Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 318: Ngư ông đắc lợi (1)

Chương 318: Ngư ông đắc lợi (1)Chương 318: Ngư ông đắc lợi (1)
         Không lâu sau.
Thiên Tà đạo chủ mang theo Trần Trầm và Hồ Tiên Nhi đến một viện lạc lớn trang sức cực kỳ lộng lẫy.
Trần Trầm thả thần thức ra, rất nhanh phát hiện bốn Nguyên Thần sơ kỳ ở trong viện lạc.
Sắc mặt Hồ Tiên Nhi hơi trắng, ánh mắt nhìn Thiên Tà đạo chủ càng lộ rõ kính sợ.
Yêu này thực lực quá mức khủng bố, mang theo nàng và chủ nhân lướt qua bên cạnh nhiều Yêu Hoàng như vậy mà không ai phát hiện ra.
Cường giả như vậy dù hiện tại tàn sát sạch Thiên Hồ sơn mạch cũng không chút khó khăn.
Két két!
Một tiếng vang khẽ, Thiên Tà đạo chủ đẩy mở cánh cửa nào đó, mang theo Trần Trầm và Hồ Tiên Nhi bước vào trong phòng.
Trong phòng chỉ có một hồ yêu khoanh chân ngồi, đang tu luyện, nghe thấy động tĩnh bỗng nhiên mở mắt.
Thấy là Thiên Tà đạo chủ thì nàng nặn ra nụ cười nịnh nọt:
- Tiền bối, người tìm ta có chuyện gì sao?
Thiên Tà đạo chủ vung tay đóng cửa lại, cười khẽ nói:
- Hồ Mị, ngươi đùa giỡn với ta?
Hồ yêu kia nghe vậy thay đổi sắc mặt, bản năng muốn hét to với bên ngoài, nhưng phát hiện chính mình căn bản không thể động đậy.
Nhìn lại Thiên Tà đạo chủ ở trước mặt, hồ yêu lộ ra sợ hãi và cầu xin.
Thiên Tà đạo chủ thấy nét mặt đó của hồ yêu, trầm mặc thật lâu sau, mới nói:
- Sớm biết hôm nay, lúc trước cần gì làm như vậy.
Nói xong, nàng quay đầu nhìn Hồ Tiên Nhi:
- Ngươi muốn báo thù mà? Giết nàng đi.
Trần Trầm ở một bên nghe khóe mắt co giật.
Trực tiếp giết đối thủ cạnh tranh, làm vậy hơi thô bạo.
Hồ Tiên Nhi hơi khó hiểu hỏi:
- Thật . . . thật sự có thể sao?
Tuy Hồ Mị không phải cường giả đứng đầu tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ nhưng thiên phú siêu đẳng, tương lai có hi vọng bước vào cảnh giới Luyện Hư.
Đối với lão quản gia cùng là Nguyên Thần hậu kỳ, Hồ Mị có tương lai tươi sáng hơn gấp vô số lần, là thiên kiêu đỉnh cao nhất trong toàn tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Tồn tại như vậy . . . có thể tùy tiện giết?
- Đương nhiên có thể, dưới Luyện Hư, có ai mà không thể giết?
Thiên Tà đạo chủ nói rồi liếc Trần Trầm một cái, trong mắt tràn đầy thâm ý.
Trần Trầm nhìn trần nhà, tựa hồ bận thưởng thức kết cấu của căn phòng này.
Hồ Tiên Nhi vẫn còn do dự không dám tin:
- Vậy ta xuống tay thật nhé?
Thiên Tà đạo chủ lên tiếng:
- Ừm!
. . .
Một lát sau.
Hồ Mị biến thành xác chết, nàng có tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, dù không nhúc nhích thì Hồ Tiên Nhi Nguyên Thần sơ kỳ giết nàng cũng phải mất nhiều sức.
Giết xong, Hồ Tiên Nhi toàn thân không kìm được run rẩy.
Tuy rằng nàng cũng từng giết nhiều sinh linh, nhưng giết một cường giả cùng tộc không cách nào phản kháng thì đây là lần đầu tiên, điều này khiến trong lòng nàng rất căng thẳng.
- Trở về đi.
Thiên Tà đạo chủ nhìn thoáng qua xác chết của Hồ Mị, đút cho Hồ Mị một đan dược, đi ra căn phòng.
Trần Trầm và Hồ Tiên Nhi lẳng lặng theo sau.
Chốc lát sau, mấy người quay lại viện lạc đã nhốt Hồ Tiên Nhi.
Trần Trầm cười hỏi:
- Không giết luôn tên còn lại sao?
Thiên Tà đạo chủ liếc Trần Trầm một cái, không nói chuyện, nhưng hắn nhìn qua vải đen mơ hồ thấy nữ yêu này đang dùng ánh mắt khinh miệt nhìn mình.
- Hừ! Cố ra vẻ bí ẩn!
Trần Trầm không hỏi nữa, mặc kệ nữ yêu này phát huy.
. . .
Ước chừng qua một canh giờ.
Đại trận phòng hộ toàn bộ Thiên Hồ sơn mạch bỗng sáng chói lòa, cùng lúc đó, một âm thanh cực kỳ tức giận vang vọng thiên địa:
- Thiên Hồ sơn mạch giới nghiêm! Cấm chỉ bất cứ yêu ra vào!
Âm thanh này vang lên, Thiên Tà đạo chủ dứt khoát bay lên đỉnh núi.
Trần Trầm đảo tròng mắt, trong lòng đã hiểu được bảy, tám phần, nhanh chóng trốn vào trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Hồ Tiên Nhi thì nhìn đỉnh núi, trên mặt lộ ra nét đăm chiêu.
Một khắc đồng hồ sau.
Trận pháp của viện lạc bỗng nhiên bị mở ra, một hồ yêu già mắt rưng rưng đón Hồ Tiên Nhi ra ngoài:
- Tiên Nhi, Hồ Mị bị ám sát! Tộc lão kêu ngươi lên đỉnh núi!
Hồ Tiên Nhi giật mình kêu lên:
- Có loại việc này? Hồ Mị là cường giả Nguyên Thần hậu kỳ, đang ở trong Thiên Hồ sơn mạch mà ai có thể giết được nàng?
Vẻ mặt của nàng tràn ngập kinh ngạc, Trần Trầm ở trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung nhìn mà chép miệng.
Lão hồ yêu lắc đầu:
- Không biết, hiện tại mọi người cũng hoài nghi là người của Hồ Thanh ra tay.
Hồ Tiên Nhi im lặng.
Hồ Thanh là đối thủ cạnh tranh trực tiếp của Hồ Mị, cùng là Yêu Hoàng Nguyên Thần hậu kỳ. Bởi vì Hồ Thanh phản đối Yêu Đình nên nhiều cường giả đến từ bốn đại tộc chống lưng cho gã.
Giờ phút này, Hồ Tiên Nhi đã hiểu ý đồ của sứ giả Yêu Đình kia.
. . .
Không lâu sau, Hồ Tiên Nhi leo lên đỉnh núi, đi tới phòng nghị sự.
Lúc này trong phòng nghị sự của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ tụ tập hơn hai mươi Yêu Hoàng, xác chết của Hồ Mị đặt ngay giữa phòng.
Một đám Yêu Hoàng sắc mặt cực kỳ khó xem, không khí trong phòng nghị sự càng nghiêm túc đến cực độ.
Thiên Tà đạo chủ đứng ở vị trí đầu tiên hàng bên trái, ngón tay run nhẹ chỉ vào xác chết của Hồ Mị, dường như tức run người:
- Rất tốt, không ngờ bên trong tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ các ngươi hỗn loạn như vậy, vì một chức vị tộc trưởng mà các ngươi cùng tộc tương tàn, sát hại một cường giả tương lai có hy vọng bước vào Luyện Hư!
Bên kia, Hồ Thanh sắc mặt âm trầm vô cùng, tức giận nói:
- Ta thề nhân danh tổ tông, tuyệt đối không phải ta xuống tay!
Thiên Tà đạo chủ không nói chuyện, mà là nhìn về hướng lão hồ ly đứng ở giữa phòng nghị sự.
Lão hồ ly này là tộc lão của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, tu vi Nguyên Thần cảnh đỉnh, khi các cao thủ như tộc trưởng đi lãnh thổ nhân tộc thì từ lão trấn thủ Thiên Hồ sơn mạch.
Đối diện ánh mắt của Thiên Tà đạo chủ, lão hồ ly liếc qua một Yêu Hoàng tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Yêu Hoàng thấy vậy cung kính nói:
- Vừa mới dò xét một phen, nguyên Thiên Hồ sơn mạch chỉ có Thôn Sơn Yêu Hoàng của tộc Thần Giao không thấy bóng dáng.
Nói xong, Yêu Hoàng này nhìn về hướng Hồ Thanh, trong ánh mắt tràn đầy hoài nghi.
Tộc Thần Giao là một trong bốn đại tộc phản đối Yêu Đình, cho nên nói nghiêm khắc ra Thôn Sơn Yêu Hoàng đang theo phe Hồ Thanh.
Hồ Thanh nghe vậy tức giận cười gằn:
- Thôn Sơn Yêu Hoàng có tu vi Nguyên Thần sơ kỳ! Hắn có thể sát hại Hồ Mị Nguyên Thần hậu kỳ sao? Thật là buồn cười!
Tộc lão của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ nghe vậy lặng lẽ đi tới bên người Hồ Mị, cẩn thận dò xét một phen, nhẹ giọng nói:
- Hồ Mị bị trúng độc, cả người không thể động đậy, sau đó bị công kích độ mạnh cỡ Nguyên Thần sơ kỳ đánh trúng nhiều lần mới chết hẳn.
Trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung, Trần Trầm nghe lời này, nhìn Thiên Tà đạo chủ tức run người, trong lòng hắn lạnh lẽo.
Vốn tưởng Thiên Tà đạo chủ là kẻ ác đơn giản thô bạo, nay xem ra hắn đã nghĩ nhầm.
Nữ yêu là một nhân vật dữ dội, về sau phải đề phòng nàng, nếu không bị hố chết đều không biết chết như thế nào.
- Không thể nào . . . Chuyện này không thể nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận