn, nhìn Phiên Thiên Yêu Hoàng, khó khăn nói:
- Phiên Thiên, người này vô địch thần thức, ngươi đi trực tiếp đấu pháp với hắn, không cần nhằm vào thần thức.
Sau lưng Phiên Thiên Yêu Hoàng dần hiện ra một cây kích to, thản nhiên nói:
- Thần thức của ta không mạnh, muốn đấu thần thức cũng không làm được.
Vừa dứt lời, Phiên Thiên Yêu Hoàng lắc người đến trước mặt Trần Trầm chưa đủ trăm thước.
Cùng lúc đó, từng luồng sáng đỏ phát ra từ thân thể đầy lông xám của Phiên Thiên Yêu Hoàng, lực lượng khí huyết siêu khủng bố tràn ngập bốn phía, nhuộm không khí xung quanh thành màu đỏ.
Phiên Thiên Yêu Hoàng ngửa đầu gầm lên:
- Grao!
Gã hung hăng điều khiển cự kích sau lưng đập xuống đầu Trần Trầm.
Trong quá trình này, cự kích tăng vọt mấy chục lần, giống như khai thiên tích địa, chém linh khí trong thiên địa thành hai đợt sóng linh lực to dạt sang hai bên.
Cảm thụ dao động hủy diệt truyền đến từ bên trên, Trần Trầm vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, tâm niệm động, Vạn Hóa Thần Phong cũng biến thành kiếm lớn dài mấy chục thước chém mạnh vào cự kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai món pháp bảo mãnh liệt va chạm vào nhau, giống như tiếng sấm nổ.
Trong Trấn Yêu Thành, một số tu sĩ tu vi yếu bị tiếng nổ điếc tai làm nhũn chân ngã xuống đất, thậm chí có máu chảy ra từ miệng mũi.
Cảm thụ áp lực to lớn từ Vạn Hóa Thần Phong, Trần Trầm thầm thán phục:
- Sức lực thật lớn!
Cùng lúc đó, trên người Trần Trầm dần tỏa ánh sáng vàng, ánh sáng càng lúc càng chói lòa, cuối cùng hắn trực tiếp hóa thành một người vàng.
Phiên Thiên Yêu Hoàng thì điên cuồng gầm rống, hàm răng nhọn thò ra ngoài:
- A!
Bùm!
Vang tiếng nổ trầm đục, cánh tay phải của Phiên Thiên Yêu Hoàng bỗng nhiên bắn ra máu tuôn như suối, bắn ra xa mấy chục thước.
Cự kích cảm thụ đến ý chí chiến đấu của chủ nhân, uy lực lập tức tăng lên mảng lớn.
Vạn Hóa Thần Phong rốt cuộc chống đỡ không được, nháy mắt bị đè xuống, cùng Trần Trầm bị đánh rớt xuống đất trước Trấn Yêu Thành, sâu mấy chục thước.
Trần Trầm nằm trong hố, ánh sáng vàng trên người hơi mờ, hắn nhìn Phiên Thiên Yêu Hoàng như hóa điên lơ lửng trên đầu, khóe môi cong lên.
Hai tộc người, yêu ra thiên kiêu lớp lớp, trong đó thật sự không thiếu cường giả nghịch thiên.
Phiên Thiên Yêu Hoàng và Chu Nhân Long giống nhau, đều tu lực lượng khí huyết, nhưng mười Chu Nhân Long Nguyên Thần sơ kỳ cộng lại cũng không đánh thắng một mình người ta.
Phiên Thiên Yêu Hoàng ở trên trời không thừa thắng truy kích, mà là vung kích to chỉ hướng Trần Trầm, lạnh lùng hỏi:
- Như thế nào?
Trần Trầm cao giọng đáp lại:
- Rất tốt!
Hắn bật người dậy bay vọt lên trên bầu trời, Vạn Hóa Thần Phong phát ra tiếng rên rỉ sục sôi, trở lại trong tay của hắn.
Trong lúc bay, khí sắc bén từ kích to cắt các vết trầy trên người Trần Trầm nhanh chóng khép lại, khi hắn tới trước mặt Phiên Thiên Yêu Hoàng thì đã hoàn toàn lành lặn.
Keng keng keng!
Tiếng chấn động trong thiên địa vang bên tai không dứt, hai món pháp bảo to lớn điên cuồng va chạm trên không trung, bóng dáng của Trần Trầm và Phiên Thiên Yêu Hoàng cơ hồ nhỏ như hạt bụi trước hai món pháp bảo khổng lồ bay lượn.
Một số nhân tộc và yêu tộc tu vi yếu trong tình cảnh này buộc phải dốc hết sức thôi động linh lực phòng hộ bản thân.
Chỉ giây lát, đất đai nghìn thước giữa Trấn Yêu Thành và Diệt Nhân Sơn bị chấn nứt nẻ như có động đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận