Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 305: Thiêu kiêu mạnh nhất nhân tộc

Chương 305: Thiêu kiêu mạnh nhất nhân tộcChương 305: Thiêu kiêu mạnh nhất nhân tộc
         Có trữ vật giới này ở, cường giả Luyện Hư sơ kỳ muốn nhanh chóng diệt hắn cũng không dễ dàng.
Thời gian đó đủ cho hắn cầu viện.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm vì Thiên Tà đạo chủ mà sinh ra bóng ma tâm lý cũng vơi bớt đôi chút.
Trần Trầm thầm đắc ý:
- Ha ha, cho dù không cần hệ thống, toàn bằng sức hấp dẫn cá nhân thì ta cũng có thể kiếm được nhiều báu vật!
Nhưng khi xoay người đối diện Trấn Yêu Thành thì Trần Trầm lại đổi thành vẻ mặt nghiêm nghị.
Trần Trầm nhẹ nhàng bay về Trấn Yêu Thành, thấy Hạ Tích Sương sắc mặt tái nhợt, Trần Trầm có chút áy náy không yên, nhanh chóng nặn ra nụ cười:
- Ta không sao, thế nào? Ta lợi hại hay không?
Hạ Tích Sương không nói chuyện, trong mắt ngấn lệ.
Trần Trầm đau lòng, bất chấp người đầy máu vội ôm Hạ Tích Sương vào lòng, nhẹ giọng nói:
- Yên tâm, ta không dễ chết như vậy, nàng đừng khóc, nhìn nàng đau lòng mà ta khổ sở còn hơn bản thân bị thương.
Câu này thốt ra, đệ tử nữ ở xung quanh hâm mộ không thôi.
Thần tiên quyến lữ, đến thế này là cùng. Tiếc rằng bọn họ không gặp được người tốt giống Trần sư huynh.
Anh tuấn tiêu sái, thiên tư trác tuyệt, vô địch cùng cảnh giới cũng đành thôi, mấu chốt là làm người chính trực, lòng dạ rộng lớn, bình dị gần gũi, ra tay rộng rãi.
Đối đãi tình cảm thì chung thủy, nói chuyện ngọt như bôi mật.
Người như vậy ôm hết ưu điểm vào người, trên trời tạo ra hắn không dễ dàng gì, không ai dám mơ sẽ có người thứ hai.
Hạ Tích Sương cố nén trong lòng chua xót, lộ ra nụ cười.
Trần Trầm an ủi dỗ dành.
. . .
So với Trấn Yêu Thành một mảnh hài hòa thì Diệt Nhân Thành như tổ chức tang lễ, ai nấy đều mặt như đưa đám.
- Cáo từ.
Phiên Thiên Yêu Hoàng chắp tay với chúng yêu, người đầy máu bay ra Diệt Nhân Thành.
Thần Huyễn Yêu Hoàng sắc mặt tái nhợt giống như giấy trắng, bỏ lại một câu rồi lủi thủi rời đi:
- Ài, không ngờ đợt này chúng ta thành đá kê chân cho người khác, ta thật sự không mặt mũi tiếp tục ở lại nữa, tạm biệt.
Yêu Hoàng khác thấy thế cũng không ở lại, lần lượt rời đi.
Không lâu sau, Yêu Hoàng xứ ngoài đến đều giải tán, chỉ để lại đống lông gà trong Diệt Nhân Thành.
Đám Yêu Hoàng trở về, cái tên Trần Trầm rất nhanh truyền khắp hai tộc người, yêu, biệt hiệu vô địch cùng cảnh giới cũng tùy theo truyền ra ngoài.
Bên nhân tộc đồn càng dữ dội hơn, người người đều biết đệ tử của Thánh Nữ Ngọc Đỉnh Đan Tông, Trần Trầm ở trước Trấn Yêu Thành liên tục đánh bại mười sáu Yêu Hoàng của yêu tộc.
Đưa mắt nhìn nguyên nhân tộc, bỏ những đại năng cảnh giới Luyện Hư, số lượng Tiên Thiên Linh Thể đại khái có mười người.
Ở trước kia, chẳng ai rõ người nào có thiên phú càng mạnh hơn.
Nhưng hiện giờ trong lòng đa số tu sĩ nhân tộc đã có đáp án.
Trần Trầm của Ngọc Đỉnh Đan Tông là thiên kiêu mạnh nhất toàn bộ nhân tộc hiện nay, không có người thứ hai.
Thậm chí có thể nói là thiêu kiêu mạnh nhất trong hai tộc người, yêu.
Nghĩ đến đây, nhiều nhân tộc cảm giác hãnh diện, trong lòng càng tràn ngập hy vọng.
Đợi thiên kiêu này lớn lên thì nhân tộc không thể nào diệt tuyệt!
. . .
Vài ngày sau.
Thiên kiêu mạnh nhất nhân tộc Trần Trầm đang suy nghĩ có nên đẩy tu vi Luyện Thể lên Nguyên Anh đỉnh, độ Luyện Thể đại kiếp nạn hay không.
Đột nhiên hư không bên người dao động, Viên Kình Thiên hiện hình.
- Sư huynh, ta đã mang ám vệ đến, hiện giờ trong hai mươi người đã có sáu người bước chân vào Nguyên Thần cảnh.
Nghe vậy, Trần Trầm nhẹ gật đầu.
Từ sau khi Lão Hắc bị mang đi, Trần Trầm không ra nhiệm vụ nào cho ám vệ, khiến bọn họ an tâm tu luyện, hắn cung cấp nhiều thiên tài địa bảo như vậy cuối cùng cũng có thành quả.
- Vô Phong Sơn ổn chứ?
- Tạm ổn, hồ ly tinh bằng hữu của sư huynh đã trở thành Yêu Hoàng, đặt Đại Tấn vào lãnh địa của nàng, hơn nữa không khó xử bất cứ ai trong Đại Tấn.
- Hừ! Cho nàng hai lá gan cũng không dám, ta hiện tại chính là . . . Thôi thôi, làm người phải ít gây chú ý.
Trần Trầm buột miệng định thổi phồng, nhưng ngẫm nghĩ lại thôi.
Dù sao hắn là người vừa ít muốn gây chú ý vừa có nội hàm.
Tuy Viên Kình Thiên không nghe Trần Trầm nói hết câu nhưng trên mặt vẫn tràn ngập sùng bái.
Trần Trầm liếc qua Viên Kình Thiên, cười nói:
- Kình Thiên, là vàng thì sẽ sáng lên, ví dụ như ta, thật ra từ khi ta bước lên đường tu luyện liền biết mình là người có thiên phú cao nhất đương thời. Cho nên hiện giờ được danh hiệu thiên kiêu mạnh nhất không khiến lòng ta dao động. Ngươi cũng vậy, ta cảm thấy ngươi có thiên phú trở thành đệ nhất sát thủ đương thời.
Viên Kình Thiên mắt sáng ngời, trong lòng được cổ vũ.
Trần Trầm nói tiếp:
- Còn nữa, ra ngoài gặp người đừng luôn miệng nói là sư đệ của ta, tuy đây là chuyện đáng giá kiêu ngạo nhưng ngươi càng nên làm tốt bản thân. Ta hy vọng tương lai có người nhắc tới tên ngươi sẽ không nói câu ngươi là sư đệ của Trần Trầm mà là ngươi là sát thủ mạnh nhất thế gian này, hiểu chưa?
Viên Kình Thiên gật mạnh đầu:
- Sư huynh! Ta hiểu được!
Thật ra gã biết nhiều kỹ xảo ám sát, nhưng không biết tại sao đều quên.
Khi nào vào phút mấu chốt mới tự dưng nhớ ra, phản xạ nhớ một, hai chiêu.
Hiện giờ được sư huynh khích lệ, Viên Kình Thiên cảm thấy mình nên cố gắng nhớ lại, hồi tưởng những chiêu số bị quên.
Trần Trầm vui mừng cười:
- Hiểu được thì tốt.
Ngay lúc này, một lệnh bài truyền tấn luôn nằm im trong trữ vật giới bỗng phát sáng, khiến nụ cười đông trên mặt Trần Trầm.
- Tất cả thành viên Thiên Tà từ Nguyên Thần cảnh trở lên trong vòng ba ngày chạy tới Bắc Cương, có chuyện quan trọng cùng nhau thương nghị.
Nhìn tin tức trong lệnh bài truyền tấn, Trần Trầm bất đắc dĩ thở dài:
- Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi.
Nếu gia nhập Thiên Tà thì hắn phải đi.
Thiên Tà đạo chủ không ngốc, hắn đồng ý gia nhập Thiên Tà nhưng không tuân theo mệnh lệnh, sợ rằng sẽ bị người ta đập chết.
- Sao thế sư huynh?
Trần Trầm vỗ vai Viên Kình Thiên, thở dài thườn thượt:
- Không có gì, Kình Thiên, chúng ta sống ở trên đời này thật không dễ dàng.
Nếu Viên Kình Thiên là dưới tay của hắn thì cũng xem như người của Thiên Tà.
Nghĩ vậy, Trần Trầm trong lòng dễ chịu chút, dù sao không phải một mình hắn gia nhập tổ chức hắc ám này.
Viên Kình Thiên gãi đầu, hoang mang hỏi:
- Tại sao không dễ dàng?
Gã cảm giác mình khá hạnh phúc.
Viên Kình Thiên đâu biết rằng đã bị Trần Trầm âm thầm quy hoạch vào trong tổ chức hắc ám.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận