Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 411: Gặp Lại Sư Tổ

Chương 411: Gặp Lại Sư TổChương 411: Gặp Lại Sư Tổ
         - Hô! Tâm như băng thanh, trời sập cũng không sợ!
Ở trong lòng Trần Trầm lẩm nhẩm một câu, rốt cục ổn định nỗi lòng.
Nhưng mà trong lòng hắn cũng âm thầm lo lắng, nếu nữ nhân này mua xong đan dược trở về nhìn thấy thập nhị sư muội chân chính, tiếp đó biết được chân tướng, nàng sẽ có cảm tưởng gì?
Quá kinh khủng!
Có thể ép hắn phụ trách không làm?
Trần Trầm rùng mình một cái, không còn dám tiếp tục suy nghĩ....
Vui đùa chốc lát, Sở Vân mặc quần áo ngay ngắn lên bờ, Trần Trầm nào còn tâm tư chậm rãi tắm rửa?
Trong suối nước nóng tùy ý ngâm nửa canh giờ rồi đi ra, ở trong đó hơn phân nửa thời gian cũng đều đang ngẩn người.
Sau đó hai người lại lần nữa lên phi chu, bay về phương hướng Ngọc Đỉnh tông.
Trên phi thuyền, Sở Vân nhìn vào gương trang điểm, thay trang phục xong, lấy ra một bộ “Cờ Thiên Đạo”, cười nói với Trần Trầm:
- Sư muội, chúng ta đánh cờ đi.
Từ sau khi nàng chơi cờ Thiên Đạo giác ngộ sau đó, đã cực kỳ ưa thích chơi loại cờ này, nhưng mà đoạn thời gian trước nàng vừa mới đột phá, tu vi còn cần củng cố, cho nên không thể rút ra thời gian chơi.
- Tốt.
Trần Trầm chết lặng đáp ứng, giờ này khắc này hắn vẫn không thể thoát ra khỏi màn kiều diễm vừa rồi.
Hai người vừa chơi vừa nói chuyện phiếm, trò chuyện một chút thì nhắc tới Trần Trầm.
- Sư muội, ngươi cảm thấy Trần Trầm mang cờ Thiên Đạo vào Lê Tiên tông chúng ta kia, là người thế nào?
- A! Trần Trầm... Đương nhiên là...
Trần Trầm theo bản năng muốn khen một hồi, nhưng mà lời đến khóe miệng lại sửa lại miệng.
- Người kia không phải người tốt, dựa vào thông đồng nữ nhân để đi lên, quả thực hổ thẹn!
Sở Vân nghe được đánh giá này cũng cười lắc đầu, trong mắt càng là lóe lên một đạo quang mang sắc bén.
- Sư muội, lời ấy sai rồi, ta ở chung với hắn được một đoạn thời gian, biết được hắn không phải tự nguyện tiến vào Lê Tiên tông ta. Người này từ bên ngoài không thể nhìn ra được tốt xấu, trên thực tế là giấu tài. Ta đoán chỉ cần để hắn tìm thấy cơ hội, hắn tám chín phần mười sẽ chạy ra khỏi Lê Tiên tông chúng ta.
- Thật sao? Vậy chẳng phải là tông chủ sẽ tức chết đi được?
Trần Trầm sờ lên cái trán, thần tình có chút xấu hổ.
- Tông chủ có thể tức chết đi được hay không thì ta không biết, nhưng Trần Trầm này không thể khinh thường, ta dám đoán chắc, ngày khác khẳng định sẽ nhất phi trùng thiên.
Sở Vân lời thề son sắt nói, Trần Trầm nghe vậy cũng đã có một ít tin tưởng. Không ngờ nữ nhân này có lòng tin đối với mình như vậy, xem ra mình ở Lê Tiên tông còn chưa đủ điệu thấp...
Không cẩn thận, hiển lộ phong mang.
- Sư tỷ, Ngọc Đỉnh tông là tông môn như thế nào?
Trần Trầm không muốn trò chuyện tiếp về mình, tranh thủ thời gian đổi chủ đề.
- Ngươi cũng không phải lần đầu tiên đi, chưa biết rõ sao? Ta thấy ngươi là không quan tâm, có phải đã yêu mến nam tu nào hay không?
Sở Vân trêu đùa, dọa đến Trần Trầm liên tục khoát tay, thề thốt phủ nhận.
- Ngọc Đỉnh tông là một cường tông, luận thực lực so với mạnh hơn Lê Tiên tông chúng ta một cấp, nhưng mà nếu Tông chủ có thể thuận lợi bước vào Hợp Thể cảnh vậy thì không nói được rồi. Nội bộ tông môn này cực độ đoàn kết, đối ngoại thì hám lợi, trong tông môn có không ít lợi hại Luyện Đan Sư, chỗ luyện chế đan dược tiêu thụ khắp thành trì tông phái phương viên mấy chục vạn. Mấy chục vạn dặm địa giới quan đây, tuy không phải tông phái có thực lực mạnh nhất, nhưng cũng không phải tông phái nào cũng có thể tùy tiện trêu chọc.
Sau khi Sở Vân giới thiệu xong, Trần Trầm khẽ vuốt cằm, nhưng trong lòng thì càng hiếu kỳ....
Đợi đến bình minh, hai người dừng lại ở một thành nửa ngày, thuận tiện ăn uống chơi vui vẻ một đợt.
Sở Vân ở trong Lê Tiên tông thì cực kỳ đoan trang hữu lễ, nhưng ra khỏi tông môn, cũng không khác gì với nữ nhân trẻ tuổi bình thường, trông thấy đồ vật gì mới lạ đều nghĩ đến trực tiếp mua lại.
Du ngoạn nửa ngày, hai người không trì hoãn nữa, tốc độ cao nhất chạy tới Ngọc Đỉnh tông, ước chừng phi hành một ngày rưỡi, rốt cục tới địa giới Ngọc Đỉnh tông.
- Sư muội, đến Ngọc Đỉnh tông, ngươi không cần nói gì cả, mọi việc đều giao cho ta.
Mắt thấy sơn môn Ngọc Đỉnh tông đã tiến vào bên trong phạm vi thần thức, Sở Vân dặn dò một câu.
Trần Trầm nhẹ gật đầu, giữ im lặng, hiện tại hắn đang nghĩ thế nào để thoát khỏi nữ nhân này.
Phi chu dừng ở phía trước sơn môn Ngọc Đỉnh tông, Trần Trầm liếc mắt nhìn thấy trên núi đá ở cửa sơn môn có tiêu ký hình đỉnh quen thuộc, con ngươi nháy mắt co lại, một loại cảm giác vui sướng không gì sánh kịp xông lên đầu.
Ngọc Đỉnh tông lại thật có quan hệ với Ngọc Đỉnh đan tông ở Hạ giới!
Nói thật, nguyên bản hắn là không ôm hi vọng lớn bao nhiêu.
Thượng giới này có ngàn vạn tông môn, trùng tên khẳng định có không ít, nhưng giờ đây cả tiêu ký tông môn đều giống nhau, lại trùng hợp vậy thì có chút ít không nói được.
- Hai vị đạo hữu, đến Ngọc Đỉnh tông ta có gì muốn làm?
Hai người Sở Vân và Trần Trầm mới vừa lộ diện đã có một lão ẩu từ bên trong sơn môn đi ra.
Bà lão này già nhưng vẫn tráng kiện, ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã biết là cao thủ Phân Thần cảnh.
Trần Trầm có một ít thấp thỏm, hắn hiện tại đang dịch dung, cái này nếu như bị bà lão này nhìn ra, lại bị tại chỗ chỉ ra, vậy coi như thú vị.
Cũng may là ánh mắt bà lão này tập trung ở trên người Sở Vân, không quá lưu ý một tùy tùng như hắn.
- Tiền bối, ta là tu sĩ Lê Tiên tông, tới trước mua sắm đan dược.
Sở Vân cung kính nói, đồng thời lấy ra một thân phận lệnh bài.
- Lê Tiên tông, ta nhớ được, từng có không ít lần giao dịch với Ngọc Đỉnh tông chúng ta, các ngươi đi theo ta.
Lão ẩu quét mắt lệnh bài kia một chút, mang theo Sở Vân và Trần Trầm vào Ngọc Đỉnh tông.
Mới vừa một bước vào Ngọc Đỉnh tông, Trần Trầm đã không nhịn được quan sát bốn phía, muốn nhìn có quen thuộc trù tính hay không.
- Lần này các ngươi muốn mua bao nhiêu đan dược? Là trực tiếp mua hay là dự định chỉ định đan dược?
Trên đường, lão ẩu tùy ý hỏi.
- Trực tiếp mua sắm, chủ yếu lấy đan dược cần thiết cho tu sĩ Luyện Hư trở xuống tu luyện làm chủ, đại khái yêu cầu một ngàn viên.
Sở Vân không kiêu ngạo không tự ti trả lời.
- Một ngàn viên, đó cũng không phải là một con số nhỏ, Ngọc Đỉnh tông chúng ta sợ là không có nhiều tồn kho như vậy, trong đó còn có một phần là dự định của những tông phái khác.
Lão ẩu mặt lộ vẻ làm khó.
Sở Vân biết ý tứ của nàng, đây là muốn nâng giá, đối với cái này nàng đã sớm chuẩn bị, cười nói:
- Nếu thực tế thiếu hàng, vậy Lê Tiên tông chúng ta chỉ có thể bỏ gần tìm xa, đi những tông môn khác cầu mua.
Lão ẩu không nói, chỉ tiếp tục đi lên phía trước, cũng không lâu lắm đã mang theo hai người vào một đại điện.
Chờ hai người Sở Vân và Trần Trầm ngồi xuống, bà lão kia nhìn về phía một hướng khác, hình như là đang thần thức truyền âm.
Ngay sau đó, lại sau một lúc lâu, một lão giả áo mũ chỉnh tề đi đến.
Nhìn thấy lão giả này, Trần Trầm kém chút hoảng sợ nhảy dựng lên, trong ánh mắt tràn đầy nồng đậm chấn kinh và kinh ngạc!
Lão giả này lại là sư tổ của hắn! Lão tông chủ của Ngọc Đỉnh đan tông ở Hạ giới!
Giờ phút này, hắn xem như minh bạch cái gì gọi là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu.
Nguyên bản hắn đang còn muốn tìm kiếm Ngọc Đỉnh tông này một phen, không ngờ người sư tổ này lại chủ động chạy tới trước mặt hắn!
Nhưng mà so với lúc ở Hạ giới, người sư tổ này của hắn có chút thay đổi.
Không chỉ quần áo trở nên càng chỉnh tề, mà cả người đều nghiêm túc trang trọng hơn rất nhiều.
Đến Thượng giới này, lại lần nữa trở thành một tu sĩ bình thường, xem ra đối với hắn vẫn có ảnh hưởng nhất định.
- Thanh Mộc, sinh ý của Lê Tiên tông giao cho ngươi nói đi.
Lão ẩu phân phó một câu, sau đó lại trực tiếp thản nhiên rời đi.
Thanh Mộc thì yên lặng ngồi xuống đối diện Sở Vân, mặt mũi tràn đầy đều là khôn khéo.
Sư tổ ngay ở trước mặt, trong lòng Trần Trầm khó nén xúc động, nóng lòng lập tức nhận nhau, nhưng vì Sở Vân ở bên người, hắn không thể làm như vậy.
Nếu không chỉ sợ nữ nhân này trở mặt tại chỗ, do đó hắn chỉ có thể kích động nhìn Thanh Mộc, nháy mắt cũng không nháy mắt một cái.
Thấy một nữ tu ngây thơ nhìn mình như thế, Thanh Mộc hơi sửa sang lại mái đầu bạc trắng, hơi nhếch khóe môi lên.
Lê Tiên tông này còn coi là dựa vào nữ tu sĩ xinh đẹp là có thể đạt được ưu đãi?
Ha ha, quá ngây thơ rồi!
Ở Hạ giới lăn lộn nhiều năm như vậy, nhân sinh ta trải qua há những thổ dân Thượng giới các ngươi có thể so sánh?
Hôm nay, sẽ để cho các ngươi biết lão phu lợi hại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận