Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 476: Diệt Tông.

Chương 476: Diệt Tông.Chương 476: Diệt Tông.
.Chương 476: Diệt Tông.
- Ta dẫn ngươi đi gặp Long trưởng lão.
Đệ tử kia rõ ràng cũng được biết Phục trưởng lão vẫn lạc chuyện, gặp Bạch Long may mắn còn sống sót trở về, trước tiên nghĩ đến đương nhiên là mang Bạch Long đi gặp trong tông môn còn lại một Hợp Thể Trưởng lão.
- Ân!
Bạch Long gật đại đầu long to lớn một cái, trong mắt lóe lên vẻ kinh hoảng.
Đệ tử kia chỉ tưởng nó là nghĩ mà sợ, cũng không nghĩ quá nhiều.
...
Trong miệng Bạch Long, Trần Trầm cũng không nhàn rỗi, thừa dịp nháy mắt thời gian này, hắn lấy nhẫn trữ vật của Phục trưởng lão ra, kiểm tra một phen.
Trong đó có chừng hơn mười vạn Linh Thạch cực phẩm và hơn một trăm khối Linh Tinh.
Không thể không nói, Tà Long tông so với Kim Thánh tông giàu hơn không ít, chỉ Linh Tinh này, Kim Tông chủ đã không bỏ ra nổi.
Ngoại trừ những linh thạch Linh Tinh này, còn có mấy cái vòng tròn giống với cái bọc trên cổ Bạch Long.
Thứ này tên là Ngự Vòng, chỉ ở Tà Long tông mới có, Trần Trầm xem chừng hiệu quả so với Kim Cô Chú trong Truyền thuyết thần thoại ở kiếp trước không sai biệt lắm.
Hắn vốn cho là Tà Long tông ngự thú dựa vào là cảm hóa, hiện tại xem ra là hắn suy nghĩ nhiều.
Bên cạnh vòng tròn, còn có mười mấy loại pháp bảo, tất cả đều là tinh phẩm.
Cuối cùng còn có mấy cái ngọc giản, Trần Trầm nhìn một chút, ngoại trừ một cái có thể trực tiếp xem xét ra, nhưng cái khác hắn căn bản mở không ra, rất rõ ràng là dùng thủ đoạn bảo mật đặc biệt nào đó, có lẽ là bí tịch độc môn của Tà Long tông.
Về phần cái có thể mở ra chính là bí thuật tên “Sưu Hồn thuật”.
Bí thuật này có thể dùng thần thức cường đại trực tiếp xâm nhập trong thức hải kẻ yếu, kiểm tra ký ức của đối phương, là một loại thiên môn bí thuật.
Không đợi Trần Trầm tiếp tục nghiên cứu một chút, bên ngoài Bạch Long đã bị đệ tử kia dẫn tới trước mặt Long trưởng lão.
Sắc mặt Long trưởng lão âm trầm, lạnh lùng nói:
- Phục trưởng lão chết rồi, ngươi còn có mặt mũi trở về, nói, là ai giết Phục trưởng lão!
Bạch Long phản xạ có điều kiện lạnh run một cái, tiếp đó nhỏ giọng trả lời:
- Cụ thể người nào ta không rõ ràng, nhưng mà khi đó Phục trưởng lão dùng lưu ảnh thạch ghi chép tướng mạo những người kia, đồng thời ném cho ta.
- Đưa lưu ảnh thạch đây, cho ta xem một chút!
Long trưởng lão đưa ra tay, có chút vội vàng nói.
Phục trưởng lão chết rồi, đây đối với Tà Long tông chính là đại sự, hắn đang lo không giải quyết được, không ngờ lại lưu lại lưu ảnh thạch.
Có lưu ảnh thạch, vậy thì dễ làm.
- Lưu ảnh thạch giấu ở trong miệng ta.
Bạch Long trả lời, tiếp đó há miệng ra.
Long trưởng lão theo bản năng nhìn vào trong miệng nó, một giây sau, một vệt quang hoa loá mắt tột cùng từ trong miệng Bạch Long nở rộ, càng có một đóa liên hoa chậm rãi nở rộ.
Long trưởng lão ý thức xuất hiện như thế trong nháy mắt hoảng hốt, một giây sau, Ngạo Vũ đã từ trong miệng Bạch Long chui ra, một cái nuốt Long trưởng lão xuống.
Kẽo kẹt kẽo kẹt!.
Một hồi âm thanh nhai kỹ làm cho người ta phát lạnh vang lên, Long trưởng lão căn bản không kịp phản ứng, nhục thân đã tan vỡ.
Ngay sau đó Trần Trầm và Lê Tiên đồng loạt ra tay, cường giả Hợp Thể cảnh lưu thủ ở Tà Long tông hoàn toàn chết đi.
- Không ngờ, ta cũng chém giết tu sĩ Hợp Thể, tiểu hỗn đản, ta xem như trên thuyền giặc của ngươi!
Nhìn hoàn cảnh chung quanh, Lê Tiên có chút buồn vô cớ nói.
Vẻ mặt Trần Trầm lạnh lẽo giải quyết đệ tử Tà Long tông vẫn còn trong trạng thái ngơ ngác, thản nhiên nói:
- Hôm nay nếu có thu hoạch gì, đều dùng đến phát triển Lê Tiên tông.
Nghe nói như thế, phiền muộn trên mặt Lê Tiên biến mất, lấy ra một cái mặt nạ kéo lại, biến thành một tráng hán thô kệch, sau đó thân hình lóe lên rồi biến mất tại chỗ.
Sau một khắc, xa xa sáng lên hỏa quang mãnh liệt.
- Ngự Long trì ở đâu?
Trần Trầm cũng lười dùng hệ thống, trực tiếp hỏi Bạch Long, đồng thời cũng thay đổi tướng mạo của của mình.
- Ở... Ở nơi đó, ta đưa các ngươi đi!
.
Thân hình Bạch Long run lên, sau lưng Trần Trầm bay về chỗ sâu Tà Long tông.
Về phần Ngạo Vũ đã biến thành khổng lồ ngàn mét, một cái đuôi quét tới, đỉnh núi phía dưới trực tiếp bị mất sạch hôi phi yên diệt.
- Xảy ra chuyện gì?
- Nhanh đi tìm Long trưởng lão! Có Hợp Thể hậu duệ Chân Linh đột kích!
- Khai trận phương thức!
Trong lúc nhất thời vô số âm thanh ồn ào tràn ngập Tà Long tông, hơn ngàn tu sĩ đi ra, nhìn thấy bên ngoài là một mảnh hỗn loạn, đều có chút mờ mịt lúng ta lúng túng.
...
Trần Trầm đi tới Ngự Long trì, một nhóm Yêu Thú hậu duệ Chân Linh ở trong hình như cảm nhận được hỗn loạn bên ngoài, trở nên có chút xao động.
Càng có mở ra linh trí trực tiếp hô to kêu lớn lên, một bộ dáng Phong Ma.
Trần Trầm không chút suy nghĩ đã phá cấm chế của Ngự Long trì, xong đều lấy xuống Ngự Vòng trên cổ những con yêu thú này.
Hống!
Ngao!
Những yêu thú này cũng không khách khí, từng cái so với lồng mãnh hổ còn mạnh hơn, kêu gào rống giận ra ngoài tàn phá 4 phía.
Tu sĩ Tà Long tông nghe được động tĩnh chạy đến nhìn thấy tình cảnh này quay đầu bỏ chạy, còn không chạy ra bao xa đã bị đuổi kịp, tiếp đó bị nuốt sống.
Trần Trầm đè nén khó chịu trong lòng, cuối cùng thở dài thật sâu.
Thượng giới này chính là một thế giới như vậy, phát huy pháp tắc mạnh được yếu thua đến cực hạn.
Hắn và Tà Long tông nguyên bản không có mâu thuẫn trực tiếp, thế nhưng giờ đây, hắn vì bảo trụ Ngọc Đỉnh tông cần phải phá hỏng Tà Long tông này.
Trách chỉ có thể trách Tà Long tông xui xẻo.
Lắc đầu, hắn quay người rời khỏi, đồng thời trong đầu hỏi thăm hệ thống.
- Hệ thống, Ngọc Đỉnh chân nhân ở đâu?
Hỏi thăm mấy lần xong, đạt được đáp án chính xác, Trần Trầm lập tức theo hệ thống chỉ dẫn, đi tới phía trước một kiến trúc bình thường.
Bốn phía kiến trúc này hiện đầy trận pháp, Trần Trầm thông qua hệ thống tìm được trận nhãn, rất nhanh đã phá vỡ trận pháp.
Loại khốn trận này khó phá trận là người trong trận, mà người ngoài trận muốn phá trận cũng không khó.
Vừa phá trận Ngọc Đỉnh chân nhân đã vọt ra, nhìn thấy tình huống hỗn loạn bên ngoài xong, hắn ngơ ngác.
- Ngọc Đỉnh tiền bối, có khoẻ hay không?
Trần Trầm cười lên tiếng chào, khôi phục nguyên trạng.
Ngọc Đỉnh chân nhân vậy mới quay đầu lại nhìn về phía Trần Trầm, đồng thời cũng ý thức được cứu hắn đi ra ngoài là người trẻ tuổi trước mặt này.
Lúc này, Trần Trầm nở nụ cười ôn hòa, bởi vì không động thủ, trên mình không nhuốm bụi trần, lại phối hợp hỏa quang thấu trời làm bối cảnh, và vô số thanh âm ồn ào, loại cảm giác mâu thuẫn này làm Ngọc Đỉnh chân nhân trong lúc nhất thời không ngờ lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Qua thật lâu, hắn mới hỏi dò:
- Đây đều là thủ bút của ngươi?
- Thiên thời địa lợi nhân hoà mà thôi, không đáng nhắc đến.
Trần Trầm giải thích nói.
- A.
Ngọc Đỉnh chân nhân thở dài, cũng không nói gì lời cảm tạ, không ngờ lại xoay người sang chỗ khác giết người.
Trần Trầm có chút kinh ngạc, một lát bất đắc dĩ cười nói, thần thức cảm ứng một lần bốn phía xong, hắn không vội vã đi tìm bảo khố của Tà Long tông, mà trước bay đến trong một đại điện.
Trong đại điện này để đó lít nha lít nhít ngọc giản, lúc này những ngọc giản này như đốt pháo lốp bốp sụp đổ.
Rất hiển nhiên, đây đều là mệnh giản của tu sĩ Tà Long tông, mà mệnh giản sụp đổ thì đại biểu đang có lượng lớn tu sĩ Tà Long tông vẫn lạc.
Trần Trầm không chút suy nghĩ, một bàn tay đi xuống, đập nát toàn bộ mệnh giản.
Ngay sau đó tìm được tàng thư các của Tà Long tông, một trận phá hoại xong, đem đủ loại đăng ký tin tức, và ghi chép lịch sử trước kia của Tà Long tông tất cả đều hủy không còn một mảnh.
Cái này tốt, chờ người Tà Long tông bên ngoài trở về, ai cũng không nghĩ ra Ngọc Đỉnh tông.
Tất nhiên, bọn hắn trở về nhìn thấy cảnh tượng này, khẳng định cũng không có thời gian nghĩ đến Ngọc Đỉnh tông gì.
Thậm chí Phục trưởng lão chết bọn hắn đều không rảnh đi điều tra.
Tông môn đều bị hủy, còn nói cái gì Phục trưởng lão.
Hắn có thể tưởng tượng ra được dáng dấp ngơ ngác của Tông chủ Tà Long tông sau khi trở về tông môn.
Ha ha.
Trần Trầm cười khẽ một tiếng, chụp một đệ tử Truyền tin đang lén truyền tin thành bột mịn.
Hôm nay hắn muốn hủy diệt toàn bộ mọi vật liệu có thể lưu lại tin tức ở nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận