Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 361: Máu nhuộm Vô Tận Hải

Chương 361: Máu nhuộm Vô Tận HảiChương 361: Máu nhuộm Vô Tận Hải
         Trên Không Minh Đảo.
Trần Trầm nhìn trong hồ cá phương xa, Tiêu Lương cầm xiên không ngừng xiên cá, bận rộn ngộp thở.
Đi lên đảo này mấy ngày, Tiêu Lương không nghỉ được phút nào.
Tuy rằng tu vi bị phong, nhưng độ mạnh thân thể bày ra đó, sở dĩ động tác của Tiêu Lương cực kỳ nhanh nhẹn.
Đương nhiên, cá trong Vô Tận Hải cũng không dễ chọc, Tiêu Lương xiên suốt ngày không nghỉ, qua ba ngày chỉ mới bắt được hai mươi con cá.
Dựa theo tốc độ này, ba nghìn con cá đại khái mất hơn một năm.
Trông thấy tể tướng một hoàng triều đánh cá, cùng mấy tên thuộc hạ âm thầm đọ sức, thậm chí ngẫu nhiên cãi lộn um sùm, Trần Trầm cười hờ hững.
Hiện giờ thú vui của hắn đơn giản khô khan như vậy đấy.
Lặng lẽ lấy ra một tấm lệnh bài truyền tấn, Trần Trầm gửi đi tin tức.
- Đạo chủ, ngươi định ứng đối Phá Ách Ấn như thế nào? Ngày sau còn muốn phi thăng không?
Tuy rằng hiện tại Thiên Tà chỉ còn cái tên, nhưng Trần Trầm vẫn thói quen xưng hô Yêu Khanh là đạo chủ.
Không lâu sau truyền đến trả lời của Yêu Khanh:
- Ta đương nhiên muốn phi thăng, hơn nữa ta đã bắt tay vào chuẩn bị.
Trông thấy trả lời này, mắt Trần Trầm sáng ngời vội hỏi:
- Đạo chủ, chẳng lẽ có cách phá giải Phá Ách Ấn này?
- Đương nhiên có, có câu gọi là đến đường cùng thì trời sáng, khi ngươi làm ác quá nhiều, ông trời không làm gì được ngươi thì sẽ tìm cách đưa ngươi đi, đến lúc đó chẳng những không có lôi kiếp buông xuống, còn có thể trực tiếp phi thăng.
Trần Trầm nghe vậy sắc mặt đen thui, coi như Yêu Khanh đang nói nhảm.
Nếu có chuyện tốt như vậy thì hắn sẽ nhảy vào Vô Tận Hải, hốt sạch báu vật trong phạm vi vạn dặm.
Trần Trầm vứt lương tâm, cố gắng nịnh:
- Đạo chủ, xin đừng đùa giỡn với ta, ta đang nghiêm túc. Ngươi cũng biết hiện tại ta không nhúng tay vào việc của hai tộc người, yêu, nói chính xác hơn, chúng ta đã không tính là kẻ địch. Thêm giao tình trước kia, coi như nửa bằng hữu, bằng hữu với nhau nên cùng chia sẻ một vài thứ, đúng không?
Yêu Khanh này không biết từ đâu chui ra, hiểu nhiều hơn hắn, vào lúc thế này thì hắn chỉ có thể mặt dày hỏi nàng.
Bên kia, Yêu Khanh thật lâu không truyền đến trả lời.
Qua hơn nửa ngày mới truyền đến mấy chữ ngắn gọn:
- Bởi vì ta có ngươi.
Trông thấy lời này, Trần Trầm tức suýt ói máu.
Nữ yêu này có ý gì? Chẳng lẽ chờ lúc sắp phi thăng thì đến làm thịt mình?
Nghĩ đến đây, tim Trần Trầm giật thót.
Nếu có thể, hắn cũng muốn cắn răng, nuốt lệ diệt nữ yêu này, nhưng nàng ta hiện tại thực lực quá mạnh, không cùng cấp bậc với hắn, hắn muốn diệt đối phương thì hoàn toàn bất lực.
Ngược lại đối phương muốn giết hắn, nếu liều một phen thì vẫn có hy vọng.
Dù sao nữ yêu kia được gọi là Yêu Thần, nếu bước vào Luyện Hư đỉnh, e rằng vô địch cõi đời này.
Trần Trầm càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, chẳng lẽ nữ yêu kia mãi không giết hắn là vì lý do này? Trước đó làm ác, cuối cùng giết hắn để rửa tội?
Trần Trầm rủa thầm:
- Bà nội nó!
Ngay lúc này, trong lòng Trần Trầm bỗng vang lên cảnh báo.
Ngay sau đó, từng đợt sóng thần từ bờ Không Minh Đảo ập đến, mấy con đại hải yêu Luyện Hư phá tan mặt nước, nhìn về phía hư không nào đó.
Phát hiện đến cảnh này, Trần Trầm không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng lướt ngang ra ngoài trên ngàn thước.
Giây tiếp theo, hư không bắn ra một luồng sáng đen về vị trí ban đầu Trần Trầm đứng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khu vực chỗ đó xuất hiện một hố to khủng bố, đất bùn vài trăm thước xung quanh chớp mắt toàn bộ biến mất, nhiều nước biển chảy ngược.
Trần Trầm thấy vậy con ngươi co rút, thần thức càn quét bốn phía, cuối cùng tra xét được một ảo ảnh như có như không ở một chỗ trong hư không.
Trần Trầm trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Lực lượng một kích vừa rồi tuy không lan rộng nhưng linh lực tập trung lạ thường, cho nên một kích đánh xuống sâu mấy nghìn thước lòng đất, Không Minh Đảo bị xuyên thủng lỗ to.
Thực lực như vậy tuyệt đối là cường giả đứng đầu trong Luyện Hư.
Đối mặt chất vấn, ảo ảnh không nói lời nào, lại đánh một kích về phía Trần Trầm, vừa nhanh vừa ác, công kích mới vừa bay ra, uy áp khủng bố đã kinh sợ Trần Trầm không thể nhúc nhích.
Keng!
Một tiếng trong trẻo, vào phút mấu chốt, một cái càng to che trước người Trần Trầm, hoàn toàn ngăn cản công kích.
Nhưng vẻ mặt của Trần Trầm vẫn nguy hiểm, mặc dù đại hải yêu cua to cản công kích giùm hắn, nhưng lực lượng một kích kia cực mạnh, xuyên qua cái kiềm cứng rắn nhất, để lại vết thương sâu hoắm.
Phải biết rằng, mặc dù đại hải yêu cua to không đến Luyện Hư hậu kỳ nhưng là cường giả trong Luyện Hư trung kỳ, thực lực như vậy mà mới đụng độ đã bị thương, thân phận của ảo ảnh kia đã rõ rành rành.
Đoán được thân phận của ảo ảnh kia, Trần Trầm tức giận quát:
- Bạch Đông Thăng! Lão tặc này, ngươi dám đến Vô Tận Hải!
Cùng với tiếng rống của Trần Trầm, mấy đại hải yêu Luyện Hư cùng công kích Bạch Đông Thăng.
Bạch Đông Thăng không tránh né, linh lực mạnh mẽ quanh thân hình thành vòng bảo hộ chặn lại tất cả công kích.
Bầy đại hải yêu ở trong biển tuy mạnh, nhưng Bạch Đông Thăng là Luyện Hư đỉnh, tồn tại mạnh nhất của giới này. Chỉ bằng bầy hải yêu này không thể nào tổn thương được lão, đặc biệt là khi lão mang theo nhiều chí bảo phòng ngự.
Phải biết rằng, những báu vật này không chỉ có công năng ngăn chặn lôi kiếp.
- Trần Trầm, hôm nay mượn mệnh của ngươi trợ ta phi thăng!
Bạch Đông Thăng tùy tay đánh lui mấy đại hải yêu Luyện Hư, nhìn về phía Trần Trầm, trong mắt lộ rõ sát ý.
- Grao!
Cùng với tiếng gầm như rồng ngâm, càng to của đại hải yêu cua khổng lồ kéo theo gió lốc đập mạnh về phía Bạch Đông Thăng.
Một luồng sáng đen cắt qua thiên địa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đại hải yêu cua to bị chém đứt càng rơi vào trong Vô Tận Hải.
Trần Trầm thấy vậy liên tục thay đổi sắc mặt, cuối cùng móc ra Độ Hư Thuyền trốn vào sâu trong Vô Tận Hải.
Bạch Đông Thăng thấy vậy cũng không hiếu chiến, trực tiếp bỏ qua mấy đại hải yêu Luyện Hư, đuổi theo Trần Trầm.
. . .
Lòng Trần Trầm nặng trĩu, tu vi Luyện Hư đỉnh khiến tốc độ của Bạch Đông Thăng nhanh hơn hắn mảng lớn, hiện giờ loại tình huống này, sợ rằng chỉ vài giây là sẽ đuổi kịp hắn.
Trong phút sống chết này, Trần Trầm không suy nghĩ nhiều, ném Tiểu Vô Ưu Tiên Cung vào Vô Tận Hải.
Hắn chết thì không sao, nhưng không thể liên lụy nhóm Lục Đậu ở trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung chết theo hắn.
Lục Đậu mới rơi vào biển liền phát ra tiếng rên, sau đó lấy nó làm trung tâm, mặt biển mấy nghìn dặm sôi trào.
Vô số hải yêu như mũi tên bay ra mặt biển, chặn lại trước mặt Bạch Đông Thăng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nhưng các hải yêu này tu vi quá yếu, mới đến gần Bạch Đông Thăng đã bị khí thế quanh người lão chấn thành huyết vụ, cơ hồ không gây ảnh hưởng tới hành động của lão được.
Mặc dù vậy vẫn có vô số hải yêu chen chúc nhau xông lên, không hề sợ chết chặn lại đằng trước Bạch Đông Thăng. Chỉ trong khoảnh khắc, có trên nghìn hải yêu chết đi, bên trên Vô Tận Hải bao phủ trong huyết vụ.
Bạch Đông Thăng hừ lạnh một tiếng:
- Thật là tự tìm đường chết!
Linh khí trên người Bạch Đông Thăng chấn động mạnh, huyết vụ bên trên Vô Tận Hải bị xua tan.
Nhưng khoảnh khắc huyết vụ tán đi, dưới đáy biển, ba xúc tu dài nghìn thước quất về phía Bạch Đông Thăng, trói lão lại.
Bùm!
Lại là một tiếng nổ vang, ba xúc tu không quấn Bạch Đông Thăng được một giây đã nổ nát, máu tuôn ra như mưa rơi.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, giây tiếp theo, lại có ba xúc tu vươn ra từ đáy biển.
Mắt thấy Trần Trầm càng bay càng xa, Bạch Đông Thăng sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
- Tìm cái chết!
Thầm rủa một tiếng, trong người Bạch Đông Thăng bỗng bay ra một thanh trường đao, đón gió biến lớn, vung đao một cái, ba xúc tu bị chém thành mấy khúc.
Mắt thấy sắp có xúc tu khác thò ra từ đáy biển, Bạch Đông Thăng bỗng hét to một tiếng:
- Chết!
Trường đao to trên bầu trời bỗng lao xuống, cắm vào đáy biển.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, sóng thần dâng cao mấy nghìn thước, hải yêu trong phạm vi trăm dặm bị một kích chấn thành bột phấn.
Bạch Đông Thăng bỗng rút trường đao lên, xác một bạch tuộc Luyện Hư khổng lồ bị kéo lên từ đáy biển, nổi lềnh bềnh.
Nhìn mặt biển bị nhuộm thành biển máu, ánh mắt Bạch Đông Thăng phẳng lặng, tiếp tục đuổi theo phương hướng Trần Trầm chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận