Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 177: Kim Sắc Thần Lôi

Chương 177: Kim Sắc Thần LôiChương 177: Kim Sắc Thần Lôi
         Trần Trầm không rên một tiếng, qua mấy tháng, hắn đã thành thục hơn rất nhiều.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, một đạo lôi đình đánh xuống, bổ lên trên Tị Lôi Tráo. Cũng không biết thứ này được rèn đúc từ vật liệu gì, lại vô cùng thần dị, kinh lôi rơi trên đỉnh tháp bị một cỗ lực lượng quái dị phân tán, từ một đạo lôi đình thô to biến thành ba đạo nhỏ bé, men theo ba cạnh tam giác lan ra, sau cùng, đánh xuống người Trần Trầm.
Tinh thần Trần Trầm chấn động, trong mắt lóe lên tia vui mừng.
Một đạo trọng kích bị Tị Lôi Tráo phân ra là ba đạo công kích phổ thông, như vậy, tổn thương hắn phải gánh chịu đương nhiên cũng giảm xuống một mảng lớn.
Vừa nãy, những đạo lôi đình nhỏ bé kia dù cho có tới trăm ngàn đạo cũng không phá nổi phòng ngự của hắn, thế nhưng đại lôi đình chưa phân hóa nói không chừng có thể gây ra tổn thương cho hắn.
- Đây quả là thần vật độ kiếp!
Nội tâm Trần Trầm thầm cảm thán, lòng tin thoáng cái tăng lên rất nhiều, vô thức muốn giơ ngón trỏ lên trời, bất quá, hắn đã kịp dừng lại.
Dù sao cũng sắp thành người có gia đình rồi, không thể lỗ mãng như vậy được.
Đạo lôi kiếp thứ nhất chỉ là món khai vị, lôi đình phía sau càng thêm cường đại, thế nhưng vô luận nó mạnh cỡ nào, hết thảy đều bị Tị Lôi Tráo phân ra làm ba, uy lực giảm bớt rất lớn. Trần Trầm vốn dĩ đã “thành thạo” chống chọi với lôi kiếp, chưa kể hắn còn chuẩn bị một lượng lớn thiên tài địa bảo.
. . .
Một bên khác.
Trong Thiên Vân Tông, Hạ Tích Sương đã dọn vào ở biệt viện lúc trước của Trần Trầm trên chủ phong.
Cuối cùng, cô vẫn không nhịn được đi nhìn phụ mẫu Trần Trầm một cái.
- Sư tỷ, Thiên Vân Tông Thánh tử tuy là ưu tú, thế nhưng thân phận có hơi kém một chút, vậy phải làm sao bây giờ? Sư tôn… Chưa chắc sẽ đồng ý!
Trong biệt viện, Tiểu Hà tỏ vẻ lo âu nói.
Hạ Tích Sương mỉm cười, sư muội nhà mình nói mấy cái này có tác dụng gì.
Bát tự còn chưa trình lên đâu, cái gì mà sư tôn đồng ý hay không?
Chưa chắc Trần Trầm xem trọng nàng đấy, ở đâu đến phiên sư tôn đồng ý?
Nghĩ đến đây, Hạ Tích Sương không nhịn được cảm thấy ưu sầu, bất quá, cô vẫn không biểu hiện ra ngoài, chỉ từ tốn nói:
- Ta cùng Thiên Vân Tông Thánh tử mới quen biết bao lâu đâu? Hắn với ta chỉ là bằng hữu bình thường, cũng không có quan hệ gì khác.
Nghe vậy, Tiểu Hà im lặng không đáp, đến nhìn đi, sư tỷ lợi hại như vậy mà lại tự ti, lão thiên gia ngài thật đúng là mù mắt mà.
- Sư tỷ… Ta thấy có rất nhiều nữ đệ tử Thiên Vân Tông có ý với hắn, nếu như ngươi không biểu thị công khai chủ quyền sớm một chút, ta sợ sẽ xảy ra bất trắc… Dù sao thì mọi người đều biết đạo lý phù sa không lưu ruộng ngoài mà.
- Đừng nói bậy, ra ngoài càng không được phép nói lung tung, tránh phá hủy danh tiếng Trần Trầm. - Hạ Tích Sương nhíu mày, giọng điệu trở nên nghiêm túc.
Phá hủy danh tiếng Trần Trầm…
Tiểu Hà nín lặng, chỉ cảm thấy sư tỷ nhà mình đã hoàn toàn hết cứu.
Đinh!
Đúng lúc này, tiếng chuông cảnh báo trong Thiên Vân Tông vang lên!
Nghe được thanh âm này, Hạ Tích Sương vô thức nhìn về phía sơn môn Thiên Vân Tông, chỉ thấy phía chân trời giăng đầy mây đen, một đám Yêu tộc ẩn mình trong mây, điên cuồng kéo đến Thiên Vân Tông.
Thấy một màn như vậy, Hạ Tích Sương cảm thấy có chút vui mừng, may mà cô tới sớm, nếu không, Thiên Vân Tông ắt gặp tai ương.
. . .
Một canh giờ sau.
Trần Trầm vẫn ngồi khoanh chân bên trong Tị Lôi Tráo, từ lúc độ kiếp cho đến hiện tại, hắn đã chịu không dưới mấy trăm đạo lôi đình, thế nhưng những lôi đình này chỉ xé rách y phục hắn, chứ không hề đả thương được bản thể.
Trần Trầm không khỏi nhếch miệng cười thầm, cảm thấy vô cùng hài lòng.
- Ta còn tưởng rằng độ Nguyên Anh đại kiếp khó lắm chứ, hóa ra cũng chẳng có gì đáng sợ, lão tặc thiên, xem ra dưới Tị Lôi Tráo của ta, ngươi cũng thúc thủ vô sách.
Tuy là trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt Trần Trầm lại dùng ánh mắt “biết ơn” nhìn về phía kiếp vân.
- Đa tạ lão thiên gia đại nhân hạ thủ lưu tình, ngày sau Trần Trầm ta nhất định sẽ tiếp tục làm người tối! Không cô phụ ngươi đã hậu ái ta!
Hắn vừa dứt lời, kiếp vân trên bầu trời đột nhiên hội tụ cùng một chỗ, ngay sau đó đánh xuống một đạo lôi đình.
Đạo lôi đình này hoàn toàn khác biệt với mấy cái trước đó, bên trong còn xen lẫn một chút sắc vàng, còn chưa rơi xuống trên Tị Lôi Tráo, Trần Trầm đã cảm giác được áp lực khủng bố không gì sánh kịp phủ xuống đầu mình! Phảng phất như là trời muốn sấp xuống vậy!
Mà chỗ mõm núi hắn đang đứng cũng vì áp lực khủng bố của đạo lôi đình này mà bắt đầu sụp đổ.
Nhìn thấy một màn này, con ngươi của Trần Trầm chợt co lại, cả người cảnh giác tới cực hạn!
Một giây sau, đạo lôi đình kia đánh lên Tị Lôi Tráo, vẫn là một hóa thành ba như cũ, biến thành ba đạo lôi đình rơi xuống trên người Trần Trầm.
Nhưng đột nhiên cả người Trần Trầm cứng đờ, sắc mặt đại biến, vô thức mở miệng ra muốn hô lên gì đó, nhưng chỉ phun ra được một mồm đầy khói đen xen lẫn với lượng lớn mảnh nhỏ nội tạng.
Lúc này hắn chỉ cảm thấy một cỗ gợn sóng hủy diệt cường đại tùy ý tán loạn trong cơ thể, điên cuồng phá hoại, lực phá hoại của loại lực lượng hủy diệt này còn mạnh hớn gấp mấy lần không ngớt so với Hoàng Hỏa của Bất Tử Yêu Hoàng lần trước!
- Ta…
Trần Trầm vội lấy ra một bình Thiên Linh Thạch Nhủ Dịch, trực tiếp nuốt vào.
Lực lượng sinh cơ của Thiên Linh Thạch Nhủ Dịch nhanh chóng bắt đầu chống lại cái lực lượng hủy diệt trong thể nội của hắn, mỗi lần triệt tiêu được một tia lực lượng hủy diện đều tiêu hao vô cùng nhiều lực lượng sinh cơ kia, số lượng đều đủ để đem tứ chi mọc ra thêm một lần.
Trần Trầm cảm nhận được tất cả, khóe mắt không ngăn được run rẩy lên.
Rốt cuộc thì đây là loại lôi đình gì đây? Còn mạnh hơn lôi đình trước đó gấp 10 lần có thừa! Đây không phải vấn đề là có bao nhiêu năng lượng, mà là ngay cả thuộc tính năng lượng cũng phát sinh biến hóa!
Chờ cỗ gợn sóng hủy diệt kìa bị loại trừ toàn bộ, Trần Trầm cũng cảm giác có chút khác thường, vô thức thôi động lên Thiên Vân Thần Lôi Quyết, kết quả vậy mà lại phát hiện trong cơ thể xuất hiện một tia lôi đình màu vàng.
Bởi vì không tồn tại đan điên, tia lôi đình màu vàng này liên du đãng trong kinh mạch của hắn cùng với linh khí.
Phát hiện được điểm này, Trần Trầm giật mình kinh hô, vội vàng đưa tay điểm về phương xa, cái tia lôi đình màu vàng kia lập tức cùng linh khí bắn về phía đó.
Oanh!
Sau một lát, ở một nơi không biết bao xa bỗng nhiên phát ra một tiếng bạo tạc, Trần Trầm nhìn lại, lúc này chỉ thấy toàn bộ đỉnh núi của một mỏm núi ở ngoài ngàn thước đã biến mất không còn tăm tích.
Nhìn thấy một màn này, trong đầu Trần Trầm không nhịn được nhớ lại lời nói của sư phụ Tiêu Vô Ưu.
Muốn để Thiên Vân Thần Lôi Quyết trở nên mạnh hơn, nhất định cần phải dẫn Thiên Lôi nhập thể, hóa phàm lôi thành Thiên Lôi.
Giờ đây, cái tia lôi đình màu vàng này đã siêu thoát phạm trù Thiên Lôi, có thể nói là chân chính Thần Lôi!
Tuy rằng tu vi trước mắt của Trần Trầm cũng không tính là quá thấp, nhưng nếu như dùng lôi đình phổ thông để công kích tòa đỉnh núi cách ngoài ngàn thước kia, tám chính phần mười là lôi đình còn chưa kịp bắn tới nơi đã tiêu tán không còn bao nhiêu.
Nhưng mà tia lôi đình màu vàng mới vừa rồi thì…
Chỉ là một tia như thế mà thôi, bay tới ngoài mấy ngàn thước mà lực lường còn không phiêu tán đi chút nào, ngược lại uy lực càng là vô cùng kinh người, trực tiếp đánh nổ luôn đỉnh núi..
Lôi đình cỡ này, nếu có thể đưa cho hắn khống chế, vậy thì Thiên Vân Thần Lôi Quyết coi như là danh phù kỳ thực.
Nghĩ tới đây, Trần Trầm liền động tâm, cắn răng nhìn lên đỉnh đầu, uy lực của đạo lôi đình màu vàng kia khủng bố đến cực điểm, hắn nhất định cần phải vận hết toàn lực mới có thể ngăn cản, nếu không thì rất có thể sẽ bị đánh chết tại chỗ.
Trần Trầm không tiếp tục do dự, hắn đem viên đan dược mà cỗ thi thể kia lưu lại nuốt luôn vào mồm.
Đan dược này tên là Độ Kiếp Đan, sau khi dùng thì trong vòng hai canh giờ, khả năng kháng lôi đình của thân thể sẽ tăng lên gấp đôi, điểm này hắn đã sớm dùng hệ thống xác nhận qua.
Một giây sau, lại một đạo lôi đình đánh xuống từ trên bầu trời, mà màu vàng trong đạo lôi đình này lại càng nồng đậm thêm mấy phần, gợn sóng hủy diệt cường đại mà nó mang theo lại làm đỉnh núi mà hắn đang đứng thấp đi một đoạn.
Tuy lôi đình màu vàng này vẫn một hóa thành ba, những cỗ gợn sóng hủy diệt kia sau khi tiến vào trong cơ thể Trần Trầm lại nhanh chóng tụ lại với nhau.
Hắn lại nuốt thêm một đống thiên tài địa bảo, lúc này mới có thể triệt tiêu hết phần gợn sóng hủy diệt kia, mà trong kinh mạch của hắn lại nhiều thêm ba đạo lôi đình màu vàng, nương theo linh khí du đãng toàn thân.
- Ba đạo lôi đình này phỏng chừng có thể đánh chết ba tên tu sĩ Nguyên Anh…
Trần Trầm cảm thán trong lòng, giờ phút này thực lực của hắn hẳn là đã triệt để vượt qua sư phụ mình.
Thiên Vân Thần Lôi Quyết của sư phụ, hắn cũng từng kiến thức qua, tuyệt đối không thể ngăn cản nôi đạo thần lôi màu vàng này.
- Chờ khi nào về Đại Tấn, phải cùng sư phụ luận bàn một phen, để cho hắn biết được thực lực của ta, hắc hắc…
Trần Trầm vừa cười xấu xa vừa nghĩ, lúc này lại là một đạo lôi đình màu vàng rơi xuống, mà nó lại càng cường đại hơn so với hai đạo lôi đình truốc đó.
Trần Trầm biến sắc, vội vàng tận lực ngăn cản!
. . .
Sau một canh giờ, Lôi Kiếp trên bầu trời rốt cục cũng tiêu tán, mà trong cơ thể Trần Trầm lúc này cũng đã tích súc được mấy trăm đạo lôi đình màu vàng kia!
- Ha ha, có mấy trăm đạo lôi đình này trong người, bên dưới Nguyên Thần kỳ, có ai là đối thủ của ta? Chờ sau khi về tới Đại Tấn, ta chính là đệ nhất cao thủ của Đại Tấn!
Trần Trầm đứng lên, ngông cuồng cười to.
Tuy giờ phút này hắn đã tiêu hao hết bảy tám phần thiên tài địa bảo, nhưng lại đổi lấy được chiến lức tuyệt cường, hắn cảm thấy lần đánh đổi này tương đối đáng giá.
Trần Trầm hít sâu một hơi, cảm giác thân thể của mình đang thuế biến, một cỗ khí tức Nguyên Anh kỹ chậm rãi xuất hiện.
Nhưng một khắc sau, sắc mặt hắn chợt biến đổi, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời.
Chỉ thấy tầng Kiếp Vân vừa mới tiêu tán kia đột nhiên lại hội tụ, mà lại còn cường đại hơn so với trước đó mấy phần! Không những cuồn cuộn không dứt, mà còn phát ra ngông cuồng.
- Ha ha, chính là tiểu tử ngươi muốn chết, không trách ta được!
. . .
Nhìn lên Kiếp Vân mờ mịt trên bầu trời, nụ cười trên mặt Trần Trầm trong nháy mắt liền cứng đờ.
Trải qua thử thách của Lôi Kiếp vừa rồi, tu vi Luyện Khí của hắn vẫn chưa hoàn toàn bước vào Nguyên Anh kỳ, mà cái loại luyện thể đại kiếp này lại tới…
Bạn cần đăng nhập để bình luận