Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 605: Lấy Độc Trị Độc

Chương 605: Lấy Độc Trị ĐộcChương 605: Lấy Độc Trị Độc
.Chương 605: Lấy Độc Trị Độc
- Tai bay vạ gió a, ta đã sớm biết sẽ có việc này mà!
Trần Trầm mắng to một câu, vô ý thức liền muốn tránh, nhưng một giọt chất lỏng màu đen kia như là mọc thêm con mắt hướng hắn đuổi theo.
Thấy không cách nào trốn tránh, Trần Trầm chỉ có thể không thèm đếm xỉa, liên tiếp xuất ra bảy tám kiện pháp bảo không tệ ngăn tại trước người.
Xì xì xì!
Lại là một trận thanh âm kỳ quái vang lên, bảy tám kiện pháp bảo phòng hộ như giấy vậy biến thành tro bụi, ánh sáng lồng phòng hộ hình thành cũng không có bất kỳ tác dụng gì, trực tiếp bị xuyên thủng.
- Mẹ nó...
Trần Trầm thấp giọng thì thầm một câu, chất lỏng màu đen kia liền trực tiếp đánh vào trong cơ thể của hắn.
Cơ hồ trong nháy mắt, hắn đã cảm giác được một cỗ lực lượng tịch diệt pháp tắc cực kỳ cường đại đang phá hư bốn phía ở trong cơ thể mình, ngũ tạng lục phủ trong nháy mắt liền biến thành tro bụi.
Mặc dù lực lượng tịch diệt pháp tắc này vô cùng cường đại, nhưng Trần Trầm cũng không từ bỏ hi vọng, lập tức dùng sinh chi pháp tắc trùng sinh ngũ tạng lục phủ.
Chỉ bất quá ngũ tạng lục phủ vừa trùng sinh không chống nổi một giây, lại lần nữa biến thành tro bụi.
Cứ như vậy, tới tới lui lui, liên tiếp trùng sinh hủy diệt hơn mười lần, thẳng để hắn dục tiên dục tử, tịch diệt pháp tắc bên trong chất lỏng màu đen kia mới ít đi một tia.
Nhân cơ hội này, Trần Trầm tranh thủ thời gian vận dụng sinh chi lực lượng pháp tắc thử nghiệm ma diệt tịch diệt pháp tắc bên trong chất lỏng màu đen, quá trình này hắn đương nhiên là quen việc dễ làm.
Bất quá lúc này, hắn lại phải nghiêm túc gấp mười gấp trăm lần so với lần ma diệt tịch diệt pháp tắc trong cơ thể Thiên Hạt.
Mặc dù hắn còn có một bộ phân thân không tệ, nhưng thân thể tóc da thuộc về cha mẹ, hắn sao có thể dễ dàng buông tha?
Aiz, một giọt chất lỏng bên trong pháp bảo của người ta rơi xuống, chính mình cũng phải đem hết toàn lực đối đãi, lại nhìn trên bầu trời Thiên Hạt đối mặt sông lớn màu đen, Trần Trầm lúc này mới rõ ràng ý thức được chênh lệch cùng những cường giả đỉnh cao này.
Quả thực không thể so sánh!
Xem ra con đường tu chân, mình còn có cự ly rất dài cần phải đi.
Trên bầu trời biển cát cùng sông lớn màu đen quyết đấu lúc này đã lâm vào trong giằng co, biển cát mặc dù đụng một cái liền diệt, nhưng Hãn Hải đại sa mạc bao lớn?
Cho dù một mực diệt xuống, đoán chừng cũng phải trên vạn năm mới có thể tiêu hao hết hạt cát Hãn Hải đại sa mạc, đây chính là ưu thế tác chiến trên sân nhà.
- Chân Linh này khó diệt, không đáng chúng ta lại ra tay, rút!
Minh Hà Thánh tổ nhìn xem tình hình này, quả quyết nói, cùng lúc đó, sông lớn màu đen kia đã bắt đầu chảy trở về vào bên trong bát lớn màu đen kia.
Hai tên Đại Thừa đỉnh phong khác cũng không phải người không quả quyết, nghe được Minh Hà Thánh tổ không nói hai lời liền mở ra không gian thông đạo, rời xa nơi đây.
Lấy lực lượng ba người bọn họ, thật muốn động thần thức công kích triệt để xoá bỏ Chân Linh này cũng không phải không cách nào làm đến.
Nhưng sau khi trả đại giới lớn như vậy, không chiếm được Chân Linh tinh phách, chuyện này đối với bọn hắn đến nói liền có chút được không bù mất.
Bây giờ thế cục hai giới vi diệu, tùy thời cũng có thể lần nữa phát sinh đại chiến, thực tế bọn hắn không cần thiết vì tranh giành nhất thời, trả đại giới quá lớn.
Thiên Hạt thấy ba người rời đi cũng không có ngăn cản, càng không có truy kích, chỉ lẳng lặng mà nhìn phương hướng ba người đi xa, bên trong ánh mắt hiện lên như nghĩ tới cái gì.
- Thiên Hạt tiền bối! Cứu ta một chút!
Trần Trầm thấy trận đại chiến này cứ như vậy kết thúc đầu voi đuôi chuột, lúc này không lại lo lắng mặt mũi, há miệng lớn tiếng cầu cứu.
Bởi vì hắn bi ai phát hiện, một giọt chất lỏng màu đen trong cơ thể hắn kia, hắn muốn ma diệt chỉ sợ cũng phải cần lâu dài một năm, hơn nữa trong vòng một năm này, hắn còn phải nhiều lần tiếp nhận thống khổ ngũ tạng lục phủ bị hủy diệt.
Thiên Hạt nghe được tiếng kêu cứu Trần Trầm mới chậm rãi rơi xuống đất, biến thành nam tử tuấn tú.
Sau khi xem xét tình trạng trong cơ thể Trần Trầm một phen, hắn lắc đầu nói.
- Ta sẽ không cứu người.
Năm chữ ngắn ngủi để Trần Trầm nghe xong một trận lạnh tâm.
- Ngươi không cứu người còn giả vờ giả vịt nhìn cái gì? Đây không phải vô duyên vô cớ lừa gạt tình cảm người khác sao?
- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chỉ có thể dùng sinh chi pháp tắc từng chút một ma diệt chất lỏng màu đen này thôi sao?
Trần Trầm cười khổ nói.
Để hắn tiếp nhận loại đau khổ này một năm, không phải là không thể được, nhưng không tiếp nhận tóm lại sẽ tốt hơn, dù là trả thêm chút đại giới khác cũng được.
- Tịch diệt pháp tắc bên trong chất lỏng màu đen kia cực kì bá đạo, không chỉ có hủy hình người, càng diệt nhân thần, thời gian hơi tăng chút nữa, thần trí của ngươi liền sẽ bị hao tổn, lấy thực lực của ngươi, trước lúc ma diệt nó liền sẽ thân tử hồn tiêu.
Thiên Hạt bình tĩnh nói, giọng nói kia tựa hồ đang nói một đạo lý hết sức bình thường, Trần Trầm nghe được hận không thể đánh lên một quyền trên vẻ mặt tuấn tú của hắn.
- Được, tiền bối, ta biết, hiện tại ta nên ăn một chút nên uống một chút, chờ chết là được, ai, may mà ta còn có một bộ phân thân.
Trần Trầm thương tâm chớp mắt một cái liền thản nhiên tiếp nhận hiện thực.
Tu vi đến một bước này, hắn cũng không phải loại người thích oán trời trách đất.
Người khác có thể vẫn lạc, hắn cũng có thể không may, cũng không thể toàn bộ chỗ tốt rơi ở trên người hắn. đúng không.
- Kỳ thật có loại biện pháp, có thể thử một lần.
Thiên Hạt đột nhiên nói, cùng lúc đó, hắn lại biến thành tiểu bọ cạp màu Hồng, hơn nữa nhảy đến trên tay Trần Trầm.
- Biện pháp gì?
Trần Trầm nhìn lấy Thiên Hạt màu đỏ trong tay, trong lòng lại dấy lên hi vọng.
Không đợi Thiên Hạt trả lời, hắn đột nhiên cảm giác trong lòng bàn tay tê rần, cúi đầu xem xét, lúc này mới phát hiện cái đuôi sắc bén Thiên Hạt kia đang đâm vào trên lòng bàn tay của hắn.
Đau!
Một cỗ đau nhức kịch liệt không cách nào hình dung truyền khắp toàn thân, để cả người Trần Trầm nhịn không được run rẩy, còn tốt, trong cơ thể tu chân giả không một hạt bụi, bằng không hắn sợ rằng đã tè ra quần.
Phải biết ngũ tạng lục phủ hủy diệt mặc dù đau, nhưng lấy thực lực của hắn, sớm đã được che đậy một bộ phận cảm giác đau, đau đớn bị suy yếu xong, tối đa cũng chỉ cùng rách da kiếp trước không sai biệt lắm.
Nhưng bây giờ cơn đau đớn này, cảm giác đau lại như kim châm tại bên trên thần kinh, quả thực đau đến trong xương tủy.
Còn tốt, đau đớn này lóe lên liền biến mất, chỉ bất quá một lát sau, liền khôi phục như thường.
Trần Trầm ngồi sập xuống đất, xoa xoa mồ hôi trên trán.
Cẩn thận cảm ứng tình huống trong cơ thể một phen, lúc này mới phát hiện một đạo năng lượng màu đỏ kỳ dị ngay lưu chuyển tại trong kinh mạch của hắn, rất nhanh liền gặp được chất lỏng màu đen kia.
- Tiền bối, ngươi vừa rồi làm cái gì?
Trần Trầm nhỏ giọng hỏi.
Nói thật, hắn sợ Thiên Hạt này, nói chuyện không nói toàn bộ thì cũng thôi đi, làm việc còn đột nhiên như vậy.
Nếu không phải thực lực mình không bằng người, bằng không hắn khẳng định phải chửi ầm lên một phen.
- Ta đem bản mệnh chi độc của ta rót vào thân thể ngươi, độc tố của ta đồng dạng ẩn chứa lực lượng tịch diệt pháp tắc cường đại nhất trong thiên địa này, cho dù tu sĩ Đại Thừa đỉnh phong trúng độc ta, dưới tình huống bình thường cũng phải vẫn lạc.
- Tiền bối, ý của ngài là lấy độc trị độc?
Trần Trầm cảm ứng được năng lượng màu đỏ cùng chất lỏng màu đen giương cung bạt kiếm, tựa hồ sắp khai chiến, mơ hồ minh bạch cái gì.
- Ta chỉ thử một chút, có lẽ có tác dụng, dù sao bản thể ngươi cơ hồ hẳn phải chết, không bằng thử nghiệm một phen.
Thiên Hạt giải thích nói.
Sắc mặt Trần Trầm tối đen, quyết định không cùng Chân Linh này nói chuyện nữa.
Hắn không nói lời nào, Thiên Hạt lại mở miệng.
- Ngươi nếu có thể gắng gượng qua một kiếp này, cẩn thận cảm ứng lực lượng tịch diệt pháp tắc bên trong hai cỗ lực lượng, tương lai có lẽ có thể lĩnh ngộ sinh tử pháp tắc, âm dương luân chuyển, bước vào Độ Kiếp Cảnh giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận