Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 479: Hạ Giới Tin Tức.

Chương 479: Hạ Giới Tin Tức.Chương 479: Hạ Giới Tin Tức.
.Chương 449: Hạ Giới Tin Tức.
Nửa tháng sau, rất nhiều tu sĩ Lê Tiên tông và Ngọc Đỉnh tông đều đã đến ở tân sơn môn.
Tân sơn môn nằm ở hơn ba ngàn dặm về phía Nam của Kim Thánh tông, xem như hàng xóm với Kim Thánh tông.
Trong đủ loại kiến trúc đã sớm kiến tạo hoàn thành, trận pháp cũng đã bố trí hoàn toàn, bởi vậy những tu sĩ này mới vừa bước vào tông môn, rất nhanh đã tiến vào quỹ đạo.
Trần Trầm thì ở Kim Thánh tông trù bị chuyện ra ngoài, chuyến ra ngoài này cũng không biết phải đi bao lâu, hắn không chỉ phải chuẩn bị đầy đủ, càng phải an bài chuyện tông môn cho thỏa đáng.
Đang bận rộn, Luyện Dương đưa tới một cái mặt nạ mới tinh, mặt nạ này là cải tạo căn cứ theo cái trước đây Lê Tiên cho hắn.
Lúc trước, mặt nạ kia chỉ có thể che chắn thần thức điều tra của Phân Thần trung kỳ trở xuống, giờ đây mặt nạ này lại đủ để giấu giếm được Hợp Thể trung kỳ.
Không thể không nói, trình độ luyện khí Luyện Dương càng ngày càng cao.
- Trương huynh, tân Vạn Binh Quyết kia của ngươi yêu cầu chín món pháp bảo ta cũng sắp luyện chế hoàn thành, ba ngày, đợi thêm ba ngày là được rồi.
Luyện Dương đưa ra ba ngón tay, một mặt đã tính trước.
Trần Trầm mỉm cười gật đầu, người bạn này hắn kết giao không thua thiệt.
Chờ sau khi tiếp Tích Sương đến Thượng giới, hắn còn phải nhờ Luyện Dương luyện chế lại một lần một thoáng Thiên Khuyết Thần Kim kia.
- Luyện huynh, đa tạ.
- Giữa ngươi và ta, còn nói cảm tạ cái gì, không nói nhiều nữa, ta còn phải trở về luyện chế mấy món pháp bảo kia, cáo từ!
Dứt lời Luyện Dương không trì hoãn, thân hình lóe lên quay trở về đỉnh núi của hắn.
...
Tối hôm đó, Trần Trầm đi Tân Lê Tiên tông, thấy đệ tử của hai tông môn ở chung cực kỳ hài hoà, trong lòng của hắn có chút vừa ý.
Duy nhất làm cho hắn có chút không quá cao hứng là sau một đường đồng hành, các Luyện Đan Sư của Ngọc Đỉnh tông cũng học được cờ Thiên Đạo...
Đây cũng không phải là một hiện tượng tốt.
- Trần Trầm, có một tin tức quan trọng.
Trần Trầm đang đứng ở trên đỉnh núi quan sát toàn bộ tông môn, sư tổ Thanh Mộc đột nhiên bay tới, biểu lộ hết sức nghiêm túc.
- Sư tổ, tin tức gì đáng giá ngươi trịnh trọng như vậy?
Trần Trầm ngoảnh lại cười hỏi.
Thanh Mộc nhìn chung quanh, tiếp đó nhỏ giọng nói:
- Có tu sĩ Hạ giới phi thăng lên, đồng thời liên hệ Ngọc Đỉnh tông chúng ta, hiện tại việc này là ta quản, cho nên trực tiếp liên hệ đến chỗ của ta.
- Cái gì?
Sắc mặt Trần Trầm lập tức biến đổi, từ dung vừa rồi biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là xúc động không gì sánh kịp.
Đi tới Thượng giới gần hai năm, hắn rốt cục có được Hạ giới tin tức.
Nhưng mà nghĩ lại, hắn lại cảm giác có chút không đúng.
Liên hệ Ngọc Đỉnh tông, vậy không hề nghi ngờ là tu sĩ Ngọc Đỉnh đan tông, mà Luyện Hư của Ngọc Đỉnh đan tông, trước khi hắn phi thăng, chỉ có một người là sư phụ Ngọc Quỳnh.
Tuy hắn cực kỳ hy vọng là Ngọc Quỳnh, nhưng thời gian này Ngọc Quỳnh mới Luyện Hư sơ kỳ, chỉ là hai năm, đó là tuyệt đối không thể nào phi thăng.
- Là ai phi thăng lên tới?
Trần Trầm bắt lấy tay Thanh Mộc hỏi.
Trận đại chiến trước khi hắn phi thăng kia, Hạ giới hai tộc nhân yêu Luyện Hư gắt gao, phi thăng, theo lý thuyết thời gian ngắn sẽ không có tu sĩ phi thăng lên đến mới đúng.
Thanh Mộc nghe vậy có chút xấu hổ, nói khẽ:
- Căn cứ nó nói, nó là Vô Tận Hải yêu tu, không có tên, nói ta gọi nó là Giải yêu...
Về phần nó là như thế nào thu được phương thức liên lạc của Ngọc Đỉnh tông chúng ta ở Thượng giới, nó nói là Vô Tận Hải chi vương cho nó.
Nghe nói như thế, Trần Trầm bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra là hải yêu Vô Tận Hải phi thăng, Giải yêu hẳn là Vô Tận Hải cự giải đại Hải yêu kia.
Phương thức liên lạc là Vô Tận Hải chi vương cho, vậy khẳng định chính là Lục Đậu.
Về phần ai cho Lục Đậu, không phải Tích Sương thì chính là sư phụ Ngọc Quỳnh.
Khi Cự giải đại Hải yêu phi thăng cả phương thức liên lạc ở Thượng giới đều chuẩn bị xong, vậy khẳng định có nhiều giao lưu với tu sĩ nhân tộc ở Hạ giới, biết không ít tình huống ở Hạ giới.
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Trầm trở nên kích động.
Biết tình huống Hạ giới thì tốt, đừng nói đối phương là hải yêu Vô Tận Hải, cho dù là Yêu tộc lúc trước đối địch với hắn phi thăng, hắn hiện tại cũng phải đối đãi thật tốt.
- Nó ở đâu?
Trần Trầm dùng ngữ khí hơi run rẩy hỏi.
- Không biết rõ.
Thanh Mộc lắc đầu.
- Vậy nó biết nói vị trí Ngọc Đỉnh tông chúng ta chứ?
- Ta có nói, nhưng địa danh nó một cái đều chưa nghe nói qua.
Sau khi Trần Trầm nghe xong trong lòng không còn gì để nói, tình huống này quả thực giống như đúc với hắn lúc trước.
Nếu không phải lúc trước hắn vận khí tốt gặp được Thanh Mộc sư tổ, hiện tại còn không biết rõ đang ở đâu.
Mà cự giải đại Hải yêu cũng không thông minh như hắn, mà còn là một con cua lớn, vậy phải làm sao mới không bị người bắt đi ăn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Trầm rất lo lắng, nóng lòng trực tiếp vận dụng một lần kia cơ hội tìm tòi một giới tìm ra cự giải đại Hải yêu.
Thế nhưng hắn biết vậy không được, bởi vì đó là giữ lại để tìm vết nứt không gian.
- Trần Trầm, ngươi đừng vội, đây là lệnh bài Truyền tin có thể liên hệ đến nó.
Thanh Mộc từ trong ngực móc ra một lệnh bài xưa cũ, đưa đến trên tay Trần Trầm.
Sau khi Trần Trầm nhận lấy lập tức Truyền tin ra ngoài.
- Giải huynh, chắc hẳn ngươi còn nhớ rõ ta, ta là bằng hữu của Lục Đậu... Vô Tận Hải chi vương, trước đây cùng ngồi trên người của ngươi.
- Nhớ kỹ, đạo lữ của ngươi bảo ta nhắn cho ngươi!
Rất nhanh, cự giải đại Hải yêu đã Truyền tin trả lời.
- Cái gì?
Tay Trần Trầm mơ hồ có chút run rẩy.
- Hạ giới mấy đại tông môn đã hợp lại, hai tộc nhân yêu cũng đình chỉ chiến tranh, hiện tại hai bên xuất sắc hài hoà, còn có đạo lữ của ngươi, hài tử của ngươi, cha mẹ của ngươi... Ngạch, nói tóm lại, mọi chuyện đều tốt, nói ngươi không cần quá nhớ mong, ở Thượng giới phải cố gắng bảo trọng.
Nghe đến đó, hốc mắt Trần Trầm trực tiếp ẩm ướt, một giọt nước mắt không tự giác rơi xuống, lệnh bài Truyền tin trong tay càng bị hắn nắm chặt.
- Đều tốt là được, đều tốt là được.
Lẩm bẩm nói nhỏ hai câu xong, hắn đang chuẩn bị hỏi một chút tình huống chung quanh cự giải đại Hải yêu, kết quả cự giải đại Hải yêu lại nói.
- Nhưng mà Hạ giới dường như xảy ra một chút biến hóa, linh khí nồng nặc hơn rất nhiều, ở trên không chỗ đại chiến lần trước, xuất hiện một lỗ đen cái kích thước bằng với Vô Tận Hải chi vương, rất là quỷ dị.
Kích thước bằng với Vô Tận Hải chi vương.
Đó phải là hai cái lớn cỡ bàn tay.
Lỗ đen, chẳng lẽ là vết nứt không gian.
Trần Trầm thoáng cái tinh thần tỉnh táo, Hạ giới có vết nứt không gian, rất có thể chính là thông hướng Thượng giới.
Chỉ cần hắn có thể tìm chỗ tồn tại tới vết nứt không gian ở Thượng giới, lúc đó cho dù không thể trở về cũng có thể đưa chút vật liệu đến Hạ giới, giúp tu sĩ Hạ giới nhanh chóng phi thăng.
- Ngoài ra còn có tình huống như thế nào nữa?
- Không có, dường như chỉ nhiều như vậy.
- Bây giờ chung quanh ngươi là hoàn cảnh gì, miêu tả cho ta một thoáng.
Trần Trầm cũng không phải loại người qua sông đoạn cầu, sẽ không biết được tình huống Hạ giới xong sẽ mặc kệ cự giải đại Hải yêu.
- Chung quanh thật nhiều bão cát, linh lực cực loãng, không có biển lớn, cũng không có lục địa, cũng không nhìn thấy tu sĩ khác, chỉ có cát bụi.
Cự giải đại Hải yêu có chút bất đắc dĩ miêu tả nói.
Nghe được hình dung này, trong lòng Trần Trầm lộp bộp một tiếng, địa hình sao lại giống hãn hải đại sa mạc như vậy.
Chẳng lẽ cự giải đại Hải yêu và mình phi thăng ở cùng một địa điểm.
Nếu thật là như vậy, xem ra phi thăng tới Thượng giới xuất hiện cũng không phải hoàn toàn ngẫu nhiên, mà là có quy luật nhất định.
Trần Trầm suy nghĩ một chút, lại nói một chút đặc thù của hãn hải đại sa mạc.
- Cảnh vật chung quanh có phải cùng ta miêu tả không sai biệt lắm hay không?
- Phải! Đúng!
- Giải huynh, ta đã biết, ngươi tìm một chỗ trốn trước đi, ta sẽ đi tiếp ngươi.
Dứt lời Trần Trầm thu hồi lệnh bài truyền tin, nhìn về phía Thanh Mộc.
- Sư tổ, ta đã biết đại khái vị trí nó tồn tại, hiện tại ta sẽ đi tiếp nó.
- Vội vã như vậy... Ách, tốt.
Thanh Mộc hơi kinh ngạc, nhưng hắn còn chưa nói hết lời, Trần Trầm đã biến mất trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận