Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 73: Cải Cách Thiên Vân Tông

Chương 73: Cải Cách Thiên Vân TôngChương 73: Cải Cách Thiên Vân Tông
         Trở lại Thiên Vân tông, Trần Trầm kiểm kê thu hoạch.
Trên mặt bàn có hơn 100 miếng Long lân, nửa khỏa Long tâm.
Ngoài ra, trong nhẫn trữ vật của hắn còn có 100 cân thịt rồng, trong trù phòng vẫn còn thêm nữa…
Sau khi Yêu Long bị chém giết, thân thể nó chìm trong nước, những vật này đều bị hắn cầm lấy.
Bất quá hắn cũng không thể không biết ngượng lấy thêm, dù gì cũng cầm nhiều thứ như vậy… Những thứ khác bị Tiêu Vô Ưu cùng Ư Nhược Thủy phân ra, nếu như không có bất ngờ gì, trong ngắn hạn thức ăn của Thiên Vân tông sẽ nâng lên một tầm cao mới.
Đương nhiên, ngoại trừ mấy thứ này, trong nhẫn trữ vật của Trần Trầm còn có bảy tám cái túi trữ vật, một cái nhẫn trữ vật. Mấy thứ này hắn đều dùng hệ thống tìm được trong ổ rồng dưới đáy sông đấy.
Bất quá hắn không vội mở ra, mấy chuyện mở bảo rương vẫn phải do Trương Kỵ làm mới tốt.
- Chủ nhân, mấy con trai này là có ý gì? Hình như cũng không có gì thần kỳ!
Trong trù phòng vang lên âm thanh khó hiểu của Hồ Tiên Nhi, nguyên liệu nàng dùng nấu ăn vốn toàn là thiên tài địa bảo từ chỗ Trần Trầm.
Loại đồ vật cấp thấp như trai là lần đầu tiên xuất hiện trong trù phòng biệt viện đấy.
Nghe hỏi, khóe mắt Trần Trầm giật giật mấy cái, quỷ mới biết vì sao trước lúc đi hắn lại nhặt mấy con trai kia, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn là ma xui quỷ khiến thò tay nhặt.
- Không có gì, ngươi cứ nấu chung với thịt rồng đi.
- Được, chủ nhân.
Hồ Tiên Nhi nhu thuận đáp lại, hôm nay trên người Trần Trầm có một cỗ Long uy khiến nàng càng thêm kính sợ.
Hơn nữa, đi theo Trần Trầm có thể ăn thịt rồng nha, loại đãi ngộ này khiến nàng vui đến quên trời quên đất. Trước khia không muốn theo hắn nấu cơm đọc sách, giờ thì nàng lại rất vui vẻ “chịu đựng”.
...
Ngay khi Trần Trầm thu thập đồ đạc xong xuôi, bên ngoài tiểu viện vang lên một âm thanh quen thuộc.
- Thánh Tử! Tại hạ có chuyện quan trọng bẩm báo!
- Mời vào! – Không cần Trần Trầm đáp lại, Tiểu Bìm Biếc đã chủ động lên tiếng đón khách.
Nghe vậy, một đạo thân ảnh có hơi hèn mọn, bỉ ổi thoáng cái xuất hiện, đi đến trước mặt Trần Trầm.
- Vương Phong, có chuyện gì? – Thấy người đến là Vương Phong, Trần Trầm có chút tò mò.
Lần trước tên này ăn một trận giáo huấn, mấy ngày này ở Thiên Vân tông muốn bao nhiêu trung thực thì có bấy nhiêu trung thực, thậm chí thỉnh thoảng còn trợ giúp ngoại môn đệ tử mới nhập môn, khiến cho mấy cái lão nhân quen mặt hắn ở Thiên Vân tông nghẹn họng nhìn trân trối.
- Thánh Tử, hôm qua Vô Tâm tông đưa tin cho ta, muốn ta trong một tháng này nhìn chằm chằm Thánh Tử, phòng ngừa phát sinh loại chuyện kiểu như… Treo đầu dê bán thịt chó…
Vương Phong có chút khẩn trương đáp.
Nghe hắn nói, Trần Trầm chợt nhớ ra, một tháng sau tân vương Đại Tấn đăng cơ, theo lý hắn có lẽ hắn phải đến quốc đô một chuyến.
Vô Tâm tông thế mà lại lệnh cho Vương Phong nhìn chằm chằm vào hắn…
Ý tứ hết sức rõ ràng, một tháng sau, hắn đi quốc đô, tám chín phần Vô Tâm tông sẽ làm ra chuyện yêu thiêu thân gì đó.
Khả năng lớn nhất chính là bắt giam hắn làm tin.
Đây coi như là thủ đoạn ôn hòa nhất, ác liệt hơn còn có thể…
Trần Trầm không dám nghĩ tiếp.
- Ta đã biết, ngươi lui ra đi, trong khoảng thời gian này ngươi làm vô cùng tốt, chỉ cần tiếp tục kiên trì, tương lai nhất định có đường sống.
- Đa tạ Thánh Tử!
Vương Phong bái Trần Trầm, sau đó mới rời khỏi biệt viện chủ phong.
Chờ hắn đi rồi, Trần Trầm nhíu mày.
Trước kia, đối với chuyện của Thiên Vân tông, hắn không để bụng, nhưng hôm nay lại muốn phân ưu cùng Thiên Vân tông.
Nói thật, nội bộ Thiên Vân tông quá rời rạc, chủ yếu là vì hình thức quản lý lạc hậu.
Trong mấy cái tiểu thuyết… ở kiếp trước, hàng năm đều phải tổ chức khảo hạch nội ngoại môn, rồi còn thi đấu tông môn cái kiểu, đẩy mạnh tính tích cực của đệ tử trong tu luyện.
Thế nhưng Thiên Vân tông thì sao?
Tu vi tăng đến một mức độ nhất định thì thăng làm nội môn đệ tử, thứ tự đệ tử nội môn cũng dựa theo tu vi sắp xếp, hơn nữa tính thực tế không lớn.
Sắp xếp như vậy có ý nghĩa gì?
- Quá lạc hậu, đến lúc nên tiến cử kinh nghiệm quản lý từ xã hội hiện đại rồi.
Trần Trầm thở dài, lấy ra giấy bút, bắt đầu múa bút thành văn.
Đời trước, hắn sống hơn 20 năm, là một quản lý nhỏ của một công ty nước ngoài, lăn lộn cũng coi như là tốt. Đối với việc thúc đẩy tính tích cực của nhân viên, tẩy não,… phải gọi là quen tay hay việc.
Cho nên không bao lâu sau, hắn đã liệt kê hơn mười đầu phương án cải cách.
Hiện tại thời gian cấp bách, có vài phương án là áp dụng càng nhanh càng tốt.
Trần Trầm sửa sang lại một chút, sau đó liền đi đến chưởng môn đại điện.
Ngày sau nếu như muốn tăng thêm cái gì, hoặc là phát hiện có cái gì đó không thích hợp với Thiên Vân tông, hắn đi mấy chuyến nữa là được.
...
Lúc đến chưởng môn đại điện, Tiêu Vô Ưu đang tu luyện.
Bằng vào thiên phú của hắn, vốn đã sớm có thể đột phá Nguyên Anh, nhưng bởi vì Vô Tâm tông, nên đành phải áp chế bản thân vài thập niên.
Tích lũy đến ngày hôm nay, hiển nhiên thoáng cái đã vọt đến Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong.
Hơn nữa, còn có một bộ phận Thiên Linh Thạch Nhũ Dịch, hắn cảm thấy trong thời gian ngắn có thể bước vào Nguyên Anh trung kỳ, cho nên vừa về đến liền ngựa không dừng vó tu luyện.
Phát giác được Trần Trầm đến, Tiêu Vô Ưu chậm rãi mở mắt.
Hắn hết sức hài lòng với cái đồ đệ này.
Luyện Khí tầng 21 đột phá Trúc Cơ, đây quả thực là văn sở vị văn. Hôm nay, mặc dù cảnh giới Trần Trầm chỉ mới là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng mức độ ngưng kết linh khí trong cơ thể đã không thu Trúc Cơ đỉnh phong bình thường rồi.
Thực lực bực này…
Tại Thiên Vân tông, ngoại trừ hắn cùng mấy vị thái thượng trưởng lão, e rằng cũng chỉ có rải rác vài người đạt đến.
- Đồ nhi, lại có điều gì nghi hoặc à? – Thấy vẻ mặt Trần Trầm ngưng trọng, Tiêu Vô Ưu hỏi.
- Sư phụ, là như thế này, muốn đối kháng Vô Tâm tông, nhất định phải tăng lên thực lực chỉnh thể Thiên Vân tông.
- Mà muốn Thiên Vân tông trở nên cường đại hơn, ngoại trừ điều kiện cố hữu bên ngoài, còn phải đề thăng chí tiến thủ của đệ tử cùng các trưởng lão.
- Ta thấy hiện tại nội bộ Thiên Vân tông có rất nhiều lỗ thủ, mọi người cũng không có quá nhiều chí tiến thủ, cho nên mới đề ra một vài phương án chỉnh đốn cùng cải cách.
Ngữ khí Trần Trầm trở nên nghiêm túc.
Nghe vậy, Tiêu Vô Ưu mỉm cười.
Đệ tử nhà hắn sinh ra trong thôn nhỏ, theo lý mà nói thì không có bao nhiêu kiến thức, hôm nay sao lại nghĩ đến quản lý tông môn rồi?
- Đồ nhi, ngươi có thể hiểu được quản lý?
- Khụ khụ, có biết một hai, lúc trước đã từng giúp thôn trưởng quản lý thôn.
Trần Trầm có chút ngượng ngùng nói.
Nghe thế, Tiêu Vô Ưu lộ vẻ cổ quái…
Quản lý thôn có thể giống với quản lý tông môn sao?
Bất quá, đồ đệ có thể nghĩ được như vậy là rất tốt, dù sao ngày sau hắn ta sẽ tiếp nhận vị trí chưởng môn Thiên Vân tông, hiện tại học nhiều một chút cũng không có gì thiệt.
Nhớ ngày đó, hắn theo chân sư phụ học một thời gian ngắn. Thậm chí lúc này trong nhẫn trữ vật của hắn vẫn còn một bản “Tông chủ yếu quyết” mà sư phụ đã truyền lại.
Mà thôi, hôm nay chỉ điểm tiểu tử này một chút, về sau chưa hẳn có cơ hội, thuận tiện truyền Tông chủ yếu quyết cho hắn ta.
Nghĩ vậy, Tiêu Vô Ưu cười nhạt nói:
- Có đề nghị gì ngươi cứ nói thẳng.
Lúc này, Trần Trầm liền lấy ra một tờ giấy lít nha lít nhít chữ:
- Đại khái ta đã liệt kê 32 đầu, thỉnh sư phụ xem qua!
Nghe xong, tay Tiêu Vô Ưu vô thức run lên một cái.
Tiểu tử này còn rất nghiêm túc, liệt kê 32 đầu cơ đấy, ngươi đang đùa giỡn cùng ta à?
Quy củ trong tông môn thế nhưng là thành quả mà lịch đại tông chủ đốc hết tâm huyết nghiên cứu ra, nào có nhiều lỗ hổng như vậy? Hơn nữa tông môn người khác cũng không khác chúng ta là bao!
Bất quá, bởi vì sợ đả kích tính tích cực của Trần Trầm, trên mặt Tiêu Vô Ưu vẫn không lộ ra dị sắc.
Hắn lấy ra Tông chủ yếu quyết từ trong nhẫn trữ vật, đưa đến trong tay Trần Trầm, sau đó mới nhận lấy phần đề nghị của Trần Trầm.
- Đồ nhi, ngươi xem quyển sách này thật kỳ, ngày sau ắt hữu dụng với ngươi!
- Được rồi, vi sư cũng xem thử một chút đề nghị của ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận