Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 467: Đục Nước Béo Cò

Chương 467: Đục Nước Béo CòChương 467: Đục Nước Béo Cò
.Chương 467: Đục Nước Béo Cò
Mười mấy Chân Long Hậu Duệ Phân Thần cảnh.
Sắc mặt Trần Trầm tối đen, trước đây bên ngoài tìm tới tìm lui tìm không thấy một Hậu duệ Chân Linh, nơi này lại tụ tập một đống.
Mười mấy Chân Long Hậu Duệ Phân Thần cảnh, hắn lại cảm thấy không có gì, thật sự là bành trướng...
Nhưng mà, hiện thực là thế cục hiện tại, đừng nói mười mấy Chân Long Hậu Duệ Phân Thần cảnh, coi như là đến ba bốn con hơi ngăn chặn Lê Tiên một thoáng, để cho lục sắc cự long kia vọt lên xuất thủ, tình huống cũng sẽ trở nên phi thường hỏng bét.
Nghĩ tới đây, hắn quát với Thanh Nham và Kim Tông chủ trên bầu trời:
- Hai vị đạo hữu, muốn vung ra một kiếm như vừa rồi, ta phải tích súc một đợt lực lượng! Các ngươi kéo dài nửa khắc đồng hồ! Ta trước đến phía dưới tránh một chút!
- Thiên Vận đạo hữu yên tâm! Nửa khắc đồng hồ chúng ta vẫn có thể đứng vững!
- Tốt! Nửa khắc đồng hồ thì nửa khắc đồng hồ!
Hai người Kim Tông chủ và Thanh Nham đồng thời đáp, sau đó xuất thủ càng mãnh liệt.
Thiên Vận Tử này phát ra một kích cường đại như vậy vậy mà chỉ cần tích súc lực lượng nửa khắc đồng hồ, thật sự là hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của bọn hắn.
Xem ra trận chiến này tất thắng!
Nghĩ đến Thi hài của Chân Long phía dưới, trong lòng hai người càng nóng lên, không ngờ lại càng đánh càng hăng, Thanh Nham càng đè đối thủ xuống hạ phong.
Nhìn một màn này, Trần Trầm cẩn thận từng li từng tí rơi xuống đất, mặt mo hơi đỏ lên.
Nửa khắc đồng hồ hắn làm sao có khả năng tụ lực hoàn thành, tình huống hiện tại của hắn ít nhất phải khôi phục một ngày mới có thể đạt tới trạng thái toàn thịnh.
Về phần nói nửa khắc đồng hồ... Tuy nói là như thế nhưng hắn cũng không có nói chống xong nửa khắc đồng hồ, lại có thể phát đại chiêu...
Đến lúc đó vẫn phải chống hơn nửa ngày! Tất nhiên, lời này hắn không thể nói được, nếu không Kim Tông chủ và Thanh Nham sao có thể có trạng thái tốt như hiện tại?
- Ngang!
Từ xa truyền đến một hồi tiếng long ngâm, ngay sau đó hơn mười Chân Long Hậu Duệ hình dạng khác nhau kích xạ đến, không nói hai lời nhào tới Lê Tiên đang không ngừng công kích đối với Thi hài của Chân Long.
Trên trán Trần Trầm thấm ra mồ hôi lạnh, một giây sau, mắt hắn sáng lên, trực tiếp phóng Ngạo Vũ ra.
Khoan hãy nói, Ngạo Vũ là Phân Thần cảnh, lại là Chân Long Hậu Duệ, những người khác lại đang toàn lực chiến đấu, nó bất ngờ xuất hiện lại không bị người chú ý.
- Ngạo huynh, mượn miệng ngươi để cho ta tránh một chút!
Sau khi Trần Trầm triệu hồi Ngạo Vũ ra, vội vàng nói.
Ngạo Vũ nghe vậy đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức phản ứng lại, lập tức mở miệng rộng ra, một cái nuốt Trần Trầm vào.
Giờ phút này, Ngạo Vũ thân dài vài trăm mét, Trần Trầm ở trong miệng nó so với hàm răng không chênh lệch nhiều, đối với nó không ảnh hưởng nhiều lắm.
Sau khi nuốt Trần Trầm vào, nó cũng gia nhập vòng chiến đấu với Lê Tiên, nhưng mà cũng làm trở ngại chứ không giúp gì, giận đến Chân Long Hậu Duệ khác liên tục gào thét.
Trần Trầm trốn ở trong miệng Ngạo Vũ, trong đầu hiện lên không ít ý nghĩ.
Giờ đây bày ở trước mặt hắn có hai lựa chọn, thứ nhất, chính là một mực trốn ở đó, chờ sau này đục nước béo cò rời khỏi nơi này.
Trong lúc này nhiều nhất còn có thể để Ngạo Vũ nuốt Lê Tiên, về phần Kim Tông chủ và Thanh Nham thì phải phó thác cho trời.
Nếu không nhiều người như vậy đều bị một Chân Long Hậu Duệ Phân Thần cảnh nuốt, vậy thì đồ đần đều có thể nhìn ra có vấn đề.
Mà Kim Tông chủ và Thanh Nham chết không có ai trợ lực, Thi hài của Chân Long này hắn cũng sẽ không cần suy nghĩ.
Về phần lựa chọn thứ hai, dĩ nhiên chính là liều một phen!
Khi Trần Trầm chần chờ, bên kia Lê Tiên lại không chịu nổi, thấy vậy trong lòng hắn lập tức có quyết định.
...
Sau một lát, Ngạo Vũ chủ động tiến tới trước mặt Lê Tiên, Lê Tiên cũng không khách khí, một chưởng rơi xuống, oanh một tiếng chụp Ngạo Vũ về phía Thi hài của Chân Long phía dưới.
Ngạo Vũ hét thảm một tiếng, như là sao băng đâm về phía thi hài của Chân Long.
Mấy con Chân Long Hậu Duệ Phân Thần kỳ thấy vậy cực kỳ hoảng sợ, tranh thủ thời gian ngăn cản, lại bị Ngạo Vũ lơ đãng tránh né ra.
Lục sắc cự long kia thấy vậy gầm thét một tiếng, một cái đuôi đánh về phía Ngạo Vũ.
- Nhanh điều chỉnh thân vị!
Nhìn thấy cái đuôi lớn gào thét đến, Trần Trầm vội vàng truyền âm nói.
Ngạo Vũ không kịp nghĩ nhiều, hơi nhích qua bên cạnh một chút, một giây sau cái đuôi lớn kia trực tiếp đánh vào bụng nó.
Ầm ầm!
Một tiếng vang trầm, tốc độ của Ngạo Vũ nhanh hơn, cuối cùng rầm một tiếng, đâm vào mặt đất bên cạnh thi hài Chân Long, khoảng cách đến Thi hài Chân Long chỉ có nửa mét.
Lục sắc cự long thấy heo đồng đội không biết từ chỗ nào xuất hiện không đụng vào Thi hài của Chân Long, thở dài nhẹ nhõm, lại lần nữa đuổi tới Lê Tiên.
Lê Tiên đối mặt lục sắc cự long này căn vốn không thể chống đỡ một chút nào, chỉ có thể vừa đánh vừa lui, vây quanh Thi hài của Chân Long.
...
- Trần đạo hữu, ta chỉ có thể giúp ngươi tới đây...
Phía dưới, Ngạo Vũ nôn một miệng lớn long huyết, suy yếu nói.
Nguyên bản dựa theo Trần Trầm tính toán, nó là chuẩn bị trực tiếp đâm vào vào Thi hài của Chân Long trong, kết quả có một chút sai lầm.
Nhưng mà may mà lục sắc cự long không hạ tử thủ, nếu không một cái đuôi kia đánh xuống, nó chỉ sợ đã đắp mộ.
- Đã đủ rồi.
Trần Trầm nhỏ giọng truyền âm nói, tiếp đó trong đầu yên lặng hỏi thăm hệ thống.
- Hệ thống, trong phương viên vạn mét, cái gì trân quý nhất?
- Hướng Tây kí chủ một ngàn hai trăm mét, có một viên Chân Long châu.
- Cái gì trân quý thứ hai?
- Hướng Tây Nam kí chủ 3,500 mét, có một đôi sừng rồng.
...
Trần Trầm hỏi mấy vấn đề, cơ bản xác định đồ vật quý giá nhất trên thi hài của Chân Long ở nơi nào.
Thời gian của hắn không nhiều, hắn không có thời gian chậm rãi tìm kiếm.
- Chân Long châu...
Trần Trầm nhìn về phía phương Tây, giờ phút này hắn còn ở trong miệng Ngạo Vũ, bốn phía một vùng tăm tối, điều này cũng làm cho hắn bình tĩnh lạ thường.
Long Châu nói cho cùng là nội đan của Chân Long, lúc trước, khi hắn bước vào Trúc Cơ đã từng từng nuốt nội đan của một con rắn Kết Đan.
Năng lượng trong nội đan vô cùng cuồng bạo, mới giúp hắn Trúc Cơ thành công.
Nghĩ tới đây, hắn nhỏ giọng hỏi:
- Ngạo Vũ, nếu ngươi nuốt Chân Long Châu, tu vi có thể đột nhiên tăng mạnh ư?
Thân thế to lớncủa Ngạo Vũ run nhè nhẹ, sau đó dùng thần thức trả lời:
- Có thể.
- Vậy ngươi nói nhóm Chân Long Hậu Duệ này, vì sao trông coi như bảo sơn thế cái lại không lợi dụng, cả Long Châu đều không lấy?
Trần Trầm cực kỳ không hiểu.
Ngạo Vũ trầm mặc chốc lát mới trả lời:
- Long tộc chúng ta quan niệm gia tộc rất mạnh, Chân Long chết đi này rất có thể là tổ tiên của tất cả Chân Long Hậu Duệ một giới này, tự nhiên không có con rồng di động thi thể tổ tiên, càng sẽ không nuốt Long Châu của tổ tiên.
Trần Trầm nghe vậy bừng tỉnh hiểu ra.
Long tộc quan niệm gia tộc mạnh hắn đã kiến thức qua, lúc trước ở Hạ giới, khi lần đầu tiên gặp được Ngạo Vũ, Ngạo Vũ nói lên yêu cầu là để cho hậu bối của nó tiếp tục đảm đương chủ nhân của Vô Tận Hải Đông Vực.
- Ngạo huynh, ta đi cướp Long Châu về cho ngươi, ngươi nuốt vào có gánh nặng trong lòng không?
Trần Trầm lại hỏi một câu.
-... Không có, nhưng mà…, mà thôi, hiện tại cũng không phải nghĩ những chuyện này.
Ngạo Vũ muốn nói lại thôi, cuối cùng hạ quyết tâm.
Giờ khắc này đã là sống chết trước mắt, nó cũng không phải hậu duệ của Chân Long này, có cái gì phải chần chờ
- Vậy là tốt rồi! Ngạo huynh, hôm nay chúng ta sẽ liều một phen!
Trần Trầm nhìn về phía phương Tây, mặc dù trước mặt là một màu đen kịt, nhưng Trần Trầm đã ở trong đầu tư tưởng ra vị trí Long Châu, đồng thời không ngừng mô phỏng tràng cảnh trộm Long Châu.
Cùng lúc đó, thần thức của hắn bao trùm toà bộ chiến trường, quan sát nhất cử nhất động của tất cả mọi người.
Thời gian một giây một giây trôi qua, bởi vì lúc trước nuốt đan dược, linh lực của Trần Trầm khôi phục một chút, giúp hắn có lực lượng đủ bay.
Sau một phút, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên.
Lúc này, ngoại giới trong lục sắc cự long vừa rồi đuổi tới Lê Tiên, đang chuẩn bị đến một cái hung ác.
Thanh Nham cũng tìm được cơ hội, chuẩn bị trọng thương đối thủ của hắn.
Kim Tông chủ điều khiển mười mấy món pháp bảo kịch đấu với hai Hợp Thể Chân Long Hậu Duệ cũng đến giai đoạn gay cấn.
Về phần những Phân Thần cảnh Chân Long Hậu Duệ kia thì dồn toan bộ lực chú ý lên người Lê Tiên, sợ nàng lại lần nữa công kích Thi hài của Chân Long.
Giờ khắc này, không có người nào chú ý tới Ngạo Vũ thụ thương phía dưới.
- Xông!
Trần Trầm khẽ quát một tiếng, nháy mắt Ngạo Vũ há hốc miệng ra, ngay sau đó hắn giống như mũi tên bắn về vị trí Chân Long Châu tồn tại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận