Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 419: Linh Lung Thần Kim

Chương 419: Linh Lung Thần KimChương 419: Linh Lung Thần Kim
         Thanh niên tu sĩ kia xem xét là một người kém kiến thức lại không có chủ kiến, sau khi nghe được Trần Trầm đề nghị lập tức gật đầu đồng ý.
- Cũng tốt, đạo hữu, tại hạ Chu Lộ, xin hỏi tôn tính đại danh của đạo hữu.
- Trương Kỵ.
Trần Trầm thuận miệng nói.
Chu Lộ nhẹ gật đầu, trong ánh mắt có một tia nhát gan, nói khẽ:
- Trương đạo hữu, tại hạ tùy thân không mang nhẫn trữ vật.
Nghe nói như thế, Trần Trầm im lặng, tiểu tử này là cái gì não mạch kín? Như thế nào đột nhiên nhắc tới không mang nhẫn trữ vật?
Lại nói, ngươi không mang nhẫn trữ vật liên quan ta cái rắm?
Nhưng mà một giây sau hắn đã bừng tỉnh hiểu ra, tiểu tử này là sợ mình có ác ý, nguyên cớ chuyện rào đón trước.
Cần thiết hay không?
Mình giống như là loại kia...
Nghĩ tới đây, Trần Trầm không nghĩ tiếp được nữa, hắn hiện tại biến ảo bộ dáng vẫn đúng là như cái loại người này.
- Khụ khụ, Chu đạo hữu, ngươi yên tâm, Trương Kỵ ta tuyệt không phải loại người như vậy, thời gian cấp bách, chúng ta đi nhìn kỹ hẵng nói.
Trần Trầm nhẹ ho hai tiếng, dùng thần thức nhìn lướt qua bản đồ, mang theo Chu Lộ bay về phía Tây.
Gần Linh Kim thành chỉ có một quặng mỏ, khoảng cách Linh Kim thành chỉ có mấy trăm dặm, quặng mỏ này không nhỏ, bình thường sản xuất một chút vật liệu luyện khí phổ thông, là tài nguyên quan trọng Linh Kim thành dựa vào sinh tồn.
Khoảng cách mấy trăm dặm đối hai người không tốn bao nhiêu thời gian, chỉ chốc lát thời gian, Trần Trầm đã mang theo Chu Lộ đi tới quặng mỏ gần Linh Kim thành.
Xung quanh quặng mỏ có một chút kiến trúc, tu sĩ bình thường ở phụ trách đào mỏ, nhưng mà giờ đây những kiến trúc này cũng thành phế tích, cả quặng mỏ cũng toàn bộ sụp đổ.
- Xem ra trọng bảo kia hẳn là đến từ quặng mỏ này... Không phải vậy không đến mức đều hủy diệt quặng mỏ này.
Trong lòng Trần Trầm thầm nghĩ, cùng lúc đó, hắn thôi động Vạn Binh Quyết, thao túng một cái xẻng các loại pháp bảo bắt đầu đập quặng mỏ, cũng không lâu lắm đã dọn dẹp tất cả tảng đá bùn đất trong hầm mỏ sụp đổ ra ngoài.
Bên trong có một chút thi thể tu sĩ, Chu Lộ thấy vậy khóe mắt hơi run rẩy.
Trần Trầm lại không nói lời nào, cẩn thận từng li từng tí đi vào trong hầm mỏ, bắt đầu hỏi thăm hệ thống.
- Hệ thống, gần đó có khoáng thạch nào không?
- Dưới chân kí chủ một mét, linh thiết khoáng phổ thông.
- Đỉnh đầu kí chủ nửa mét, lam tinh quáng.
...
Cái này một hàng trọn vẹn liệt kê mấy chục loại, không thể không nói, quặng mỏ ở Linh Kim thành này tuy sản xuất không ít chủng loại khoáng thạch, nhưng hiếm có khoáng thạch giá trị cao.
Loại địa phương này làm sao lại xuất hiện trọng bảo gì mà đến mức làm cho mấy tu sĩ Phân Thân trung kỳ như Vô Niệm Tiên Tử đều mất tích?
Đang lúc hắn nghi hoặc không hiểu thì trong đầu hệ thống đột nhiên nhắc tới đồ vật khác.
- Kí chủ phía trước năm trăm mét, sót lại một cân Linh Lung Thiết khoáng, sót lại một gram Linh Lung Thần Kim.
Nghe được bốn chữ Linh Lung Thần Kim, trong mắt Trần Trầm bỗng nhiên loé lên tinh quang.
Linh Lung Thần Kim, đây chính là một trong thập đại thần kim, căn bản Linh Lung Thiết có thể so sánh, nhưng mà căn cứ hắn theo bí điển luyện khí có được từ hắc kim ngoại tộc giới thiệu, bề ngoài Linh Lung Thần Kim và Linh Lung Thiết có chút tương tự.
Chẳng lẽ... Người Linh Kim thành hiểu nhầm Linh Lung Thiết thành Linh Lung Thần Kim?
Trong lòng Trần Trầm có mấy phần phán đoán, không do dự, bước ra một bước, đi thẳng đến chỗ hệ thống nhắc nhở có Linh Lung Thần Kim, cẩn thận lại cẩn thận từ trong đất tìm được Linh Lung Thần Kim chừng hạt gạo, tản ra bạch mang.
Linh Lực thôi động, Linh Lung Thần Kim chừng hạt gạo này nháy mắt trở nên nặng chừng ngàn cân.
- Quả nhiên là Linh Lung Thần Kim.
Trần Trầm thầm nghĩ trong lòng.
Đặc tính của Linh Lung Thần Kim là có thể thông qua Linh Lực thay đổi trọng lượng, mà một khi luyện thành bản mệnh pháp bảo, tu sĩ thần niệm hơi động, pháp bảo sẽ có thể biến thành nặng trăm vạn cân.
Lúc vung ra nhẹ như lông hồng, nhanh như kinh lôi, lúc đánh trúng mục tiêu lại nặng như Thái Sơn, loại uy lực kia nói hủy thiên diệt địa cũng không đủ.
Tuy là tên là nhanh nhẹn, nhưng Linh Lung Thần Kim cũng là thần tài nhất lực phá vạn pháp tinh, là tài liệu luyện chế bản mệnh pháp bảo mà các tu sĩ Luyện Thể tha thiết ước mơ.
Giờ đây, Linh Kim thành lại xuất hiện Linh Lung Thần Kim, vậy bị hủy thành cũng không quá ngoài ý muốn.
Lúc trước, khi chuyện hắn nắm giữ Vạn Hóa Thần Kim bị truyền ra ngoài, chính là đưa tới cường giả Phân Thần tối đỉnh, nhưng mà cuối cùng bị Lê Tiên chém giết.
- Trương đạo hữu, ngươi nhìn ra cái gì?
Chu Lộ đứng bên cạnh thấy Trần Trầm cầm một viên đá chừng hạt gạo ngẩn người, có chút hiếu kỳ hỏi thăm.
Trần Trầm đang chuẩn bị trả lời, thần sắc lại đột nhiên biến đổi, dùng thần thức truyền âm nói:
- Có người đến!
Chu Lộ nghe vậy thần tình lập tức trở nên vô cùng cảnh giác.
Sau một lát, quả nhiên có một tu sĩ trên người mặc xích bào xuất hiện bên ngoài quặng mỏ, thấy quặng mỏ bị người động tới, xích bào tu sĩ này tùy ý tìm kiếm một hồi rồi xoay người rời đi.
Đúng lúc này, chín món pháp bảo từ trong hầm mỏ bay ra, theo bốn phương tám hướng khóa chặt lại hắn.
Nhìn thấy tình cảnh này, xích bào tu sĩ âm thanh khàn khàn nói:
- Ngươi là người nào?
- Câu nói này nên là ta hỏi ngươi mới đúng, ngươi là người nào?
Trần Trầm vừa nói xong đã xuất hiện trước mặt xích bào tu sĩ.
Mặt mũi xích bào tu sĩ tràn đầy đường vân, cũng không biết là văn lên hay là trời sinh như thế, dù sao thoạt nhìn cực kỳ yêu dị, không giống tu sĩ nghiêm chỉnh.
Khi Trần Trầm quan sát xích bào tu sĩ, xích bào tu sĩ cũng đang quan sát Trần Trầm, cảm ứng được Trần Trầm không phải tu sĩ Phân Thần, hắn rõ ràng nhẹ nhàng thở ra.
- Ta là người nào không cần các hạ quan tâm? Ta khuyên các hạ vẫn là thu lại những pháp bảo này thì tốt hơn, miễn sinh ra hiểu lầm không đáng có!
Nói đến hai chữ hiểu lầm, xích bào tu sĩ đã thanh sắc câu lệ, hình như là đang cảnh cáo Trần Trầm.
Nhưng mà, một giây sau, chín món pháp bảo kia lợi dụng sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía hắn.
- Ngươi!
Xích bào tu sĩ cực kỳ hoảng sợ, người này ra bài không theo lẽ thường, lại không chút do dự đã hạ sát thủ.
Đang lúc hắn muốn ngăn cản, trong đầu đột nhiên chấn động, cả người mộng bức nửa giây.
Chỉ nửa giây này, chín món pháp bảo đã đánh vào trên người hắn, trực tiếp đem oanh nhục thân hắn thành bột mịn.
Chờ hắn hoàn toàn lấy lại tinh thần, một món pháp bảo châm dài đã ở trước mắt hắn, cách Nguyên Thần của hắn không đến một cm.
Một bên Chu Lộ bị dọa đến lạnh run, hắn chỉ biết Trương Kỵ này là nhân vật hung ác, giờ đây xem xét quả là thế, không nói hai lời đã hủy đi nhục thân người khác, thật sự là đáng sợ.
- Cho ngươi năm hơi thời gian suy nghĩ, ngươi thuộc về thế lực nào? Tới nơi này làm gì? Chuyện Linh Kim thành có phải có quan hệ với ngươi hay không?
Trần Trầm hỏi như vậy tự nhiên không phải không thối tha, hắn cẩn thận quan sát qua phế tích Linh Kim thành, cảm ứng qua đủ loại thuộc tính Linh Lực và khí tức bên trong.
Mà khí tức trên mình người này cực kỳ tương tự một đạo trong đó, lại thêm hệ thống phán định người này không phải người tốt, cho nên hắn mới quả quyết xuất thủ.
Nghe được lời nói của Trần Trầm, xích bào tu sĩ kia vừa sợ vừa giận, không nhìn cái pháp bảo loại hình châm càng ngày càng gần, băng lãnh hàn ý làm Nguyên Thần đau nhói, hắn kinh nộ rất nhanh chuyển thành sợ hãi đối với tử vong.
- Ta là tu sĩ Xích Ma tông, tới nơi này tìm kiếm một loại trọng bảo, về phần Linh Kim thành là Xích Ma tông chúng ta diệt...
Nghe được ba chữ Xích Ma tông, Trần Trầm không có phản ứng gì nhưng bên cạnh Chu Lộ đã đảo thụt lùi hai bước.
- Xích Ma tông... Dĩ nhiên là Xích Ma tông xuất thủ.
Trần Trầm nhìn phản ứng của hắn, chỉ biết Xích Ma tông này thực lực phi phàm, hơn nữa xích bào tu sĩ này không chút kiêng kỵ nói ra danh tự của tông môn, rõ ràng cũng là tự tin đối với tông môn.
- Tìm kiếm trọng bảo? Như thế nào, bảo vật bên trên đấu giá hội ngày đó, các ngươi không được đến sao?
Trần Trầm lạnh giọng hỏi.
Xích bào tu sĩ nghe vậy lúng túng nói:
- Ngày đó đấu giá hội xảy ra tranh đấu, bảo vật không biết rơi xuống trong tay ai, ngay sau đó Xích Ma tông chúng ta dốc toàn bộ lực lượng... khống chế được tuyệt đại bộ phận tu sĩ tham gia đấu giá lần đó.
Chỉ là tới bây giờ, không có người nào thừa nhận lấy được bảo vật kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận