Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 516: Tu Sĩ Kỳ Quái

Chương 516: Tu Sĩ Kỳ QuáiChương 516: Tu Sĩ Kỳ Quái
.Chương 516: Tu Sĩ Kỳ Quái
- Tình báo này cũng có thể bán sao? Hơn nữa vạn nhất tình báo đó là giả thì làm sao?
Trần Trầm cố nén bất an trong lòng, cười hỏi.
Lão bản cười ha ha, như đã tính trước nói:
- Yên tâm, người bán tình báo cho chúng ta đã thế chấp tiền, nếu hắn dám hồ ngôn loạn ngữ, vậy chúng ta sẽ bồi thường cho người mua, như thế nào? Tiền bối, ngươi cảm thấy hứng thú đối với tình báo này?
- Là có chút, ngươi có thể giới thiệu cặn kẽ cho ta một chút về Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm này sao?
Trần Trầm bất động thanh sắc hỏi.
- Tất nhiên có thể, Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm này là như vậy...
Lão bản bắt đầu một năm một mười giới thiệu, cuối cùng, hắn cho ra một kết luận.
- Tiền bối, kiếm này rõ ràng không phải ở trong tay đại tông môn, ta thấy có thể cầu được!
Ánh mắt Trần Trầm ngưng trọng gật đầu.
Hắn không ngờ người Thượng giới này lợi hại như thế, tuy đoạn thời gian trước Luyện Dương đề cập chuyện Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm với hắn, nhưng hắn thực ra cũng không quá để ở trong lòng.
Nhưng thời gian mới hơn một tháng, ngoại giới đã lật ra chuyện ở vùng hẻo lánh xuất hiện Vạn Hóa Thần Kim và Linh Lung Thần Kim.
Đồng thời suy đoán ra hai nguyên vật liệu này có quan hệ với Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm kia.
Không có cách, hai chuyện kia khởi nguồn quá gần, mà chuyện đó mới trôi qua không bao lâu, Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm lại hoành không xuất thế, cái này muốn không cho người liên hệ tới cũng khó.
Vùng hẻo lánh, Thao Thiết...
Hai chữ mấu chốt này đủ để cho những cường giả kia suy đoán ra thực lực của chủ nhân chuôi kiếm này không mạnh, đồng thời xuất hiện một chút ý niệm không chính đáng.
- Không biết người kia có thể cung cấp tin tức gì?
Trần Trầm thầm nghĩ trong lòng, mơ hồ có chút lo lắng.
Nếu đối phương dám lấy ra tin tức này lên đấu giá hội, vậy tám chín phần mười là chắc chắn.
Tin tức kia sẽ không nhắm thẳng vào hắn chứ?
Nghĩ tới đây, hắn không tham gia buổi đấu giá này cũng không được.
- Tiền bối... Tiền bối, thế nào? Có hứng thú sao?
Lão bản thấy Trần Trầm ngẩn người, nhỏ giọng hỏi.
- Đồ vật trên Luyện Khí bảng, ta đương nhiên có hứng thú, đã như vậy, ta sẽ chờ lâu mấy ngày, ngươi đi làm việc của ngươi đi.
Sau khi Trần Trầm lấy lại tinh thần, lộ ra thần sắc có chút hăng hái.
- Vậy ta sẽ an bài chỗ ở cho ngài!
Lão bản hào hứng nói.
Nhưng mà đúng vào lúc này, một nữ tu nhanh chóng đi đến, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói một câu.
- Lão bản, Đại sư tỷ tới, sắp tới cửa!
Nghe nói như thế, lão bản kia thần sắc biến đổi nói:
- Các ngươi ra đi nghênh đón, ta trước an bài chỗ ở cho vị tiền bối này.
Trần Trầm thấy vậy kinh ngạc nhìn hắn một cái, nhưng mà rất nhanh đã nghĩ thông suốt.
Tuy vị đại sư tỷ kia quan trọng, nhưng còn không sánh được quý khách như hắn.
Hơn nữa lão bản này chính là tu sĩ Hợp Thể, địa ở tại Đan Hà tông khá cao, có lẽ đã cũng không cần thiết nghênh đón Đại sư tỷ gì đó.
Đại sư tỷ?
Nhắc đến xưng hô này, Trần Trầm đột nhiên nhớ tới một việc, ngay sau đó hắn hỏi:
- Lão bản, ta nghe nói nữ nhi của tông chủ các ngươi tu luyện xảy ra chút vấn đề, yêu cầu tu sĩ Hợp Thể trở xuống, nắm giữ mộc chi pháp tắc trợ giúp, việc này giải quyết rồi sao?
- Giải quyết, thực ra cũng chưa nói tới giải quyết, tiểu nha đầu kia lại đột nhiên tốt, hắc, hiện tại sắp đến Dịch Hành điện này, chính là tiểu nha đầu kia.
Lão bản chất phác cười nói.
Đột nhiên tốt?
Trong lòng Trần Trầm cười lạnh, càng kết luận chuyện lần kia là dùng dể dụ hắn mắc câu.
Chỉ là không biết rõ nếu lúc trước hắn đi, giờ đây sẽ là quang cảnh gì.
Thừa dịp làm sinh ý vừa rồi, lão bản này còn có chút ít ấn tượng tốt đối với mình, Trần Trầm cười hỏi:
- Đạo hữu, phía sau Đan Hà tông các ngươi có chỗ dựa gì à? Nếu như không có chỗ dựa, chắc chắn không cầm xuống một thành trì to lớn như thế.
Lão bản kia nghe nói Trần Trầm hỏi thăm chuyện tư mật như thế, đầu tiên là sững sờ, sau đó cũng không che giấu, cười nói:
- Không dối gạt ngươi, sau lưng chúng ta là Thiên Ma thành... Nếu không phải nhờ có Thiên Ma thành, Đan Hà tông chúng ta tuyệt đối không thể nào phát triển thành quy mô như hiện tại.
Thiên Ma thành!
Vẻ mặt Trần Trầm biến đổi, chuyện này không giống như trong tưởng tượng của hắn.
Thì ra hắn tưởng rằng người đứng phía sau điều khiển là Tà Thần điện, không ngờ lại là Thiên Ma thành.
Thế nhưng Thiên Ma thành không có lý do hại hắn... Vậy thì dùng nữ nhi của tông chủ Đan Hà tông dẫn dụ hắn đi ra là có ý gì?
Bất kể như thế nào, hắn phải xem nữ nhi của tông chủ kia, có phải hoàn mỹ không một tì vết giống như trong lời đồn hay không.
Vừa nghĩ vậy, Trần Trầm cười nói với lão bản:
- Đạo hữu, ta đi ra ngoài một chút, nhìn xem có thể gặp được một chút vật liệu cần thiết hay không.
- Tiền bối, mời ngài!
Lão bản cung kính nói.
Trần Trầm nghe vậy cũng không dừng lại, trực tiếp đi ra khỏi phòng, cũng không lâu lắm, hắn đã đi tới ngoài Dịch Hành điện.
Chỉ mấy hơi thở sau, trên bầu trời có một đạo tường vân rơi xuống, ba thân ảnh tịnh lệ từ trong mây đi ra.
- Mẹ nó, cũng thật là danh bất hư truyền!
Thấy một nữ tu chính giữa khí chất siêu phàm thoát tục, trong lòng Trần Trầm nhịn không được tán thưởng một câu.
- Vương sư thúc, cha ta nói ta đến gặp mặt người kia!
Sau khi khí chất nữ tu rơi xuống đất dịu dàng nói, cũng không lâu lắm, lão bản đã từ trong Dịch Hành điện đi ra.
Rất rõ ràng, Vương sư thúc trong miệng khí chất nữ tu kia chính là hắn.
- Chất nữ, gặp hắn một lần? Nhưng hắn không nguyện ý gặp người.
Lão bản có chút khó khăn nói.
- Cha ta nói, tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại, nếu hắn có thể thôi diễn ra tin tức của Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm, nói không chừng cũng có thể thay chúng ta giải quyết nhiệm vụ của Thiên Ma thành đưa ra, cho nên bất kể như thế nào, ta nhất định phải gặp hắn một lần!
Khí chất nữ tu không chút nào cấm kỵ nói, lão bản thấy vậy không thể làm gì khác hơn là nghênh đón nàng vào trong Dịch Hành điện.
Thần thức của Trần Trầm đi vào theo, chỉ thấy một đoàn người cũng không lâu lắm đã đi vào một phòng khách.
Trong phòng khách có một trung niên tu sĩ, mặt mũi tràn đầy đều là đường vân hắc sắc như là ác quỷ, hắn đang ngồi ngay ngắn tu luyện.
Nói thật, Trần Trầm xem ra loại người có bề ngoài thế này căn bản không cách cùng thôi diễn ra bất cứ chuyện gì.
Nhưng thiên hạ lớn không thiếu cái lạ, ai có thể nói rõ được đây?
- Tiền bối, gia phụ nói, chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta tìm một người, Đan Hà tông chúng ta nguyện ý ra giá hai trăm Linh Tinh.
Khí chất nữ tu thi lễ một cái, cung kính nói.
- Tìm người? Như thế nào, các ngươi đột nhiên tin tưởng ta? Tin ta hiểu được thôi diễn nhất đạo?
Trung niên tu sĩ sâu kín nói, trong giọng nói tràn đầy khinh miệt và khinh thường.
Phải biết, lúc trước hắn đến nơi này đã gặp không ít hiểu lầm.
- Tiền bối nói đùa, chúng ta vẫn luôn rất tin tưởng ngươi!
Khí chất nữ tu mặt dạn mày dày nói.
- Ha ha, lúc trước các ngươi khịt mũi coi thường đối với phán đoán của ta, thậm chí còn muốn đuổi ta đi.
- Giờ đây muốn ta giúp tông môn các ngươi cũng không phải không được, nhưng phải bỏ ra một chút đại giới!
Trung niên tu sĩ cười ha ha, thần tình đầy ý vị chơi đùa, ánh mắt thì quan sát trên mình khí chất nữ tu, trong mắt thỉnh thoảng hiện lên một tia tà quang.
Khí chất nữ tu thấy vật giật mình, nhưng cái này dù sao cũng là nhiệm vụ phụ thân an bài, cho nên nàng không thể làm gì khác hơn hỏi:
- Tiền bối ngươi muốn cái gì? Chỉ cần là thứ Đan Hà tông chúng ta có, nhất định sẽ cho!
- Rất đơn giản, ta muốn ngươi, từ nay về sau ngươi làm đạo lữ của ta. Thế nào?
Trung niên tu sĩ bình thản nói, thần tình càng cao ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận