Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 300: Mây đen áp thành

Chương 300: Mây đen áp thànhChương 300: Mây đen áp thành
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Libra
--------------------
Về sau Phiên Thiên Yêu Hoàng được lão tổ trong tộc ban cho một món pháp bảo phòng hộ thần thức cực kỳ quý giá, được pháp bảo này, Phiên Thiên Yêu Hoàng dần hình thành thế vô địch trong Nguyên Thần sơ kỳ.
Đoạn thời gian trước, Phiên Thiên Yêu Hoàng ở trên chiến trường đánh bại tu sĩ nhân tộc Nguyên Thần trung kỳ.
Dù vậy, Phiên Thiên Yêu Hoàng không dám nói chính mình vô địch cùng cấp bậc.
Không nói đến nhân tộc, chỉ tính trong yêu tộc đã có cường giả cùng cấp bậc có thể kiềm chế gã.
Ví dụ như tộc Bất Tử Yêu Hoàng ở Bắc Cương, bước vào Nguyên Thần cảnh có thể niết bàn lặp đi lặp lại, Phiên Thiên Yêu Hoàng không tự tin có thể trong một cuộc chiến đánh chết đối phương rất nhiều lần.
Sau khi Phiên Thiên Yêu Hoàng giáng lâm cũng không vội vã hạ chiến thư, mà là lặng lẽ chờ đợi.
Một ngày sau.
Tộc Thần Giao ở Nam Cương một hơi đến bốn Yêu Hoàng Nguyên Thần sơ kỳ, ba người lệ thuộc tộc Thần Giao, là hậu bối trực hệ của Thiên Giao Yêu Tôn.
Còn có một Yêu Hoàng biến dị chưa từng lộ mặt trong yêu tộc, nhưng ba Yêu Hoàng tộc Thần Giao lấy gã dẫn đầu.
Sau khi bốn Yêu Hoàng này đến, cường giả các tộc bắt đầu nối liền không dứt, trong vòng một ngày, số Yêu Hoàng Nguyên Thần sơ kỳ trong Diệt Nhân Thành lên đến mười tám vị.
Hơn nữa đều không ngoại lệ, toàn là thiên tài yêu tu nổi tiếng lừng lẫy trong yêu tộc.
Thần Huyễn Yêu Hoàng nhìn một đám cường giả, trầm giọng nói:
- Cũng đông đủ rồi, ngày mai đi hạ chiến thư, trận chiến đầu tiên do ta thăm dò sâu cạn của hắn.
Những Yêu Hoàng này sở trường các loại trong thiên hạ, nếu bọn họ cũng không đánh lại nhân tộc kiêu ngạo kia thì có bao nhiêu yêu kéo đến cũng vô nghĩa.
Phiên Thiên Yêu Hoàng ngồi trong góc tường, cúi đầu, vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Ừm, hy vọng nhân tộc kia không khiến ta thất vọng.
Góc bên kia, một Yêu Hoàng người đầy lông chim đen lặng lẽ lấy cuốn sổ nhỏ ra, nhìn chữ ‘chính’ rậm rạp trên giấy, nhíu chặt mày:
- Trần Trầm này hình như là Trần Trầm đã nhổ lông điệt nhi của ta, hắn xem như đệ tử mạch Luyện Thể của Đại Chu. Dù lần này ta thắng thì tộc Bất Tử Yêu Hoàng của ta vẫn thắng ít hơn bọn họ một trận, thật khó xử.
Một đám Yêu Hoàng ôm các ý nghĩ khác nhau, bất giác trời đã sáng.
Nhìn Trấn Yêu Thành gần trong gang tấc, vẻ mặt đám Yêu Hoàng trở nên ác nghiệt vô cùng.
Hôm nay bọn họ chẳng những cần thắng Trần Trầm kia, càng phải cạnh tranh với các Yêu Hoàng có mặt.
Nếu như ai thắng Trần Trầm, chẳng những được Thiên Giao Yêu Tôn ban thương, càng có thể mơ hồ đè đầu yêu tộc khác.
Thù vinh như vậy đủ khiến bọn họ danh chấn yêu tộc.
Bình Sơn Yêu Hoàng nhìn đám cường giả ở sau lưng chực chờ hành động, gã phồng lên can đảm, hét to hướng Trấn Yêu Thành ở không xa:
- Trần Trầm, có dám ra đây đánh một trận không?!
Bình Sơn Yêu Hoàng dứt lời, Thần Huyễn Yêu Hoàng dẫn đầu bay ra Diệt Nhân Sơn.
Yêu Hoàng khác theo sau, mười mấy Yêu Hoàng hình thành u ám khổng lồ che lấp bầu trời Trấn Yêu Thành và Diệt Nhân Sơn.
Nhìn những hình dạng kỳ lạ ẩn hiện trong u ám, Trần Trầm ở trong thành vẻ mặt hờ hững.
Trần Trầm đang định bay ra thì bị Hạ Tích Sương kéo lại.
Trần Trầm quay đầu, cho nàng một ánh mắt yên tâm, nhẹ giọng nói:
- Không sao đâu, ta cũng muốn biết mình có thật sự vô địch cùng cảnh giới.
Hạ Tích Sương thả tay ra, tuy rằng không nói chuyện, nhưng khích lệ và lo lắng đều viết tại trên mặt.
Trần Trầm mỉm cười, bay ra Trấn Yêu Thành.
Ngay sau đó, thiên địa bỗng nhiên phát sinh biến hóa lớn.
Một con giao to và một khuôn mặt già nua khổng lồ cùng xuất hiện bên trên bầu trời Diệt Nhân Sơn và Trấn Yêu Thành.
Không ngờ Luyện Hư của nhân tộc hôm đó và Thiên Giao Yêu Tôn cùng giáng lâm, đến xem cuộc chiến!
Ngoài ra, còn có vô số hơi thở siêu khủng bố như ẩn như hiện, không biết là cường giả ở đâu dòm ngó nơi đây.
Cảm thụ từng đợt hơi thở như có như không, Trần Trầm nét mặt có chút khẩn trương, lơ đãng liếc mắt tay phải của mình.
Trên tay phải của Trần Trầm có thêm một lớp bao tay, đó là báu vật dạo gần đây hắn đào ra.
Bao tay hôm đó Ngọc Quỳnh tặng cho hắn khá tốt, nhưng dù sao là đột ngột nảy ý tặng, không giống bao tay mới này do Trần Trầm đặc biệt chuẩn bị.
Có hai lớp phòng hộ, Trần Trầm không biết có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở của Phá Ách Ấn được không.
Luyện Hư bên nhân tộc còn đỡ, cho dù bị phát hiện thì Ngọc Quỳnh đánh tiếng giải thích một phen, những Luyện Hư này chắc sẽ không khó xử chính mình.
Nhưng Luyện Hư yêu tộc thì rất khó nói.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm thầm siết chặt nắm đấm, ở trong lòng quyết tâm lát nữa tuyệt đối không đến gần Diệt Nhân Sơn, chỉ chiến đấu bên trên Trấn Yêu Thành.
Thần Huyễn Yêu Hoàng bất giác đến gần trước mặt Trần Trầm chưa đủ một nghìn thước, gã thấy rõ mặt mày và các loại chi tiết của hắn.
Thấy Trần Trầm mặt nghiêm túc thì Thần Huyễn Yêu Hoàng cười trêu:
- Ngươi đang hồi hộp sao?
Đối phương hồi hộp chứng minh chịu áp lực lớn, đây là tin tức tốt cho Thần Huyễn Yêu Hoàng.
Trần Trầm không đáp lại, vẻ mặt cực kỳ nghiêm nghị, chẳng qua khí thế trên người càng lúc càng mạnh, dần dần hình thành một đợt sóng linh lực mạnh mẽ ập về phía Thần Huyễn Yêu Hoàng.
Thần Huyễn Yêu Hoàng chẳng chút tỏ ra yếu thế, tu vi Nguyên Thần sơ kỳ hiển lộ không thể nghi ngờ, sáu cái đuôi như rong huơ qua huơ lại sau lưng gã, trên mỗi cái đuôi tỏa ra hơi thở cực kỳ mạnh mẽ.
Một người một yêu cách không khí đối diện, khoảng hư không giữa họ mơ hồ có tiếng sấm nổ.
Trên đầu tường Trấn Yêu Thành, Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nhìn cảnh này, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc:
- Cả hai đang so thần thức.
Đừng nhìn một người một yêu ở trên trời không có đấu pháp kịch liệt gì, nhưng rất hung hiểm.
Vì so đấu thần thức, sơ sẩy một cái là sẽ gặp kết cục lưỡng bại câu thương.
Cửu Vĩ Thiên Hồ thua, đi xuống dưỡng thương là được, nhưng nếu Trần Trầm thua thì tiếp theo nên ứng đối thế nào?
Phải biết rằng, hôm nay có nhiều cường giả Luyện Hư đến, không chỉ vì xem một trận chiến đấu.
Hạ Tích Sương nghe lời sư phụ nói, tay càng siết chặt Trầm Sương kiếm, thậm chí run nhẹ, đôi mắt sáng phản chiếu bóng dáng Trần Trầm trên trời cao.
. . .
- Hồ ly tinh này gian xảo quá.
Trần Trầm liên tiếp ngưng tụ vài luồng thần thức công kích đều không thể lay động Thần Huyễn Yêu Hoàng kia.
Bởi vì Thần Huyễn Yêu Hoàng tập trung tất cả tinh lực vào phòng thủ, không hề công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận